Home Blog Page 91

Chương trình chuyến đi Indonesia, Papua Tân Ghinê, Đông Timor và Singapore của Đức Phanxicô

Chương trình chuyến đi Indonesia, Papua Tân Ghinê, Đông Timor và Singapore của Đức Phanxicô

Vatican News Việt Nam, 21-8-2024

Chương trình chuyến tông du của Đức Phanxicô đi các nước Indonesia, Papua Tân Ghinê, Đông Timor và Singapore từ ngày 2 đến ngày 13 tháng 9-2024

 Thứ hai: 2 tháng 9 năm 2024

17h15: Lên đường từ phi trường Fiumicino, Rôma đi Jakarta

Thứ ba: 3 tháng 9 năm 2024

11h30 đến phi trường quốc tế Jakarta “Soekarno-Hatta”

Chào đón chính thức

Thứ tư: 4 tháng 9 năm 2024

Jakarta

09h30: Nghi thức tiếp đón bên ngoài Dinh Tổng Thống “Istana Merdeka”

10h00: Thăm Tổng thống Indonesia tại Dinh Tổng Thống “Istana Merdeka”

10h35: Gặp chính quyền, xã hội dân sự và ngoại giao tại Phòng họp “Istana Negara” của dinh Tổng thống.

Diễn văn của Đức Phanxicô

11h30: Gặp riêng các tu sĩ Dòng Tên tại Tòa Sứ Thần

16h30: Đức Phanxicô gặp các giám mục, linh mục, phó tế, tu sĩ nam nữ, chủng sinh, giáo lý viên tại Nhà thờ nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Lên Trời

Diễn văn của Đức Phanxicô

17h35: Gặp giới trẻ của Phong trào Scholas Occurrentes tại Nhà Giới trẻ “Grha Pemuda”

Thứ năm: 5 tháng 9

Jakarta

09h00: Gặp các phái đoàn Liên tôn tại Đền thờ hồi giáo “Istiqlal”

Diễn văn của Đức Phanxicô

10h15: Gặp nhân viên của các cơ quan Bác ái tại Trụ sở Hội đồng Giám mục Indonesia

17h00: Thánh lễ tại Sân vận động “Gelora Bung Karno”

Bài giảng của Đức Phanxicô

Thứ sáu: 6 tháng 9

Jakarta – Cảng Moresby

09h15: Nghi thức từ giã tại phi trường Jakarta “Soekarno-Hatta”

09h45: Bay đến Cảng Moresby (Papua Tân Ghinê)

18h50: Nghi thức đón tiếp ở phi trường “Jacksons” 

Thứ bảy: 7 tháng 9

Cảng Moresby

09h45: Thăm hữu nghị Toàn quyền Papua Tân Ghinê tại Tòa nhà Chính phủ

10h25: Gặp Chính quyền, Xã hội dân sự và ngoại giao đoàn tại “APEC Haus”

Diễn văn của Đức Phanxicô

17h00: Thăm trẻ em đường của “Sứ vụ Đường phố” và “Callan Services” tại Trường trung học kỹ thuật của Caritas

17h40: Gặp các giám mục của Papua Tân Ghinê của đảo Salomon, các linh mục, phó tế, tu sĩ nam nữ, các chủng sinh và giáo lý viên tại Đền thánh Đức Mẹ Phù hộ.

Diễn văn của Đức Phanxicô 

Chúa nhật: 8 tháng 9

Cảng Moresby – Vanimo

07h30: Thủ tướng đến Tòa Sứ Thần gặp Đức Phanxicô

08h45: Thánh lễ tại Sân vận động “Sir John Guise”

Bài giảng của Đức Phanxicô

Kinh Truyền Tin

13h00: Khởi hành từ sân bay quốc tế Cảng Moresby “Jacksons” để đến Vanimo

15h15: Đến sân bay Vanimo

15h30: Gặp giáo dân của giáo phận Vanimo ở Khuôn viên trước Nhà thờ Chính tòa Thánh Giá

Diễn văn của Đức Phanxicô

16h50: Gặp riêng một nhóm các nhà truyền giáo tại Trường Nhân văn Chúa Ba Ngôi của Baro

17h40: Khởi hành từ Sân bay Vanimo về Cảng Moresby

19h55: Đến phi trường quốc tế Port Moresby “Jacksons”

Thứ hai: 9 tháng 9

Cảng Moresby – Dili

09h45: Gặp giới trẻ tại Sân vận động “Sir John Guise”

Diễn văn của Đức Phanxicô

11h10: Nghi thức từ giã ở phi trường Moresby “Jacksons”

11h40: Khởi hành từ Sân bay quốc tế Moresby “Jacksons”

14h10: Đến phi trường quốc tế Dili, Đông Timor

Chào đón chính thức

18h00: Nghi thức tiếp đón bên ngoài Dinh Tổng Thống

18h30: Thăm Tổng thống Cộng hòa Đông Timor tại Dinh Tổng Thống

19h00: Gặp Chính quyền dân sự, xã hội dân sự và ngoại giao đoàn tại Hội trường Dinh Tổng Thống

