Home Blog Page 418

Một quyển sách-đối thoại giữa giáo hoàng danh dự Bênêđictô XVI và nhà toán học vô thần Odifreddi

Một quyển sách-đối thoại giữa giáo hoàng danh dự Bênêđictô XVI và nhà toán học vô thần Odifreddi

Nhà toán học Piergiorgio Odifreddi

“Cuộc đối thoại giữa đức tin, lý trí và khoa học”

fr.zenit.org, Marina Drouzhinina, 2022-10-07

Ngày thứ năm 6 tháng 10, Viện Đại học Lumsa, Rôma giới thiệu quyển sách-đối thoại giữa giáo hoàng danh dự Bênêđictô XVI và nhà toán học vô thần, Piergiorgio Odifreddi. Vatican News tiếng Ý cho biết, quyển sách “Trên đường tìm kiếm Chân lý. Thư từ và các cuộc phỏng vấn với Đức Bênêđíctô XVI” (En route à la recherche de la Vérité. Lettres et entretiens avec Benoît XVI) được nhà xuất bản Rizzoli ấn hành. Thư từ và các cuộc phỏng vấn với Đức Bênêđíctô XVI được gom lại từ năm cuộc gặp giữa hai người, diễn ra kể từ khi Đức Bênêđíctô XVI từ nhiệm năm 2013 đến năm 2020.

Đức Bênêđíctô XVI viết một đoạn trong sách: “Tôi rất vui vì ông quan tâm đến Thiên Chúa và Chúa Giêsu.” Sách nêu lên các chủ đề khoa học, thần học, đạo đức và nhân loại học.

Linh mục Federico Lombardi, chủ tịch Hiệp hội Ratzinger và là người đồng tổ chức buổi giới thiệu nói với Vatican News: “Điều vô cùng quan trọng. Từ khi Đức Bênêđíctô XVI thôi làm giáo hoàng, ngài có nhiều thì giờ hơn để suy ngẫm, đã nghiêm túc xem yêu cầu của nhà toán học Odifreddi khi ông này muốn đối thoại với ngài. Đó là dấu hiệu cho thấy ngài chú ý đến cuộc đối thoại giữa đức tin, lý trí và khoa học, cũng như thái độ muốn giúp người và cởi mở mà ngài luôn sống.”

Năm 2011, ông Odifreddi đã viết thư ngỏ cho Đức Bênêđíctô XVI bình luận về quyển “Giới thiệu kitô giáo”, quyển sách mang tính bước ngoặt Đức Joseph Ratzinger đã viết với tư cách là thần học gia năm 1968. Nỗ lực đầu tiên để có được câu trả lời đã thất bại, cho đến năm 2013, sau khi ngài từ nhiệm và nhờ giám mục Georg Gänswein, nên Đức Bênêđíctô XVI đã gởi một thư cho nhà toán học. Tổng giám mục Vincenzo Paglia, chủ tịch Học viện Giáo hoàng về Sự sống giải thích: “Một tình bạn giữa hai người đã được nảy sinh. Một tình bạn đẹp giữa hai quan điểm khác nhau, trong đó có đối thoại, không có tranh cãi, nơi các ý tưởng gặp nhau và đối thủ không phải là quỷ.”

Riêng ông Piergiorgio Odifreddi nghĩ rằng “đây có thể là lời giảng dạy, nếu một giáo hoàng và một người vô thần có thể yên tâm nói chuyện một cách thân thiện, thì có nghĩa trong đời sống, con người cũng có thể cư xử như vậy”.

Lúc đầu, chủ đề là so sánh giữa khoa học và đức tin, chiếm một chỗ quan trọng trong trao đổi giữa hai người. Ông Odifreddi giải thích: “Sau đó, chúng tôi chuyển sang các chủ đề khác, như lô-gích, sự sống và cái chết.” Năm 2020, linh mục Georg Ratzinger, anh của Đức Bênêđíctô XVI và mẹ của ông Odifreddi qua đời, nhà toán học cho biết: “Đó là khoảnh khắc chúng tôi gần nhau nhất, khi chúng tôi cùng cảm thấy nỗi đau mất người thân.”

Marta An Nguyễn dịch

Ủy ban Ciase: “Vì sao có sự cự lại trong việc nhận biết cái xấu xa trong Giáo hội?”  

Ủy ban Ciase: “Vì sao có sự cự lại trong việc nhận biết cái xấu xa trong Giáo hội?”

Mình minh họa: Không nghe, không thấy, không nhìn, không nghĩ.

la-croix.com, Patrick C. Goujon, 2022-10-05

Thần học gia Patrick C. Goujon, tác giả quyển Lời cầu nguyện để không lạm dụng (Prière de ne pas abuser, nxb. Seuil, 2021), xuất bản đúng một năm sau ngày công bố báo cáo Sauvé, triển khai trong bài viết này sự khó khăn của Giáo hội để nhận thức sự hiện hữu của sự dữ trong lòng Giáo hội.

Từ một năm nay, kể từ khi báo cáo Ciase được công bố, một câu hỏi luôn làm tôi bận tâm. Tại sao lại khó nhận ra sự xấu xa trong bạo lực mà người lớn gây ra cho một em bé, nhất là khi nó xảy ra trong Giáo hội? Tại sao chúng ta không nhìn thấy những điều xấu xa đang xảy ra chung quanh chúng ta? Phải thừa nhận, một bước tiến to lớn đã được thực hiện mùa thu năm ngoái khi Hội đồng Giám mục và Hội đồng các tu sĩ nam nữ chấp nhận kết luận của báo cáo đã được công bố rộng rãi cho họ.

Jean-Marc Sauvé: “Chúng tôi đã chạm trán với bí ẩn của cái ác”

Nhiều biện pháp đã làm và đang làm để Giáo hội được an toàn hơn. Nhưng câu hỏi vẫn là: tại sao chúng ta không nhận ra cái ác trong quá nhiều bạo lực? Trước việc các kẻ tấn công không bị trừng phạt, vốn đã chiếm ưu thế từ lâu, thêm vào đó là khả năng miễn dịch kinh hoàng của chúng ta trước cái ác, một khả năng tàn nhẫn để cái ác phạm trước mắt chúng ta không chạm đến chúng ta.

Cứu giúp và an ủi

Chắc chắn, tín hữu, hàng giáo sĩ và giáo dân đều không thể chịu đựng được, khi phải đồng tình nhìn tác hại của thể chế mà tất cả đều đặt mong chờ cao nhất của họ. Đây quả thực là điều không thể chịu đựng được. Nếu Giáo hội là người mang ơn cứu độ, thì ít nhất, chúng ta cũng mong chờ Giáo hội cứu giúp và an ủi, chúng ta không hiểu được vì sao Giáo hội lại chứa chấp tội phạm.

Các linh mục cần các hướng dẫn tốt hơn để nghe nạn nhân và kẻ lạm dụng xưng tội

Và từ sự không thể hiểu được mâu thuẫn này, chúng ta trượt vào, mà không nhận ra, cho rằng không thể có những sự kiện này xảy ra được. Những gì không thể tưởng tượng nhanh chóng trở thành những gì không thể thực hiện được trong thực tế. Thử thách này là một thử thách đức tin, theo đó, phải đồng ý núp trong một nhà thờ với mặt tiền, nơi chỉ có điều tốt mới đáng giá.

Kháng cự để không nhận ra cái ác

Vậy tại sao lại có sự kháng cự để không nhận ra cái ác? Nó đã có thể được nghe thấy trong các thành ngữ hoa mỹ chúng ta nghe khi nói về các kẻ tấn công trong Giáo hội (hành vi không phù hợp, lỗi với điều răn thứ sáu để nói về những tấn công hoặc tội ác có thể bị tù từ 15 đến 20 năm cấm cố). Vậy mà đức tin kitô giáo có khả năng nhận ra điều ác và đặt tên cho nó. Các tiên tri đã cho thấy sức mạnh khi họ tố cáo điều ác dưới nhiều hình thức khác nhau! Tại sao phải giảm nhẹ tội ác làm trên người thân yêu chúng ta?

Ấu dâm trong Giáo hội: Lần đầu tiên các giám mục Pháp công nhận trách nhiệm thể chế

Tôi nhận ra hai lý do. Trong Giáo hội, chúng ta đã đánh mất định hướng và mục đích của lời tiên tri. Trong Kinh Thánh, điều này ít được nhắm đến kẻ thù của Israel hơn là chính dân tộc được chọn và những người hướng dẫn họ. Vậy mà chúng ta dùng những lời này trong Giáo hội để giải quyết với những kẻ thù bên ngoài. Sự đảo ngược này đã làm yếu đi khả năng nhận ra tội ác mà chúng ta mắc phải và nuôi dưỡng cảm nhận mình là một tôn giáo bị bủa vây. Có một thách thức thiêng liêng cơ bản trong việc tìm lại khả năng gọi tên chính xác cái ác mà chúng ta có thể có (và không tố cáo nơi người khác, như dụ ngôn cọng rơm và cái đà nhắc chúng ta!).

San bằng nhận thức

Từ đó, một lý do thứ hai dưới hình thức câu hỏi đến với tôi. Bằng hành vi tai quái đồi trụy nào mà chúng ta (chúng ta, trước hết là các giáo sĩ đảm trách việc rao truyền Phúc âm) đã biến tinh thần tận căn Phúc âm trong các Mối phúc thật thành việc san bằng lương tâm? Câu “Ai nhìn người phụ nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi” (Mt 5: 28) bắt nguồn từ một đạo đức rất cao. Chúa Giêsu đưa ra chân trời thánh thiện mà mỗi con người có thể đạt tới, không phải bằng cách giả vờ hoàn thành, nhưng kiên nhẫn lên đường đi theo hướng này. Không cách nào đạo đức này lại đặt thèm muốn, ngoại tình và hiếp dâm ngang nhau.

Sự tối đa hóa đạo đức này – đảm bảo với chúng ta, nhân loại chúng ta có thể được giải phóng khỏi sự kìm kẹp và bạo lực đang gờm chừng chúng ta – đã bị quay ngược lại thành giảm thiểu hóa tối đa tội ác. Hiếp dâm không hơn không kém cái nhìn dâm đãng. Sự vắng mặt cho đến cách đây vài tháng về khái niệm tấn công tình dục trong giáo luật là dấu hiệu cho thấy nền tảng thể chế của loại văn hóa mù quáng, một loại văn hóa cần nhiều thời gian và công sức để loại bỏ nó. Như thế việc đặt câu hỏi về các lý do của một thiên lệch khi chú giải Kinh thánh như vậy là điều cấp thiết.

Một thử thách đức tin

Việc nhìn nhận cái ác là một thử thách đức tin khi chúng ta chấm dứt xem cái ác luôn chỉ diễn ra ở nơi khác, nơi người khác, giữa những người đã dứt khoát bị cho là tác nhân của cái ác đã được công nhận. Sự dữ đập vào tâm hồn của tín hữu, như nó đã len lỏi vào những người thân cận nhất của Chúa Kitô. Tin tức đen tối? Không, nhận ra cái ác là điều tốt.

Trong Sách Thánh, việc tố cáo bạo lực và giả dối đi đôi với đảm bảo rằng cái ác xuyên suốt lịch sử chúng ta và làm cho hàng ngàn người thành nạn nhân sẽ chỉ bị lật đổ bởi “con chiên” như thể đã bị giết, con chiên đó đã đứng vững (Kh 5, 6). Con chiên sẽ có thể kéo theo nó những người “đã trải qua thử thách lớn”, bỏ lại bên ngoài thành phố thánh “những quân chó má, làm phù phép, gian dâm, sát nhân, thờ ngẫu tượng, cùng với mọi kẻ thích điều gian dối và ăn gian nói dối! (Kh 22, 15).

Theo Ủy ban Sauvé, tình dục vẫn là một chủ đề cấm kỵ trong Giáo hội

Phủ nhận bạo lực, là tự kết án mình với nó

Tại sao một loại ngôn ngữ như vậy lại phát ra từ bên trong đức tin, ngược với các thủ phạm và những người đồng tình với họ ngày nay dường như quá mức với tai chúng ta, quá bị quên rằng chúng ta là những lời chửi rủa của một Bernard de Clairvaux hay một Catarina Siennê với các tu sĩ cùng thời của họ? Chúng ta đã đánh mất cảm nhận về cái ác mà chúng ta đắm chìm trong đó và sự giải thoát cho tất cả mọi người là phải tố cáo nó. Không phải mọi thứ đều chìm trong một mặc cảm tội lỗi chung và dửng dưng. Chúng ta hãy học cách nhận ra điều ác: đó là một thử thách để chạy, một thử thách mà đức tin cho phép chúng ta chiến thắng.

Lạm dụng thiêng liêng: “Lạm dụng lòng tin của nạn nhân vào Chúa để bắt họ làm nô lệ là điều quá kinh hoàng”

Vậy thì tin nào là tin tốt lành? Nơi nhiệm thể của Đấng sống lại được ghi dấu bằng Thập giá. Điều đó có nghĩa là: trong bạo lực, Ngài hiến mình để có thể vượt lên. Phủ nhận bạo lực, là tự kết án mình với nó. Nhận ra nó là bước đầu tiên của hy vọng.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Lạm dụng tình dục trên trẻ vị thành niên, một đại lục bị lãng quên Jean-Marc Sauvé: “Không nghi ngờ gì về quyết tâm chống lạm dụng của Đức Phanxicô”

 

Nobel, trường học của thành công 

Nobel, trường học của thành công

 

Giáo sư Alain Aspect, giải Nobel Vật lý năm 2022 đã bày tỏ lòng biết ơn với giáo sư trung học Hirsch của ông.

la-croix.com, Isabelle De Gaulmyn, tổng biên tập báo La Croix, 2022-10-05

Khi giải Nobel khoa học được tuyên bố, các nhà báo đổ xô nhìn vào quốc tịch, phòng thí nghiệm của người được giải. Họ làm so sánh theo các quốc gia, hiệu năng của các hệ thống. Giáo sư Alain Aspect muốn lui về kỷ niệm xa hơn: ngày thứ ba, phản ứng đầu tiên của ông là cám ơn giáo sư vật lý Hirsch của ông ở trường trung học Palissy ở Agen. Ông nói: “Chính giáo sư đã truyền cho tôi tình yêu khoa học, và tôi vẫn dùng các phương pháp của giáo sư, những năm trung học là những năm từ… 1964.

Giải Nobel Vật lý 2022 của Áo: “Nhà khoa học mở ra với siêu việt”

Chúng ta hình dung giáo sư Hirsch mặc áo choàng trắng, giải thích về điện hay động cơ nổ. Khởi từ đó, việc khám phá về “rối lượng tử” là một bước tiến lớn. Tuy nhiên, với giáo sư Alain Aspect, đó là bước thiết yếu được đặt lên. Lời “cám ơn” này nhắc lại lời cám ơn của một giải Nobel văn chương khác, đó là nhà văn Albert Camus gởi thầy Germain của ông: “Nếu không có bàn tay yêu thương này (…), nếu không có sự dạy dỗ và tấm gương của thầy thì sẽ không có gì xảy ra.”

Nhiều người trong chúng ta luôn có hình ảnh một người thầy trong tâm trí – nhưng không phải lúc nào cũng là hình ảnh của thầy vật lý! – đã để lại ấn tượng lâu dài cho chúng ta. Giáo sư Hirsch là bằng chứng cho thấy, trường học ở Pháp không chỉ là nơi có xung đột và căng thẳng mà nhiều người nhanh chóng hạ thấp giá trị của nó. Trường học vẫn là nơi học tập, theo nghĩa đầy đủ của chữ này. Và nó mang ơn các giáo sư tận tâm, nhiệt huyết, những người gánh vác trách nhiệm to lớn trong việc chuẩn bị cho những nhân vật của ngày mai, cho dù họ là người đoạt giải Nobel hay công dân bình thường. Vì vậy, nó thực sự là cơ sở mà sự sống có thể được xây dựng. Bởi vì tất cả chúng ta vẫn còn giữ sâu trong lòng, như nhà văn Camus đã viết cho thầy Germain: “Dù đã lớn tuổi, cậu học sinh nhỏ bé này vẫn là người học trò biết ơn thầy.”

