Linh mục Clément Barré: “Danh tiếng Giáo hội không còn quan trọng với tôi, cuộc khủng hoảng lạm dụng đã thay đổi cuộc đời tôi”

310

Linh mục Clément Barré: “Danh tiếng Giáo hội không còn quan trọng với tôi, cuộc khủng hoảng lạm dụng đã thay đổi cuộc đời tôi”

la-croix.com, Héloise de Neuville, 2025-06-22

Linh mục Clément Barré giáo phận Bordeaux. Ảnh: Clément Barré

Là linh mục của giáo phận Bordeaux và là cộng tác viên của giáo xứ Saint-Joseph-des-Jalles, Linh mục Clément Barré, 35 tuổi, mô tả cuộc khủng hoảng bạo lực tình dục trong Giáo hội đã làm linh mục bàng hoàng như thế nào. Từ việc bảo vệ thể chế đến việc nghiên cứu thần học, linh mục không còn ảo tưởng nào về chức linh mục.

Bây giờ tôi ít quan tâm đến danh tiếng của Giáo hội hơn trước rất nhiều. Cách đây 4 năm, tôi không nghĩ tôi sẽ nói câu này. Tôi, linh mục mặc áo dòng, được đào tạo trong môi trường cổ điển, mong muốn truyền giáo lý công giáo với tất cả sự thật, vẻ đẹp và những đòi hỏi của giáo lý. Nhưng hôm nay tôi muốn nói một điều khác: Giáo hội sẽ là chính mình hơn khi chấp nhận chịu hổ nhục vì tội lỗi của các thành viên hơn là bảo vệ danh tiếng của mình. Tôi nợ sự thay đổi này trong hiểu biết của tôi về chức tư tế và Giáo hội nhờ vào cuộc khủng hoảng bạo lực tình dục. Xin ngược lại thời gian: tháng 10 năm 2021 khi Báo cáo Ciase được công bố, tôi mới làm phó tế được ba tháng. Lúc đó tôi không xúc động. Tôi nghĩ báo cáo đề cập đến thực tế trong quá khứ. Dù sao tôi vẫn đọc để có thể nói chuyện với giáo dân. Và có điều gì đó bắt đầu làm tôi bận tâm. Có phải tất cả những mù quáng, những rối loạn chức năng và sự đồng lõa này đều cho thấy mối quan hệ lệch lạc với quyền lực và sự thiếu thẩm quyền rõ ràng trong Giáo hội đó không? Cuối cùng tôi nhận ra những gì được mô tả nói lên rất nhiều điều về cách chúng ta giải quyết các vấn đề trong nhiều năm: mà không đối diện với chúng – dù đó là vấn đề phụng vụ, tài chính hay giáo lý.

Các nạn nhân, “những mảnh vụn của Bí tích Thánh Thể”

Một khoảnh khắc quan trọng với tôi là vụ án xâm hại tình dục trẻ em liên quan đến một linh mục tôi quen. Tôi đã dự hội thảo cùng linh mục. Một số người trong chúng tôi đã báo cáo về hành vi rất đáng lo ngại của linh mục với các người trẻ tuổi. Chúng tôi đã bị loại ra. Khi cuối cùng linh mục bị buộc tội nghiêm trọng, tôi mới biết linh mục đã thừa nhận đầy đủ về sự việc. Tôi hiểu đây không phải là quá khứ, nhưng vẫn là thực tại hiện tại của Giáo hội.

Nhưng điều thực sự làm mọi thứ thay đổi là cuộc gặp gỡ với các nạn nhân. Thường thì việc này rất tế nhị với linh mục. Chúng ta cho họ một hình ảnh nào đó về kẻ xâm lược, chúng ta buộc phải cho rằng mình có chung một điều gì đó với những kẻ đã lợi dụng Chúa Kitô. Chúng ta đang đối diện với “những mảnh vụn của Bí tích Thánh Thể”. Nhưng chúng ta cũng là nhân chứng của sự phục sinh. Điều này làm tôi buồn. Sau những buổi họp này, có những nạn nhân bắt đầu điều trị, họ kết nối lại với nhau bằng lời cầu nguyện. Điều này nói lên điều gì đó về ân sủng. Chúng ta chứng kiến nỗi kinh hoàng và bất lực, nhưng cũng chứng kiến công trình phục sinh này.

