Sự can dự của cha mẹ vào hành trình đức tin của Chân phước Carlo Acutis
Bà Antonia (mẹ Carlo), ông Rajesh, ông Andrea (cha của Carlo) và Carlo Acutis
Trích sách “Trao truyền đức tin theo cách Carlo Acutis, con chúng tôi”, Antonia Salzano và Andrea Acutis (Transmettre la foi à l’école de notre fils Carlo Acutis, Antonia Salzano et Andrea Acutis, nxb. Salvator). Linh mục Giorgio Maria Carbone phỏng vấn ông bà Andrea Acutis và Antonia Salzano.
Antonia và Andréa, ông bà xác nhận Carlo đã có ảnh hưởng trên ông bà. Nhưng chắc chắn ông bà cũng mang đến cho Carlo một điều gì đó. Con đường tin vào Chúa Kitô không bao giờ đơn độc, đó là hành trình mà mọi người cùng nhau thực hiện. Là cha mẹ, ông bà can dự như thế nào vào hành trình này?
Có lẽ hình ảnh mô tả đúng nhất cho hành trình này là thẩm thấu: chúng tôi nhận và chúng tôi cho. Tất cả diễn ra một cách nhẹ nhàng, không gượng ép, vui vẻ, nhiệt tình, giản dị và yêu thương nhau.
Nhìn lại, chúng tôi nhận ra đi hành hương là yếu tố giúp chúng tôi phát triển trên con đường thiêng liêng. Chúng tôi đi rất nhiều, nhưng chúng tôi chỉ có thể nhớ lại một số. Chẳng hạn lần đi Paris, một thành phố thanh lịch có rất nhiều viện bảo tàng và rất nhiều chứng từ đức tin. Ở Rue du Bac, chúng tôi đến nhà của các Nữ Tử Bác Ái, nơi Thánh Vinh Sơn Phaolô và Thánh Catarina Labourê được chôn ở đó. Năm 1830 Đức Mẹ hiện ra với Thánh Catarina, Đức Mẹ cho Catarina xem tấm ảnh phép lạ có dòng chữ: “Ôi Đức Maria vô nhiễm, xin cầu cho chúng con là kẻ chạy đến cùng Mẹ.” Ở phía sau là cây thánh giá khắc chữ “M”, ở phía dưới có hai trái tim, một trái tim Thánh Tâm Chúa Giêsu đội mũ gai, trái tim kia bị đâm bằng gươm là Trái tim Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Và Catarina đã nghe những lời này: “Con làm tượng theo mẫu này. Ai tin và mang tượng này sẽ nhận được ơn lớn lao.” Biết được chi tiết này, Carlo nhận xét: “Qua tấm ảnh này, Chúa muốn nhấn mạnh đến vai trò đặc biệt của Đức Mẹ trong công cuộc cứu rỗi. Ngoài việc Mẹ là trung gian của mọi ân sủng, Chúa còn muốn nói với chúng ta, Mẹ đồng công cứu chuộc nhân loại: chữ “M” của Đức Mẹ giao nhau với chữ “I” của Chúa Giêsu trên thập giá, có nghĩa Đức Mẹ gắn với hy tế cứu chuộc của Chúa Giêsu.”
Chúng tôi đến thăm một nhà thờ ở Đường Des Archives, tại đây, Phục sinh năm 1290 đã có một phép lạ Thánh Thể xảy ra: một người không tin, người này ghét đức tin công giáo và không tin vào sự hiện diện thực sự của Chúa Kitô trong Bí tích Thánh Thể, họ nhận Mình Thánh Chúa và xúc phạm, họ dùng dao chém nhiều nhát rồi vứt vào nước sôi. Nhưng bánh thánh tự đứng dậy trước mặt kẻ phạm thượng, ông quá hoảng sợ. Sau đó, một phụ nữ sasan đem bánh thánh cất vào chén và đem ngay đến cho linh mục quản xứ. Tin tức lan nhanh khắp Paris, đến nỗi giám mục, nhà vua và người dân quyết định biến ngôi nhà của người phạm thượng thành nhà nguyện để lưu giữ bánh thánh.
