Home Blog Page 403

Nữ thần học gia Marie-Jo Thiel được vinh danh vì công việc chống lạm dụng trong Giáo hội

Nữ thần học gia Marie-Jo Thiel được vinh danh vì công việc chống lạm dụng trong Giáo hội

cath.ch, Maurice Page, 2022-11-04

Bà Marie-Jo Thiel: “Đức Phanxicô hiểu Giáo hội phải được cải cách từ bên dưới để thay đổi từ bên trên”. | © Maurice Page

Thần học gia người Pháp Marie-Jo Thiel, người nổi tiếng với những nghiên cứu về lạm dụng tình dục trong Giáo hội công giáo, sẽ được Đại học Fribourg trao bằng tiến sĩ danh dự ngày 15 tháng 11-2022.

Đại học Fribourg khen thưởng cho các đóng góp của giáo sư Marie-Jo Thiel của Đại học Strasbourg trong việc nghiên cứu lạm dụng tình dục trong Giáo hội công giáo.

Bà Marie-Jo Thiel học y khoa và thần học công giáo. Từ năm 1999, bà là giáo sư thần học đạo đức, chuyên về luân lý và đạo đức sinh học tại Đại học Strasbourg. Năm 2017, Đức Phanxicô phong bà làm thành viên Giáo hoàng Học viện suốt đời. Năm 2018, bà xuất bản một nghiên cứu chuyên sâu về lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên trong Giáo hội công giáo.

Cuộc khủng hoảng hiện nay là vụ tai tiếng vừa lạm dụng vừa che giấu các vụ lạm dụng tình dục, chạm đến nền tảng của đời sống Giáo hội. Phân khoa thần học viết: “Qua công việc của mình, bà Marie-Jo Thiel đã đóng góp thiết yếu vào việc xử lý cơ bản vấn đề từ góc độ thần học và đạo đức, do đó đây là sự đóng góp không thể thiếu để Giáo hội và thần học, một lần nữa có thể trở nên đáng tin cậy.”

Tư tưởng châu Âu và cam kết toàn cầu về nhân quyền

Phân khoa Văn chương và Khoa học Nhân văn sẽ trao bằng tiến sĩ danh dự cho nhà văn nói tiếng Đức Lukas Bärfuss, qua các tác phẩm đa dạng của ông – kịch, tiểu thuyết, truyện và tiểu luận, đã có một đóng góp quan trọng cho nhiều cuộc tranh luận xã hội trong hai thập kỷ qua.

Phân khoa Luật trao bằng tiến sĩ danh dự cho bà Doris Angst vì những đóng góp của bà trong lĩnh vực bảo vệ quyền con người và đặc biệt là trong cuộc chiến chống phân biệt chủng tộc và kỳ thị.

Phân khoa Kinh tế và Khoa học Xã hội và Quản lý trao bằng tiến sĩ danh dự cho Giáo sư Klaus Schmidt của Đại học Ludwig-Maximilians ở Munich vì một số đóng góp đột phá vào lý thuyết kinh tế và kinh tế học hành vi.

Một nhà miễn dịch học y tế từng đoạt giải thưởng

Cuối cùng, phân khoa Khoa học và Y học trao thưởng cho bà Federica Sallusto mang quốc tịch Thụy Sĩ-Ý. Giáo sư tại Viện Công nghệ Liên bang Thụy Sĩ ở Zurich (ETHZ) và nhà nghiên cứu tại Istituto di Ricerca ở Biomedicina (IRB) ở Bellinzona là một trong những chuyên gia hàng đầu thế giới về sinh học tế bào T ở con người.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Bà Marie-Jo Thiel: “Tôi yêu thương Giáo hội của tôi, nhưng Giáo hội điều hành không đúng”

Marie-Jo Thiel: “Các linh mục lạm dụng không phải là quái vật cũng không phải là người điên”

Các chủng viện ở Ý, một mô hình trong cảnh tàn rụi

Các chủng viện ở Ý, một mô hình trong cảnh tàn rụi

Hình minh họa

ilfoglio.it, Matteo Matzuzzi, 2022-10-29

Nhật báo cánh hữu Il Foglio đưa ra bức tranh đáng lo ngại về sự suy giảm ơn gọi linh mục ở Ý, lưu ý rằng con số chủng sinh vào chức linh mục ngày càng giảm, cũng như ở các nước châu Âu khác. Nhà báo Matteo Matzussi ghi nhận, trong 50 năm qua, ơn gọi đã giảm hơn 60%, từ 6.337 chủng sinh năm 1970 xuống còn 2.103 năm 2019. Nhật báo báo động: “Ngày nay, số lượng chủng sinh Ý ít nhiều trong khoảng 1.800, và nếu tính đến số tuổi trung bình của các giáo sĩ thì chúng ta có thể ước tính dễ dàng đoán, các linh mục sẽ phải làm ngoài giờ và họ làm như công chức chứ không như người cha. Tác động xảy ra trong một thời gian và vấn đề vượt lên các số liệu và thống kê, nhắc lại mức 300 linh mục phong chức mỗi năm là cần thiết đủ để đảm bảo duy trì hệ thống giáo xứ hiện tại.”

Thống kê năm 2018 cho biết có 248 linh mục chịu chức ở Ý, so với 114 ở Pháp. Mức dữ liệu có vẻ ổn định này ẩn chứa sự sụt giảm sâu đậm và lâu dài, và tình trạng bất ổn càng trở nên rõ ràng hơn khi ngày 24 tháng 10, Đức Phanxicô cảnh báo tình trạng các chủng sinh nghiện phim ảnh khiêu dâm. Việc đồng hành tâm lý của các chủng sinh sẽ là một trong những chủ đề của kỳ họp tiếp của các giám mục Ý. Nhưng chính mô hình của chủng viện đang bị đe dọa ở một số mức độ, “thường là về phía công giáo tự do, đặt lên bàn cân tất cả những dấu hiệu có thể đưa đến việc lên án chủng viện: các thanh niên trẻ khi mới vào chủng viện đã bắt đầu học tiếng Ý, mơ một sự nghiệp ở Rôma, khoác lên mình những chiếc chùng và mặc bộ đồ trịnh trọng”.

Cái nhìn này về chức linh mục cho thấy mùi của chủ nghĩa giáo quyền và chủ nghĩa truyền thống, mang đến những dấu hiệu có một cái gì không ổn, trong khi Đức Phanxicô khuyến khích các linh mục nên quay sang người nghèo, vùng ngoại vi và giáo hội học của Công đồng Vatican II. Nhưng mô hình này có vẻ đơn giản. Trang Il Foglio viết: “Có thể cần phải suy nghĩ lại về các chủng viện, nhưng cũng sẽ cần cập nhật xác tín của những người nghĩ rằng các chủng viện và các ngôi nhà đào tạo chỉ là vòm Nô-ê, nơi những người trẻ có vấn đề về tâm lý hoặc đau khổ vì cô đơn đến để cố gắng thoát khỏi nỗi kinh hoàng của thế giới.”

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Đức Phanxicô cảnh cáo các chủng sinh về nội dung khiêu dâm trực tuyến

Hồng y Ricard xác nhận việc lạm dụng một bé gái tuổi vị thành niên 35 năm trước

Hồng y Ricard xác nhận việc lạm dụng một bé gái tuổi vị thành niên 35 năm trước

famillechretienne.fr, 2022-11-07

Đức Bênêđíctô XVI trao mũ đỏ hồng y cho tân hồng y Jean-Pierre Ricard ngày 24 tháng 3-2006

Trong một cuộc họp báo bất ngờ ngày thứ hai 7 tháng 11, tổng giám mục Éric de Moulins-Beaufort, chủ tịch Hội đồng Giám mục Pháp tuyên bố hồng y Jean-Pierre Ricard đã ra khỏi im lặng và chính ngài tiết lộ đã “cư xử không đúng” với một cô gái trẻ cách đây 35 năm. Hồng y Ricard đã hai lần được bầu làm chủ tịch Hội đồng Giám mục Pháp năm 2001 và năm 2004.

