fr.aleteia.org, Kévin Boucaud-Victoire, 2017-08-15
Nếu các con mèo thường bị Giáo hội “đối xử tệ” thì con mèo Micetto được đức Lêô Léon XII nuôi thoát được ngoại lệ này.
Các con mèo không phải khi nào cũng được ưa chuộng trong Giáo hội. Dù Thánh Kinh chẳng khi nào nhắc đến nó, nhưng từ lâu nó thuộc về… dân ngoại! Chỉ có Thánh Jérôme de Stridon, người dịch Thánh Kinh, qua đời năm 420 là có nuôi một con và Giáo hoàng Grégoire I, qua đời năm 604 là có một con mèo trung thành. Nhưng đây là ngoại lệ vì ở thế kỷ 13, Giáo hoàng Grégoire IX lên án con mèo, cho mèo là cóc nhái, là ma quỷ. Kể từ năm 1233, ai có con mèo đen đều bị cho là người “phục vụ cho quỷ”, có thể lên dàn thiêu! Theo Giáo hoàng Grégoire IX, con mèo lười biếng và dâm ô. Mèo bị giết hàng loạt. Vài thế kỷ sau, con mèo Micetto được nổi tiếng ở Vatican vì Đức Lêô XII nuôi nó, nó còn có tên là “con mèo của giáo hoàng”.
Nó sinh năm 1825, Micetto (tiếng Ý là con mèo nhỏ) chỉ là con mèo máng xối vô danh, nhưng có một ngày con mèo xám có sọc đen được giáo hoàng thứ 252 để ý tới, ngài nuôi nó. Giáo hoàng Lêô XII có tiếng nghiêm khắc. Được phong Giám mục giáo phận Tyr năm 1793 trong thời Cách mạng Pháp, như nhiều người cùng thời, ngài bị rúng động bởi cuộc Cách mạng này. Năm 1814, sau khi được đề cử làm sứ thần tòa thánh, ngài trình ủy nhiệm thư lên vua Lui XVIII, người kế vị hoàng đế Napoléon Đệ Nhất. Năm 1823, ngài là giáo hoàng, ngài hỗ trợ vua Lui XVIII và vua Charles X, người kế vị anh mình năm 1824. Trong triều giáo hoàng của mình, Đức Lêô XII đã cho phục hồi các ghét-tô của người do thái bị cách mạng Pháp đóng cửa, ngài bảo vệ thứ trật đạo đức và lên án nhóm tam điểm. Trong suốt thời gian này, ngài luôn có người bạn trung thành Micetto bên cạnh.
Từ năm 1825 đến khi ngài qua đời năm 1829, ngài không rời xa con mèo Micetto. Micetto dự các buổi tiếp kiến của ngài, êm ấm thu mình trong lòng ngài trong các buổi tiếp kiến này. Văn hào Pháp François-René de Chateaubriand, người ủng hộ Phục Hưng và là đại sứ Pháp ở Tòa Thánh từ tháng 10-1828 đến tháng 5-1829, ông rất thích con mèo. Ông kể trong Hồi ký Thế giới bên kia (Mémoires d’outre-tombe) đăng sau khi ông qua đời: “Nó tên là Micetto, con mèo nhỏ của giáo hoàng. Là con mèo nhỏ của giáo hoàng, nó được các tâm hồn đạo hạnh rất nễ vì”. Nhà văn trứ danh Pháp quá mê con mèo, đến mức Đức Lêô XII tặng ông con mèo này sau khi ngài qua đời. Từ đó con mèo có một cuộc đời mới. Văn hào Chateaubriand giải thích: “Vị thừa kế ngai Thánh Phêrô đã qua đời, tôi thừa hưởng con mèo không có chủ, như tôi đã kể trong phần kể thời kỳ tôi làm đại sứ ở Rôma. […] Tôi tìm cách để nó quên cảnh xa xứ, xa Nhà Nguyện Sixtine, xa mặt trời của vòm Michelangeli”.
Câu chuyện không kể tiếp con mèo bạn đồng hành của Đức Lêô và văn hào Chateaubriand chết như thế nào.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch