Chân phước Carlo Acutis: Đức tin và tình bạn, cầu nguyện cho bạn bè
Trích sách “Chuyển giao đức tin theo cách Carlo Acutis, con chúng tôi”, Antonia Salzano và Andrea Acutis (Transmettre la foi à l’école de notre fils Carlo Acutis, Antonia Salzano et Andrea Acutis, nxb. Salvator). Linh mục Giorgio Maria Carbone phỏng vấn ông bà Andrea Acutis và Antonia Salzano.
Carlo, vui vẻ năng động và có nhiều bạn bè. Carlo dành nhiều thì giờ cho các bạn, cầu nguyện cho họ, làm những việc hy sinh nhỏ cho các bạn. Với Carlo, tình bạn là đức tính vô cùng quan trọng của con người. Quyển sách Hoàng tử bé của tác giả Pháp St-Exupéry mang tính quyết định với Carlo, Carlo cảm kích trước lời con cáo nói: “Chính thời gian bạn dành cho bông hồng của mình đã làm cho bông hồng trở nên quan trọng với bạn”. Carlo hiểu thì giờ chúng ta dành cho bạn sẽ làm cho người bạn đó trở nên đặc biệt, độc đáo và quan trọng. Và, ở trọng tâm tình bạn phải có lòng bác ái, đó là tình yêu mà chính Thiên Chúa dành cho mỗi người chúng ta. Thời gian này dù ngắn hay dài cũng sẽ trở thành thời gian có phẩm chất.
Vì vậy, Carlo thường có mặt với các bạn và quan tâm đến họ, điện thoại, trao đổi với họ qua internet là chuyện thường ngày, cả khi chúng tôi không ở Milan. Carlo lắng nghe các bạn, chia sẻ sở thích của các bạn. Chúng tôi thấy mạng lưới tình bạn này trong tang lễ của Carlo ở nhà thờ giáo xứ Santa Maria Segreta ở Milan, nhà thờ đông nghẹt những người chúng tôi chưa từng gặp. Họ rất đa dạng, không phân biệt tuổi tác, nơi ở hoặc nghề nghiệp. Chúng tôi cảm thấy một điều gì đó rất đẹp, rất tích cực, gần như chúng tôi không dự đám tang mà dự đám tiệc. Thực tế với Carlo, đó là chặng đường từ cuộc sống này đến cuộc sống hạnh phúc. Niềm vui của chúng tôi đến từ lòng biết ơn của đám đông này dành cho Carlo. Chúng ta đừng nghĩ đây là những chuyện phi thường, đây là những chuyện nhỏ bé bình thường Carlo làm cho bạn bè.
Chẳng hạn với Neel, người Sri Lanka, trước đây Neel phụ trách giáo xứ. Neel cảm động với cách sống khác với các bạn trẻ cùng tuổi của Carlo. Neel nhận thấy Carlo không chỉ tôn trọng mà còn nhân hậu và thân thiện với mọi người. Carlo không bao giờ cao giọng, luôn tử tế và nhất là đón nhận Neel với nụ cười rạng rỡ. Sau khi Carlo qua đời, Neel mang đến cho chúng tôi bài thơ anh làm tặng Carlo khi Carlo còn sống. Chúng tôi nghĩ Carlo là một trong những người bạn thân của anh. Chúng tôi rất ngạc nhiên khi biết Carlo và anh chưa bao giờ nói chuyện trực tiếp với nhau. Con trai chúng tôi chỉ mỉm cười chào khi đi ngang qua Neel. Một lời chào đơn giản, một nụ cười tỏa nắng giống như mũi tên vàng chạm vào trái tim Neel.
Qua những cử chỉ mà tất cả mọi người đều có khi giao tiếp, Carlo cho chúng tôi bài học cao quý: mọi giây phút đều có thể sẽ khác đi nếu chúng ta sống một cách sâu đậm, chú ý đến người khác trong những cử chỉ nhỏ không bao giờ là nhỏ nhặt. Một nụ cười, một lời chào thân ái, những lời nói tế nhị luôn để lại dấu ấn. Mẹ Têrêxa Calcutta thường nói: “Chúng ta sẽ không bao giờ biết được tất cả những điều tốt đẹp mà một nụ cười đơn sơ có thể mang lại. Không có giây phút nào là giây phút tốt nhất để hạnh phúc.”
Trên đường đến trường, Carlo dừng lại chào các người gác cổng các tòa nhà trên đường phố. Thông thường, họ không phải là người châu Âu. Khi lớn lên, Carlo hoàn toàn xa lạ với bất kỳ hình thức phân biệt đối xử hay hợm người. Với Carlo, mọi bức tường ngờ vực, hận thù hay thờ ơ đều sụp đổ. Carlo vui vẻ chào hỏi, nói chuyện với mọi người, Carlo thấy nơi họ hình ảnh của Chúa Giêsu Kitô, vì mọi người đều được tạo dựng theo hình ảnh Chúa Kitô, hình ảnh hoàn hảo của Chúa Cha.
Marta An Nguyễn dịch