Marta An Nguyễn dịch

Bài đọc thêm: Tư pháp Nga ra lệnh tịch thu các văn phòng của Memorial, tổ chức phi chính phủ vừa được Giải Nobel Hòa bình

Lạm dụng tình dục trên trẻ vị thành niên, một đại lục bị lãng quên

Lạm dụng tình dục trên trẻ vị thành niên, một đại lục bị lãng quên

la-croix.com, Isabelle de Gaulmyn, 2022-10-06

Một năm sau khi bản báo cáo Ciase công bố, việc xử lý các vụ lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên bây giờ như thế nào? Đáng ngạc nhiên là những con số trong bản báo cáo cho thấy mức độ của tai họa trong toàn xã hội, đặc biệt là ở Giáo dục Quốc gia, các câu lạc bộ thể thao, nhưng đã không tạo bất kỳ một nhận thức nào của các nhà chức trách về tầm cao của vấn đề.

Không lạ gì khi báo cáo Sauvé về lạm dụng tình dục trong Giáo hội (Ciase), được công bố cách đây một năm, thách thức đối với các con số, và đặc biệt là với 330.000 nạn nhân bị lạm dụng tình dục kể từ năm 1950 (gồm 216.000 trường hợp là do linh mục gây ra). Không phải những con số này là sai. Như đã được chứng minh từ đó, chúng được thu thập với tất cả sự nghiêm ngặt của khoa học cho loại điều tra này.

Nhưng vì nó “quá nhiều”, quá vô cùng lớn nên chúng ta không thể nghĩ ra được. Mức độ của loại hiện tượng tội phạm này, tính hệ thống của nó, giống như một số vụ giết người tập thể nào đó, quá lớn để không ai có thể tin được. Đặc biệt vì nó xảy ra gần nhà, tại giáo xứ, trong các nhóm hướng đạo, trường học mà chính chúng ta từng theo học. Và nhất là đụng đến trẻ con, đó là ghê tởm của ghê tởm… Phản xạ đầu tiên của chúng ta là kinh ngạc. “Không thể như vậy được”, phản xạ của người không muốn nhìn thấy sự thật.

Ủy ban Ciase: “Vì sao có sự cự lại trong việc nhận biết cái xấu xa trong Giáo hội?”

Chúng ta cảm thấy khó chấp nhận những con số này trong sự tàn bạo của nó, vì thực chất nó đặt chúng ta hoài nghi chính sự an toàn của chúng ta. Bà Marie Balmary, nhà phân tích tâm lý, hiện nay là thành viên của một trong những ủy ban có trách nhiệm lượng định các khoản bồi thường, bà cho biết tâm trạng điếng người này đã ảnh hưởng đến mỗi chúng ta như thế nào. Cho đến khi Sigmund Freud, cha đẻ của phân tâm học, trong thời gian đầu khi ông nghe và tin các nạn nhân các vụ loạn luân, sau đó ông đã nhanh chóng không tin, khi ông viết: “Có một ngạc nhiên khi thấy rằng trong mỗi trường hợp, người cha bị buộc tội đồi bại, cha của tôi cũng không loại trừ, (…) một tổng quát hóa như vậy về những hành vi phạm trên trẻ em dường như không thể tin được”. Đây đúng là “tổng quát hóa các hành vi đã phạm” cho đến chính cha ruột mình đã làm cho bác sĩ Freud ở Vienna phải run sợ…

Thời gian của ngạc nhiên, của mù quáng đã ở phía sau chúng ta chưa? Chưa. Mọi chuyện vẫn diễn ra như thể, sau thời gian sững sờ, chúng ta cẩn thận nhắm mắt lại. Về phía Giáo hội, dù có những lời chỉ trích nổi lên, quá trình này đã khởi động. Chậm, có thể là quá chậm, dù con số hồ sơ phải giải quyết, điều này có thể hiểu được một phần.

Các linh mục cần các hướng dẫn tốt hơn để nghe nạn nhân và kẻ lạm dụng xưng tội

Và phần còn lại? Báo cáo Sauvé rất phong phú ở chỗ nó cung cấp bước khởi đầu một phân tích các con số cho các tổ chức khác bên ngoài Giáo hội. Và những phát hiện gây choáng ngợp: kể từ năm 1950, trong tuổi thơ ấu của mình đã có 5,5 triệu người Pháp từng là nạn nhân của các vụ lạm dụng tình dục… Trong phạm vi gia đình Ủy ban Civise đã được thành lập (hơn một nửa số trường hợp), đó là một ủy ban tương tự như ủy ban Sauvé. Nhưng chỉ có vậy. Cả các tôn giáo khác cũng không (tất cả đều bao gồm, tỷ lệ theo sức nặng của họ trong xã hội), và nhất là ở các trường công, câu lạc bộ thể thao và âm nhạc, trại hè, Tổ chức Xã hội Hỗ trợ Tuổi thơ đã không nghiêm túc nắm giữ những con số đáng kinh ngạc này. Ví dụ, ở giáo dục quốc gia (theo báo cáo Sauvé có gần 200.000 nạn nhân giả định) chưa bao giờ thực hiện công việc tổng thể và chuyên sâu như ủy ban Ciase đã làm, họ bằng lòng với việc quản lý từng trường hợp, trong sự thờ ơ đồng lõa của toàn bộ máy nhà nước.

Lạm dụng: Hồng y O’Malley hỗ trợ cuộc điều tra trung thực để khôi phục niềm tin đã bị đổ vỡ

Còn trong môi trường thể thao thì quá sức. Khi các vụ lạm dụng (trong giới trượt băng nghệ thuật, bơi lội) được các phương tiện truyền thông đưa lên, tội nghiệp cho các bộ trưởng đương nhiệm. Nhưng đến khi nào mới nghiên cứu sâu đậm về một môi trường đặt cơ thể và sự xuất sắc vào trọng tâm quan tâm của nó, với tất cả những lệch lạc tác động trên trẻ em? Đại lục lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên là vô cùng to lớn. Không phải chỉ ở Giáo hội công giáo. Nó làm cho tất cả chúng ta sợ hãi. Nhưng, như nhà triết học Emmanuel Levinas đã viết trong một câu được báo cáo Sauvé nhấn mạnh, “tất cả chúng ta đều chịu trách nhiệm về tất cả và mọi người trước mọi người, và tôi hơn tất cả những người khác”.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Lạm dụng thiêng liêng: “Lạm dụng lòng tin của nạn nhân vào Chúa để bắt họ làm nô lệ là điều quá kinh hoàng”

Cái giá của nỗi đau

 

Tư pháp Nga ra lệnh tịch thu các văn phòng của Memorial, tổ chức phi chính phủ vừa được Giải Nobel Hòa bình

Tư pháp Nga ra lệnh tịch thu các văn phòng của Memorial, tổ chức phi chính phủ vừa được Giải Nobel Hòa bình

 

Trước khuôn viên của Đài tưởng niệm Memorial ở Matxcơva. © Alexander Shcherbak / TASS / Sipa US

parismatch.com, AFP, 2022-10-07

Tòa án Tverskoy nói với hãng thông tấn Interfax, cơ sở chính của Đài Tưởng niệm Memorial ở Nga “đã bị biến thành tài sản công”, vài giờ sau khi giải Nobel Hòa bình được trao cho tổ chức phi chính phủ Nga cùng với nhà hoạt động Belarus Ales Bialiatski và một tổ chức phi chính phủ Ukraine.

Ngày thứ sáu, một tòa án ở Matxcova đã ra lệnh tịch thu các văn phòng của Đài Tưởng niệm ở thủ đô Nga, Đài bị cấm hoạt động tại Nga, vài giờ sau khi tổ chức phi chính phủ này đoạt giải Nobel Hòa bình cùng với một nhà hoạt động người Belarus và một tổ chức phi chính phủ Ukraina.

Các văn phòng Đài Tưởng niệm ở trung tâm thủ đô Matxcova là nơi đặt các dịch vụ hành chính của tổ chức

Tòa án Tverskoy nói với hãng thông tấn Interfax sau nhiều phiên tòa chống tổ chức Phi chính phủ này: “Cơ sở chính của Đài Tưởng niệm đã bị biến thành tài sản công”. Các văn phòng ở thủ đô là nơi đặt các cơ quan hành chính của tổ chức, cũng như thường xuyên tổ chức các cuộc triển lãm mở cửa cho công chúng.

Theo hãng tin Ria Novosti, một đại diện của tòa án Tverskoy cho rằng Memorial “đánh dấu sự tham gia của họ trong việc cải tạo các tội phạm Đức Quốc xã, làm mất uy tín của chính quyền và tạo ra một hình ảnh sai lệch về Liên Xô.”

Bị cấm ở Nga kể từ tháng 12 năm 2021, Đài tưởng niệm là nơi tham khảo trong cuộc đấu tranh cho các quyền tự do và ký ức về các cuộc đàn áp chính trị

Bị cấm ở Nga từ tháng 12 năm 2021, Đài tưởng niệm là nơi liệu tham khảo trong cuộc đấu tranh cho các quyền tự do và kỷ niệm về những đàn áp chính trị ở nước này và ở Liên Xô cũ.

Giải Nobel Hòa bình đã được trao cho Memorial ngày thứ sáu, cùng với nhà hoạt động người Belarus Ales Beliatski và Trung tâm Tự do Dân sự Ukraine, trong bối cảnh cuộc tấn công quân sự của Matxcova vào Ukraine.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Giải Nobel Vật lý 2022 của Áo: “Nhà khoa học mở ra với siêu việt”

Đền thờ Thánh Phêrô sẽ có lối vào riêng cho tín hữu

Đền thờ Thánh Phêrô sẽ có lối vào riêng cho tín hữu

Mỗi ngày có thể có đến 50.000 người đến Đền thờ Thánh Phêrô | © Pixabay

cath.ch, Bernard Hallet, 2022-10-02

Đền thờ Thánh Phêrô là một trong những di tích nổi tiếng nhất trên thế giới. Nhưng quá nhiều khách du lịch nên đã làm cho bầu khí thiêng liêng của nơi này thành bảo tàng viện, hồng y Mauro Gambetti, quản nhiệm đền thờ Thánh Phêrô lấy làm tiếc. Ngài cho biết sẽ làm một lối đi riêng cho tín hữu muốn đến đây cầu nguyện.

Trong một phỏng vấn với nhật báo Ý Avvenire, hồng y cho biết phải làm cho Đền thờ Thánh Phêrô thành nơi thiêng liêng. Có vào khoảng 50.000 người đến đây mỗi ngày, thường các chuyến thăm này có hướng dẫn viên.

Dự trù có một lối đi riêng

Vì số lượng đông du khách đến thăm nên Đền thờ Thánh Phêrô gần như một viện bảo tàng, tạo khó khăn cho tín hữu muốn đến đây cầu nguyện hoặc tham dự các buổi phụng vụ, họ phải sắp hàng lâu trước đền thờ.

Một lối đi dễ dàng, tách biệt với khách du lịch hiện đang được nghiên cứu để thực hiện. Ngoài ra, cần có thêm nhiều buổi lễ hơn ở Đền thờ, những buổi cầu nguyện buổi trưa, thêm các dịch vụ tôn giáo và chăm sóc mục vụ thích hợp. Hồng y giải thích những việc này sẽ làm cho Đền thờ thành nơi thiêng liêng hơn.

Video về cuộc đời của Thánh Phêrô

Ngoài ra nhằm mục đích để nhiều người biết đến đặc sủng của Thánh Phêrô và các giáo hoàng kế nhiệm ngài nên có các buổi chiếu video về cuộc đời Thánh Phêrô. Video có đề tài “Theo Ta” được chiếu trong hai tuần kể từ ngày 2 tháng 10, mỗi buổi tối sẽ có chiếu một đoạn phim về cuộc đời của Thánh Phêrô ở mặt tiền Đền thờ Thánh Phêrô.

Video 8 phút và mỗi 15 phút phát một lần, là một phần của hành trình ‘nghệ thuật và đức tin’ do Đền thờ Vatican khởi xướng, được hồng y Mauro Gambetti cổ động, hồng y là tổng giám đốc Đền thờ Thánh Phêrô, và là tổng đại diện của giáo hoàng của Thành phố Vatican.

Người xem sẽ nghe những sự kiện chính trong cuộc đời Thánh Phêrô, từ khi được Chúa gọi đến khi ngài tử đạo tại Rôma,  được kể lại ở ngôi thứ nhất bằng tiếng Ý.

Hồng y Gambetti giải thích: “Đoạn phim chiếu sáng vương cung thánh đường, và bên cạnh là chính vương cung thánh đường chiếu sáng Thánh Phêrô và cuộc đời của ngài. Sự đan xen này làm rõ khuôn mặt của Giáo hội. Nhưng quan trọng là khám phá nơi Thánh Phêrô, trong vai trò là môn đệ của Chúa Giêsu, và sau đó đặc sủng của ngài được truyền cho các vị kế nhiệm.”

Hồng y Gambetti được bổ nhiệm làm tổng giám mục Đền thờ Thánh Phêrô ngày 20 tháng 2 năm 2021. Ngài cũng lo việc sửa sang đền thờ. Nhiệm vụ đặc biệt của ngài là hài hòa giữa phụng vụ và du lịch của Đền thờ Thánh Phêrô, nơi biểu tượng cao cả cho Giáo hội công giáo.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Giải Nobel Vật lý 2022 của Áo: “Nhà khoa học mở ra với siêu việt”

Giải Nobel Vật lý 2022 của Áo: “Nhà khoa học mở ra với siêu việt”

kath.net, 2022-10-07

Hồng y Christoph Schönborn nói về giáo sư Anton Zeilinger: “Một nhà khoa học mở ra với siêu việt”

Hồng y người Áo Schönborn, tổng giáo phận Vienna chúc mừng người đồng hương vừa được giải Nobel vật lý: “Một nhà đối thoại và nhà khoa học nổi tiếng thế giới, người không coi khoa học là lý do để loại trừ tính siêu việt”.

Hồng y Schönborn phản ứng trước tin nhà vật lý Anton Zeilinger được giải Nobel. Trong một phỏng vấn với trang Kathpress, hồng y nói: “Thật vui mừng! Ông là nhà khoa học cởi mở với siêu việt và với người đối thoại. Tôi xếp ông vào dòng dõi của những nhà khoa học vĩ đại. Ông là một trong những nhà khoa học không xem khoa học của họ là lý do để loại trừ siêu việt”.

Giáo sư Anton Zeilinger

Năm 1996, Zeilinger, lúc đó là giáo sư vật lý thực nghiệm tại Đại học Innsbruck đã nhận giải danh dự của hồng y Innitzer, tổng giáo phận Vienna. Sau đó, hồng y Schönborn đã trao giải thưởng cho Zeilinger, sau đó hai người đã có các cuộc họp và thảo luận. Hồng y Schönborn nói: “Tôi nhớ rõ cuộc thảo luận với giáo sư Zeilinger và các sinh viên tiến sĩ của ông về sự sáng tạo và tiến hóa. Mối quan hệ giữa khoa học và đức tin ‘luôn là chủ đề’ của Zeilinger.

Nhà vật lý lượng tử uy tín

Trong sự nghiệp của mình, giáo sư  Zeilinger thường lên tiếng ủng hộ việc sống chung giữa khoa học và tôn giáo. Theo ông, xung đột chỉ xảy ra khi một trong hai ngành vượt quá thẩm quyền của mình. Nếu vào đầu thời Trung cổ, Giáo hội đôi khi bảo vệ các lập trường không thể bảo vệ được, thì ngày nay những vi phạm như vậy đến từ khoa học tự nhiên. Đôi khi những người đại diện cho khoa học tự nhiên nghĩ rằng họ có thể bác bỏ thế giới quan tôn giáo hoặc chế nhạo nó – điều này là “phi lý” vì Chúa không thể nắm bắt được.

Theo giáo sư Zeilinger, việc tìm ra sự tổng hợp giữa hai lĩnh vực là một trong những nhiệm vụ trọng tâm của tương lai. Trong một số dịp, ông cũng tổ chức các buổi thuyết trình về chủ đề “Lý trí và Đức tin”. Năm 2017, nhân kỷ niệm 25 năm linh mục của tổng giám mục Franz Lackner, ông trích dẫn một giải Nobel vật lý khác là ông Werner Heisenberg (1901-1976): “Cốc nước đầu tiên của khoa học tự nhiên làm chúng ta thành người vô thần, nhưng Chúa thì chờ ở đáy cốc”. Ông cũng bị cuốn hút bởi một câu của Joseph Ratzinger: “Không nghi ngờ gì về đức tin, nhưng người tin Chúa có thể tự an ủi mình bằng cách tự nhủ, ngay cả người không tin đôi khi họ cũng nghi ngờ”.

Giải Nobel vật lý năm nay trao cho ba nhà vật lý, giáo sư Zeilinger người Áo 77 tuổi, ông Alain Aspect người Pháp và ông John F. Clauser người Mỹ. Cả ba đã thực hiện các thí nghiệm đột phá về lượng tử nhằng nhịt, trong đó có hai hạt tử hoạt động như một đơn vị, ngay cả khi tách rời nhau. Kết quả sẽ mở đường cho các công nghệ dựa trên thông tin lượng tử, chẳng hạn máy tính lượng tử.

Giáo sư Zeilinger người gốc Ried im Innkreis (Thượng Áo) và được xem là người tiên phong trong việc truyền thông tin lượng tử giữa các photon, một lĩnh vực ông có nhiều đột phá và lập kỷ lục truyền tải trong nhiều thập kỷ qua. Ông nhấn mạnh, vật lý lượng tử đã thực hiện một bước từ một ngành triết học sang ứng dụng công nghệ, nhưng nhiều câu hỏi cơ bản vẫn chưa được giải đáp.

Giải Nobel trị giá 10 triệu tiền Thụy Điển (gần 920.000 âu kim), sẽ được trao cho các ông Zeilinger, Aspect và Clauser, vào ngày 10 tháng 12 tại Stockholm, ngày qua đời của nhà sáng lập Alfred Nobel.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Đại sứ Hoa Kỳ tại Vatican nói về mối quan hệ của tổng thống Biden và Đức Phanxicô, Ukraine và sự phân cực trong Công giáo

Đại sứ Hoa Kỳ tại Vatican nói về mối quan hệ của tổng thống Biden và Đức Phanxicô, Ukraine và sự phân cực trong Công giáo

americamagazine.org, Colleen Dulle, 2022-10-06

Ông Joe Donnelly, tân đại sứ Hoa Kỳ tại Tòa thánh trình ủy nhiệm thư ngày 11 tháng 4 năm 2022 tại Vatican. (Ảnh CNS / Vatican Media)

Trong giờ Kinh Truyền Tin ngày chúa nhật 2 tháng 10, Đức Phanxicô đã dành toàn bộ bài nói chuyện để tố cáo cuộc chiến ở Ukraine. Trong những tuần gần đây, trên chiến trường, Ukraine đã đẩy lùi các lực lượng Nga và tổng thống Nga Vladimir Putin đe dọa leo thang, ông tuyên bố bốn khu vực Ukraine hiện thuộc về Nga và Nga sẽ làm bất cứ gì để giành lại vì ông cho đây là mối đe dọa cho sự vẹn toàn lãnh thổ nước Nga. Putin tuyên bố, khi đương đầu với cuộc xâm lược như vậy, nước Nga sẽ phản ứng bằng mọi cách cần thiết, kể cả việc dùng vũ khí hạt nhân.

Cho đến nay, phản ứng trước cuộc chiến này, Vatican chỉ vận động hòa bình và tập trung vào việc cứu trợ nhân đạo. Trên chính trường quốc tế, Đức Phanxicô đã phải đối diện với chỉ trích vì đã quá mềm mỏng với Nga. Có lần ngài đã nói, trước cuộc xâm lược, NATO đã “sủa trước cổng nước Nga” và ngài cầu nguyện cho cô Daria Douguina bị các lực lượng Ukraine giết, cô là con gái của một triết gia Nga ủng hộ Putin.

“Tôi hy vọng khi Vatican nhìn vào chúng tôi, ho sẽ nói: Quý vị biết không, họ cũng đang hoàn thành sứ mệnh của Chúa, trong việc làm cho cuộc sống của mọi người tốt đẹp hơn.” Joe Donnelly

 

Trong bài phát biểu ngắn gọn nhưng đầy uy lực của Đức Phanxicô cuối tuần vừa qua, đây là lần đầu tiên ngài trực tiếp nhắc đến ông Putin, xin ông ngừng bắn ngay lập tức. Ngài cũng xin tổng thống Zelensky cởi mở với các đề xuất hòa bình nghiêm túc. Nhưng hòa bình công chính là như thế nào?

Trên podcast “Bên trong Vatican, Inside the Vatican” tuần này, đại sứ Mỹ Joe Donnelly tại Tòa Thánh nói với tôi: “Sẽ thật sự không có một thỏa thuận hòa bình nếu ai đó đến gặp bạn và nói: ‘Quý vị xem, chúng ta đã cùng nhau thỏa thuận, và 80% thành phố của quý vị sẽ an toàn, và xin lỗi, quý vị đang ở trong 20% còn lại’”.

Đại sứ và tôi đã thảo luận về công việc của ông với Vatican và cách ông xử lý sự hợp tác dù các mục tiêu và cách tiếp cận của Tòa thánh đối với các vấn đề ngoại giao khác với Hoa Kỳ. Sau đây là bản ghi lại cuộc nói chuyện của chúng tôi được chỉnh sửa độ dài cho đúng và rõ ràng.

Nhà báo Colleen Dulle: Xin ông cho chúng tôi biết công việc hàng ngày của một đại sứ? Một ngày bình thường của ông là gì?

Đại sứ Joe Donnelly: Tôi vô cùng may mắn khi tổng thống Biden nhờ tôi làm đại sứ ở Vatican. Tôi lớn lên là người công giáo, tôi vẫn là người công giáo, tôi là người nhập cư Ireland thế hệ thứ hai. Vì vậy, đức tin công giáo đã là một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi. Tôi đã có cơ hội phục vụ đất nước quê hương Hoa Kỳ, đất nước tôi yêu quý bằng cả trái tim, tại Hạ viện và Thượng viện, đó là công việc của một phần đời quan trọng của tôi. Nhiệm vụ đại sứ ở Vatican hòa trong cả hai điều này. Những gì tôi cố gắng làm là đại diện cho Hoa Kỳ tại Vatican trên nhiều vấn đề chính trị khác nhau, đảm bảo các chủ đề được Vatican thảo luận và Vatican nghĩ đến, quan điểm của Mỹ sẽ được lắng nghe. Ngoài ra, còn mang lại cho Vatican cơ hội để có thể nói chuyện với người Mỹ và nói, ‘xin quý vị nhìn xem, đây là mối quan tâm của chúng tôi về những vấn đề này.’

Công việc này như thế nào? Ông nghe có điều gì đó đang được thảo luận ở Vatican và ông gọi cho hồng y Quốc vụ khanh Parolin: “Đây là quan điểm của chúng tôi” không?