“Một số người muốn ngăn Chúa Kitô chịu đóng đinh trên thập giá”

Kinh nghiệm này đã dẫn tôi đến sự thay đổi trong hiểu biết của tôi về Giáo hội và chức tư tế. Vấn đề, theo tôi hiểu, không phải là những người muốn đóng đinh Chúa Kitô, mà là những người muốn ngăn Chúa Kitô lên thập giá – giống như Phêrô đã rút gươm ra để bảo vệ Chúa Giêsu. Giáo hội cũng có nhiệm vụ sám hối tội lỗi của các thành viên. Giáo hội sẽ trở nên chính mình khi nhấn mạnh đến tội lỗi của các thành viên hơn là khi bảo vệ danh tiếng của mình. Và tôi phải chịu một phần trách nhiệm trong việc này. Điều này được phản ánh trong phương pháp, cách định vị, cách rao giảng và cách hỗ trợ giới trẻ của tôi.

Tất nhiên, Giáo hội phải có uy tín nhất có thể để hoàn thành sứ mệnh của mình. Nhưng có một chiều kích thứ hai trở nên hiện hữu rõ nét hơn với tôi: Giáo hội được kêu gọi gánh chịu tội lỗi của thế gian, theo chân Chúa Kitô trong chiều kích đền tội. Khi Giáo hội chấp nhận bị chỉ trích vì tội lỗi của các thành viên, Giáo hội cũng làm như vậy với tư cách là thừa tác viên của Chúa Giêsu Kitô, được kêu gọi gánh chịu tội lỗi của toàn thế giới để mang đến cho thế giới Sự cứu rỗi trong Chúa Giêsu Kitô.

Sự chuyển đổi này có những hậu quả cụ thể đến cách tôi là linh mục. Ở chủng viện, chương trình đào tạo ảnh hưởng rất nhiều từ trường phái tâm linh Pháp: một cách nhìn rất anh hùng về linh mục. Tôi đã không thoải mái với điều này. Bây giờ hơn bao giờ hết, tôi chấp nhận tôi là linh mục có thể sai lầm khi phục vụ Chúa Kitô bị đóng đinh. Điều ngăn cản tôi là tôi không thể nói những gì tôi nghĩ khi tôi giảng. Tôi cố gắng phục vụ lời Chúa Kitô. Điều làm cho tôi không phải là anh hùng, đó là tôi chỉ cần nói ra một lời không phải của tôi. Lời này tôi có thể nói, dù bị tổn thương, dù không hoàn hảo.

Tại sao lại là anh ấy?

Kể từ khi Báo cáo Sauvé được công bố vào tháng 10 năm 2021, Giáo hội công giáo Pháp đã vô cùng quan ngại đến bạo lực tình dục. Ngoài các cải cách thể chế và các cuộc tranh luận cần thiết, chúng tôi muốn nói, cuộc khủng hoảng này có thể tác động cụ thể đến cuộc sống của linh mục và thay đổi cách hiểu về chức linh mục.

Linh mục Clément Barré, 35 tuổi có một hành trình đặc biệt: được đào tạo trong môi trường cổ điển và bảo thủ, được thụ phong vào thời điểm vụ bê bối nổ ra, linh mục đã trải qua sự chuyển đổi này “ngay tại thời điểm đó”. Chứng từ của linh mục cho thấy cách gặp gỡ với các nạn nhân trong Giáo hội có thể thay đổi quan điểm về chức thánh.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

YoungHoon Kim, người “thông minh nhất thế giới” tuyên bố Chúa tồn tại!

Linh mục Cunk, tuyên úy bệnh viện: “Tôi ở đó khi ngọn nến cuộc đời tắt lịm”