Diễn văn của Đức Phanxicô

Thứ ba: 10 tháng 9

Dili

08h45: Thăm trẻ em khuyết tật của trường “IRMÃS ALMA”

09h30: Gặp các giám mục, linh mục, phó tế, tu sĩ nam nữ, chủng sinh, giáo lý viên tại nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Vô Nhiễm

Diễn văn của Đức Phanxicô

10h45: Gặp riêng các tu sĩ Dòng Tên tại Tòa Sứ Thần

16h30: Thánh lễ tại Khu vực Taci Tolu

Bài giảng của Đức Phanxicô           

Thứ tư: 14 tháng 9

Dili-Singapore

09h30: Gặp giới trẻ tại Trung tâm Hội nghị

Diễn văn của Đức Phanxicô

10h45: Nghi thức từ giã tại phi trường quốc tế Dili

11h15: Khởi hành từ phi trường Dili đi Singapore

14h15: Đến phi trường Singapore “Changi”

Chào đón chính thức

18h15: Gặp riêng các tu sĩ Dòng Tên tại Trung tâm tĩnh tâm “Thánh Phanxicô Xaviê”           

Thứ năm: 12 tháng 9

Singapore

09h00: Nghi thức tiếp đón tại Tòa nhà Quốc Hội

09h30: Thăm Tổng thống Cộng hòa Singapore

09h55: Gặp Thủ tướng Singapore

10h30: Gặp Chính quyền dân sự, xã hội dân sự và ngoại giao đoàn tại Nhà hát của Trung tâm Văn hóa Đại học của “Đại học Quốc gia Singapore”

Diễn văn của Đức Phanxicô

17h15: Thánh lễ tại Sân vận động Quốc gia tại “Singapore SportsHub”

Bài giảng của Đức Phanxicô

Thứ sáu: 13 tháng 9

Singapore – Rôma

09h15: Thăm một nhóm người lớn tuổi và bệnh tật tại Nhà Thánh Têrêxa

10h00: Gặp gỡ Liên tôn với người trẻ tại Trường Cao đẳng Công giáo

Diễn văn của Đức Phanxicô

11h20: Nghi thức từ giã tại Sân bay quốc tế Singapore “Changi”

11h50: Khởi hành từ phi trường quốc tế Singapore “Changi” về Rôma

18h25: Về phi trường quốc tế Roma/Fiumicino

Đức Phanxicô tìm gặp Linh mục Martin Prado, nhà truyền giáo Papua Tân Ghinê ở tận cùng thế giới

Đức Phanxicô tìm gặp Linh mục Martin Prado, nhà truyền giáo Papua Tân Ghinê ở tận cùng thế giới

Linh mục Martin Prado với một trong các cộng đoàn của giáo phận Vanimo | DR

cath.ch, I.Media, 2024-08-22

Ngày 8 tháng 9, Đức Phanxicô sẽ dừng chân vài giờ tại Vanimo, một cảng nhỏ biệt lập chỉ có 9.000 người dân ở Papua Tân Ghinê. Tại đây ngài sẽ gặp linh mục Martin Prado, nhà truyền giáo người Argentina ngài đã gặp mùa hè năm 2019 khi linh mục đi cùng giáo dân đến Rôma, cha là người khởi đầu cho chuyến đi này. I.Media phỏng vấn cha Prado về cuộc gặp gỡ quan phòng này.

Linh mục Prado, 35 tuổi thuộc Dòng Ngôi Lời Nhập Thể, cha quay video nơi cha ở cùng với hai thành viên trong hội dòng chỉ cách biển vài bước.

Từ năm 2014 cha Padro sinh hoạt với cộng đồng có gần 41.000 giáo dân sống rải rác trên một lãnh thổ rộng lớn. Cha đã gặp Đức Phanxicô năm 2019 khi bắt đầu làm việc ở vùng ngoại vi, minh chứng cho niềm vui được giới thiệu chương trình của Đức Phanxicô đến cảng nhỏ bé ở Thái Bình Dương.

Cha đã gặp Đức Phanxicô như thế nào?

Linh mục Martin Prado: Mùa hè năm 2019 tôi đi Ý với một nhóm 18 giáo dân Papua Tân Ghinê. Những người đi cùng với tôi nói: “Thưa cha, chúng con có mang quà cho Đức Phanxicô.” Tôi nói: “Tốt, nhưng làm sao chúng ta đưa cho ngài?” Một linh mục Ý đi cùng đề nghị chúng tôi viết thư bằng tiếng Tây Ban Nha và chuyển đến Cổng Thánh Annà, một trong các cổng vào Vatican. Tôi làm theo nhưng không nghĩ thư sẽ đến tay ngài. Đức Phanxicô đang nghỉ hè. Nhưng thật ngạc nhiên, sáng hôm sau chúng tôi nhận được tin nhắn, thư ký của ngài cho biết ngài muốn gặp chúng tôi.

Chúng tôi rất mừng, chúng tôi đến Nhà Thánh Marta và ở với ngài khoảng 20 phút. Ngài rất vui khi thấy chúng tôi đến từ một nơi rất xa và ngài xin chúng tôi giải thích các món quà chúng tôi mang theo: y phục truyền thống làm từ cây cối và chiếc mũ truyền thống.

Kể từ năm 2019, cha có trao đổi thư từ thêm với ngài không? Nếu có, cha nói về đề tài gì?

Kể từ đó chúng tôi tiếp tục liên lạc qua e-mail với thư ký của ngài. Nhưng thư không viết riêng cho tôi mà cho giáo dân ở đây, ngài muốn giữ liên lạc với chúng tôi để biết những gì xảy ra ở Papua Tân Ghinê. Sau khi về lại Vanimo (2019), chúng tôi gởi e-mail cám ơn ngài vì ngài đã ở bên cạnh chúng tôi và giúp đỡ chúng tôi. Khi chúng tôi ở Rôma, ngài có giúp tài chính cho chúng tôi. Chúng tôi chỉ biết trông cậy vào Chúa cho chuyến đi. Chúng tôi không muốn làm phiền ngài thêm nhưng ngài khuyến khích chúng tôi tiếp tục tình bạn quan trọng này. Tôi thấy được tình yêu ngài dành cho những người ở xa như chúng tôi. Tôi nói chuyện với ngài về công việc mục vụ, về tình hình đất nước. Ngài luôn khuyến khích chúng tôi và rất vui khi biết tin tức của chúng tôi.

Cha nghĩ vì sao Đức Phanxicô quyết định đến thăm Vanimo?

Tôi nghĩ ngài biết chúng tôi ở Vanimo, nên khi ngài quyết định đi Papua Tân Ghinê, tôi nghĩ ngài nghĩ đến chúng tôi: “Vì sao lại không đi Vanimo?” Các giáo phận khác cũng đặt câu hỏi: “Vì sao Vanimo, vùng xa xôi nhất?” Con đường duy nhất đến Vanimo là đường biển hoặc hàng không, không có đường bộ vì toàn núi. Giám mục Francis Meli, giáo phận Vanimo nghĩ vì người dân Vanimo đã đến gặp ngài nên ngài trả ơn.

Sự quan tâm của Đức Phanxicô với vùng ngoại vi là cụ thể. Ngài kín đáo chăm sóc và giúp đỡ. Hơn nữa Tin Mừng cũng chỉ vừa mới đến Vanimo và một số nơi của Papua Tân Ghinê. Khi chúng tôi đến, chúng tôi tài trợ cho các nhà thờ, rửa tội cho người dân, dạy họ làm dấu thánh giá, cầu nguyện với Chúa. Chúng tôi loan báo cho họ Tin Mừng Thiên Chúa đã làm người và Ngài ở gần chúng ta.

Vanimo và cộng đồng Công giáo đã chuẩn bị như thế nào cho chuyến thăm này?

Chúng tôi chuẩn bị tốt nhất có thể, chúng tôi không ở Singapore hay Jakarta. Tỉnh của chúng tôi là tỉnh cuối cùng nên mọi việc không hề dễ dàng và nhanh chóng. Vào cuối tháng 7, chúng tôi gặp một số linh mục và tổ chức một tuần dạy giáo lý cũng như nâng cao nhận thức cho giáo dân.

Chúng tôi tập hợp giáo dân tại trung tâm nơi Giáo hoàng sẽ đến, nơi đây là một cánh đồng cỏ. Chúng tôi dựng một sân khấu tạm để sinh hoạt, chúng tôi đã nói chuyện với giáo dân về Giáo hoàng và Giáo hội. Giáo dân rất muốn nghe, họ tổ chức những chuyến đi bằng xe tải. Đó là cách chúng tôi chuẩn bị về mặt tinh thần nhiều hơn, chúng tôi cầu nguyện và giáo dân rất vui.

Linh mục Martin trong Thánh Lễ Hiện Xuống | DR

Kế hoạch cho cuộc gặp Đức Phanxicô với cộng đồng Vanimo là gì?

Sau khi tham dự một sự kiện trong thị trấn, ngài sẽ đi xe đến cơ sở truyền giáo của chúng tôi, ngài sẽ gặp giáo dân, những người từ các làng trong rừng sẽ đến. Dàn nhạc thiếu nhi sẽ biểu diễn và chúng tôi mời ngài đến xem ngôi trường mà ngài đã giúp chúng tôi xây. Khi ngài đến, chúng tôi sẽ cầu nguyện với ngài. Chúng tôi muốn thánh hiến giáo phận, mỗi gia đình, mỗi chúng tôi, tỉnh dòng chúng tôi cho Chúa Giêsu qua Mẹ Maria. Chúng tôi chuẩn bị sự thánh hiến này, đó sẽ là điều tốt đẹp nhất. Ngài sẽ tặng bông hoa vàng cho Đức Mẹ.