Chúng tôi cũng có chuyến hành hương đi Tây Ban Nha năm 2005. Chúng tôi ghi tên cho Carlo học trường trung học Lêô XIII ở Milan do các cha Dòng Tên thành lập. Vì vậy, chúng tôi muốn đi Manresa ở Catalonia, nơi Thánh I-Nhã sống 11 năm và đã trở lại ở đây: từ một kỵ sĩ quý tộc tính khí nóng nảy, ngài thành người bạn thân tình, nhiệt tình làm tông đồ cho Chúa. Và chính tại Manresa, ngài viết các Bài tập Linh thao, chia sẻ cảm nghiệm được giải thoát và cứu rỗi trong cuộc gặp với Chúa Giêsu. Chúng tôi cũng đến Đền thánh Đức Mẹ Montserrat của các tu sĩ dòng Biển Đức, tại đây, ngày 24 tháng 3 năm 1522, Thánh I-Nhã đã bỏ gươm và dao găm trên bàn thờ Đức Mẹ, khoác áo hành hương lên đường, như dấu hiệu cho cuộc sống mới của ngài là môn đệ của Chúa Giêsu.
Sau đó chúng tôi đến Barcelona. Carlo vô cùng ngạc nhiên khi thấy vương cung thánh đường Sagrada Familia do kiến trúc sư Antoni Gaudf xây. Trong sổ tay hành trình, Carlo viết: “Tính độc đáo là trở lại với nguồn gốc, là Thiên Chúa… Sự sáng tạo tiếp tục không ngừng qua trung gian con người. Con người không sáng tạo nhưng khám phá và bắt đầu từ những khám phá này. Những ai tìm kiếm quy luật tự nhiên để tạo ra tác phẩm mới là những người cộng tác với Đấng Tạo Hóa; những người sao chép không cộng tác. Đó là lý do vì sao tính nguyên bản bao gồm việc quay trở lại với điểm gốc.”
Trước khi bắt đầu những chuyến hành hương này, chúng tôi đọc và ghi lại những nơi chúng tôi muốn đến thăm. Chúng tôi đã học một điều gì đó về cuộc đời của chân phước Gaudi và những thành tựu quan trọng của ngài. Vương cung thánh đường Sagrada Familia được xây dựng để “đánh thức những trái tim nguội lạnh đang ngủ quên, khơi dậy đức tin và mang lại sự ấm áp cho lòng bác ái”: đây là những gì chúng ta có thể đọc trong Đạo luật chính thức về việc đặt viên đá đầu tiên xây đền thờ ngày 19 tháng 3 năm 1882 . Khi biết đang mở án phong thánh cho Gaudi, Carlo cầu nguyện xin Gaudi cầu bàu với Chúa Giêsu, tôn vinh Chúa Giêsu, Đấng thực sự hiện diện trong Bí tích Thánh Thể, để Ngài là của ăn thức uống cho chúng ta.