Cơn bão không bao giờ dứt. Trong cuộc họp báo bất thường ngày thứ hai 7 tháng 11 tại cuộc Họp khoáng đại ở Lộ Đức, tổng giám mục De Moulins-Beaufort đã cho biết có thêm một trường hợp mới, lần này liên quan đến hồng y Ricard, tổng giám mục danh dự giáo phận Bordeaux. Chính hồng y đích thân công bố công khai, vài tuần sau vụ báo chí tiết lộ trường hợp giám mục Santier, vụ đã làm chấn động lòng tin trong hàng ngũ giám mục Pháp. Tổng giám mục De Moulins-Beaufort trích lời hồng y Ricard viết: “Cách đây 35 năm, tôi đã có hành vi không đúng với một cô gái 14 tuổi. Tôi ý thức các hệ quả nặng và lâu dài cho cô và đã xin cô tha thứ, tôi tiếp tục xin cô cũng như cả gia đình cô tha thứ và tất cả những người mà tôi đã làm tổn thương, những người mà qua tin tức mới này là một thử thách với họ.” Ngài đã “rút lui về đời sống cầu nguyện”.

Các giám mục khác liên quan

Tổng giám mục De Moulins-Beaufort cho biết, vụ này là chủ đề của một “báo cáo đã trình với công tố viên và Bộ Tín Lý vì nạn nhân ở tuổi vị thành niên khi xảy ra sự việc. Chúng tôi nhận tin này như một cú sốc, và chúng tôi có thể hình dung sự kinh ngạc mà tin này sẽ tạo ra ở các giáo phận Grenoble, Montpellier, Bordeaux và trong số các linh mục, giáo dân đã cùng làm việc với ngài”.

Bạo lực tình dục trong Giáo hội: một tức giận vô bờ

Hồng y Ricard hiện đang phục vụ ở giáo phận Dignes, và là tổng giám mục danh dự của giáo phận Bordeaux từ năm 2019. Từ tháng 2 đến tháng 3 năm 2022, ngài được bổ nhiệm tạm thời là đại diện của giáo hoàng ở Căn nhà bác ái, Foyers de Charité. Ngài là nhân vật hàng đầu trong giáo hội Pháp, đã hai lần được bầu làm chủ tịch Hội đồng Giám mục Pháp.

Ngoài ra tổng giám mục De Moulins-Beaufort cho biết còn có thêm 9 giám mục đang bị điều tra, 2 trong số này đang tại chức.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Lạm dụng tình dục trong Giáo hội: một thách thức cho sự thật

Ở Rôma, rụng rời sau khi công lý cáo giác vụ mười một giám mục Pháp lạm dụng

 

Bài phát biểu hòa bình của Đức Phanxicô làm đại sứ Ukraine bực mình

Bài phát biểu hòa bình của Đức Phanxicô làm đại sứ Ukraine bực mình

cath.ch, I.Media, 2022-11-07

Đức Phanxicô trong thánh lễ tại Sân vận động Quốc gia Bahrain ngày thứ bảy 5 tháng 11-2022

Trong cuộc họp báo trên máy bay từ Bahrain về Rôma ngày chúa nhật 6 tháng 11, Đức Phanxicô không muốn đứng về phía nào trong cuộc xung đột hiện đang chia cắt Ukraine. Đường hướng hàng đầu của ngài là đối thoại và theo con đường ngoại giao để giải quyết cuộc chiến nhưng đã không làm Kyiv hài lòng.

Trên Twitter, đại sứ Ukraina Andrii Yurash tại Tòa Thánh không nhẹ lời: “Để nhận ra ‘chủ nghĩa nhân văn Nga’ mà giáo hoàng tin tưởng, chỉ cần đến Ukraine bây giờ để thấy 4 đến 5 triệu người thiếu điện và nước như thế nào, để ‘hưởng lợi từ chủ nghĩa nhân văn’ này ”. Nhà ngoại giao đã phản ứng trước lời tuyên bố của giáo hoàng ngày chúa nhật về tình cảm ngài dành cho ‘chủ nghĩa nhân văn Nga’ mà ngài gắn với hình ảnh của văn hào Fyodor Dostoyevsky.

Nhà ngoại giao Ukraine đã được Kyiv cử làm đại sứ ngay sau khi bắt đầu xung đột, có lẽ không đánh giá cao việc giáo hoàng mô tả ông Alexander Avdeev, đại sứ Nga tại Tòa Thánh là người đại diện  cho chủ nghĩa nhân văn này. Giáo hoàng nhấn mạnh đến quan hệ lâu dài của ngài với đại sứ Nga kể từ khi ông được bổ nhiệm năm 2013, cũng như quyết định của ngài đến sứ quán Nga một ngày sau cuộc xâm lược Ukraine để yêu cầu chấm dứt chiến tranh.

Trong cuộc họp báo trên máy bay, giáo hoàng từ chối lên án dân tộc Nga. Nhưng ngài chỉ trích trực tiếp “sự tàn ác của lính đánh thuê, những người ra trận như đi phiêu lưu”. Đại sứ Andrii Yurash châm biếm: “Các lệnh ném bom Ukraine, các nút phóng tên lửa không phải do những người lính đánh thuê bấm nút, nhưng do những đệ tử trung tín của Dostoevsky bấm.”

Một mảnh mìn vỡ tặng Đức Phanxicô

Một tình cờ trong lịch làm việc, ngày 7 tháng 11, Đức Phanxicô tiếp tổng giám mục trưởng Sviatoslav Shevchuk, người đứng đầu Giáo hội công giáo Hy Lạp Ukraina. Đây là lần gặp đầu tiên kể từ khi bắt đầu cuộc xung đột, tổng giám mục đã biết Đức Phanxicô từ thời ngài phụ trách cộng đồng người Ukraina ở Argentina.

Đức Phanxicô tiếp tổng giám mục trưởng Sviatoslav Shevchuk, 7-11-2022

Trên máy bay, Đức Phanxicô đã nhắc đến sự hiện diện của người công giáo Ukraine ở Buenos Aires, ngài cho biết khi 11 tuổi ngài đã giúp lễ cho một linh mục Ukraine và từ đó ngài có một gắn bó đặc biệt với dân tộc này. Ngài nói về người Nga và người Ukraine: “Tôi ở giữa hai dân tộc mà tôi rất quý mến.”

Tổng giám mục Shevchuk tặng Đức Phanxicô một mảnh mìn vỡ của Nga | © Nhà thờ Công giáo Hy Lạp

Tổng giám mục Shevchuk, người bảo vệ quyền được giữ đất đai của người Ukraine và hoan nghênh các cố gắng của Tòa Thánh để làm trung gian hòa giải, ngài tặng Đức Phanxicô một mảnh vỡ mìn của Nga đã phá hủy mặt tiền một nhà thờ công giáo Hy Lạp ở Irpin, gần Kyiv.

Đức Phanxicô cho biết ngài muốn đến thăm Ukraine mùa hè vừa qua, nhưng cuối cùng ngài đã không thể đi vì chưa thuận tiện. Ngài đã cố gắng hết sức để mong hòa giải với nhà nước Nga và tòa thượng phụ Matxcova, nhưng vì không có truyền thống trao đổi giữa Rôma và Matxcova nên không thể thực hiện được.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Bài họp báo của Đức Phanxicô trên chuyến bay từ Bahrain về Rôma ngày chúa nhật 6 tháng 11-2022

Linh mục Stéphane Joulain: “Làm thế nào kết nối lại với tín hữu đã bỏ Giáo hội vì các vụ tai tiếng lặp đi lặp lại này?”

Linh mục Stéphane Joulain: “Làm thế nào kết nối lại với tín hữu đã bỏ Giáo hội vì các vụ tai tiếng lặp đi lặp lại này?”

Linh mục Dòng Trắng Stéphane Joulain là tâm lý gia trị liệu, ngài chuyên các vấn đề lạm dụng trong Giáo hội, ngài lo trước tình trạng các tín hữu ra đi vì kiệt sức, vì các trường hợp lạm dụng tái diễn, ngài nêu lên sự thất bại của công lý giáo luật.

lavie.fr, Marie-Lucile Kubacki, 2022-11-02

Giám mục Michel Santier năm 2017, tại giáo phận Créteil.  CORINNE SIMON / HANS LUCAS

“Nhiều người gọi cho tôi, họ nói họ đã bỏ Giáo hội một thời gian vì những vụ bê bối khác nhau, tôi rất lo lắng. Đó là những người làm việc với những trường hợp gãy đổ, với người nghèo nhất, người bị thiệt thòi nhất,

Một số giám mục nói những người này đã ở bờ lề và chỉ bước một bước nhỏ là họ ra ngoài, điều này làm cho tôi phẫn nộ. Nó đi ngược với phúc âm về con chiên đi lạc! Nếu chúng ta chấp nhận nhìn những người này ra đi, thì nguy cơ là Giáo hội sẽ ở giữa những người công giáo tốt, tử tế, một chút bảo thủ, những người bảo vệ thể chế và đạo đức công giáo. Sự ra đi thầm lặng này là một vấn đề mục vụ.

