Nhảy “thể dục thể thao theo nhạc đạo” để rao giảng Tin Mừng ở Trung quốc

617

cath.ch, Raphael Zbinden, 2016-06-30

Nhảy thể dục ở Trung Quốc

Một tín hữu kitô giáo ở Đài Loan có sáng kiến “nhảy thể thao” như phương tiện rao giảng Tin Mừng đã rất thành công ở Trung quốc lục địa. Từng nhóm nhảy ngoài trời đã giúp cho tín hữu kitô ở Trung quốc có một phương cách mới để có mặt ở các nơi công cộng.

Từ những năm 1980, một hiện tượng xuất hiện ở các đường phố, các ngõ hẻm ở Trung quốc: các nhóm nhảy thể dục thể thao. Một số không nhỏ dân chúng có thói quen mỗi khi chiều xuống, ra vĩa hè, ra vườn, ra bất cứ chỗ nào trống để nhảy. Mùa hè thì khoảng 8 giờ tối, mùa đông thì 6 giờ chiều, từng nhóm năm, mười, hai mươi có khi cả trăm người họp nhau lại để nhảy đủ loại thể điệu.

Tin Mừng theo Bà Wu

Ngày 30 tháng 6, hãng tin Giáo hội Á châu, một hãng tin của Sứ mệnh Truyền giáo nước ngoài của Paris cho biết, cách đây vài năm, một phiên bản mang tinh thần kitô xuất hiện ở Đài Loan.

Năm 2010,  Giáo hội Tin lành lớn nhất ở Phúc Châu, miền Đông-Nam Trung quốc, đã mời bà Wu Meiyun, “Bà Wu” đến bày kỹ thuật và suy nghĩ của bà. Bà là người nhảy thể dục thể thao nổi tiếng ở Đài Loan, tương đối lớn tuổi nhưng dáng người mạnh khỏe, bà tạo ngưỡng phục nơi những người gặp bà. Bà Wu được giáo dục trong một trường của giáo xứ và sống lâu năm ở Mỹ, cũng năm 2010 bà thành lập một nhóm các bạn nhảy kitô hữu, với mong muốn làm thành nhóm rao giảng Tin Mừng.

Về mặt kỹ thuật, đây chỉ là những bước đi theo nhịp điệu của các bài hát đạo, các bài hát ca ngợi. Mới đầu là mỗi buổi sáng nhảy ở các công viên công cộng ở Đài Loan và những ai thích thì vào nhóm nhảy của bà. Chỉ sau một thời gian, khi tình bạn, tình thân thuộc đã có giữa những người mới đến và Bà Wu thì bà mới bắt đầu nói đến Chúa Giêsu Kitô và Tin Mừng. Loại nhảy theo nhạc đạo này bây giờ khá phổ biến ở Đài Loan. Các người theo các nhóm này dễ nhận diện qua đồng phục của họ mà chúng ta thường thấy ở các cộng đoàn công giáo.

Sự hâm mộ

Từ khi Bà Wu đến Phúc Châu, các “Bước nhảy Ngợi khen” phát sinh nhanh chóng ở Trung quốc lục địa. Chỉ ở thành phố Phúc Châu có đến 70 nơi gặp gỡ và hơn 3000 người nhảy thể dục thể thao; mỗi ngày họ họp từng nhóm nhỏ sáng hoặc chiều để nhảy. Không phải hiện tượng của chỉ một Giáo hội (có 32 cộng đoàn Tin lành khác nhau ở Phúc Châu), các bài nhảy đã nhanh chóng trở thành một phong trào kitô hữu tương đối tự lập, nhằm chính yếu là truyền bá Tin Mừng qua các động tác của cơ thể.

Những người qua đường nhập vào nhóm rất thích sự kết hợp giữa các bài hát đạo và thể dục thể thao một cách thoải mái ở ngoài đường, giữa ban ngày.

Đa số là người không có đạo

Bây giờ có hơn 200 phối hợp viên của các nhóm ở Phúc Châu điều hành 70 nơi gặp gỡ. Những người này biết rằng, không có sáng kiến táo bạo của Bà Wu, họ không bao giờ dám ra đường để công khai vừa tập thể dục vừa rao giảng Tin Mừng như thế này.Nếu những người điều hành nhóm là tín hữu kitô giáo và thường cùng nhau cầu nguyện thì đa số những người đến tập không có đạo. Theo hãng tin Giáo hội Á châu, các bài tập thể dục trên nền nhạc đạo là dịp của thời gian và nơi chốn cho sự gặp gỡ Tin Mừng qua cơ thể.

Phát triển trong khắp cả Trung quốc

Bắt đầu từ Phúc Châu, các “Bài tập ngợi khen” được lan truyền trên chín tỉnh khác của bang Phúc Kiến và một hiệp hội đã được thành lập để tích lũy các kiến thức và khuyến khích việc rao giảng Tin Mừng. Ngoài Phúc Kiến, các tỉnh khác như Thượng Hải, Bắc Kinh, các bang khác như Hà Nam, Quảng Đông, Chiết Giang, Sơn Đông vv… cũng đã bắt đầu áp dụng loại nhảy này.

Chuyện buồn cười là bây giờ các nhóm nhảy này phát triển nhiều ở Trung quốc hơn là ở Đài Loan, quê hương đầu tiên của nó. Các nhóm này làm cho tín hữu kitô ở Trung quốc có một phương tiện mới hơn để có mặt, để được thấy, để được nghe ở nơi công cộng, ngoài các nơi rao giảng truyền thống trong các cộng đoàn.