Đức Phanxicô nhấn mạnh: Chúng ta phải tin vào phép lạ

243

Đức Phanxicô nhấn mạnh: Chúng ta phải tin vào phép lạ

fr.zenit.org, Anita Bourdin, 2021-10-29

Đức Mẹ Lujan

Trong buổi Kinh Truyền Tin ngày chúa nhật 24 tháng 10, Đức Phanxicô hỏi giáo dân đã cầu nguyện như thế nào. Ngài xin họ bám vào Chúa như người mù Batimê, ngài lấy làm tiếc là chúng ta thường không dám tin vào phép lạ. Chúng ta xa vời và hời hợt trong khi Chúa Giêsu mong muốn đổ tràn ân sủng và niềm vui của Ngài cho chúng ta. Đức Phanxicô xin chúng ta noi gương ông Batimê, đã can đảm xin Chúa dủ lòng thương xót. Khi đức tin chúng ta sốt sắng, lời cầu nguyện của chúng ta chân thành: chúng ta không xin những thay đổi nhỏ, không xin vật chất nhưng xin Chúa dủ lòng thương xót cho cuộc đời mình.

Ngài nói: “Nhiều người trong chúng ta khi cầu nguyện không tin Chúa có thể làm phép lạ”. Ra khỏi bài giảng đã soạn, Đức Phanxicô kể một phép lạ mà ngài đã chứng kiến khi còn ở Argentina, từ Đấng có thể ban cho chúng ta mọi sự, chúng ta hãy xin tất cả mọi sự.”

Ngài kể câu chuyện ngài đã chứng kiến:

Người cha của cô bé 9 tuổi đang ở bệnh viện với con, bác sĩ nói con gái của ông sẽ không qua khỏi đêm nay. Ông vội lên xe buýt đến đền thánh Đức Mẹ cách đó 70 cây số. Đền thánh đóng cửa, ông bám vào  cổng, cả đêm ông cầu nguyện: “Lạy Chúa xin cứu con của con! Lạy Chúa, xin mang lại sự sống cho con của con!” Ông cầu nguyện với Đức Mẹ, hết lòng kêu lên Chúa suốt đêm. Sau đó, buổi sáng ông về lại bệnh viện, ông thấy vợ ông đang khóc. Ông nghĩ con ông đã chết. Vợ ông nói: “Chúng tôi không hiểu, chúng tôi không hiểu, các bác sĩ nói đó là phép lạ. Con đã được chữa lành.” Tiếng kêu xin của ông đã được Chúa nhận lời.

Đó không phải chỉ một chuyện. Tôi chứng kiến một chuyện khác ở một giáo phận khác của tôi.

Đó là một đêm mùa hè năm 2005 hoặc 2006, trước vương cung thánh đường Đức Mẹ Lujan, Argentina.

Một linh mục người Argentina – người thích ẩn mình sau phép lạ và vì thế không nên nhắc tên ở đây – cha nói trên Đài phát thanh Vatican chi tiết về những gì đã xảy ra đêm đó:

“Tôi đã chứng kiến điều kỳ diệu này. Khi tôi kể chuyện này với giáo hoàng đương nhiệm, khi đó ngài là giám mục Buenos Aires, tôi xin ngài nói theo cách của ngài, xin ngài đừng nhắc đến tôi. Ngài xúc động trước phép lạ này khi tôi kể cho ngài nghe. Một đêm mùa hè, tôi từ nhà cha mẹ tôi ở Luján về, tôi nghĩ chúng tôi sẽ có một bữa tiệc, và khi tôi đang băng qua quảng trường lúc nửa đêm, tôi thấy một người đàn ông trẻ cầm bó hoa hồng đang bám vào cổng. Tôi đến gần ông và hỏi ông đang bị gì.

Anh nói con gái anh đang đau nặng ở bệnh viện. Anh đến Luján và bó hoa hồng của các bạn anh cho, họ đi theo anh và anh dâng bó hoa cho Đức Mẹ. Tôi nói với anh: ‘Chúng ta cùng vào Đền thánh’. Cũng đã nửa đêm. ‘Anh vào một mình. Các bạn anh không thể vào, tôi chỉ chịu trách nhiệm cho một mình anh’, Chúng tôi vào cổng sau thánh đường, qua ngôi nhà, tôi nói với người bảo vệ tôi sẽ lo cho người này, và nếu có gì xảy ra tôi sẽ chịu trách nhiệm.

Anh để bó hoa trong bình mà chúng tôi (các linh mục và người lo nhà thờ) thường để đó, anh quỳ ở nhà tạm, còn tôi ngồi ở băng ghế đầu tiên và bắt đầu cầu nguyện. Người cha, trong im lặng, quỳ gối, và tôi ngồi, chúng tôi lần chuỗi cho con gái anh. Vào cuối buổi cầu nguyện – sau hai mươi phút – anh đứng dậy, tôi ban phép lành cho anh và chúng tôi từ giã nhau. Đó là một ngày chúa nhật. Thứ bảy tuần sau, tôi đang giải tội thì anh đến gần tôi – tôi nhận không ra… có rất nhiều người đến viếng vương cung thánh đường, vì đây là mùa hè, anh đi cùng với con gái tóc vàng 8 hoặc 9 tuổi.

Anh nói với tôi: “Thưa cha, cha có nhận ra con không?” Tôi trả lời: “Anh là ai?” “Con là người đã cầu nguyện với cha ở đây tuần trước lúc nửa đêm. Đây là con gái của con. Đức Mẹ đã ban phép lạ cho con! Trong khi con đang cầu nguyện ở đây với cha nửa đêm ở đây thì con gái của con ngồi dậy và xin ăn. Sau đó con về lại bệnh viện lúc bình minh. Con đến phòng chăm sóc đặc biệt và họ nói con gái của con không còn ở phòng này. Con tưởng con của con đã chết nhưng cháu ở phòng khác với mẹ.”

Đó là câu chuyện có thật và còn nhiều chuyện khác nữa tôi đã kể cho Đức Phanxicô khi ngài còn ở Buenos Aires. Ngài xin tôi viết ra và tôi đã viết nhưng rất chậm.”

Linh mục nói thêm: “Những phép lạ Đức Mẹ ban như lật trang Tin Mừng này qua trang khác; tôi không bao giờ giữ tên của những người được phép lạ, tôi chỉ cám ơn và ca ngợi Chúa. Với Đức Trinh Nữ Maria, kinh nghiệm của tôi là sống trọn vẹn theo Phúc Âm.”

Đức Phanxicô tiếp tục bài giảng: Chúng ta nhìn vào Tin Mừng: khi Chúa Giêsu-Kitô chữa lành cho người đầy tớ của viên sĩ quan, Ngài làm từ đàng xa. Tin Mừng tiếp tục sống, Tin Mừng lập lại và qua Đức Maria. Đó là điều tôi muốn nói.

“Từ Đấng có thể ban cho chúng ta mọi sự, chúng ta hãy cầu xin mọi sự”, chúng ta xa vời và hời hợt trong khi Chúa Giêsu mong muốn đổ tràn ân sủng và niềm vui của Ngài cho chúng ta, nhưng chính chúng ta mới là mới là người giữ khoảng cách, vì nhút nhát, vì lười biếng vì không tin tưởng.”

Vì thế ngài xin chúng ta cầu nguyện như ông Batimê: “Hỡi con vua Đa-vít, xin Chúa Giêsu dủ lòng thương xót con!”

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch