Từ mọi phía (1/4)

640

Trong lần đưa di hài Cha Piô về Rôma ngày 3 tháng 2-2016

Trích sách “Lời hay ý đẹp của Cha Piô”, Pascal Cataneo, Nxb Médiaspaul

Người ta chen nhau đến hàng loạt chung quanh Cha Piô. Đa số giáo dân đến với ngài là các ông, các bà muốn trở lại sau một thời gian lang thang lầm đường lạc lối và cha hướng dẫn họ về với Chúa. Các phương pháp làm cho giáo dân trở lại của cha gây ra nhiều tranh luận: Cha Piô có cách đối xử thô bạo, đôi khi rất hung dữ, làm cho giáo dân lạc hướng. Nhưng trong cách đối xử này có những lý do rất sâu đậm. Khi giáo dân cho cha biết, sự thô bạo của cha có thể làm cho họ bối rối và có thể làm xa các linh hồn, cha trả lời: “Tôi, tôi đối xử với các tâm hồn theo những gì Chúa chỉ cho tôi”. Và những linh hồn mà Chúa chỉ cho cha, các linh hồn này cần những “chấn động” mà không có các chấn động này, họ sẽ không xa sự dữ. Chúng ta biết có một vài bệnh có thể chữa bằng thuốc hoặc bằng phẫu thuật. Người ta cần đến phẫu thuật khi không chữa được bằng thuốc. Tôi nghĩ Cha Piô có thể xem như nhà “giải phẫu của tâm hồn”. Khi cha buộc phải làm cho một linh hồn chấn động, thì linh hồn này có thể bị bối rối và phật ý lúc đó; nhưng nếu linh hồn này chân thành muốn được cứu thì cuối cùng họ sẽ trở về với Cha Piô. Như thế, theo cha, cách này là một chiến thuật, chứ không phải là đổ cơn giận.

Trong vòng một tháng rưỡi sau khi cha qua đời, tôi đến cầu nguyện trên mộ cha. Nhân dịp này, tôi muốn gặp cha Pellegrino Funicelli, người đã ở bên cạnh Cha Piô trong những giây phút cuối. Tôi hỏi cha Funicelli về sự thô bạo của Cha Piô. Cha nói với tôi, cha đã từng chứng kiến các vụ cãi lộn này. Có một lần là với một phụ nữ trước cửa tu viện. Nhưng một khi cánh cửa đã đóng và khi Cha Piô đã vào bên trong, thì cha bình thản và yên bình như chẳng có gì xảy ra. Tôi nhận xét, một cơn giận đích thực thì sẽ không nguội nhanh như vậy.

Cũng có những lý do khác cho sự thô bạo này. Cha Piô nhận thức rất rõ các giới hạn của tạo vật khi đứng trước mặt Chúa, cha không chịu đựng được khi thấy sự tôn sùng,  cuồng tín mà cha là nạn nhân, nên cha phản ứng một cách hung bạo đối với các thái độ này. Phải biết là dưới lớp võ sù sì này là một tâm hồn rất dịu dàng và rất nhạy cảm; có thể cha tìm cách tự bảo vệ mình để không phản lại bản chất của mình. Như thế các khác biệt về cách đối xử của cha phải được xem xét rất cẩn thận.

Chuyện rắc rối của nam ca sĩ Benjamino Gigli

Trong một tạp chí nổi tiếng, mẹ của danh ca giọng nam cao người Ý Benjamino Gigli kể lần gặp gỡ đầu tiên của con mình với Cha Piô. Được bạn bè cho biết về đời sống và những chuyện lạ lùng của cha, ca sĩ muốn đi gặp cha. Ông đến San Giovanni Rotondo trên một chiếc xe sang trọng có tài xế riêng lái, làm cho mọi người chung quanh tò mò nhìn. Vào thời đó, ông đã là ca sĩ nổi tiếng quốc tế.

