Chân phước Carlo Acutis và sáu bí tích khác
Trích sách “Trao truyền đức tin theo cách Carlo Acutis, con chúng tôi”, Antonia Salzano và Andrea Acutis (Transmettre la foi à l’école de notre fils Carlo Acutis, Antonia Salzano et Andrea Acutis, nxb. Salvator). Linh mục Giorgio Maria Carbone phỏng vấn ông bà Andrea Acutis và Antonia Salzano.
Mọi người đều thấy tầm quan trọng Carlo dành cho Bí tích Thánh Thể, Carlo cho rằng có sáu bí tích cọng một (Bí tích Thánh Thể). Carlo nói gì về sáu bí tích còn lại?
Trong một thánh lễ ngày chúa nhật, linh mục ở nhà thờ Santa Maria Segreta, Milan xin chúng tôi lập lại lời hứa rửa tội. Carlo khi đó khoảng 9 tuổi, rạng rỡ và rất xúc động. Sau thánh lễ, Carlo nói với chúng tôi:
Thời gian chúng ta sống trên trần gian sẽ không bao giờ đủ để chúng ta tạ ơn về hồng ân rửa tội Chúa ban. Nhiều người không nhận ra món quà vô hạn mà họ nhận được, họ thường lo về những hình thức bên ngoài, làm sao tổ chức lễ rửa tội hơn là quan tâm đến bí tích đem lại cho chúng ta đời sống thiêng liêng đã bị đánh mất vì tội nguyên tổ.
Carlo cũng cho chúng ta biết sự cần thiết phải tương ứng với ân sủng nhận được khi rửa tội vì “rửa tội, ngoài việc là con đường cần thiết phải đi để có các bí tích khác, nhưng rửa tội còn là con đường để lên thiên đàng”.
Chúng ta phải về lại ý nghĩa sâu xa của phép rửa tội, Carlo viết trong sổ tay: “Đó là công cụ cứu rỗi và phương tiện ân sủng. Bí tích Rửa tội xóa bỏ tội tổ tông do ông Ađam và bà Evà không vâng lời Thiên Chúa đã làm ô uế toàn nhân loại và vẫn tiếp tục làm. Nhưng phép rửa không chữa lành những vết thương do tội này để lại đã liên tục xui chúng ta làm điều xấu. Nhưng phép rửa tội lại là cánh cửa cho chúng ta đến với các bí tích khác, là những phương tiện để Chúa Ba ngôi ban ân sủng cho chúng ta và vì thế có thể chữa lành chúng ta khỏi mọi tổn thương, vì thế phép rửa tội cũng là cánh cửa đưa chúng ta đến với ơn cứu độ.
Carlo cũng viết một số ghi chú về bí tích người bệnh, bây giờ không còn gọi là xức dầu như trước:
Giây phút của cái chết, dù chúng ta có chờ hay không đều làm cho mọi người lo lắng, vì chúng ta không bao giờ tẩy sạch tội hoặc chuẩn bị đầy đủ. Đó là lý do vì sao có một bí tích cho giây phút trọng đại này. Bí tích này bây giờ được gọi là bí tích dành cho người bệnh, bất cứ ai mắc bệnh nặng về thể xác hoặc tinh thần. Và với các bệnh tinh thần, sau bí tích giải tội là bí tích người bệnh (chúng ta đừng chờ đến giây phút cuối cùng mới lãnh nhận!), gồm những lời cầu nguyện đặc biệt. Nhưng điều cần thiết là chúng ta phải nhận bí tích này đúng lúc. Sống là chuẩn bị liên tục cho cái chết. Chúng ta không nên sợ hãi hay chán nản, cũng không hời hợt hoặc bất cẩn. Chúng ta cần tìm ra con đường trung gian, trên hết là một cân bằng tốt đẹp được đức tin thúc đẩy để hướng tới cánh cửa hy vọng. Nhân đức thần học thứ hai này phải là ngọn hải đăng và sức mạnh. Kinh Thánh khuyên chúng ta “hãy kể lại niềm hy vọng trong chúng ta” (1 Pr 3:15).