Các giáo lý viên sẽ có bài phát biểu, công việc dạy giáo lý ở đây rất quan trọng. Các giáo xứ của chúng tôi ở trong rừng rậm; có khoảng 11 cộng đồng ở cách xa nhau. Có một ngôi làng tôi chỉ đến một tháng một lần để dâng lễ. Vì thế chính các giáo lý viên, một số là nhà truyền giáo và các cư dân làng là những người chủ trì phụng vụ Lời Chúa và giới thiệu giáo lý cho mọi người. Họ là cánh tay phải của chúng tôi trong việc truyền giáo, nên chúng tôi muốn họ có thời gian với Đức Phanxicô và nhận phép lành đặc biệt của ngài.

Cha nghĩ chuyến đi của Đức Phanxicô sẽ có tác động nào với đất nước và giáo dân ở đây?

Tôi nghĩ sẽ có một đổi mới và củng cố đức tin. Người dân ở đây giản dị, không bị ảnh hưởng của một hệ tư tưởng nào. Ngay cả những người không theo công giáo cũng gọi Giáo hội là Giáo hội Mẹ, họ gọi là “mamasios”. Họ nhận ra các Giáo hội khác đến sau, không phải là Giáo hội nguyên thủy của Chúa Giêsu đã bắt đầu.

Marta An Nguyễn dịch

Hành trình dài 32.000 cây số ở bốn quốc gia ở châu Á và châu Đại Dương

Đức Phanxicô sẽ đi Papua Tân Ghinê tháng 8, người công giáo ở châu Đại Dương là ai?

Đức Phanxicô tìm gặp Linh mục Martin Prado, nhà truyền giáo Papua Tân Ghinê ở tận cùng thế giới

Vì sao Đức Phanxicô đi Châu Á và Châu Đại Dương?

Đức Phanxicô ở Châu Á và Châu Đại Dương. Hồng y Tagle: các Giáo hội nhỏ có thể dạy chúng ta nhiều điều

Đức Phanxicô ở Châu Á và Châu Đại Dương. Hồng y Tagle: các Giáo hội nhỏ có thể dạy chúng ta nhiều điều

fides.org, Gianni Valente và Fabio Beretta, 2024-08-27

Bốn quốc gia, hai lục địa, 40.000 cây số. Máy bay của Đức Phanxicô sẽ cất cánh ngày 2 tháng 9 tại phi trường Fiumicino, bắt đầu chuyến tông du dài nhất và gian nan nhất của ngài giữa châu Á và châu Đại Dương. Nhưng ngài không đi để phá kỷ lục, theo Hồng y Luis Antonio Gokim Tagle, đây là chuyến hành hương khiêm nhường trước Chúa, Đấng kêu gọi chúng ta vâng phục vì sứ mạng.

Trong một phỏng vấn với hãng tin Agenzia Fides, Hồng y giải thích vì sao chuyến đi đến các Giáo hội của “đàn chiên nhỏ” lại quan trọng với toàn thể Giáo hội hoàn vũ và là mối quan tâm của tất cả những ai nghĩ đến hòa bình thế giới.

Sắp 88 tuổi, Đức Phanxicô chuẩn bị chuyến đi dài nhất và gian khổ nhất triều của ngài. Điều gì đã thúc đẩy ngài đi chuyến đi này?

Hồng y Luis Antonio Tagle: Theo tôi nhớ thì chuyến đi này đã lên kế hoạch từ năm 2020. Tôi vừa đến Rôma nhận chức ở bộ Truyền giáo các Dân tộc, khi đó dự án này đã lên chương trình. Nhưng đại dịch Covid-19 đã làm mọi thứ dừng lại. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy ngài có kế hoạch này, chứng tỏ ngài gần gũi với “các vùng ngoại vi hiện sinh”.

Thành thật mà nói, tôi ít tuổi hơn ngài nhưng tôi thấy hành trình này quá nặng nề. Với ngài, chấp nhận cố gắng này là một hành vi khiêm nhường. Đây không phải là việc thể hiện mình có khả năng. Là nhân chứng, tôi nghĩ đây là hành vi khiêm nhường trước mặt Chúa, một hành vi khiêm nhường vâng phục sứ mạng.

Một số người nói, chuyến đi này khẳng định ngài thích phương Đông và bỏ mặc phương Tây…

Ý tưởng cho rằng đi nơi này, coi thường nơi khác là ý tưởng sai lầm. Sau chuyến đi này, cuối tháng 9, ngài sẽ đi Luxembourg và Bỉ. Ngài cũng đã đi thăm nhiều nước Âu châu. Theo tôi, với những chuyến đi này, ngài muốn khuyến khích người công giáo trong mọi bối cảnh, nhất là một phần lớn nhân loại sống ở những khu vực này. Châu Á là nơi sinh sống của 2/3 dân số thế giới. Phần lớn người dân ở đây nghèo và có nhiều người nghèo rửa tội. Ngài biết có rất nhiều người nghèo ở Á châu, họ tin Chúa Giêsu và Tin Mừng dù họ ở trong cảnh chiến tranh, bách hại và xung đột.

