Đức Lêô XIV thận trọng tìm một Giáo hội hiệp nhất trong một thế giới chia rẽ
la-croix.com, Céline Hoyeau, Matthieu Lasserre và Héloise de Neuville, 2025-05-13
Đức Lêô XIV tại ban-công Đền thờ Thánh Phêrô, Rôma ngày chúa nhật 11 tháng 5 năm 2025. Tiziana Fabi / AFP
Đức Lêô XIV, người điềm tĩnh, nhà cải cách thận trọng đang tìm một Giáo hội hiệp nhất trong một thế giới chia rẽ.
Sau bốn vòng bỏ phiếu, ngày thứ năm 8 tháng 5, các Hồng y đã bầu Tu sĩ Dòng Âugustinô, Hồng y Robert Francis Prevost làm Giáo hoàng. Mật nghị đã chọn người bén rễ trên ba châu lục, có khả năng hiện thân cho sự hiệp nhất của Giáo hội và tiếp nối các triều giáo hoàng trước đó.
Gương mặt ngài không che giấu được xúc động đang dâng trào. Khi ngài xuất hiện ở ban-công Đền thờ Thánh Phêrô, tiếng reo hò của giáo dân như làn sóng mạnh ập về ngài. Chỉ trong ba phút đầu tiên đối diện với thế giới, dường như đột nhiên ngài cảm nhận tầm mức quy mô choáng ngợp của sứ mạng được giao, sức nặng hy vọng của hơn một tỷ giáo dân đặt nơi ngài.
Nhưng khi ngài cất tiếng nói trước đám đông ở Quảng trường, với áo choàng đỏ và dây các phép trên vai, giọng nói dịu dàng của ngài – còn hơn cả choáng ngợp – cho thấy một quyết tâm bình thản. Rất nhanh chóng, ngài bước vào sứ vụ Giáo hoàng một cách giản dị tự nhiên.
Khi chọn cựu Giám mục của Chiclayo, một trong những thành phố lớn nhất Peru, các hồng y như đã thấy “mục tử” họ đã phác họa trong các cuộc họp tiền mật nghị. Trong thế giới bị xáo trộn vì các cuộc xung đột vũ trang, ngài đưa ra lời kêu gọi định hình phần nào âm hưởng triều của ngài. Với giọng dứt khoát ngài tuyên bố: “Tôi xin gởi đến anh chị em ở bất cứ nơi đâu, đến mọi dân tộc, đến khắp toàn cầu lời chúc bình an của Chúa ở cùng anh chị em. Đó là bình an của Đức Kitô phục sinh: một bình an không vũ khí, khiêm tốn và kiên định. Bình an của Chúa, của Thiên Chúa yêu thương tất cả chúng ta không điều kiện.”
Cây cầu giữa Bắc và Nam
Chúng ta khó xếp loại ngài. Ngài là Giáo hoàng đầu tiên người Mỹ trong lịch sử; ngài cũng là người Peru đầu tiên kế vị Thánh Phêrô. Trong số các Hồng y Mỹ, ngài là người “ít Mỹ nhất” do tính cách kín đáo và dè dặt, do hành trình cuộc đời: ngài chỉ sống một phần ba cuộc đời ở Hoa Kỳ. Hành trình của ngài mang dấu ấn sâu đậm những năm ngài là nhà truyền giáo và giám mục ở Peru – đến mức ngài được cho là người “Mỹ la-tinh” nhất trong số người Mỹ. Ngài có quốc tịch Peru, ngài là chiếc cầu nối giữa nhiều thực tại giáo hội khác nhau. Và là điểm liên kết giữa Bắc và Nam, trên một lục địa bị chia rẽ. Trong những năm sống ở Peru, ngài lấy việc đón tiếp người nghèo và người di cư làm tâm điểm sứ vụ của ngài. Hồng y đồng hương Joseph Tobin mô tả ngài là “người không lùi bước nếu đó là lý do chính đáng”.
Ngài sẽ có lập trường ra sao với Tổng thống Donald Trump và Phó tổng thống J. D. Vance? Những bài viết ngài chia sẻ trong những tháng gần đây trên Twitter khi ngài còn giữ chức Bộ trưởng Bộ Giám mục cho thấy ngài không đồng ý với chính sách di dân của họ, ngài cho thấy sự nhạy cảm của một người trong Giáo hội quan tâm đến sự tổn thương của người di dân, theo đúng chiều hướng của vị tiền nhiệm. Tuy nhiên, liệu ngài có đối đầu trực tiếp với hai nhà lãnh đạo Mỹ này không? Hồng y Mỹ Timothy Dolan phát biểu trong cuộc họp báo ở New York sau mật nghị: “Ngài là người muốn xây dựng những cây cầu với các quốc gia. Tôi không nghĩ các anh em Hồng y của tôi muốn chọn một người đối nghịch với chính quyền. Ngài là Giáo hoàng quy tụ trong một Giáo hội công giáo đang bị cuốn theo những làn gió trái chiều.”