Khi sự sống bị bệnh tật tấn công hoặc khi bản án tử hình cuối cùng được tuyên bố, chúng ta phải sẵn sàng tuân theo ý Chúa. Hơn nữa, đây là việc làm tốt đẹp để mật thiết kết hiệp với cuộc khổ nạn và cái chết của Chúa Giêsu. Thánh Phaolô đã nói, ngài hoàn thành nơi chính mình những gì còn thiếu trong cuộc khổ nạn của Chúa Kitô: đi theo Ngài lên Đồi Canvê, chịu cực hình, bắt bớ, chiến đấu giống như Ngài. Cuộc khổ nạn tiếp tục cho đến tận thế của thế giới này. Việc chúng ta đến với nhau là lợi ích cho tất cả dân Chúa. Đây là cách khổ nạn, dâng hiến và tử đạo liên tục thực hiện. Một chu kỳ tham dự thánh lễ được cử hành mỗi giây phút trên thế giới. Hai việc làm tốt đẹp, vì sao chúng ta không liên tục cầu nguyện: “Lạy Chúa Giêsu, sự hiệp thông của con”; “Lạy Chúa Giêsu, con hiệp nhất với mọi người trên thế giới.”
Về việc xưng tội, Carlo nói với Rajesh trước khi Rajesh rửa tội: “Thiên Chúa rất vui khi các linh hồn đến gần Bí tích Thánh Thể và Bí tích xưng tội.” Carlo thường đi xưng tội và xét mình rất kỹ:
“Trước hết, chúng ta xét mình, xem chúng ta đang ở trong tình huống nào, xét các tính tốt, tính xấu, các lỗi lầm của chúng ta. Làm danh sách ưu điểm và khuyết điểm của chúng ta. Không lời bào, không nhượng bộ. Một khi đã làm rõ tính tốt tính xấu, chúng ta phải dứt khoát sửa đổi tính xấu, quyết tâm thực hiện mỗi năm một tính tốt. Dĩ nhiên chúng ta phải kiên trì làm và cố gắng có đời sống thiêng liêng qua cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa và siêng năng dự các bí tích, đặc biệt là xưng tội rước lễ, có một linh hướng tốt.
Carlo xem các bí tích có mối liên hệ chặt chẽ với việc nhập thể của Ngôi Lời. Ngôi Lời mang bản chất con người, xem con người chúng ta là con người thiêng liêng. Sự kết hợp giữa bản chất con người với bản chất thiêng liêng được gọi là kết hợp liên vị (bản chất thiêng liêng, bản chất con người và ngôi vị thiêng liêng).
Vì sao có tất cả những điều này? Để cứu chuộc nhân loại khỏi sa vào tội lỗi. Với bản chất con người, Ngôi Lời chịu đau khổ. Với con người thiêng liêng, Ngôi Lời có ân phước. Và chúng ta được cứu. Ân sủng đã trở lại. Chúng ta được nhận làm con. Một lần nữa, chúng ta được định sẵn cho sự chung sống vĩnh cửu. Đó là số mệnh của chúng ta. Sự tồn tại phải được tổ chức lại theo nghĩa chính xác này. Vì thế với các bí tích rửa tội, thêm sức, rước lễ, hòa giải, hôn nhân, truyền chức thánh, xức dầu bệnh nhân, chúng ta nhận được ân sủng và vì thế chúng ta được đi vào đời sống chung. “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt” (Ga 1:14). Thiên Chúa đã nhập thể và tất cả các giai đoạn của cuộc đời Ngài, từ nhập thể cho đến thăng thiên, đều nhằm mục đích cứu rỗi chúng ta, nhằm ban cho chúng ta hồng ân. Một ân sủng cần được giữ gìn. Được gìn giữ bằng các bí tích. Tăng cường bằng việc rước lễ, làm việc bác ái hàng ngày.
Marta An Nguyễn dịch