Có người cho rằng các quốc gia Đức Phanxicô đến thăm, số lượng giáo dân rất ít so với dân số.

Trước khi bắt đầu chuyến đi, ngài nhận lời mời không chỉ từ các Giáo hội địa phương, mà còn từ chính quyền dân sự và các nhà lãnh đạo chính trị, họ xin Ngài đến quốc gia của họ. Họ mong muốn sự hiện diện của ngài, không chỉ vì đức tin mà còn vì hữu ích cho chính quyền dân sự của họ. Với họ, ngài là biểu tượng mạnh mẽ của sự chung sống trong tinh thần huynh đệ và trong việc bảo vệ Công trình Tạo dựng.

Là mục tử của Giáo hội Phi Luật Tân, đứng đầu bộ Truyền giáo, cha có kinh nghiệm gặp gỡ nào với các quốc gia và các Giáo hội Đức Phanxicô sẽ đến thăm không?

Tại Papua Tân Ghinê tôi đã đến thăm các chủng viện theo lời mời của Hồng y Ivan Dias lúc đó là bộ trưởng bộ Truyền giáo. Trong hai tháng tôi đến đây hai lần, tôi thăm các chủng viện ở Papua Tân Ghinê và quần đảo Solomon. Tôi cũng đến thăm Indonesia và Singapore, tôi chưa bao giờ đến Đông Timor nhưng tôi đã nhiều lần gặp các giám mục, linh mục, tu sĩ và giáo dân của quốc gia này. Với tôi, châu Á là “thế giới của những thế giới khác nhau”, là người châu Á, tôi thấy đến châu Á sẽ mở trí óc và trái tim cho những điều mới mẻ, một chân trời về nhân loại, một kinh nghiệm của con người. Kitô giáo ở Á châu làm tôi ngạc nhiên. Tôi học được rất nhiều điều khôn ngoan và sáng tạo của Chúa Thánh Thần. Tôi luôn ngạc nhiên trước cách Tin Mừng thể hiện và nhập thể trong những bối cảnh khác nhau của nhân loại. Tôi hy vọng Đức Phanxicô và phái đoàn của ngài, các nhà báo sẽ có trải nghiệm về sự sáng tạo của Chúa Thánh Thần.

Những ơn ích và niềm an ủi của các cộng đồng được Đức Phanxicô đến thăm sẽ mang lại gì cho toàn thể Giáo hội?

Tại các quốc gia này, các cộng đồng kitô giáo đều thiểu số, họ là “đàn chiên nhỏ”. Nhưng ở Âu châu, tuy Giáo hội có được một vị thế văn hóa, xã hội và dân sự, nhưng ở đây chúng ta cũng có kinh nghiệm Giáo hội như một đàn chiên nhỏ. Có lẽ tốt khi nhìn Giáo hội ở các nước phương Đông để thấy chúng ta nên thế nào khi ở trong tình trạng nhỏ bé. Kinh nghiệm của các tông đồ đầu tiên của Chúa Giêsu thường lặp lại ở các quốc gia này. Một linh mục đến từ Nepal nói với tôi, giáo xứ của linh mục có diện tích bằng một phần ba nước Ý: linh mục chỉ có năm giáo dân sống trên lãnh thổ rộng lớn này. Chúng ta đang ở năm 2024, nhưng bối cảnh và trải nghiệm giống Sách Công vụ Tông đồ. Và các Giáo hội nhỏ ở phương Đông có thể nói cho chúng ta nhiều điều bổ ích.

Đức Phanxicô dừng chân đầu tiên ở Indonesia, quốc gia có dân số theo đạo hồi lớn nhất thế giới.

Indonesia là quốc gia quần đảo đa dạng về mặt văn hóa, ngôn ngữ, kinh tế và xã hội, là quốc gia có số lượng người dân theo đạo hồi lớn nhất thế giới. Ơn lớn lao của Chúa Thánh Thần cho cộng đồng công giáo Indonesia là sự chung sống trong đa dạng. Tôi hy vọng chuyến đi này của Đức Phanxicô sẽ mang lại động lực mới cho tình huynh đệ giữa các tín hữu thuộc các tôn giáo khác nhau.

Cha cảm nhận được dấu hiệu cụ thể nào của sự chung sống này trong những chuyến đi của cha không?

Tôi được biết mảnh đất của Đại học Công giáo ở đây là quà tặng của tổng thống đầu tiên. Một thông điệp mạnh cho thấy với người dân Indonesia, mọi người đều được xem là anh em. Tôi nhớ Ngày Giới Trẻ Á Châu, vì số lượng người công giáo ít nên có nhiều thanh niên hồi giáo làm tình nguyện viên. Hội đồng Giám mục giao cho tôi hai phụ tá người hồi giáo, họ làm  nhiệm vụ với một lòng tôn trọng Giáo hội sâu sắc.

