Hiện đại hóa thực sự là hoa trái của đức khôn ngoan

273

MI+Pope+Francis+greets+priests+CatholicTrong thánh lễ cử hành cho Ngày thế giới Đời sống Thánh hiến, giáo hoàng thúc giục các linh mục hãy tránh xa một kiểu ơn gọi ‘nhợt nhạt’ không bắt rễ từ thực tế. Vai trò của linh mục là hướng Chúa Giêsu, và để mình được Chúa Giêsu hướng dẫn.

Vatican Insider – Giacomo Galeazzi

 

‘Áp dụng các nguyên tắc vào thời đại là công việc của đức khôn ngoan.’ Tin mừng là luật không thể thay thế, và một linh mục tốt phải biết hạ mình tuân theo ý Chúa. ‘Chúa Giêsu không đến để làm theo ý mình, nhưng là theo ý Chúa Cha. Do đó, những ai theo Chúa Giêsu, là chọn lấy con đường vâng phục, hạ mình và đồng nhất ý mình theo ý Chúa, ngay cả đến mức để mình nên hèn mọn và nhục nhã.’ Giáo hoàng Phanxicô nhắc nhở các linh mục trong bài giảng thánh lễ tại Vương cung Thánh đường thánh Phêrô tại Vatican nhân Ngày Thế giới Đời sống Thánh hiến và là lễ Dâng Chúa Giêsu vào Đền thánh.

Vận động cùng với thời đại cũng là sự khôn ngoan của Giáo hội. ‘Bằng cách giữ đức vâng phục, thì sự khôn ngoan cá nhân và cộng đoàn sẽ phát triển, và tạo khả dĩ cho việc áp dụng các luật vào thời đại: sự hiện đại hóa thực sự là cộng việc nhờ đức khôn ngoan, được hỗ trợ nhờ đức vâng phục và ngoan ngoãn.’ Vâng phục ‘không phải là một chuyện trừu tượng’ nhưng là sự ngoan ngoãn và vâng lời vị sáng lập, ngoan ngoãn và vâng thuận một luật cụ thể, ngoan ngoãn và vâng theo Giáo hội. Đây là sự ngoan ngoãn và vâng thuận cụ thể.’ ‘Kho tàng và đoàn sủng tích lũy của tất cả mọi dòng tu được gìn giữ nhờ sự kết hợp của vâng phục và khôn ngoan. Đường lối này ngăn không để chúng ta sống năm thánh hiến ‘một cách hời hợt’ và xa rời thực tế.’

Khi sống đời linh mục ‘kiểu hời hợt,’ một linh mục đã thành trò cười cho đời sống thánh hiến: một đời sống không có hi sinh, cầu nguyện không có gặp gỡ, sống huynh đệ mà không hiệp thông, vâng phục mà không tin tưởng, bác ái nhưng chẳng hướng thượng.’ Vai trò của người linh mục là ‘hướng Chúa Giêsu trong khi để Ngài hướng dẫn mình, nghĩa là làm người dẫn được hướng dẫn.’ ‘Với một linh mục, sự cấp tiến nghĩa là hạ mình xuống trong việc phục vụ: con đường như Chúa Giêsu đã đi’ mà Chúa Giêsu đã không cố giữ địa vị Thiên Chúa của mình. Hạ mình xuống, trở thành người nô bộc để phục vụ. Con đường này là luật được dựng nên theo đoàn sủng của vị sáng lập.’

Đức Phanxicô tiếp, ‘Đôi khi, Thiên Chúa ban ơn khôn ngoan cho những người trẻ tuổi không có kinh nghiệm.’ Người trẻ này ‘chỉ cần sẵn lòng theo đường vâng phục và ngoan ngoãn trước Chúa Thánh Thần.’ Nói về đoạn Tin mừng kể việc dâng Chúa Giêsu lên đền thờ, Giáo hoàng nhắc lại rằng ‘hai người cao niên, Simeon và Anna, là đại diện cho sự khôn ngoan’ nhưng cả Mẹ Maria, một người mẹ trẻ, và Simeon, một ‘ông nội’ lớn tuổi, đều bồng ẵm hài nhi trong tay. Chính hài nhi hướng dẫn cho cả hai người.’

Đức Phanxicô nhấn mạnh rằng, ‘Luật không thể thay thế cho tất cả mọi người, chính là Tin mừng. Hạ mình như Chúa Kitô đã làm. Nhưng bằng sự sáng tạo vô hạn, Thần Khí cũng chuyển dịch luật Tin mừng thành nhiều luật khác nhau cho đời sống thánh hiến. Nhưng tất cả những luật này, đều phát sinh từ cuộc hành trình hạ mình trong phục vụ.’ ‘Chính nhờ luật này mà những người được thánh hiến có thể đạt đến sự khôn ngoan, mà khôn ngoan không phải là một hình thái trừu tượng, nhưng là việc làm và ơn ban của Thần Khí. Và dấu chỉ khả thị của khôn ngoan chính là vui mừng. Niềm vui của một linh mục là hệ quả của con đường tự hạ cùng với Chúa Giêsu: khi buồn bã, thì hãy tự hỏi mình xem chúng ta đang sống khía cạnh tự hạ của đời mình như thế nào.’

 

J.B. Thái Hòa chuyển dịch