Không, không phải như vậy. Chúng tôi thường gặp hồng y ngoại trưởng Parolin và tổng giám mục quan hệ quốc tế Gallagher. Rõ ràng danh sách các vấn đề thì dài. Vấn đề liên quan đến Ukraine chiếm một phần rất lớn thì giờ của tôi ở đây, và làm việc về những vấn đề như nhân quyền, nạn buôn người, các vấn đề chăm sóc sức khỏe, lo ngại về an ninh cho các tu sĩ đang phục vụ ở nước ngoài và những gì chúng tôi có thể giúp đỡ. Một vài ngày trước, chúng tôi nghe Vatican nói, “Này, chúng tôi đang muốn bàn về vấn đề này,” hoặc ngược lại chúng tôi nói, “Nhìn xem, có một cuộc thảo luận đang diễn ra về Ukraine”, tôi thích ngồi thảo luận những chuyện này.

Có những điểm đồng ý giữa Hoa Kỳ và Tòa thánh, và có những điểm chưa đồng ý. Tôi có thể hỏi ông điểm hợp tác là gì và điểm khác biệt là gì và quan trọng hơn, cách ông tiếp cận để đề cập đến những điểm bất đồng này?

Đúng là tôi đại diện cho Hoa Kỳ. Rõ ràng là ở nước chúng ta, Giáo hội công giáo có những quan điểm khác nhau về hầu hết mọi vấn đề. Có những người công giáo được xem là người công giáo công bằng xã hội; có người công giáo được xem là người công giáo hướng về luật lệ hơn. Công việc của tôi không phải là xen vào giữa các nhóm công giáo khác nhau, những người không đồng ý với nhau về điều này hay điều kia. Tôi không đại diện cho một nhóm công giáo. Tôi đại diện cho Hoa Kỳ. Khi tôi làm việc về một vấn đề nào đó với Vatican, chúng tôi có thể đồng ý một phần về vấn đề đó, chẳng hạn về vấn đề chính sách đối ngoại ở Trung Đông, và Vatican có thể nói, “Chúng tôi tin vào điều này và điều này,” và tôi sẽ nói, “Chúng ta nhìn xem, đó không phải là nơi chúng ta đang ở. Đây là lý do tại sao. Đây là quan điểm của chúng tôi về vấn đề này.” Về các vấn đề văn hóa công giáo, công việc của tôi không phải là ở giữa các cuộc đấu tranh về giáo lý. Đó là nơi cuối cùng đôi khi bạn muốn đến. Tôi để cho các nhóm tôn giáo khác nhau bàn luận cứu rỗi những điều này, và tôi cố gắng giải quyết các vấn đề liên quan đến đất nước chúng ta.

“Công việc của tôi không phải là xen vào giữa các nhóm công giáo khác nhau, những người không đồng ý với nhau về điều này hay điều kia. Tôi không đại diện cho một nhóm công giáo. Tôi đại diện cho Hoa Kỳ.” Joe Donnelly

Ông nói ông là người công giáo giữ đạo; ông ở cương vị này, ông không nhất thiết phải đại diện cho người công giáo hay cho đạo công giáo. Ông đại diện cho người dân Hoa Kỳ, những người đa dạng hơn rất nhiều. Tôi tự hỏi làm sao cá nhân ông có thể xử lý khi đức tin cá nhân của ông có thể không phù hợp với những gì Tổng thống Biden muốn ông bảo vệ chẳng hạn.

Bà biết đó, cho đến nay tôi chưa gặp bất kỳ vấn đề nào khi xử lý những trường hợp này. Mọi người hỏi: “Có chuyện gì trong những chuyện này làm bạn mất ngủ không?” Không. Thực sự không có bất kỳ vấn đề nào với chuyện này.

Ông đã nêu lên Ukraine: Để đặt đúng bối cảnh cho thính giả của chúng tôi, ông bắt đầu nhiệm kỳ của ông tại Vatican vào tháng 4-2022, một thời gian ngắn sau cuộc chiến Ukraine bắt đầu.

Đúng, nhưng tôi thực sự là đại sứ ở Vatican trước khi ông Putin xâm lược Ukraine, tôi được bổ nhiệm vào giữa tháng hai, và đến Rôma vào giữa tháng ba, tôi trình ủy nhiệm thư lên giáo hoàng ngày 11 tháng tư.

Trong khoảng thời gian này, ông đã nói chuyện với giáo hoàng như ông đã nói với đồng nghiệp của tôi là nhà báo Gerry O’Connel, câu chuyện chủ yếu tập trung vào Ukraine, ông nói giáo hoàng thật sự quá đau đớn vì chuyện này. Nỗi thống khổ này hiển nhiên như thế nào?

Nếu bà nghe những gì ngài nói trong giờ Kinh Truyền Tin ngày chúa nhật 2 tháng 10 vừa qua về Ukraine thì theo tôi, đó là điều ngài phải chịu đựng mỗi ngày. Ngày tôi trình ủy nhiệm thư 11 tháng 4, chúng tôi đã nói chuyện hơn nửa giờ, và có lẽ 90% câu chuyện là về Ukraine và làm sao để chấm dứt đổ máu. Tôi đã rất trung thực và thẳng thắn với ngài. Tôi nói: “Cha nhìn xem, Putin đã bắt đầu cuộc chiến này. Putin và Nga xâm lược Ukraine. Họ đã tàn sát người dân Ukraine. Họ đã tra tấn, hãm hiếp và giết hại người dân. Nga muốn chiếm Ukraine. Ukraine chiến đấu để tồn tại”. Điều tôi luôn cố gắng làm là nói sự thật và đó là tình huống của chúng tôi.

Quý vị cố gắng tìm một vị trí mà Putin sẽ nói, “Đủ rồi.” Và trong quá khứ tôi đã có kinh nghiệm đối phó với những người như thế này. Joe Donnelly

 

Cuộc nói chuyện của ông với Đức Phanxicô cũng đã lâu. Bây giờ cuộc chiến đã thay đổi rất nhiều. Về những nỗ lực vì hòa bình của Vatican, ông thấy mọi thứ hiện nay như thế nào và vai trò của ông trong việc này?

Như tôi đã nói, tôi cố gắng nói lên một cách nhất quán và rõ ràng quan điểm của Hoa Kỳ về vấn đề này, đó là việc Putin và Nga đã tấn công Ukraine. Điều tích cực bây giờ là tình thế ở Ukraine đã thay đổi: Quân đội Ukraine đẩy lui và gần như mỗi ngày họ đã thành công trong việc đưa người Nga trở về đất nước họ. Vì vậy, chúng ta đang ở trong một tình huống khác so với lần đầu tiên tôi nói chuyện với giáo hoàng, khi đó tôi đặt câu hỏi: “Liệu họ có bám được và có sống còn không?” Bây giờ câu hỏi là: “Người Ukraine có thể đi bao xa? Liệu họ có thể đẩy người Nga về biên giới Nga không?”

Quý vị cố gắng tìm một tình thế mà Putin sẽ nói, “Đủ rồi.” Và trong quá khứ tôi đã có kinh nghiệm đối phó với những người như thế này. Tôi phục vụ trong Ủy ban Dịch vụ Vũ trang tại Thượng viện Hoa Kỳ, tôi đã đến Iraq năm hoặc sáu lần, đến Afghanistan năm hoặc sáu lần. Putin không phải là người đầu tiên tôi thấy ứng xử theo cách này. Thật không may, tôi nghĩ với Vladimir Putin, bạn phải đẩy lùi ông. Ông là kẻ bạo ngược.

Điều đó có khác gì cách mà Vatican tiếp cận vấn đề này không? Tôi vừa đọc quyển sách của tác giả Victor Gaetan, Các nhà ngoại giao của Chúa, God’s Diplomats, về các đại sứ của giáo hoàng. Tác giả đưa ra quan điểm, trong chính sách ngoại giao của Vatican, vì hòa bình là ưu tiên hàng đầu nên không bao giờ Vatican muốn rơi vào tình huống tạo ra người chiến thắng, kẻ thua cuộc. Tôi nghĩ đó là nỗi sợ hãi khi Putin ngày càng thất thường và leo thang đe dọa tấn công hạt nhân. Có căng thẳng giữa Tòa thánh và Hoa Kỳ trong việc này không?