Nước thứ hai: Papua Tân Ghinê

Giáo hội Papua Tân Ghinê là Giáo hội trẻ nhưng đã có Peter To Rot, một giáo lý viên tử đạo. Đây là nước đa văn hóa, với các bộ tộc xung đột nhau, nhưng đó là đất nước mà sự đa dạng có thể là một tài sản. Nếu chúng ta bỏ qua các định kiến, ngay cả trong các nền văn hóa bộ tộc, chúng ta có thể tìm thấy các  giá trị nhân văn gần gũi với lý tưởng kitô giáo. Nước này còn có những vùng thiên nhiên còn nguyên vẹn. Hai năm trước tôi đến dự lễ thánh hiến một nhà thờ chính tòa mới. Tôi hỏi giám mục về đất nước của ngài, ngài cho biết: “Chúng tôi có thể uống nước từ sông, nước có thể uống được”. Nhờ trí tuệ của bộ tộc, họ đã cố gắng duy trì sự hòa hợp với thiên nhiên và có thể uống nước sông. Điều mà những nước gọi là phát triển của chúng ta không còn làm được.

Nước thứ ba: Đông Timor.

Người dân Đông Timor nói đức tin vào Chúa Kitô đã nâng đỡ họ trong suốt những năm đấu tranh giành độc lập.

Điều quan trọng là Đức Phanxicô đến với Indonesia và sau đó là Đông Timor. Hai quốc gia có lịch sử được đánh dấu bằng đấu tranh và ngày nay họ có hòa bình. Một hòa bình mong manh nhưng nhờ có hai nước mà hòa bình dường như bền vững. Ở đất nước này, mối quan hệ giữa Giáo hội địa phương và chính phủ rất tốt. Chính quyền địa phương hỗ trợ các công việc giáo dục liên quan đến Giáo hội. Với tôi, Giáo hội là một trong những điểm tham chiếu của người dân trong cuộc chiến giành độc lập. Người dân ở đây cho biết, đức tin vào Chúa Kitô đã nâng đỡ họ trong suốt những năm đấu tranh giành độc lập.

Nước thứ tư: Singapore

Đây là một trong các quốc gia giàu nhất thế giới và thật đáng kinh ngạc, một dân tộc có được trình độ chuyên nghiệp và tiến bộ công nghệ chỉ trong vài năm, với nguồn lực hạn chế nhưng họ lớn mạnh nhờ vào tinh thần kỷ luật của họ. Chính phủ Singapore bảo đảm tự do tôn giáo cho các cộng đồng, không để họ bị tấn công và thiếu tôn trọng. Những hành vi xúc phạm tôn giáo sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc. Người dân và khách du lịch sống an toàn. Nhưng sự cân bằng là cần thiết. Lịch sử dạy chúng ta, chúng ta phải bảo đảm, áp dụng luật không được mâu thuẫn với chính những giá trị mà luật pháp bảo vệ.

Ngay cả ở những quốc gia này – đặc biệt ở Papua Tân Ghinê – công việc tông đồ được nhấn mạnh với những câu chuyện tử đạo của các nhà truyền giáo. Nhưng đôi khi công việc của các nhà truyền giáo vẫn bị xem là biểu hiện của chủ nghĩa thực dân về văn hóa và chính trị.

Ngày nay có một xu hướng và cám dỗ muốn đọc lại lịch sử, đặc biệt là lịch sử truyền giáo với khuôn mẫu văn hóa ngày nay và áp đặt quan điểm riêng của mình lên các nhà truyền giáo đã sống ở đó từ nhiều thế kỷ trước. Chúng ta nên nhìn lại bối cảnh. Các nhà truyền giáo là ơn cho Giáo hội. Họ vâng phục Chúa Kitô, Đấng đã bảo dân Ngài đi đến tận cùng trái đất để loan báo Tin Mừng, hứa rằng Ngài sẽ luôn ở bên họ. Đôi khi một số các nhà lãnh đạo quốc gia đưa các nhà truyền giáo đến những nơi trong quá trình thuộc địa hóa. Nhưng các nhà truyền giáo này đi truyền giáo chứ không đi để bị thực dân thao túng và lợi dụng. Nhiều linh mục, nhiều tu sĩ và giáo dân chống lại chiến lược của chính phủ và họ đã tử vì đạo.

Xin cha cho biết mối liên hệ huyền ẩn luôn kết hợp tử đạo và sứ mạng là gì?

Hai năm trước, một nghiên cứu về tự do tôn giáo đã được xuất bản. Có một sự thật hiển nhiên: ở những quốc gia bị đe dọa và bách hại, số người được rửa tội gia tăng. Ở đâu có khả năng tử đạo thực sự, đức tin sẽ lan rộng. Và ngay cả những người không phải là tín hữu, họ cũng tự hỏi: tất cả sức mạnh thúc đẩy những người này hiến mạng sống đến từ đâu? Đó là Tin Mừng đang hoạt động. Và mục tiêu của chúng tôi, cũng như của Bộ Truyền giáo, là giúp đỡ các Giáo hội địa phương, chứ không áp đặt một não trạng hay một nền văn hóa khác với văn hóa của họ.