Khi người ta giới thiệu ca sĩ Gigli với Cha Piô, ngài nhìn ông như thấu suốt tâm can ông, ngài không ngạc nhiên gì với vẻ bề ngoài của ông. Cha đến gần ông và nói thẳng: “Con tên là ‘Gigli’, như hoa huệ tượng trưng cho sự tinh tuyền, còn con, con là hoa huệ ô uế vì con phản bội vợ, con có một quan hệ giấu kín với một bà khác. Tên con là Benjamino, có nghĩa là người được Chúa thương, nhưng con không được Chúa thương trọn vẹn vì tình trạng tâm hồn của con!” Chúng ta có thể tưởng tượng ca sĩ bối rối đến mức nào. Cha Piô đã thấu rõ tâm hồn ông mà người khác không biết và ngay lập tức đã làm cho ông phải đối diện với trách nhiệm của mình. Tuy vậy, Benjamino đã có can đảm và khiêm tốn để nhận lời răn đe này. Ông trở lại, chấm dứt quan hệ bất chính và là bạn trung thành với Cha Piô cho đến chết. Trong những năm cuối đời, ông thường đến thăm Cha Piô và nhận lời khuyên và an ủi của Cha.

Cha lúc nào cũng vui vẻ tiếp ông và hay xin ông hát bài “Mamma”, bài hát nổi tiếng của ông, vì cha nhớ đến người mẹ dịu dàng Peppa của mình. Thường thường, Cha Piô không nghe xong cả bài, quá xúc động, cha bỏ ra ngoài để khóc.

Bắt đầu từ năm 1936!

Nam diễn viên Carlo Campanini giờ đây đã an nghỉ ở nghĩa trang San Giovanni Rotondo, ông gặp Cha Piô lần đầu năm 1939, nhưng 11 năm sau ông mới trở lại hoàn toàn.

Lần đầu tiên ông gặp Cha Piô không phải vì lý do tôn giáo, nhưng thuần túy lý do thế tục: gia đình ông ở Rôma, nhưng ông lại liên tục đi trình diễn xa. Ông rất đau khổ và tìm mọi cách để có việc gần nhà. Một đồng nghiệp cho ông biết, một trong các người em họ của ông nhờ Cha Piô mà tìm được cách để giải quyết việc nhà. Ngay lập tức, ông có ý muốn gặp cha để xin cha giúp. Nhân dịp ông đang ở Bari, ông cùng một người bạn đến San Giovanni Rotondo để gặp cha.

Lúc đó là Tuần Thánh, cha đang sống trong Tuần Thương Khó. Hai người bạn đến trễ và họ xin vào tu viện cho bằng được. Vừa thấy họ, cha kêu lên: “Ngay cả Tuần Thánh, các con cũng không để cha yên. Các con muốn gì?” Ông Campanini và bạn xin xưng tội. Cha nói: “Các con vào nhà thờ chuẩn bị; ngày mai sau thánh lễ cha sẽ giải tội”. Họ đi ra và ngày hôm sau họ trở lại xem lễ. Ông Campanini rất ấn tượng về thánh lễ Cha Piô dâng: đối với ông, nó như vô tận, dù ông tham dự thánh lễ trong một tình trạng không được thuận tiện cho mấy. Thánh lễ chấm dứt, ông đi xưng tội và ông ngạc nhiên khi nghe cha kê từng tội một của ông. Trước khi ban phép giải tội, Cha Piô bắt ông hứa phải thay đổi đời sống…

Ông Campanini chỉ muốn nói với cha chuyện ông lo lắng trong lòng, là tìm việc ở Rôma để ở gần gia đình, nhưng ông không dám nói. Tuy nhiên, trong lòng, ông thiết tha nài xin.

Về lại Rôma, bất ngờ ông được mời đóng một vai quan trọng trong cuốn phim “Giã từ tuổi trẻ!” ở Cinecittà. Trong danh sách các ứng viên có các diễn viên danh tiếng hơn ông, nhưng ông được chọn. Từ đó sự nghiệp của ông lên như diều và ông thành giàu có. Ông đóng trong một trăm lẽ sáu phim! Phim này tiếp phim kia! Cuối năm 1949, ông đạt đỉnh cao danh vọng, thành công và giàu có. Nhưng ông không giữ lời hứa với Cha Piô, ông không thay đổi đời sống, điều này làm cho ông lo…

Một ngày nọ, vợ ông thố lộ với ông, bà muốn dâng hiến gia đình cho Thánh Tâm Chúa. Bà nói với cha phó. Cha nói trong dịp này, cả hai vợ chồng nên đi xưng tội và rước lễ. Ông Campanini không dám làm trái ý vợ, ông nói ông sẽ suy nghĩ. Ngày dâng hiến gia đình dự trù vào ngày 8 tháng 1-1950. Hai ngày trước, ngày lễ Hiển Linh, ông Campanini khi đang đi bộ trên các đường phố Rôma thì ông đi ngang qua một nhà thờ. Ông vào nhà thờ và muốn xưng tội, nhưng ông gai mắt khi thấy một Cha to mập đứng trước tòa giải tội. Quay mặt đi chỗ khác, ông thấy một tu sĩ khác, mảnh khảnh, đang cầu nguyện trước cây thánh giá, cha đứng dậy và đến ngồi chỗ đầu tiên. Vừa ngồi xuống, cha gọi ông Campanini và đề nghị giải tội cho ông. Ông đồng y, khi ra khỏi nhà thờ, ông vui mừng, nhất là khi ông nghĩ mình có thể đi gặp Cha Piô mà không phải nói hết tất cả tội mình đã phạm từ trước đến nay. Như đã dự trù, lễ dâng hiến gia đình cho Thánh Tâm Chúa diễn ra tại nhà ông. Rồi nhân dịp đó, ông đi gặp Cha Piô, nghĩ rằng mình sẽ xưng tội bình thường với cha; nhưng Cha Piô muốn chăm sóc ông và đặc biệt che chở cho ông, trước tiên cha muốn bóc trần tâm hồn ông, cha nói với ông: “Con bắt đầu xưng tội kể từ năm 1936!”, ông Campanini nói ông vừa xưng tội chỉ một thời gian ngắn trước đây, Cha Piô không lay chuyển: “Con bắt đầu xưng tội từ năm 1936!” Ông Campanini nghe lời. Từ đó một tình bạn thiêng liêng sâu đậm được kết nối giữa ông và cha cho đến khi ông qua đời.

“Làm thế nào ông lại ở giữa chúng tôi!”

Một trong những vụ trở lại nhờ Cha Piô đã tạo ra phản ứng dây chuyền, đó là vụ trở lại của luật sư Cesare Festa, một người theo hội Tam điểm mà trong vùng ai cũng biết, ông là anh họ của bác sĩ Georges Festa, bác sĩ riêng của Cha Piô. Một ngày nọ, bác sĩ Festa thách thức luật sư Cesare, nói rằng nếu ông đến gặp Cha Piô, ông sẽ thấy bằng chứng của hiện tượng siêu nhiên mà lâu nay ông phủ nhận. Luật sư chịu đi, ông đến San Giovanni Rotondo. Cha Piô thấy ông Cesare Festa khi cha đang nói chuyện với nhiều người. Ngay lập tức, cha rời nhóm và đến nói với ông: “Làm thế nào ông lại ở giữa chúng tôi, ông là người theo Tam điểm mà!” Ông luật sư xác nhận. Cha Piô hỏi ông: “Đâu là bổn phận của hội Tam điểm?” Ông luật sư trả lời: “Là chiến đấu chống Giáo hội”.

Với lời mở đầu câu chuyện không ai đoán được trước này, Cha Piô thay đổi, ngài cầm tay ông luật sư và nói ông đi theo mình. Một cách tự nhiên và rất thuyết phục, cha kể cho ông nghe dụ ngôn Người Con Hoang Đàng… Và tức khắc, luật sư thấy mình giống trường hợp này và nhất là ông cảm nhận một tình yêu mãnh liệt của Chúa dành cho những người xa Chúa như ông. Ông thú nhận đã được thuyết phục, xưng tội và cảm thấy như mình được tái sinh. Vài ngày sau, ông trở lại gặp Cha Piô, cha viết những hàng sau ở trang đầu quyển Thánh Kinh: “Phúc thay cho ai nghe Lời Chúa, giữ cẩn thận Lời Chúa và trung thành hoàn tựu Lời Chúa”. Đó là lời cảnh báo và cũng là lời yêu cầu ông củng cố cho ơn mới này của ông. Ông luật sư đón nhận trọn vẹn và quyết tâm thi hành.

Một ngày nọ ông quyết định đi Lộ Đức. Văn phòng hội Tam điểm ở thành phố Genova nước Ý nghe tin, cảnh báo cho các hệ quả của một sự trở lại như vậy. Họ triệu tập một buổi họp để long trọng lên án người đào ngũ này. Không nao núng, luật sư Cesare Festa quyết định tham dự vào buổi họp này. Khi sắp đi, có người mang đến cho ông một bức thư của Cha Piô, ngài khuyến khích ông đừng xấu hổ về đức tin của mình và chiến đấu bảo vệ đức tin: “Chúa sẽ ở bên cạnh ông trong buổi họp này”.

Khi đến buổi họp, cựu hội viên Tam điểm giải thích việc ông trở lại và mãnh liệt bảo vệ Giáo hội. Từ đó ông là một tín hữu kitô sốt sắng và trung thành với Cha Piô.

“Genova, Genova… Con ở gần biển mà con không biết rửa!”

Trong các vụ trở lại dây chuyền nhờ luật sư Cesare Festa, thì phải nói đến vụ trở lại đáng kể của bác sĩ Ezio Saltamerenda, Giám đốc Viện Sinh hóa Trị liệu của thành phố hải cảng Genova, nước Ý.

Vô thần từ khi còn trẻ, ông không bỏ qua một dịp nào mà không lên tiếng khẳng định và quảng bá ý tưởng vô thần của ông. Sau khi biết luật sư Cesare Festa trở lại nhờ Cha Piô, ông muốn đến tận nơi để biết Cha Piô là người như thế nào. Một ngày nọ ông đi San Giovanni Rotondo. Cha Piô chưa bao giờ biết ông, nhưng khi thấy ông trong đám đông, cha hướng về ông và nói: “Genova, Genova… Con ở gần biển mà con không biết rửa!” Bác sĩ Saltamerenda quá ngạc nhiên cho sự quy hướng này. Làm sao Cha Piô lại biết ông để dò thấu tâm can ông một cách chính xác như vậy? Chuyện siêu nhiên mà ông luôn phủ nhận này lại có thật sao? Ông vừa mới hiểu là phải rửa tâm hồn, cũng như rửa thể xác, để nó khỏi bị nhơ nhớp. Ý thức sự hư thối cho tình trạng tinh thần của mình mà ông vừa mới được cho thấy, ông muốn đi xưng tội ngay với Cha Piô, nhưng cha biết ông chưa sẵn sàng, tâm hồn ông chưa đủ trong sáng để nhận hoa quả do ơn của Chúa. Cha từ chối.

Hiểu được tình trạng của mình, ông Saltamerenda cảm thấy bứt rứt. Chuyện kỳ lạ, trong khi tâm hồn lo lắng hoang mang thì ông ngữi thấy mùi hoa tím (violette) ngào ngạt chung quanh mình. Cha Phanxicô gặp ông trong tình trạng lo lắng cực độ này, và khi biết lý do, cha cầm tay và đưa ông đến phòng Cha Piô, người mà cha Phanxicô biết chiến thuật làm việc của ngài. Khi cánh cửa mở ra, Cha Piô nồng hậu đón tiếp ông, giải tội cho ông, kê từng tội ông phạm từ khi còn nhỏ cho đến bây giờ và xá tội cho ông. Từ lúc đó, phải nói là bác sĩ Saltamerenda trở thành người trung thành của Cha Piô, và cũng như trước đây ông không bỏ một dịp nào để quảng bá tư tưởng vô thần, thì bây giờ ông cũng không bỏ qua dịp nào để làm cho mọi người biết đến Cha Piô.

Marta An Nguyễn dịch