Lộ Đức là nơi hành hương quan trọng. Khi Carlo đứng trước hang đá Massabielle, Carlo dâng mình cho Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ, lập lại lời hứa lần hạt Mân Côi mỗi ngày. Sau khi uống nước tại hang đá Đức Mẹ, Carlo tiếp tục cầu nguyện hơn một giờ. Sau đó chúng tôi đến thăm ngôi nhà khiêm tốn của Bernadette ở Moulin de Boly. Đọc chuyện Đức Mẹ hiện ra và thông điệp Đức Mẹ nhắn với Bernadette với lời xin Bernadette hy sinh, Mẹ sẽ không cho Bernadette có hạnh phúc ở đời này nhưng ở đời sau, Mẹ lặp lại thông điệp này ba lần: “Sám hối! Sám hối! Hãy ăn năn sám hối!”, Mẹ kêu gọi mọi người lần chuỗi Mân Côi, Carlo hưởng ứng việc Đức Mẹ kêu gọi cầu nguyện, ăn năn sám hối và hy sinh cho người khác. Khi về Ý, Carlo giải thích với các bạn tầm quan trọng của các cuộc hiện ra năm 1858. Carlo xúc động trước kinh nghiệm của Bernadette, cô gái trẻ nghèo khổ mù chữ được Chúa và Đức Mẹ chọn vì đơn sơ và khiêm tốn. Trong lần hiện ra ngày 25 tháng 3 năm 1858, Đức Mẹ cho Bernadette biết, Mẹ là Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Bernadette hoàn toàn không biết ý nghĩa của tên này, cũng không biết bốn năm trước đó, Đức Piô IX đã công bố tín điều Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Carlo viết trong ghi chú của mình:
Mẹ Thiên Chúa. Sinh vật được nâng lên đến vô cùng. Khi hiến mình và phó mình vào Thiên Chúa, Mẹ biết mình là Mẹ Thiên Chúa. Từ nay trở đi, một người trong chúng ta được nâng lên, được thăng hoa lên: Mẹ Thiên Chúa: ba chữ, một bài thơ. Vũ trụ đã rung chuyển, đã quan tâm đến Mẹ. Trên thiên đàng cũng vậy, các Tổng lãnh thiên thần, các Thiên thần, các Vương quốc, các Quyền lực, các thiên thần Cherubim, Seraphim đã nhận thức được sự kiện này. Chúng ta là những người hời hợt và ngu xuẩn. Chúng ta phải cảm nhận được chúng ta ở trong hạnh phúc này. Mẹ được gìn giữ khỏi tội tổ tông, được Chúa Cha bảo vệ, được làm Mẹ nhờ tác động của Chúa Thánh Thần, Mẹ là một người trong chúng ta. Chúng ta không thể nói “Mẹ Thiên Chúa” hời hợt theo thói quen. Chúng ta phải suy nghĩ về mặt thần học, thiêng liêng về vai trò của Mẹ. Mẹ Thiên Chúa ở với loài người. Vô hạn ở với hữu hạn. Vĩnh cửu với thời gian. Tạo Hóa với tạo vật.
Hàng năm, vào tháng 8 và tháng 9, khi chúng tôi ở với ông bà nội ở Santa Margherita Ligure, chúng tôi luôn đi hành hương đến đền thánh Đức Mẹ Montalegro. Năm 1597, Đức Mẹ đã hiện ra với Giovanni Chichizola. Mẹ cho biết Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, và xin ông xây xây thánh đường nơi có nguồn nước phép lạ. Chúng tôi đi hành hương ở đây năm 2006. Carlo nói với chúng tôi, Carlo cầu nguyện với Đức Mẹ xin được lên thiên đàng mà không phải qua luyện ngục. Cầu thang dẫn lên thánh đường rất đông, trong số những người chờ lên cầu thang có những người khuyết tật nặng, Carlo giúp họ lên cầu thang. Chúng tôi lấy vài chiếc chai rỗng đến suối múc nước vào chai. Carlo nói với chúng tôi: “Điều quan trọng là mình tận dụng các món quà của thiên đàng vì tất cả những món quà miễn phí này đều hữu ích để tiến bộ trên con đường thiêng liêng, để trưởng thành, để chúng ta được nâng đỡ chống lại những lỗi lầm và yếu điểm của mình.”
Cũng vậy, hàng năm, khi chúng tôi đi nghỉ ở Cilento, chúng tôi luôn đến đền thánh Đức Mẹ Pompeii. Carlo rất yêu nơi này. Tại đây khi 4 tuổi, Carlo đã hiến mình cho Đức Maria. Carlo kính mến Chân phước Bartolo Longo, một luật sư nổi tiếng ở tòa án Naples, là người cổ vũ quốc tế cho việc lần hạt Mân Côi.
Mùa hè năm 2006, chúng tôi đến Bồ Đào Nha, chúng tôi muốn đến Fatima. Nhưng chúng tôi đến Santarem ở Bồ Đào Nha trước, nơi đang kỷ niệm các phép lạ Thánh Thể. Năm 1247, một phụ nữ trẻ trong cơn ghen chồng đã nhờ đến một bà phù thủy. Bà đòi phải lấy trộm Mình Thánh Chúa mang đến cho bà để bà làm bùa yêu. Và người phụ nữ lấy trộm Mình Thánh bọc trong tấm vải lanh. Vải thấm máu. Người phụ nữ chạy về nhà, mở tấm vải ra và thấy máu đang chảy từ Mình Thánh. Quá sợ hãi và bối rối, bà giấu tất cả vào ngăn kéo trong phòng ngủ. Sau đó có những tia sáng mạnh mẽ bắt đầu lóe ra. Người chồng thấy hiện tượng này và nói với linh mục, linh mục đến nhà xem, mang bánh thánh về nhà thờ San Stefano. Mình Thánh được giữ trong hộp bằng sáp ong và tiếp tục chảy máu trong ba ngày. Nhiều năm sau, năm 1340 có phép lạ thứ hai, một linh mục mở Nhà Tạm và thấy hộp đựng Mình Thánh bằng sáp bị vỡ, thay vào đó là bình pha lê chứa máu của Mình Thánh trộn với sáp.
Sau khi dừng chân ở Santarem, chúng tôi lên đường đi Fatima. Đến đó, chúng tôi được một người bạn nữ tu và cha Luis Kondor hướng dẫn, lúc đó cha là cáo thỉnh viên án phong chân phước cho Phanxicô và Jacinta Marto. Cha cho chúng tôi xem các hình ảnh và kể cho chúng tôi biết nhiều tình tiết liên quan đến các lần Đức Mẹ hiện ra cho ba trẻ mục đồng năm 1917, khi đó Jacinta 7 tuổi, Phanxicô 9 tuổi và Lucia 10 tuổi. Trong những lần hiện ra, Đức Mẹ nói với các em: “Các con lần hạt Mân Côi mỗi ngày để xin chấm dứt chiến tranh và cho thế giới hòa bình.” Lucia sau này là nữ tu Dòng Kín Cát Minh cho biết: “Nhờ quyền năng Chúa Cha ban cho Kinh Mân Côi, không còn bất kỳ vấn đề cá nhân, gia đình, quốc gia hay quốc tế nào mà Kinh Mân Côi không thể giải quyết được.”
Carlo nói: “Tại Fatima, từ đầu đến cuối, Đức Trinh Nữ Maria mạc khải cho chúng ta ý nghĩa trọn vẹn mà tình yêu Ba Ngôi Cực Thánh đã nuôi dưỡng mỗi chúng ta và lòng thương xót mà Thiên Chúa ban cho chúng ta qua Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Đức Maria.”
Tại Fatima, tất cả đều giúp chúng tôi có được trải nghiệm cụ thể, trực tiếp về Thiên Chúa. Carlo đã rất ấn tượng khi biết trong lần hiện ra ngày 13 tháng 5 năm 1917, Đức Mẹ đã hỏi các mục đồng: “Các con có dâng mình cho Thiên Chúa để chịu đựng mọi đau khổ Ngài sẽ gởi đến cho các con, như hành động đền tạ cho những những tội lỗi mà nhân loại xúc phạm đến Ngài, xin cho người tội lỗi được ăn năn trở lại không?” Ba trẻ mục đồng đều trả lời: “Có, chúng con dâng mình.” Các em kể: “Sau đó Đức Mẹ mở tay ra và truyền cho chúng con một ánh sáng rất mạnh, giống như một phản chiếu từ lồng ngực Mẹ qua chúng con làm cho chúng con cảm thấy mình ở trong Chúa, Đấng là Ánh sáng, rõ ràng hơn những gì chúng con có thể thấy trong tấm gương tốt nhất. Sau đó, dưới tác động của một thúc đẩy bên trong truyền đến chúng con, chúng con quỳ xuống và tự đáy lòng, chúng con thốt lên: “Ôi! Lạy Chúa Ba Ngôi, chúng con tôn thờ Chúa. Lạy Thiên Chúa của chúng con, lạy Thiên Chúa của chúng con, chúng con yêu mến Chúa trong Bí Tích Cực Thánh.” Sau đó Đức Mẹ xin ba trẻ lắng nghe những gì Chúa Giêsu đã dạy: “Ai muốn theo Ta phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hàng ngày mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống. Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì?” (Lc 9, 23-25).
Carlo say sưa với khía cạnh thần bí của những lần Đức Mẹ hiện ra và giáo huấn của Fatima. Carlo nhắc lại lời cầu nguyện của ba trẻ: “Lạy Chúa, con tin, con thờ lạy, con hy vọng và con yêu mến Chúa. Con xin Chúa tha thứ cho những ai không tin, không thờ phượng, không hy vọng và không yêu mến Chúa”, rõ ràng Carlo muốn nói đến ba nhân đức đối thần, đức tin, đức cậy và đức mến là trụ cột của bí tích Thánh Thể. Tại Fatima, Thiên Chúa ở trọng tâm, con người rõ ràng được mời gọi để kính thờ và yêu mến Ngài. Thông điệp Fatima là thông điệp hy vọng, Mẹ đã nói trong lần Đức Mẹ hiện ra lần chót: “Cuối cùng, Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ sẽ chiến thắng.” Đức Mẹ cho Lucia biết Jacinta và Phanxicô sẽ lên thiên đàng sớm, còn Lucia sẽ sống rất lâu trên trái đất để phát triển lòng tôn kính Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ. Lucia luôn nói với cha giải tội: “Lời hứa với Đức Mẹ luôn làm con tràn ngập niềm vui: Mẹ sẽ không bao giờ để các con cô đơn. Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ sẽ là nơi nương tựa và là con đường dẫn các con đến với Thiên Chúa.”
Carlo đã nhiều lần long trọng thánh hiến mình cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria. Mỗi ngày Carlo đều lặp lại lời hứa: “Lạy Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria, con hiến dâng trọn vẹn bản thân con cho Mẹ, mãi mãi, cùng với tất cả những người thân yêu của con.”
Chúng tôi có thể nhắc lại nhiều kỷ niệm, nhưng chúng tôi chỉ nói đến những khía cạnh nổi bật trong sự tiến triển đức tin của cả ba chúng tôi. Chúng tôi tổ chức các chuyến hành hương, đọc lịch sử các địa điểm và lịch sử của những người đã đóng góp vào việc xây dựng các nơi hành hương. Sau đó, trên đường đi, chúng tôi cùng nhau cầu nguyện trong xe. Đến nơi, chúng tôi xưng tội và dự thánh lễ, đồng thời đề ra những giải pháp cụ thể cho cuộc đời mình. Sau đó, chúng tôi nhớ lại những câu chuyện đã đọc, tìm những địa điểm được mô tả ở đó. Và khi có thể, chúng tôi cố gắng gặp những người có thể nói chứng từ về những gì đã xảy ra tại thánh đường và về những phép lạ xảy ra ở đó. Đó là những gì chúng tôi đã làm ở Bồ Đào Nha và Fatima.
Carlo chụp rất nhiều ảnh, ghi âm, thu thập tài liệu để làm các cuộc triển lãm. Đây là những kinh nghiệm về sự hiệp thông thiêng liêng sâu sắc, phục vụ cho việc xây dựng một đời sống thiêng liêng. Chúng ta sẽ không bao giờ quên những hàng nến dài ở Lộ Đức, chạng vạng tối, hàng dài nến được thắp sáng ở bờ sông Gave. Nến tỏa sáng để nói lên hy vọng, đau khổ, lo lắng, đức tin sống động của nhiều người thành tâm đến đây cầu nguyện. Và chúng tôi cũng cùng nhau đốt nến.
Marta An Nguyễn dịch