Marta An Nguyễn dịch

Đức Phanxicô tìm gặp Linh mục Martin Prado, nhà truyền giáo Papua Tân Ghinê ở tận cùng thế giới

Vì sao Đức Phanxicô đi Châu Á và Châu Đại Dương?

Đâu là điểm chung giữa Đức Phanxicô và ca sĩ Taylor Swift?

Đâu là điểm chung giữa Đức Phanxicô và ca sĩ Taylor Swift?

fr.aleteia.org, J-P Mauro, 2024-08-28

Điểm chung giữa Đức Phanxicô và ca sĩ Taylor Swift: Các sân vận động chật ních người đến dự. Cả hai đều đi Singapore cách nhau vài tháng, bằng mọi giá, các fan trung thành phải có mặt!

Trước hết, không có nhiều điểm chung giữa Đức Phanxicô và nữ hoàng nhạc pop Taylor Swift. Chỉ có một điểm chung gần đây: cách nhau vài tháng cả hai đi Singapore dù với lý do khác nhau, Đức Phanxicô đi mục vụ, ca sĩ Taylor đi lưu diễn, cả hai đều thu hút rất nhiều người đến dự!

Đến Singapore biểu diễn vào tháng 3 năm 2024, ca sĩ Taylor Swift bán hết vé trong tíc tắc! Những ai không có vé ngồi ngoài bãi đậu xe để nghe! Đến Singapore đầu tháng 9, Đức Phanxicô sẽ cử hành thánh lễ tại cùng một sân vận động đã tổ chức “Swifties”, đã có 48.600 vé phát miễn phí cho người đến dự, chỉ có 60% người được vé. Những ai không có vé dự thánh lễ ngoài bãi đậu xe! Màn hình khổng lồ sẽ phát sóng trực tiếp.

Một lịch trình rất bận rộn

Trong năm 2024 Đức Phanxicô đi nhiều nơi, tháng 5 ngài đi Vérone, tháng 7 ngài đi Trieste, tháng 9 ngài đi châu Á và châu Đại Dương, lịch trình của ngài rất bận rộn. Chuyến đi Á châu là chuyến đi dài nhất: từ ngày 2 đến ngày 13 tháng 9 ngài sẽ đến Indonesia, Papua Tân Ghinê, Đông Timor và Singapore, những quốc gia mà cho đến nay chưa có giáo hoàng nào đến trừ Đức Gioan-Phaolô II đến Singapore năm 1986.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

  Vì sao Đức Phanxicô đi Châu Á và Châu Đại Dương?

Vì sao Đức Phanxicô đi Châu Á và Châu Đại Dương?

rcf.fr, Pauline de Torsiac, RCF, 2024-04-17

Đức Phanxicô sẽ đi Châu Á và Châu Đại Dương từ ngày 2 đến ngày 13 tháng 9 năm 2024. Trong chuyến đi này, ngài sẽ đến các nước Indonesia, Papua Tân Ghinê, Đông Timor và Singapore. Vì sao ngài có chuyến đi dài ngày và gian nan này, nhà báo Thomas Oswald của cơ quan Giúp đỡ các Giáo hội gặp Khó khăn giải thích.

Đây là chuyến tông du thứ 45 của ngài và là chuyến đầu tiên của ngài đến Châu Đại Dương Đức Phanxicô. Chuyến đi Indonesia đã nằm trong chương trình của ngài từ năm 2020 nhưng phải bỏ vì Covid. Trong chuyến đi kéo dài 11 ngày tới các “vùng ngoại vi” này, ngài sẽ đề cập đến các vấn đề đối thoại liên tôn, hòa giải và sinh thái. Một chuyến đi đầy thử thách cho sức khỏe và cho tuổi tác của ngài.

Các tín hữu kitô bị đe dọa ở Indonesia

Ngài sẽ đến các nước có những cộng đồng công giáo khác nhau. Indonesia, quần đảo có gần 280 triệu dân là nước có dân số hồi giáo cao nhất thế giới. Thiểu số kitô hữu chỉ chiếm 10,7% dân số, trong đó chỉ có 3% là người công giáo.

Một thiểu số mà quyền tự do của họ đang bị đe dọa. Ông Thomas Oswald giải thích: “Indonesia là quốc gia đạo hồi có truyền thống rất cởi mở với các tôn giáo khác, đây là một phần lịch sử của đất nước. Nhưng điều này đang thay đổi. Tổng thống Prabowo Subianto đã thay thế cựu Tổng thống Jokowi. Tổng thống Subianto có mối liên hệ với cựu Tổng thống độc tài Suharto. Ông Subianto đang lãnh đạo đất nước hướng tới một mô hình độc tài, ít dân chủ hơn so với quá khứ, sự thay đổi này có nguy cơ bất lợi cho tín hữu kitô.”

Ông Oswald nhận xét: “Việc áp dụng các luật cũ chống báng bổ chưa áp dụng thì bây giờ đang áp dụng. Thực tế Indonesia rất đa dạng. Đảo Flores có nhiều người công giáo sẽ không giống đảo Jakarta, Java, nơi các nhóm hồi giáo cực đoan áp đặt việc mang voan che mặt và liên tục gây áp lực trên tín hữu kitô.”