Một số suy nghĩ về sự chi phối qua vụ giám mục Santier

Sự thất bại của công lý giáo luật

Làm thế nào để kết nối lại với người tín hữu kitô đã ra đi, họ kiệt sức vì những vụ tai tiếng lặp đi lặp lại này? Điều này đòi hỏi quyết tâm và minh bạch hơn, nhưng cũng phải có sự tương xứng công bằng hơn giữa hình phạt và tội phạm, vì đó là vấn đề của vụ tai tiếng. Trong trường hợp giám mục Santier, khi còn là linh mục, ông đã lạm dụng bí tích giải tội cho mục đích tình dục!

Vụ giám mục Santier: “Tôi không còn tin tưởng vào khả năng của thể chế giáo hội trong việc mang lại công lý cho các vấn đề hình sự”

Đây là một vụ tấn công tình dục không tiếp xúc, qua nhìn trộm, một tội bị trừng phạt hình sự theo luật pháp của nước Pháp. Làm thế nào để giải thích Rôma có một hình phạt nhẹ như vậy? Một nghiên cứu của Đức trên 30.000 giáo sĩ cho thấy, trong nhiều trường hợp, đối với những người đã bị truy tố về giáo luật, các biện pháp trừng phạt đã không được áp dụng, hoặc quá yếu trong việc nhìn nhận sự việc. Vấn đề ở đây là sự thất bại của công lý giáo luật trong việc giải quyết những trường hợp này. Tôi nghĩ nếu công lý được thực hiện trong một thời gian hợp lý và một cách tương xứng, chúng ta sẽ giảm đáng kể việc coi thường thể chế.

Sự cần thiết của minh bạch

Đối với cảm giác bất công nêu lên ở trên, thêm vào đó là việc che giấu. Khi một linh mục không còn giữ công việc mục vụ thì phải công bố trên công báo giáo phận. Chúng ta nên hệ thống hóa việc công bố các quyết định của tòa án để minh bạch, tránh trường hợp một giám mục gởi người có vấn đề đi truyền giáo ở nước ngoài, như đã xảy ra ở Trung Phi và một nơi khác. Điều tương tự cũng áp dụng cho các linh mục phạm tội lạm dụng. Nếu những người thực hiện những tội ác này không mất nhân phẩm và tôn trọng, họ sẽ mất quyền giữ bí mật về cách xử trị họ, và phải cho tín hữu biết trong tinh thần tôn trọng bí mật tên của các nạn nhân.

Vụ giám mục Michel Santier đặt ra vấn đề về tính minh bạch trong Giáo hội

Trong trường hợp của giám mục Santier, cuối cùng, điều gây sốc là ông đã nhận chức giám mục. Chúng tôi không đòi hỏi những người kế vị các thánh tông đồ phải là siêu nhân, nhưng điều tối thiểu là xét mình để biết mình có làm cản trở việc loan báo Tin Mừng không. Nếu không xét mình, toàn dân Chúa sẽ đau khổ.”

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Sau vụ giám mục Santier, các giám mục bị áp lực ở Lộ Đức

Bạo lực tình dục trong Giáo hội: một tức giận vô bờ

Bạo lực tình dục trong Giáo hội: một tức giận vô bờ

Các giám mục Pháp họp khoáng đại tại Lộ Đức tháng 11-2022

la-croix.com, Isabelle de Gaulmyn, 2022-11-07

Lạm dụng tình dục: thông báo của tổng giám mục chủ tịch Hội đồng Giám mục Pháp Éric de Moulins-Beaufort về việc có mười một giám mục, trong đó có hồng y Jean-Pierre Ricard bị các cơ quan tư pháp hoặc giáo hội “cáo giác” đã cho thấy một hệ thống trái khoáy ở cấp cao nhất của giám mục, hành vi đồi trụy của một số giám mục đã chạm đến sự bất lực của các giám mục khác, họ bị cuốn vào những xung đột của sự trung thực không thể gỡ được.

Sầu khổ, buồn bã? Không, tức giận, một tức giận vô bờ ở Lộ Đức ngày thứ hai 7 tháng 11, khi chính tổng giám mục Éric de Moulins-Beaufort cho biết ít nhất có mười một giám mục hiện đang bị chính quyền tư pháp hoặc giáo luật buộc tội vì hành vi lạm dụng tình dục. Trong số này có hồng y Jean-Pierre Ricard, tổng giám mục danh dự của giáo phận Bordeaux, đồng thời là chủ tịch Hội đồng Giám mục Pháp trong một thời gian dài, được bầu hai lần năm 2001 và năm 2004, có nghĩa là người chủ của Giáo hội.

Còn gì khác hơn là sự tức giận khi nghe tiết lộ tin này? Làm thế nào còn tin được Giáo hội sẽ vượt qua, sẽ có phương tiện để hoán cải chính mình khi chính bản thân Giáo hội bị tác động sâu sắc như vậy? Vì các giám mục là “người đứng đầu” Giáo hội. Vì họ có trách hiệm bảo đảm sự hợp nhất, giáo huấn, kỷ luật cho dân Chúa! Nhưng chúng ta thấy gì ở thành phần “ưu tú” này, trước hết họ có được giáo hoàng và các văn phòng của ngài chọn lựa cẩn thận không? Sự đồi trụy của một số, nghiêm trọng, sâu sắc, tội phạm. Với những người khác, đây là một sự lỏng lẻo không thể hiểu nổi, dẫn đến một trạng thái bất lực vô cùng.

Lạm dụng tình dục trong Giáo hội: một thách thức cho sự thật

Vì những sự kiện thật nghiêm trọng. Nhưng có lẽ chỉ các giám mục là không thấy khi đó là trường hợp của một người trong số họ. Tinh thần của thể xác nơi họ đã quá nặng từ lâu. Với hồng y Ricard, nạn nhân là một cô bé 14 tuổi. Và một trong những “giám mục anh em” của hồng y không có gì khác để bào chữa cho bạn mình, chỉ nói vì “ông đang yêu”. “Đang yêu”, một cô gái nhỏ hơn mình ba mươi tuổi… Một giám mục khác, giám mục Hervé Gaschignard, mà một số gia đình chỉ trích đã có “thái độ không đúng” với những người trẻ, vẫn tiếp tục cử hành thánh lễ, làm lễ cưới, giảng dạy, và thậm chí mang mũ miện trong các buổi lễ. Không ai trong số các “giám mục anh em” của giám mục này thấy có điều gì sai trái ở đây.

Hệ thống trái khoáy

Những gì chúng ta kinh hoàng khám phá ngày nay là một hệ thống trái khoáy và ở cấp cao nhất của giám mục. Trái khoáy, tất cả các thủ phạm. Bởi vì những người này đã nghiên cứu thần học và luật pháp trong nhiều năm, vậy mà họ dám làm những chuyện xấu xa nhất. Họ lại nhận trách nhiệm giám mục mà không tự vấn. Chắc chắn, và đây là điều trầm trọng nhất, họ bị xâu xé trong chính nội tâm họ, đơn giản là họ từ chối không nhìn đến mặt tối của mình. Đáng để bỏ công dạy đạo đức… Vì thế giám mục Santier, khi bị đưa vào một nhà dòng nữ đã không thể nhận ra lỗi lầm của mình, đã tâm sự với các nữ tu mình là nạn nhân của một âm mưu.

Hệ thống trái khoáy vì các đồng nghiệp của họ – các giám mục khác – thấy mình bị mắc vào những mâu thuẫn không thể vượt qua và xung đột về tính trung thực đã làm cho họ hoàn toàn bất lực. Một mặt, Rôma tiếp tục xin họ im lặng khi một giám mục bị liên lụy. Cũng cần biết ở Giáo triều, người đứng đầu bộ Giám mục không ai khác là hồng y Marc Ouellet, chính ông cũng đã bị buộc tội tấn công tình dục khi ở Canada… Mặt kia, họ cảm thấy đoàn kết với những “giám mục anh em” tội lỗi của họ, không thể lường được mức độ về những tội ác đã phạm để đưa ra phán quyết, trong sự thật.