Tôi sẽ không nói rằng có căng thẳng, không. Bà đã nghe Vatican nói Ukraine có quyền tự vệ. Ukraine có quyền sử dụng vũ khí để bảo vệ mình. Ukraine có quyền bảo vệ lãnh thổ của mình. Và đó là những gì họ đang làm. Họ đang theo tất cả những điểm cụ thể này. Đó là điều tôi liên tục cố gắng nhấn mạnh với Vatican: Nga tấn công. Nga xâm lược. Ukraine đang chiến đấu vì sự sống của họ. Điều tôi hy vọng Vatican hiểu và sẽ tiếp tục hiểu là, không có sự tương đương về đạo đức ở đây. Đơn giản là không. Và dù tất cả chúng ta đều muốn hòa bình, nhưng sẽ không phải là hòa bình nếu thỏa thuận đạt được là lấy căn nhà của gia đình bạn, chiếm thành phố của bạn. Đó không phải là hòa bình. Đó là dời chiến tranh qua một ngày khác.

Ông nói, ông nhấn mạnh điều này với Tòa thánh. Tôi tự hỏi liệu ông có nghĩ rằng họ đang hướng tới một sự tương đương về đạo đức hay không. Đây có phải là thứ mà ông đang chống lại họ không?

Chà, tôi rất hy vọng rằng thông điệp mà chúng tôi đưa ra cho họ là thông điệp mà họ hiểu rõ ràng.

Tôi cám ơn ông đã giải thích cho tôi. Tôi có một câu hỏi cuối cùng về Ukraine: Ông nghĩ việc giáo hoàng đến thăm Ukraine có nên không?

Tôi đã khuyến khích những người tôi nói chuyện ở Vatican, họ nên đến Ukraine. Tôi nghĩ khi tôi gặp giáo hoàng, tôi cũng khuyên ngài nên đi thăm Ukraine. Tôi nghĩ đó là một trong những tuyên bố đạo đức mạnh mẽ nhất mà thế giới có thể thấy về điều gì là đúng và điều gì là sai ở đây. Tôi cũng đã khuyến khích họ không tự trói buộc mình. Ý của tôi là, bạn đã nghe người ta nói, “Chà, giáo hoàng không thể đi Ukraine, trừ khi ngài cũng đến nước Nga”. Đúng, những gì bạn làm, bạn đưa ra đề nghị đi Nga. Nga nói rõ ràng rằng họ không muốn ngài đến. Giáo hoàng đã đưa ra đề nghị đó. Nếu họ nói họ không muốn ngài đến, thì bạn không nên đơn giản nói, “Chà, bây giờ tôi không thể đi Ukraine, vì Nga không cho tôi đi.”

Người dân Ukraine yêu mến ngài. Họ tin tưởng ở ngài. Sẽ là một khoảnh khắc phi thường khi thấy ngài ở Kyiv cầu nguyện với các gia đình mất người thân, những người đã mất con của họ trên chiến trường, để ngài đến thăm Bucha, nơi người Nga đã tra tấn và sát hại mọi người. Đó là cách lãnh đạo đạo đức sẽ có tác động đáng kinh ngạc trên toàn thế giới, và tôi nghĩ cũng sẽ là thời điểm cực kỳ mạnh mẽ cho cương vị giáo hoàng của ngài.

“Và dù tất cả chúng ta đều muốn hòa bình, nhưng sẽ không phải là hòa bình nếu thỏa thuận đạt được là lấy căn nhà của gia đình bạn, chiếm thành phố của bạn. Đó không phải là hòa bình. Đó là dời chiến tranh qua một ngày khác.” Joe Donnelly

 

Thay đổi câu chuyện, tôi muốn hỏi cảm nghĩ của ông về mối quan hệ của tổng thống Biden với Đức Phanxicô. Ông nghĩ gì về mối quan hệ của hai người. Nó như thế nào?

Tôi nghĩ họ có một mối quan hệ tuyệt vời. Họ rất hợp nhau. Họ nói chuyện với nhau. Bà sẽ cười chuyện này: khi tôi gặp tổng thống trước khi đi Rôma, ông đưa tôi một phong bì và nói: “Cái này dành cho Đức Thánh Cha. Tôi nói: ‘Được rồi, tôi sẽ bỏ thư vào túi và hy vọng tôi không quên.’ Khi gặp Đức Phanxicô, ngài cười và nói: ‘Ồ, ông đã không mở thư!’”

Họ có một mối quan hệ tuyệt vời. Và tôi sẽ nói với bà, tôi nghĩ chúng tôi có một mối quan hệ tuyệt vời, sứ quán Hoa Kỳ với Vatican, với Tòa thánh. Tổng giám mục Gallagher đã nói: “Chúng tôi có một quan hệ tích cực với nước Mỹ.” Và, một phần câu trả lời của ngài là: “Nhìn xem, chúng ta không đồng ý với nhau về mọi vấn đề. Có một số vấn đề họ không đồng ý với chúng tôi và có một số vấn đề chúng tôi không đồng ý với họ, nhưng chúng tôi rất rõ ràng với nhau. Chúng tôi tôn trọng nhau và cả hai cố gắng làm cho cuộc sống của người dân trên khắp thế giới trở nên tốt đẹp hơn”.

Mọi người hỏi những gì liên quan đến quan điểm này. Rõ ràng là chúng tôi không cung cấp thị thực của tòa lãnh sự như các sứ quán khác. Điều gần nhất, sứ quán như một tổ chức Liên Hiệp Quốc, nơi nó là quyền lực đạo đức của Vatican. Giống như một sứ quán cam kết cho toàn cầu hoặc một cương vị cam kết toàn cầu, trong đó chúng tôi đang làm việc với Vatican về các vấn đề an ninh tôn giáo ở nhiều nơi trên thế giới, cố gắng giúp đỡ thông tin mà chúng tôi có thể có, để cùng nhau tìm cách chăm sóc sức khỏe cho người dân trên thế giới, kể cả ở Hoa Kỳ, nơi Giáo hội công giáo cung cấp một phần bảy dịch vụ chăm sóc sức khỏe. Và chúng tôi cũng làm việc về quyền con người và tự do tôn giáo, với người Duy Ngô Nhĩ đang ở trong các trại tập trung ở Tân Cương, Trung Quốc. Chúng tôi làm việc về những vấn đề đó. Ngoài ra, sự quan tâm của Đức Phanxicô về môi sinh với thông điệp ‘Laudato Si’ của ngài, cùng nhau làm việc để tìm cách kiểm soát việc khí hậu toàn cầu nóng lên.

Ông có nói gì thêm về các vấn đề an ninh mà Hoa Kỳ làm việc với Vatican không?

Chúng tôi có một nữ tu bị giam giữ và vừa được tự do: sơ Suellen Tennyson bị bắt cóc ở Burkina Faso và được tự do sau khi bị giam giữ năm tháng (chưa có thông tin về những người bắt sơ và các điều kiện để sơ được thả). Chúng tôi rất vui mừng khi sơ được về nhà. Vì vậy, chúng tôi trao đổi tin tức cho nhau, phần chúng tôi và phần của Vatican, chúng tôi có nghĩa vụ.

Và câu hỏi cuối, ông có muốn người dân Hoa Kỳ và có thể là người công giáo Hoa Kỳ nghe chương trình của chúng tôi, biết về mối quan hệ ngoại giao của chúng tôi với Vatican là gì không?

Đó là điểm mạnh, là tôn trọng lẫn nhau, nỗ lực của cả hai bên là cố gắng đảm bảo, cuối cùng, những nỗ lực của chúng tôi sẽ làm cho thế giới được an toàn hơn, giúp cuộc sống của con người tốt hơn, cung cấp thực phẩm đến những nơi cần hơn, giúp chăm sóc sức khỏe tốt hơn. Chúng tôi là sứ quán Hoa Kỳ, nhưng tôi hy vọng khi Vatican nhìn chúng tôi, họ sẽ nói: “Quý vị biết không, họ cũng đang hoàn thành sứ mệnh của Chúa, trong việc làm cho cuộc sống của mọi người tốt đẹp hơn”.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

“Ca ngợi tôn giáo”: biện hộ cho một khuôn khổ đức tin không thể thiếu

“Ca ngợi tôn giáo”: biện hộ cho một khuôn khổ đức tin không thể thiếu

la-croix.com, Dominique Greiner, 2022-09-29

Linh mục triết gia Dòng Tên Paul Valadier

Ngay cả khi các tôn giáo bị mất uy tín, triết gia Dòng Tên Paul Valadier vẫn ca ngợi tôn giáo vì tôn giáo tạo một khuôn khổ không thể thiếu để nói lên đức tin.