Nếu năm 2013, các Hồng y đã bầu một Giáo hoàng “từ tận cùng thế giới”, thì khi bầu Đức Lêô làm Giáo hoàng, họ đã chọn người có gốc rễ ở ba châu lục: nguồn gốc đa văn hóa của ngài không thể xem ngài là Giáo hoàng của một quốc gia nào. Ngài nói tiếng Anh, Tây Ban Nha, Ý, Bồ Đào Nha và Pháp, sinh ra tại Chicago, bang Illinois, một giáo phận có truyền thống lâu đời ở Hoa Kỳ, chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của làn sóng nhập cư Ý và Ba Lan. Mẹ ngài là bà Mildred Agnes Martinez, thủ thư, có tổ tiên gốc Tây Ban Nha, Creole Louisiana và Haiti; cha của ngài là ông Louis Marius Prevost, hiệu trưởng, trung úy hải quân Hoa Kỳ trong Thế chiến thứ hai, có cha người Ý, mẹ người Pháp sinh tại Le Havre năm 1894.
Một nhà cải cách thận trọng
Trước khi qua đời, Đức Phanxicô đã đưa ra chương trình Thượng Hội đồng về Tính đồng nghị kéo dài đến năm 2028, Đức Lêô XIV xuất hiện như người thừa kế công trình lớn lao này – được khởi xướng để giáo dân có thể tham gia nhiều hơn trong việc điều hành Giáo hội. Không còn việc ủng hộ mang tính hình thức, Đức Lêô dấn thân quyết liệt để thực hiện tính đồng nghị, điều mà ngài xem là phương thuốc chữa trị những chia rẽ trong Giáo hội. Ngay từ tối đầu tiên sau khi được bầu chọn, từ ban-công Đền thờ Thánh Phêrô, ngài kêu gọi một “Giáo hội đồng nghị” cho thấy tầm nhìn của ngài từ năm trước, ngài nói trên Vatican News: “Giám mục không phải là một tiểu vương ngồi trên ngai vàng, nhưng là người khiêm tốn, gần gũi với những người ngài phục vụ, cùng bước đi, cùng chịu đau khổ với họ để sống Tin Mừng với dân của mình.”
Về vấn đề vai trò phụ nữ, ngài đã bổ nhiệm một số phụ nữ vào các vị trí có trách nhiệm trong giáo phận Peru – ngài ủng hộ cuộc “cách mạng nhỏ” Đức Phanxicô khởi xướng nhằm mở rộng cánh cửa quản trị Giáo hội cho phụ nữ. Tiêu biểu là việc bổ nhiệm ba phụ nữ vào Bộ có nhiệm vụ chọn các Giám mục tương lai. Nhưng ngài phản đối việc truyền chức cho phụ nữ – dù là linh mục hay phó tế. Theo ngài, khi cho phép họ được truyền chức, như thế cuối cùng là “giáo sĩ hóa” họ. Điều này phản ánh một cách sâu sắc quan điểm của ngài về vai trò của giáo dân: họ cần sống trọn vẹn ơn gọi bí tích rửa tội thay vì tìm cách đảm nhận vai trò của hàng giáo sĩ.
Ẩn sau vẻ dè dặt tự nhiên là hình ảnh của một người với những xác tín rõ ràng, ngài bày tỏ dè dặt nhưng minh bạch về các chủ đề gây tranh cãi nhất trong Giáo hội. Về vấn đề chúc lành cho các cặp đồng tính, ngài thận trọng khi cho rằng – bên lề Thượng Hội đồng tháng 10 năm 2024 – cần để các Hội đồng Giám mục quốc gia toàn quyền quyết định có áp dụng hay không, tùy từng bối cảnh địa phương. Qua đó, ngài kêu gọi một hình thức phân quyền mang tính đồng nghị trong quyền lực của Giáo triều Rôma, được điều chỉnh theo thực tế từng nơi.
Vị trí của phụ nữ, các cặp đồng tính… Đức Lêô đã nói gì?
Một lập trường trung dung, có lẽ phản ánh tầm nhìn của ngài về một Giáo hội phổ quát nhưng không đồng nhất, có khả năng giữ thăng bằng giữa các nguyên tắc tín lý chung và việc áp dụng mục vụ thích nghi với từng địa phương. Một định hướng có thể định hình toàn bộ phương pháp tiếp cận của ngài trước các căng thẳng địa lý và ý thức hệ đang chia rẽ Giáo hội công giáo.
Một Giáo hoàng Dòng Âugustinô quy tụ những điều đối lập
Các Hồng y một lần nữa chọn Giáo hoàng trong hàng ngũ các tu sĩ, một lựa chọn không phải ngẫu nhiên. Sau Đức Phanxicô Dòng Tên, bây giờ là Đức Lêô Dòng Âugustinô. Ngài gắn bó với Dòng, ngài vào Dòng năm 1977, linh đạo của Dòng nhấn mạnh đến việc đi tìm hiệp nhất – một điểm quan trọng trong châm ngôn giám mục của ngài, “In Illo uno unum” – “Trong Đấng là một, chúng ta nên một.”
Trên hết, khả năng lãnh đạo và quản lý của Đức Lêô XIV đã được minh chứng, ngài đảm nhiệm nhiều chức vụ cao cấp trước khi đứng đầu Bộ Giám mục, ngài là bề trên Tỉnh Dòng Augustinô 12 năm (2001–2013). Hồng y cử tri Jean-Paul Vesco tóm lược: “Ngài là người làm việc với nhóm nhưng biết đưa ra quyết định.”
Sau Triều Đức Phanxicô, nhiều cộng sự của ngài đánh giá là gây chia rẽ và đôi lúc cứng rắn, việc một người được cho là quân bình, tiết độ và có khả năng hòa giải những điều đối lập rõ ràng đáp lại nguyện vọng của một tinh thần hiệp hành đích thực mà các Hồng y đã bày tỏ trước mật nghị. Hồng y Timothy Dolan nhấn mạnh: “Chúng tôi đã bầu một Giáo hoàng điềm tĩnh.”
Trong những giờ và ngày sau khi ngài được bầu, nhiều Hồng y cử tri đã nhấn mạnh đến kinh nghiệm thành công của ngài trong chức vụ Bộ trưởng một Thánh bộ chiến lược, trong một Giáo triều thường bị kích động vì kiểu điều hành từ trên xuống của vị tiền nhiệm. Một dấu hiệu tiết lộ khả năng thay đổi trong việc điều hành Giáo hội: trong một trao đổi riêng ngày thứ bảy 10 tháng 5, Đức Lêô mong muốn có “một hình thức chia sẻ với Hồng y đoàn”, để các vị lãnh đạo của Giáo hội có thể đưa ra các lời khuyên và đề xuất cho ngài.
Hồng y Prevost đã cảnh báo về sự phân cực: “Khi một ý thức hệ làm chủ cuộc đời, tôi không còn có thể đối thoại.”
Đức Lêô XIV là con người cầu nguyện, sâu sắc thiêng liêng. Linh mục Joseph Farrell, tổng quyền tỉnh dòng mô tả Đức Lêô là người “rất khiêm tốn, thông thái, người luôn suy nghĩ trước khi hành động, lắng nghe trước khi lên tiếng, luôn cầu nguyện trước khi bắt đầu ngày mới. Linh mục Farrell kể, trước khi đến Bộ Giám mục làm việc, khi nào Hồng y Prevost cũng đến nhà tổng quyền của Dòng để đọc kinh sáng và dự thánh lễ: “Khi chúng tôi đến nhà nguyện, chúng tôi đã thấy ngài ngồi đó, cầu nguyện trong thinh lặng.”
Các mốc thời gian chính của một mục tử quen với trách nhiệm
Sinh ngày 4 tháng 9 năm 1955 tại Chicago (Illinois).
1977: Vào nhà tập Dòng Augustinô; khấn trọn ngày 29 tháng 8 năm 1981.
19 tháng 6 năm 1982: Chịu chức linh mục. Tổng Giám mục Jean Jadot phong.
1985 – 1986 và 1988 -1998: Đi truyền giáo ở miền Bắc Peru.
1999: Giám tỉnh vùng Trung Tây và trở lại Chicago.
2001 – 2013: Làm Bề trên Tổng quyền dòng Thánh Augustinô.
2014: Đức Phanxicô bổ nhiệm làm Giám quản Tông tòa, làm Giám mục Chiclayo (Peru).
2018: Phó Chủ tịch Hội đồng Giám mục Peru.
2023: Bộ trưởng Bộ Giám mục. Được phong Hồng y vào tháng 9. Hai năm sau, Đức Phanxicô nâng lên hàng Hồng y Giám mục.
8 tháng 5 năm 2025: Được Hồng y đoàn bầu làm Giáo hoàng, lấy tông hiệu là Lêô XIV.
Têrêxa Trần Tuyết Hiền dịch
Giovanni Maria Vian: “Đức Lêô XIV đã chuẩn bị rất kỹ”
Một giáo hoàng có thể làm gì… và không thể làm gì
Mật nghị: điều tra hậu trường của cuộc bầu cử bất ngờ
Những bước đi thành công đầu tiên của Đức Lêô XIV