Một thảm kịch soi mòn đạo công giáo

Ngày nay, bi kịch kép này soi mòn đạo công giáo. Ai sẽ chấp nhận tiếp tục “tin vào Giáo hội”, như chúng ta đọc mỗi chúa nhật? Ngôi nhà dường như đã bị hư hại ở phần móng. Vì điều này, xin các giám mục nhủ lòng thương hại, phải chấp nhận chia quyền. Để xem lại hệ thống quản trị cảm hứng từ những nơi khác trên thế giới. Tránh những trường hợp giải quyết một  mình, tin tưởng vào người khác để giải quyết, vì không có gì tệ hơn là bị đồng nghiệp của mình phán xét. Về cơ bản, người ta không xin các giám mục từ bỏ quyền lực của họ. Nhưng thực hiện nó. Và nhanh chóng: sự bất lực mà quý vị để bản thân khép mình trong đó kéo tất cả chúng ta xuống chỗ tồi tệ nhất.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Ở Rôma, rụng rời sau khi công lý cáo giác vụ mười một giám mục Pháp lạm dụng

Ở Rôma, rụng rời sau khi công lý cáo giác vụ mười một giám mục Pháp lạm dụng

Ở Rôma, rụng rời sau khi công lý cáo giác vụ mười một giám mục Pháp lạm dụng


Các giám mục Pháp họp khoáng đại tại Lộ Đức tháng 11-2022

la-croix,com, Loup Besmond de Senneville, Rôma, 2022-11-07
Ngày thứ hai 7 tháng 11, những tiết lộ về vụ mười một giám mục Pháp, kể cả hồng y Jean-Pierre Ricard đã tạo cú sốc ở Rôma, một số giám chức thấy cần phải thay đổi các quy tắc giữ bí mật bao quanh giáo luật.
Giáo hoàng có biết về thông báo của Hội đồng Giám mục Pháp ngày thứ hai 7 tháng 11 về vụ công lý dân sự hoặc giáo luật cáo giác mười một giám mục không? Trong cuộc họp báo trên máy bay từ Bahrain về Rôma ngày chúa nhật 6 tháng 11, khi được hỏi về các vụ lạm dụng, Đức Phanxicô không nói rõ trường hợp nào, nhưng một lần nữa ngài khẳng định, Giáo hội muốn “làm rõ mọi chuyện”. Ngài nói: “Có những người trong Giáo hội chưa nhìn mọi thứ theo cách này, đó là thủ tục mà chúng tôi phải can đảm thực hiện và không phải tất cả chúng tôi đều có can đảm.”
Hồng y Ricard xác nhận việc lạm dụng một bé gái tuổi vị thành niên 35 năm trước
Nếu Vatican không phản ứng chính thức trước thông báo của Pháp, nhưng các nguồn tin báo La Croix có được ở Rôma đều cho biết họ bị sốc và kinh hoàng. Chấn động càng mạnh hơn khi chính hồng y Jean-Pierre Ricard trong một thông cáo báo chí đã xác nhận có những hành động “đáng trách” với một cô gái vị thành niên 14 tuổi cách đây 35 năm. Hồng y là thành viên của Bộ Tín Lý có nhiệm vụ xét xử các thủ phạm của tội ấu dâm. Hồng y là hồng y thứ tư của Giáo hội công giáo có những hành vi như vậy. Ở cấp độ Giáo hội hoàn vũ, hồng y Ricard sẽ là hồng y thứ tư của Hồng y đoàn dính líu đến các hành vi ấu dâm sau hồng y Áo Hermann Groër (Vienna), hồng y Anh Keith O’Brien (Baltimore) và hồng y Mỹ Theodore McCarrick (Washington).
Những lời chỉ trích chống lại Ciase
Các dịch vụ của giáo hoàng đã biết rõ về một số trường hợp được chủ tịch Hội đồng Giám mục Pháp nêu ra. Như thường lệ, sứ thần Tòa thánh tại Pháp luôn tham dự các cuộc họp toàn thể của các giám mục. Ngoài ra, một quan chức của Bộ Tín Lý cũng tham dự cuộc thảo luận của họ trong vài ngày.
Những tiết lộ mới này được đưa ra chỉ hơn một năm sau báo cáo của ủy ban Ciase, đã có tác động mạnh ở Vatican. Dù báo cáo của ủy ban Ciase được đón nhận tích cực nhưng cũng đã có những chỉ trích về hai điểm: các số liệu đưa ra và bản chất “hệ thống”, đó là trọng tâm của báo cáo của ủy ban Sauvé. Một số không ngần ngại khẳng định các giám mục Pháp đã tự hại mình.
Lạm dụng tình dục trong Giáo hội: một thách thức cho sự thật
Ngày nay, nhiều người ở Rôma thấy cần phải “thay đổi mọi thứ”. Sau vụ giám mục Santier, một nguồn tin của Vatican cho biết: “Chúng ta phải cố gắng tìm cách nói mọi thứ, nói sự thật, nhưng không chìm sâu trong minh bạch.”
Một quan sát viên sành sỏi về Giáo triều Rôma dự đoán: “Có khả năng những tiết lộ mới này sẽ gây ra nhiều phản ứng khác nhau, từ những chỉ trích về tính minh bạch của các giám mục cho đến những lời kêu gọi hành động. Điều này dù sao cũng gây một cú sốc đáng kể, sẽ đặt tất cả mọi người đứng trước một văn hóa giáo sĩ đã ăn mòn Giáo hội.”
Hệ quả sau này của vụ này là gì? Khó trả lời ở thời điểm này. Tại Rôma mọi người còn nhớ năm 2018 các giám mục Chi-lê đã xin từ chức tập thể vì họ thất bại trong việc quản lý các vụ lạm dụng ở đất nước họ. Một mô hình khó xảy ra vì ở Vatican, người ta cho rằng sự ra đi đồng loạt của tất cả hay của phần lớn trong số 100 giám mục Pháp sẽ không giải quyết được cuộc khủng hoảng mà Giáo hội Pháp đang ngập sâu.
Hướng tới sự minh bạch của các hình phạt?
Chúng ta có nên minh bạch các biện pháp trừng phạt không? Một nguồn tin ở Vatican trả lời: “Chúng ta phải phân biệt rõ ràng đâu là tội, đâu là tội phạm. Trong trường hợp tội phạm, phải có hình thức công khai.”
Một chuyên gia giải thích: “Về mặt lý thuyết, việc giữ bí mật của các hình phạt không có trong luật. Nhưng đúng là nó đã trở thành phong tục của Giáo triều la-mã. Các giám mục của Pháp đang đặt câu hỏi về thực hành này và nhất định phải thay đổi mọi thứ.”
Như thông lệ sau mỗi lần họp khoáng đại, tổng giám mục chủ tịch Hội đồng Giám mục Pháp sẽ đến Rôma trong những tuần tới.  Ngoài ra các giám mục Pháp cũng sẽ tham dự các buổi làm việc do Bộ Tín Lý tổ chức. Các buổi làm việc này được Rôma đề xuất cho các giám mục Pháp theo yêu cầu của các giám mục xin có các chuyến kinh lý tông tòa cho tất cả giáo phận Pháp. Nhưng do thiếu nhân lực, Rôma đề nghị với Hội đồng Giám mục Pháp tiến hành theo cách này, và văn phòng của hồng y Ladaria, tổng trưởng Bộ Tín Lý cho biết họ sẵn sàng tiếp các giám mục  Pháp tại Vatican.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
Bài đọc thêm: Bạo lực tình dục trong Giáo hội: một tức giận vô bờ

Lạm dụng tình dục trong Giáo hội: một thách thức cho sự thật

Lạm dụng tình dục trong Giáo hội: một thách thức cho sự thật
la-croix.com, Jérôme Chapuis, 2022-11-07
Hình minh họa
Trong một tuyên bố bất ngờ, tổng giám mục chủ tịch Hội đồng Giám mục Pháp Éric de Moulins-Beaufort cho biết có mười một giám mục hoặc cựu giám mục bị liên lụy trước công lý dân sự hoặc giáo luật.
Làm thế nào để mô tả cuộc khủng hoảng bất tận mà Giáo hội Pháp đang trải qua? Động đất? Sụp đổ? Thảm họa? Có lẽ một chữ thích hợp trong trường hợp này, đó là khải huyền, được hiểu theo nghĩa đen là “tiết lộ”. Vì đây đúng là một thử thách cho sự thật mà người công giáo đã phải đối diện từ hơn một năm nay kể từ khi báo cáo Ciase về tình trạng lạm dụng tình dục trong Giáo hội Pháp được công bố.
Liên tiếp hết tuần này đến tuần kia, những hành vi rất nghiêm trọng được đưa ra ánh sáng làm dấy lên sự ghê tởm, khó hiểu, suy sụp. Những tiết lộ của Hội đồng Giám mục Pháp thứ hai 7 tháng 11 thật đáng kinh ngạc. Mười một giám mục Pháp đã hoặc đang bị buộc tội trước công lý dân sự hoặc giáo luật trong các trường hợp khác nhau, bao gồm một hồng y, là cử tri tại mật nghị lần cuối và chính ngài là chủ tịch Hội đồng Giám mục Pháp hai lần năm 2001 và 2004.
Hồng y Jean-Pierre Ricard, tổng giám mục danh dự giáo phận Bordeaux, đã xác nhận trước các đồng nghiệp những hành vi sai trái đã gây ra cho một cô gái tuổi vị thành niên cách đây 35  năm. Hồng y Jean-Pierre Ricard là thành viên của Bộ Tín Lý, một trong những người có nhiệm vụ kiểm tra chính xác các trường hợp lạm dụng do các giáo sĩ thực hiện. Tự nó, sự kiện này gần như đủ để giải thích cho một cơ chế mù quáng trong đó thể chế giáo hội đã tự khóa mình lại. Không ai còn có thể đặt vấn đề về bản chất hệ thống của các vụ lạm dụng: chúng ta có bằng chứng trước mắt.
Bạo lực tình dục trong Giáo hội: một tức giận vô bờ
Liệu một ngày nào đó, đứng ngoài cảm nhận phản bội, có một hình thức biết ơn nào đó với những người, trong tòa giám mục, thực hiện công việc sáng suốt đau đớn này không? Đối với nhiều giáo dân, điều này là quá đòi hỏi. Mỗi việc có một thời. Bây giờ là thời của tức giận và kinh hoàng. Thời tái xây dựng sẽ đến. Với thời này, các giám mục không có chọn lựa nào khác ngoài việc dựa vào giáo dân để cùng họ vượt qua thử thách này.
Marta An Nguyễn dịch
Bài đọc thêm: Hồng y Ricard xác nhận việc lạm dụng một bé gái tuổi vị thành niên 35 năm trước
Ở Rôma, rụng rời sau khi công lý cáo giác vụ mười một giám mục Pháp lạm dụng

Bài họp báo của Đức Phanxicô trên chuyến bay từ Bahrain về Rôma ngày chúa nhật 6 tháng 11-2022

Bài họp báo của Đức Phanxicô trên chuyến bay từ Bahrain về Rôma ngày chúa nhật 6 tháng 11-2022

Đức Phanxicô: Ba chiến tranh thế giới trong một thế kỷ, lời kêu hòa bình

vaticannews.va, 2022-11-06

Trong cuộc họp báo trên chuyến bay từ Bahrain về Rôma ngày chúa nhật 6 tháng 11-2022, Đức Phanxicô đã nói về Ukraine và nhiều cuộc xung đột trên thế giới, về tình bạn giữa ngài với thượng giáo sĩ Ahmed Al Tayeb, về tầm quan trọng của việc trao quyền cho phụ nữ và bình đẳng phụ nữ, về người di cư, về lạm dụng trẻ em. Ngài cũng đề cập đến thượng hội đồng Đức, ngài không muốn một “giáo phái phúc âm” được thành lập ở đây.

Sau đây là cuộc họp báo trên máy bay.

Nhà báo Fatema Alnajem, Thông tấn xã Bahrain

Trước khi đặt câu hỏi, tôi muốn nói với cha một chuyện, cha có một vị trí rất đặc biệt trong trái tim tôi, không chỉ vì cha đến thăm đất nước tôi, nhưng ngày cha được bầu làm giáo hoàng, đó là ngày  sinh nhật của tôi. Tôi xin hỏi cha, cha đánh giá như thế nào về kết quả chuyến đi này và về những nỗ lực của Bahrain nhằm củng cố và thúc đẩy cuộc sống chung, trong mọi lĩnh vực xã hội, tôn giáo, mọi giới tính và với các chủng tộc?

Đức Phanxicô: Đây là hành trình gặp gỡ trong mục đích tìm thấy chính mình trong đối thoại giữa các tôn giáo, với hồi giáo, với thượng phụ Bartholomew. Những ý tưởng của thượng giáo sĩ Ahmed Al Tayeb chính xác đi theo hướng này, hợp nhất trong hồi giáo bằng cách tôn trọng các sắc thái, sự khác biệt nhưng trong tinh thần đoàn kết, hiệp nhất người tín hữu kitô với các tôn giáo khác, với đối thoại liên tôn hoặc đại kết, nhưng phải giữ bản sắc riêng của mình. Chúng ta không bắt đầu bằng một bản sắc chung chung. Tôi là người hồi giáo, tôi là người kitô giáo, tôi có bản sắc này và tôi nói chuyện với bản sắc này.

Khi mình không có bản sắc riêng thì sẽ khó đối thoại, hai vị khách của chúng tôi là thượng giáo sĩ Ahmed Al Tayeb và thượng phụ

Bartholomew là những người có bản sắc mạnh. Và như thế là tốt.

Về quan điểm liên quan đến hồi giáo, tôi đã nghe kỹ ba bài phát biểu của thượng giáo sĩ và tôi ấn tượng cách ngài nhấn mạnh nhiều đến đối thoại nội bộ hồi giáo, để không phải xóa bỏ khác biệt nhưng hiểu nhau, cùng làm việc với nhau và không chống lại nhau.

Đức Phanxicô và thượng giáo sĩ Ahmed Al Tayeb

Tín hữu kitô chúng ta, chúng ta có một lịch sử về sự khác biệt khá xấu đã dẫn đến những cuộc chiến tôn giáo: người công giáo chống người chính thống giáo, người công giáo chống giáo phái Luther. Tạ ơn Chúa, bây giờ sau Công đồng đã có một sự thống nhất và chúng ta có thể đối thoại và cùng làm việc với nhau, điều này rất quan trọng, bằng chứng là trong những chuyện tốt đẹp chúng ta đã làm cho người khác.

“Đó là một hành trình gặp gỡ. Với tôi đó là điều mới lạ khi tìm hiểu một nền văn hóa mở cửa cho tất cả mọi người. Ở đất nước của quý vị có chỗ cho tất cả mọi người.”

 

Sau đó, các chuyên gia, các nhà thần học thảo luận về các vấn đề thần học nhưng chúng ta phải đi cùng nhau như người tín hữu, như bạn bè, như anh em để làm điều tốt. Tôi cũng ấn tượng khi nghe buổi nói chuyện của Hội đồng Các nhà hiền triết về tạo dựng và bảo vệ Tạo dựng, đó là mối quan tâm chung của mọi người không phân biệt tôn giáo. à đây là mối quan tâm chung của tất cả mọi người, hồi giáo cũng như kitô giáo. Bây giờ hồng y ngoại trưởng Vatican và thượng giáo sĩ Ahmed Al Tayeb đang đi cùng chuyến máy bay từ Bahrain đến Cairo, họ đi như người anh em và đó là một cái gì rất xúc động. Sự hiện diện của Thượng phụ Bartholomew – người có thẩm quyền trong lĩnh vực đại kết – cũng là một điều tốt. Chúng tôi đã thấy công việc đại kết chúng tôi đã làm và cả trong những lời ngài tuyên bố trước đó. Ngoài ra tôi rất ấn tượng trước đông đảo tín hữu người Philippine, người Ấn Độ từ Kerala đến đây làm việc và sinh sống.

Bà Carol Glatz (CNS)

Trong chuyến đi Bahrain, cha nói về các quyền cơ bản, đặc biệt là quyền của phụ nữ, phẩm giá của họ, quyền có vị trí của họ trong lĩnh vực xã hội và công cộng, và cha khuyến khích người trẻ can đảm, năng động để hướng tới một thế giới công bằng hơn. Trước tình hình đang diễn ra gần đây ở Iran với các cuộc biểu tình của phụ nữ và người trẻ muốn có thêm tự do, cha có ủng hộ cam kết này của phụ nữ và nhiều người trẻ, những người đòi hỏi các quyền cơ bản cũng được tìm thấy trong tài liệu về tình huynh đệ của con người không?

Đức Phanxicô: Nhưng chúng ta phải tự nói sự thật. Đấu tranh cho quyền phụ nữ là một đấu tranh liên tục. Ở một số nơi, phụ nữ bình đẳng với nam giới, nhưng ở những nơi khác không được như vậy. Tôi còn nhớ trong những năm 1950 ở đất nước tôi, có cuộc đấu tranh cho quyền công dân của phụ nữ: để phụ nữ có quyền bầu cử. Vì cho đến năm 1950, chỉ có đàn ông mới được đi bầu. Và tôi nghĩ đến cuộc chiến tương tự ở Mỹ để đòi quyền đi bầu cho phụ nữ. Tôi tự hỏi vì sao phụ nữ phải đấu tranh hết mình để có quyền của mình? Tôi không biết có phải truyền thuyết hay không, nhưng có những truyền thuyết giải thích sự tàn bạo đối với phụ nữ. Họ nói sở dĩ phụ nữ mang nhiều nữ trang vì ở một số nước, khi người chồng bỏ vợ, họ nói “đi đi” và người vợ phải đi ngay, thậm chí không được về nhà lấy đồ đạc, chỉ ra đi với những gì có trên người. Đó là lý do vì sao họ phải mang nữ trang để khi ra đi còn có một cái gì. Tôi không biết nó có đúng hay không, nhưng đó là hình ảnh giúp chúng ta suy nghĩ.

Đấu tranh cho quyền phụ nữ là một đấu tranh liên tục. Ở một số nơi, phụ nữ bình đẳng với nam giới, nhưng ở những nơi khác không được như vậy.

Quyền là cơ bản: nhưng làm sao ở thế giới ngày nay chúng ta có thể ngăn chặn việc cắt xẻo âm hộ của các em bé gái? Thật là kinh khủng. Làm những việc này là tội ác. Tôi nghe nói có hai khuynh hướng, hoặc xem phụ nữ là “thứ bỏ đi” hoặc là “phải bảo vệ”. Nhưng bình đẳng giữa nam-nữ vẫn chưa được phổ biến, chúng ta phải phải tiếp tục đấu tranh vì phụ nữ là món quà của Thượng đế. Chúa tạo ra con người bình đẳng với nhau. Trong các thư của ngài, Thánh Phaolô đã viết về mối quan hệ giữa nam và nữ, đối với chúng ta bây giờ nghe như lỗi thời, nhưng vào thời của ngài, đó là cả một cách mạng đến nỗi đã làm chướng tai khi ngài nói về sự trung tín giữa người nam và người nữ, người đàn ông chăm sóc người phụ nữ như chính da thịt mình. Vào thời đó, là cả một cách mạng. Tất cả các quyền phụ nữ đều bắt nguồn từ sự bình đẳng này. Một xã hội không đặt phụ nữ vào đúng vị trí của họ thì sẽ không tiến lên được. Chúng tôi có kinh nghiệm về chuyện này. Tôi nhận thấy khi có một phụ nữ vào Vatican làm việc, mọi thứ đều được cải thiện. Ví dụ, phụ tá thống đốc Vatican là một phụ nữ, mọi thứ đã thay đổi nhiều khi bà làm. Trong Hội đồng Kinh tế, có sáu hồng y và sáu giáo dân, tất cả đều là nam giới. Tôi thay đổi và đưa một người đàn ông và năm phụ nữ vào nhóm giáo dân. Và đó là một cách mạng, phụ nữ biết cách tìm ra con đường đúng đắn, họ biết cách tiến về phía trước. Bây giờ tôi bổ nhiệm bà Marianna Mazzuccato vào Giáo hoàng Học viện về Sự sống. Bà là nhà kinh tế học vĩ đại đến từ Hoa Kỳ, để mang lại một chút nhân văn hơn cho tất cả những điều này.

Họ không cần phải giống đàn ông, họ là phụ nữ và chúng ta cần họ. Và một xã hội xóa bỏ phụ nữ ra khỏi đời sống công cộng là một xã hội làm cho chính mình bị nghèo đi. Quyền bình đẳng, có. Nhưng cũng có bình đẳng cho mọi cơ hội. Bình đẳng về cơ hội và bình đẳng về khả năng để tiến lên, nếu không chúng ta sẽ nghèo đi. Tôi nghĩ với điều này, tôi đã nói những gì cần phải làm trên toàn cầu.

Nhưng vẫn còn một chặng đường dài để đi. Tôi đến từ một dân tộc cho rằng đàn ông có giá trị hơn phụ nữ. Tôi xuất thân từ dân tộc đó. Người đàn ông Argentina luôn cho mình cao hơn phụ nữ. Điều này không vinh dự gì, khi chúng tôi có vấn đề, chúng tôi đến xin các bà mẹ giải quyết. Tính ‘ma-sô’ này giết chết nhân loại. Tôi xin cám ơn bà đã cho tôi cơ hội để nói điều này, đó là một điều gì đó rất gần gũi với trái tim tôi. Chúng ta không chỉ đấu tranh cho quyền mà còn vì chúng ta cần phụ nữ trong xã hội giúp chúng ta thay đổi.

Với Đức Phanxicô, thử thách thực sự là yêu kẻ thù của mình

 

Ông Antonio Pelayo (Vida Nueva)

Lần duy nhất cha ứng biến trong chuyến đi này là khi cha nói “Ukraine tử vì đạo” và “các cuộc thương thuyết cho hòa bình”. Xin cha cho biết Vatican đã có cách cho các cuộc thương thuyết này không và gần đây cha có nói chuyện với Putin hay trong tương lai cha có ý định nói chuyện với ông không?

Đức Phanxicô: Trước hết Vatican thường xuyên lo lắng và Phủ Quốc vụ khanh làm việc chu đáo. Tôi biết giám mục Gallagher rất nhiệt tâm. Tôi xin nhắc lại một chút câu chuyện: một ngày sau khi cuộc chiến bắt đầu, tôi đã đến đại sứ quán Nga, để nói chuyện với đại sứ. Tôi biết ông đã sáu năm kể từ khi ông đến, ông là một nhà nhân văn. Tôi nhớ một nhận xét ông nói với tôi hồi đó: “Chúng ta đã rơi vào chế độ độc tài tiền bạc” khi ông nói về văn minh. Một nhà nhân văn, một người chiến đấu cho bình đẳng. Tôi nói với ông tôi sẵn sàng đi Matxcova để nói chuyện với Putin nếu cần. Ông Lavrov, bộ trưởng Ngoại giao lịch sự trả lời, xin cám ơn nhưng chưa cần thiết lúc này. Tôi cũng đã nói chuyện với tổng thống Zelensky hai lần, sau đó  với đại sứ một vài lần nữa. Và những nỗ lực đang được thực hiện để gắn kết mọi thứ lại với nhau, để tìm ra giải pháp. Vatican cũng đã can thiệp cho tù nhân.

Điều làm cho tôi kinh ngạc là sự tàn ác – đó là lý do vì sao tôi dùng từ “tử đạo” cho Ukraine – tàn ác không phải từ người dân Nga, có lẽ, vì người dân Nga là một dân tộc vĩ đại – tàn ác của những người lính đánh thuê, những người đi vào chiến tranh như đi phiêu lưu, như lính đánh thuê… Tôi thích nhìn mọi việc như vậy vì tôi rất quý trọng nhân dân Nga, chủ nghĩa nhân văn Nga. Chỉ cần nghĩ về Dostoyevsky, văn hào đã truyền cảm hứng cho chúng ta, cho tín hữu kitô khi họ nghĩ về kitô giáo. Tôi có tình cảm rất lớn với người dân Nga và người dân Ukraine. Khi tôi mười một tuổi, có một linh mục gần nhà tôi làm lễ bằng tiếng Ukraine và không có em bé nào giúp lễ, cha đã dạy tôi giúp lễ bằng tiếng Ukraine và tất cả những bài hát tiếng Ukraine, tôi học khi còn nhỏ vì thế tôi có một tình cảm sâu đậm với phụng vụ Ukraine. Tôi đang ở giữa hai dân tộc mà tôi yêu mến. Nhưng không phải chỉ có tôi. Tòa Thánh đã có nhiều cuộc họp mật, nhiều cuộc họp có kết quả tốt. Bởi vì chúng ta không thể phủ nhận một cuộc chiến tranh, lúc đầu, có thể làm cho chúng ta dũng cảm, nhưng sau đó sẽ làm chúng ta mệt mỏi, tổn thương, thấy tác hại của chiến tranh để thấy khía cạnh con người hơn, gần gũi hơn.

“Bởi vì ngày nay, tôi tin rằng tai họa lớn nhất trên thế giới là ngành công nghiệp vũ khí.”

 

Nhân câu hỏi này, tôi muốn nói: trong một thế kỷ mà chúng ta có ba thế chiến, năm 1914-1918, năm 1939-1945 và cái này! Đây là chiến tranh thế giới, vì khi các đế chế, dù bên này hay bên kia, khi họ suy yếu, họ cần tiến hành chiến tranh để cảm thấy mạnh, nhưng cũng phải bán vũ khí! Vì ngày nay, tôi tin rằng tai họa lớn nhất của  thế giới là ngành công nghiệp vũ khí. Tôi nghe nói, nếu chúng ta  không chế tạo vũ khí trong một năm, nạn đói trên thế giới sẽ chấm dứt. Ngành công nghiệp vũ khí thật khủng khiếp.