Ca ngợi tôn giáo, Éloge de la religion, Paul Valadier, nxb. Salvator

Tựa đề tác phẩm mới của linh mục Paul Valadier có một chút khiêu khích. Làm thế nào chúng ta có thể ca ngợi tôn giáo khi các truyền thống tôn giáo khác nhau bị nghi là nguyên nhân của bạo lực? Triết gia Dòng Tên lưu ý: “Các tội ác của một số trong các tôn giáo này làm phản ánh tất cả những tội ác khác dưới con mắt của dư luận quần chúng.” Ngay cả phê phán triết học cũng tấn công khái niệm tôn giáo. Sau đó có một số người bảo vệ con đường của chủ nghĩa vô thần, người khác đi theo con đường thiêng liêng không có Chúa. Có người lại nói họ thích một đức tin ít nặng về tôn giáo, như thử các tín hữu kitô này muốn bỏ qua các thể chế giáo hội để tìm lại “khía cạnh sắc nét và cách mạng” của sứ điệp Phúc âm.

Trong suốt các chương sách, tác giả Paul Valadier xem xét những lời kêu ca khác nhau về tôn giáo và trả lời chúng.

Đối với những người nói rằng họ gắn bó hơn với đức tin – “một thuật ngữ được cho là cụ thể hơn và ít bị mơ hồ hơn” – tác giả nhắc nhở chúng ta một đức tin hoàn toàn tách rời khỏi tôn giáo có nguy cơ rơi vào phía chủ nghĩa chủ quan, là nguồn gốc của bạo lực và thao túng. Linh mục cảnh báo: “Một đức tin tôn giáo không được tôn giáo nâng đỡ và đóng khung sẽ có nguy cơ trở nên trống rỗng hoặc trở thành tình cảm…”. Với những người xem thường tôn giáo nhưng thích con đường “tâm linh”, tác giả đề cập đến nhu cầu của một đời sống thiêng liêng đích thực, “không phải là cuộc phiêu lưu tầm thường và không có rủi ro” và còn hơn cả một “nhiệt tình cảm tính với nét đẹp của sự vật hoặc với bí ẩn của thiên nhiên”.

Quan sát viên chăm chú và phê phán

Chuyên gia về triết gia Nietzsche cũng kêu gọi những người ủng hộ thuyết vô thần, mà trong nhiều trường hợp chủ thuyết này chỉ thay thế các vị thần bị từ chối hoặc bị các tín ngưỡng lương dân khác từ chối như tiến bộ, khoa học, tiền bạc, thành công xã hội. Nhưng trên tất cả, tác giả nhấn mạnh đến “sự thất bại của thuyết vô thần trong việc trở thành người tạo ra một vũ trụ chung có thể sống được”. Linh mục đưa ra ví dụ “sự bất lực của chủ nghĩa vô thần khi muốn tạo ra một nghệ thuật xứng đáng với tên gọi. Thật vậy, sáng tạo nghệ thuật luôn có nguồn cảm hứng vượt xa mọi hình thức duy vật (…). Trong khi các nghệ thuật lấy cảm hứng từ những người vô thần Nhà nước đã tự cho thấy họ nghèo nàn một cách thảm thương…”

Điều gì sẽ xảy ra nếu không có Chúa ở đó…

Tham khảo những cuốn sách gần đây cũng như các bài báo cho thấy tác giả Paul Valadier, sẽ 90 tuổi vào tháng 1 năm 2023, vẫn là nhà quan sát chăm chú và phê phán của thời đại chúng ta. Tác giả không ngần ngại tố cáo sự hời hợt và nhạt nhẽo của một số tác giả nổi tiếng, họ dường như muốn đặt nặng sự nghiêm túc trí tuệ khi nói về tôn giáo hoặc tâm linh, ngay cả giữa các triết gia. Với quyển sách này, tu sĩ Dòng Tên cho thấy, có thể nói một cách hợp lý và nhẹ nhàng về tôn giáo, nhưng vẫn neo vào truyền thống công giáo mình thuộc về. Không đề cao công giáo là “tôn giáo đích thực và duy nhất” nhưng tác giả đưa ra những gì đặc trưng của đạo công giáo, đặc biệt là nét phổ quát, là niềm hy vọng thiên sai mở ra tương lai cho lịch sử tập thể, cho nét đẹp của phụng vụ… Ca ngợi Thiên chúa giáo cũng là lời tuyên xưng đức tin, nhưng không làm im đi “câu hỏi chưa giải quyết” về cuộc khủng hoảng mà Giáo hội công giáo đang phải trải qua.

Marta An Nguyễn dịch

Bài đọc thêm: Đức Phanxicô suy gẫm về bí ẩn “sự im lặng của Chúa”

Chuyến đi của giáo hoàng đến Canada tốn 18,6 triệu đô la

Chuyến đi của giáo hoàng đến Canada tốn 18,6 triệu đô la

Đức Phanxicô vui mừng: “Tạ ơn Chúa, trong những giáo xứ như thế này, qua các buổi gặp gỡ, nền tảng cho sự hàn gắn và hòa giải đã được xây dựng ngày này qua ngày khác” | © Vatican Media

cath.ch, Maurice Pagem 2022-10-04

Tổng giám mục Richard Smith, điều phối viên chuyến đi Canada của Đức Phanxicô từ ngày 24 đến 29 tháng 7 năm 2022 cho biết, chuyến đi này tốn 18,6 triệu đô la Canada.

Báo Présence, trang thông tin tôn giáo cho biết, vào cuối cuộc họp toàn thể thường niên của Hội đồng Giám mục Công giáo Canada, tổng giám mục Richard Smith, giáo phận Edmonton cho biết vẫn còn chờ một số biên lai trước khi hội đồng giám mục có thể đưa ra con số cuối cùng: “Số tiền 18,6 triệu này liên quan đến chi phí do các sự kiện công cộng tổ chức ở các tỉnh Edmonton, Québec và Iqaluit mà Giáo hội công giáo phải đảm nhận. Đây là chi phí của các dịch vụ truyền thông, phát thanh truyền hình và những chi phí cần thiết trong việc di chuyển tại địa phương.”

Giám mục Smith cho biết, trong sáu ngày giáo hoàng ở Canada, phải cần một số lượng lớn xe buýt để đảm bảo việc di chuyển được đàng hoàng và an toàn cho người lớn tuổi, người sống sót trong các trường bản địa có mặt ở mỗi nơi giáo hoàng ở lại. Các chi phí gồm ăn ở và an ninh của những người tháp tùng giáo hoàng và các hậu cần khác.

“Chúng tôi mong số 18,6 triệu đô la này sẽ được chi trả nhờ sự đóng góp của giáo dân cũng như của Hội đồng Giám mục và các giáo phận trên khắp Canada.”

 Chi phí của các cơ quan công quyền

Tuy nhiên, số tiền này không bao gồm các chi phí mà chính quyền Canada, các tỉnh và thành phố phải chịu trong chuyến đi của giáo hoàng. Vì giáo hoàng cũng là nguyên thủ quốc gia, nên có những khoản chi phí mà bất kỳ quốc gia sở tại nào cũng phải chịu để đảm bảo an ninh cho khách của họ.

Các thành phố như Quebec và Edmonton đã dành những khoản tiền đáng kể cho việc kiểm soát giao thông trong thời gian Đức Phanxicô ở lại. Tổng giám mục Smith nói: “Tôi không biết số tiền mà các chính phủ phải trả.”

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài mới nhất