Cách đây vài năm, một chiếc thuyền chở đầy vũ khí từ một nước khác đến hải cảng Gênes, nước Ý để chuyển sang một thuyền lớn hơn chở đến Yemen. Những người làm việc ở Gênes không muốn làm việc này. Mười năm chiến tranh, Yemen không có thức ăn cho trẻ con. Người Rohingya bị trục xuất liên tục, họ vẫn còn chiến tranh. Thật khủng khiếp cho những gì xảy ra ở Miến Điện. Bây giờ đến lượt Ethiopia, tôi hy vọng sẽ có một cái gì tốt cho Ethiopia với hiệp ưóc được hai bên ký ngày 2 tháng 11 tại Nam Phi. Nhưng chúng ta đang có chiến tranh ở khắp nơi và chúng ta không hiểu điều đó. Hôm nay Âu châu bị chiến tranh Nga-Ukraine tác động mạnh. Và còn ở Syria, Liban, những nước luôn có chiến tranh từ nhiều năm nay.

Tôi đã nói với quý vị nhiều lần, mỗi lần tôi đến thăm các nghĩa trang quân nhân tôi đều khóc, biết bao nhiêu gia đình tan nát, trẻ em mồ côi. Chiến tranh gieo rắc thảm kịch. Đó là lý do vì sao nhà báo các bạn, các bạn hãy là những người bảo vệ hòa bình, xin các bạn lên tiếng chống chiến tranh, đấu tranh chống chiến tranh. Tôi xin các bạn như người anh em. Xin cám ơn.

Ông Hugues Lefevre (I.Mdia)

Sáng nay trong bài phát biểu với các tu sĩ ở Bahrain, cha đã nói về tầm quan trọng của niềm vui kitô giáo, nhưng trong những ngày này, giáo dân Pháp đã mất niềm vui khi họ biết vụ Giáo hội đã giữ bí mật trong việc loan báo kỷ luật trừng phạt một giám mục năm 2021, ông đã phạm tội lạm dụng tình dục trong năm 1990 khi còn là linh mục. Khi câu chuyện được báo chí tiết lộ, đã có thêm 5 nạn nhân mới được đưa ra. Ngày nay, nhiều người công giáo muốn biết có nên thay đổi văn hóa giữ bí mật của công lý giáo luật và trở nên minh bạch hay không, cha có nghĩ các biện pháp trừng phạt giáo luật nên được công khai hay không.

Đức Phanxicô: Xin cám ơn câu hỏi của ông. Tôi muốn bắt đầu với một chút lịch sử về chủ đề này. Vấn nạn lạm dụng luôn tồn tại, không chỉ trong Giáo hội mà ở khắp nơi. Có từ 42 đến 46% trường hợp lạm dụng tình dục xảy ra trong gia đình hoặc với người lân cận. Nó rất nghiêm trọng, nhưng thói quen luôn là che đậy. Gia đình che đậy, người lân cận che đậy. Thói quen xấu này trong Giáo hội đã bắt đầu thay đổi từ vụ tai tiếng ở Boston dưới thời hồng y Law, vì vụ tai tiếng này mà ngài đã từ chức. Đây là lần đầu tiên một vụ lạm dụng được cho là một vụ tai tiếng. Kể từ đó, Giáo hội ý thức và bắt đầu hoạt động, trong khi trong xã hội và các thể chế khác thường che giấu. Trong các cuộc họp của các chủ tịch hội đồng giám mục về vấn đề này, tôi đã hỏi Unicef, Liên hợp quốc về con số thống kê trong các gia đình, khu phố, trường học, trong môi trường thể thao… Một nghiên cứu nghiêm túc thực hiện cho cả Giáo hội, và họ cho biết chúng ta là một thiểu số nhỏ, nhưng theo tôi, dù chỉ có một trường hợp duy nhất, thì nó cũng đã là thảm kịch, bởi vì với tư cách linh mục, người có ơn gọi làm cho người khác lớn lên thì với hành động này, họ đã hủy hoại người khác. Với linh mục, lạm dụng là đi ngược bản chất linh mục và chống lại bản chất xã hội của mình.

Trong sự thức tỉnh này, tiến hành các cuộc điều tra và đưa ra các cáo buộc, tất cả không phải lúc nào và ở mọi nơi đều giống nhau. Một số vụ bị che giấu, trước vụ tai tiếng ở Boston, các linh mục phạm tội lại được thuyên chuyển đi chỗ khác. Bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng và chúng tôi đang đi tới trên vấn đề này. Vì thế chúng ta không nên ngạc nhiên khi có những trường hợp này lại tái xuất hiện. Nhân đây tôi xin cám ơn công việc can đảm của hồng y O’Malley, ngài đã hiểu cần thiết phải thể chế hóa điều này với ủy ban bảo vệ trẻ vị thành niên mà ngài điều hành. Chúng tôi làm việc với tất cả những gì chúng tôi có thể, nhưng quý vị cũng nên biết, trong Giáo hội vẫn còn có những người chưa rõ ràng, chưa chia sẻ… đây là một tiến trình liên tục và chúng tôi can đảm đi tới, không phải ai cũng có can đảm này. Đôi khi có bị cám dỗ để thỏa hiệp, và tất cả chúng ta ai cũng là nô lệ cho tội lỗi của mình, nhưng ý muốn của Giáo hội là làm sáng tỏ mọi thứ. Ví dụ, tôi đã nhận được hai khiếu nại trong những tháng gần đây về các vụ lạm dụng Giáo hội đã che đậy và đánh giá sai: ngay lập tức tôi yêu cầu một cuộc xem xét mới cho cả hai trường hợp và bây giờ một phiên tòa mới đang được thực hiện. Ngoài ra còn có điều này: việc sửa đổi các thử nghiệm cũ, xem lại các vụ án cũ, đã làm không đúng, đã không tiến hành một cách đúng đắn.

“Giáo hội nên xấu hổ về những điều xấu đã làm và tạ ơn Chúa cho những điều tốt đã được thực hiện”

Chúng tôi làm những gì chúng tôi có thể, chúng tôi đều là những kẻ có tội, các bạn đã biết. Và điều đầu tiên chúng ta làm là phải cảm thấy xấu hổ, xấu hổ sâu xa vì điều này. Tôi nghĩ biết xấu hổ là một ơn. Chúng ta có thể chiến đấu chống lại mọi tính xấu, nhưng không biết xấu hổ là… vô ích. Đó là lý do vì sao tôi rất ngạc nhiên khi trong Bài tập Linh thao, Thánh I-Nhã xin tha thứ cho các tội lỗi đã phạm, ngài bắt linh thao viên phải biết xấu hổ, và nếu chúng ta không có ơn xấu hổ thì chúng ta không thể đi tiếp. Ở đất nước tôi, một trong những câu thóa mạ năng là “bạn thật xấu hổ!” và tôi nghĩ Giáo hội không thể không xấu hổ. Giáo hội nên xấu hổ về những điều xấu xa đã làm. Tôi có thể nói với ông, chúng tôi có tất cả thiện chí để tiếp tục, cũng là nhờ sự giúp đỡ của các bạn.

Nhà báo Ludwig Ring-Eifel (Centrum Informationis Catholicum)

Tôi xin nói một chuyện cá nhân trước vì tôi rất xúc động. Sau 8 năm gián đoạn, tôi trở lại chuyến bay với giáo hoàng. Tôi rất biết ơn khi được ở đây một lần nữa…

Chào mừng ông trở lại!

Ông Ludwig:  Xin cám ơn cha. Chúng tôi là nhóm người Đức thiểu số, chỉ có ba người trong chuyến bay này, chúng tôi nghĩ: làm thế nào để tạo mối liên hệ giữa những gì chúng tôi đã thấy ở Bahrain và tình hình ở Đức. Bởi vì ở Bahrain, chúng tôi thấy một Giáo hội nhỏ bé, một đoàn chiên nhỏ bé, một Giáo hội nghèo với nhiều hạn chế, v.v., nhưng là một Giáo hội sống động, tràn đầy hy vọng, đang phát triển toàn diện. Mặt khác, ở Đức, chúng tôi có một Giáo hội tuyệt vời, với những truyền thống tuyệt vời; phong phú, với thần học, tiền bạc và mọi thứ, nhưng mỗi năm chúng tôi mất 300,000 trăm ngàn giáo dân, những người ra đi, những người đang rơi vào khủng hoảng sâu đậm. Có điều gì để học hỏi từ đàn chiên nhỏ chúng ta đã thấy ở Bahrain cho nước Đức to lớn này không?

Đức Phanxicô: Nước Đức có một lịch sử tôn giáo lâu đời. Trích dẫn triết gia Hoelderlin, tôi sẽ nói: “Rất nhiều thứ đã được sống, rất nhiều.” Lịch sử tôn giáo của nước Đức rất dài và phức tạp, đầy rẫy những đấu tranh. Tôi nói với người công giáo Đức: Nước Đức có một Nhà thờ Phúc âm cao cả và tuyệt đẹp, tôi không muốn một cái khác, sẽ không bao giờ tốt bằng cái này; nhưng tôi muốn nó là công giáo, trong tình huynh đệ với người tin lành. Đôi khi chúng ta đánh mất ý thức tôn giáo của dân tộc, một dân tộc thánh thiện và trung thành với Chúa, chúng ta rơi vào những cuộc thảo luận về luân lý, về kết hợp, những cuộc thảo luận là hệ quả thần học, nhưng không phải là trọng tâm thần học. Dân thánh và trung thành với Chúa nghĩ gì? Làm thế nào để dân thánh của Chúa lắng nghe? Hãy tiếp tục và tìm hiểu cách lắng nghe, đó là lòng mộ đạo đơn sơ mà quý vị sẽ tìm thấy nơi ông bà.

Tôi không nói là phải đi lui, không, nhưng phải quay về nguồn cảm hứng, về cội nguồn. Tất cả chúng ta đều có một câu chuyện về cội nguồn của đức tin; dân tộc nào cũng có: hãy đi tìm! Tôi nhớ câu này của Hoelderlin cho thời đại chúng ta: “Người già phải giữ những gì họ đã hứa khi còn nhỏ”. Chúng ta, trong thời thơ ấu, chúng ta đã hứa rất nhiều điều, rất nhiều. Bây giờ chúng ta đi vào các cuộc thảo luận luân lý, thảo luận tình huống, nhưng gốc rễ tôn giáo là dấu ấn Tin Mừng cho bạn, cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu Kitô hằng sống: và từ đó là hệ quả, tất cả hệ quả; từ đó là có sự can đảm làm tông đồ, đi ra các vùng ngoại vi, ngay cả đến vùng ngoại vi luân lý của con người để giúp đỡ họ; nhưng xuất phát từ cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu Kitô. Nếu không có cuộc gặp gỡ này, chúng ta sẽ có một thứ đạo đức giả, giả dạng kitô giáo. Đó là những gì tôi muốn nói từ đáy lòng tôi. Xin cám ơn.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Thật an ủi khi được gặp Đức Phanxicô ở Bán đảo Ả-rập

Thật an ủi khi được gặp Đức Phanxicô ở Bán đảo Ả-rập

cath.ch, I.Media, 2022-11-06

Thánh lễ tại Sân vận động Bahrain ngày 5 tháng 11 năm 2022 © Hugues Lefèvre / I.MEDIA

Gần 30.000 giáo dân dự thánh lễ Đức Phanxicô cử hành ở Sân vận động Bahrain ngày thứ bảy 5 tháng 11-2022. Một niềm vui lớn lao cho giáo dân đến từ các nước Ả-rập Xê-út, Ấn Độ hoặc Liban, những người có thể tìm thấy ở Bahrain một nơi để sống đức tin của mình.

Sáng thứ bảy, gần hai giờ trước khi thánh lễ bắt đầu, sân vận động đã chật cứng. Trên khán đài và trên bãi cỏ, gần 30.000 tín hữu kitô họp nhau để nhìn Đức Phanxicô và để cầu nguyện với ngài.

Bà Mirella, 39 tuổi cùng đi với chồng và con trai 5 tuổi thở phào: “Chúng tôi thật may mắn!” Định cư tại Bahrain từ năm 2014, gia đình gốc Liban nhưng vì tình hình kinh tế bất ổn của đất nước nên họ buộc phải di cư đến vùng Vịnh. Bà giải thích: “Chồng tôi làm việc ở Ả-rập Xê-út và đi qua cầu mỗi ngày để đến Bahrain.” Bà nói ở đây giáo dân được “bao dung tốt” không giống như ở Ả-rập Xê-út, ngay cả mang thánh giá đi ngoài đường cũng không được.

Bà Mirella đến dự thánh lễ của Giáo hoàng cùng chồng và con trai năm tuổi. © Hugues Lefèvre / I.MEDIA

Xa xa hơn một chút trong sân vận động, cô Rosy, một người Liban khác cũng xác nhận như vậy, cô rời Liban 9 năm trước đây. Cô sống với hai đứa con ở đất nước Saud và không thể tự do sống đức tin của mình: “Ở nhà, chúng tôi có một góc cầu nguyện. Nhưng không có thánh lễ. Gần như mỗi thứ sáu tôi đều đi qua cầu để xem lễ ở Nhà thờ Thánh Tâm Bahrain.”

“Giấc mơ của một đời người”: ở Bahrain, cờ và cảm xúc trước thánh lễ của giáo hoàng

Cô Rosy nói tiếp: “Thật khó để rời một đất nước chỉ vì chúng tôi là người có đạo… Nhưng chúng tôi phải tìm việc làm.” Cô không nghĩ sẽ quay về Liban trong bối cảnh đất nước đang bị sụp đổ vì kinh tế. Vì thế cô hy vọng chuyến đi này của giáo hoàng có thể làm thay đổi một cái gì, cô mơ, một ngày nào đó Ả-rập Xê-út sẽ cho xây nhà thờ.

Ông Xavia nói: “Thật tràn đầy hy vọng khi thấy giáo hoàng đến đất nước Ả-rập. Có nhiều người công giáo có nguồn gốc khác nhau ở Bahrain và chúng tôi cảm thấy được hòa nhập.” Ông cùng đi với vợ và một người con. Ông 42 tuổi, là người Ấn Độ và đã sống ở Bahrain 17 năm, ông muốn ở lại đây vì có việc làm và giáo dân được bao dung tốt, ông thường đi thánh lễ nói tiếng Tamil ở nhà thờ Thánh Tâm, tại đây mỗi thứ sáu có 13 thánh lễ.

30.000 tín hữu tham dự thánh lễ của giáo hoàng | © Hugues Lefèvre / I.MEDIA

Cũng như ông Xavia, ông Gasper là cột trụ của giáo xứ Thánh Tâm. Ông là một trong 300 thừa tác viên cho rước lễ trong thánh lễ ngày thứ bảy ở Sân vận động. Ông là kế toán viên trong một công ty dược phẩm, ông nói: “Đây là một ngày tuyệt vời với chúng tôi, giấc mơ được nhìn thấy giáo hoàng ở đây đã được toại nguyện.”

Ông Gasper cũng là người Ấn Độ, 62 tuổi, ông đã ở Bahrain từ 40 năm nay và sẽ ở lại đây luôn. Trong số hơn 80.000 người công giáo ở quốc gia vùng Vịnh nhỏ bé, đại đa số người dân đến từ Philippines hoặc Ấn Độ.

Bà Muriel người Pháp, 54 tuổi thì thầm: “Nhìn sân vận động này, chúng tôi hiểu tương lai của đạo công giáo là ở châu Á.” Xa xứ từ 8 tháng nay ở Abu Dhabi, thuộc Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, bà đi máy bay đến đây để gặp giáo hoàng. Bà là giám đốc điều hành ngành dầu mỏ.

Bà rất buồn khi thấy đạo công giáo sụp đổ ở phương Tây, bà nhận xét: “Tôi đi du lịch nhiều nơi và thấy năng lực là ở châu Á và châu Phi. Tôi nhận thấy người giàu họ nghĩ họ không còn cần đến tâm linh, họ tự đủ cho họ. Chỉ có người nghèo mới đến nhà thờ.”

Bà Mirella kết luận khi ôm đứa con trai 5 tuổi của mình: “Thật an ủi khi được gặp Đức Phanxicô ở Bán đảo Ả-rập.”

Vì chính vùng ngoại vi này của Giáo hội công giáo, một vùng ngoại vi sống động và đa dạng, mà Đức Phanxicô đến để tôn vinh  sự hiện diện của họ.

Marta An Nguyễn dịch

Bài đọc thêm: Người Công giáo ở các nước vùng Vịnh đến gặp Đức Phanxicô

Bài mới nhất