Papua Tân Ghinê là đảo có đa số người theo kitô giáo

Tây Papua dưới sự kiểm soát của Indonesia, ông Thomas Oswald giải thích: “Đất đai của tín hữu kitô ở đây bị tước đoạt, họ là người Papua như người Papua Tân Ghinê, nhưng các tín hữu kitô này trở thành thiểu số trên chính mảnh đất của họ, các quyền của họ bị chính phủ Indonesia vi phạm.”

Hòn đảo này bị chia đôi về mặt chính trị. Phần phía Tây thuộc Indonesia và phần phía Đông đã độc lập được 46 năm. Papua Tân Ghinê có 90% dân số là kitô hữu, 64% theo đạo tin lành và 26% theo Giáo hội công giáo Rôma. Là một giáo hội trẻ, thành quả của các sứ mệnh công giáo và tin lành được thành lập cách đây hơn 130 năm.

Ông giải thích: “Toàn bộ vùng Tân Guinea là  nơi cư trú của người Melanesia, họ tự cho mình là người Papua. Họ là tín hữu kitô trong một thời gian tương đối ngắn. Quá trình truyền giáo đã diễn ra từ 100 đến 150 năm, tùy từng khu vực của hòn đảo lớn này.”

Người Papua tự cho mình là người tín hữu đích thực, yêu tôn giáo, thích tổ chức các cuộc rước kiệu hoành tráng, với y phục truyền thống Papua và Kinh thánh được giơ cao. Vẻ đẹp này sẽ được tôn vinh trong chuyến đi của Đức Phanxicô.

Đông Timor dưới dấu hiệu hòa giải

Đức Phanxicô đến thăm Đông Timor là nơi có 98% người công giáo trong số một triệu rưỡi người dân. Chuyến đi của ngài sẽ mang dấu hiệu hòa giải, sau “nạn diệt chủng” kéo dài 25 năm do quân đội Indonesia và lực lượng dân quân gây ra. Ông Oswald giải thích: “Đông Timor gần như gặp phải số phận của Tây Papua, bị Indonesia sáp nhập. Đất nước này sống dưới sự thống trị của quân đội Indonesia và phải chịu những nỗi kinh hoàng không tên. Tổng thống đương nhiệm Prabowo cũng tham gia vào cuộc tàn sát diễn ra ở Đông Timor.”

Nhưng đất nước này đã theo thiên chúa giáo nhiều hơn trước nhằm chống đối việc chính phủ Indonesia đối xử tệ với họ.

Đông Timor giành được độc lập nhờ sự thay đổi trong chính phủ Indonesia, đồng thời nhờ áp lực quốc tế giúp người Timor có quyền tự quyết. Và người dân vẫn đang chờ đợi điều gì đó tương tự xảy ra cho người dân Tây Papua.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Đức Phanxicô tìm gặp Linh mục Martin Prado, nhà truyền giáo Papua Tân Ghinê ở tận cùng thế giới

Đức Phanxicô ở Châu Á và Châu Đại Dương. Hồng y Tagle: các Giáo hội nhỏ có thể dạy chúng ta nhiều điều

Địa ngục và đức tin

Địa ngục và đức tin

Trích sách “Trao truyền đức tin theo cách Carlo Acutis, con chúng tôi”, Antonia Salzano và Andrea Acutis  (Transmettre la foi à l’école de notre fils Carlo Acutis, Antonia Salzano et Andrea Acutis, nxb. Salvator). Linh mục Giorgio Maria Carbone phỏng vấn ông bà Andrea Acutis và Antonia Salzano.

Chúng ta trở lại với quan điểm sai lầm nhưng lại được phổ biến rộng rãi mà Antonia đã đề cập, đó là địa ngục trống rỗng. Bà nghĩ quan điểm này có thể có những ảnh hưởng nào đến đức tin?

Đơn giản là có tác dụng tàn phá. Chấp nhận nó có nghĩa là vào cuối cuộc đời mọi thứ sẽ có kết quả như nhau với người yêu Chúa, yêu người anh em hay người ghét Chúa, ghét người anh em, cuối cùng mọi người đều có phần thưởng thiên đàng. Như thế hối cải, hoán cải không có ý nghĩa gì. Việc làm của lòng thương xót cũng không có ý nghĩa. Và như thế đi ngược với lời dạy của Tin Mừng.

Khi chuẩn bị các buổi dạy giáo lý về chủ đề này, Carlo nghĩ đến những người cho rằng địa ngục không tồn tại hoặc trống rỗng, Carlo chép lại một đoạn trích từ Nhật ký của Thánh Faustina Kowalska, Thánh của Lòng Thương Xót Chúa:

Hôm nay, được thiên thần hướng dẫn, tôi đã đi vào vực thẳm địa ngục. Đó là nơi của những đau khổ ở mức độ kinh khủng nhất của nó. Đây là những nỗi đau tôi đã chứng kiến: nỗi đau đầu tiên tạo nên địa ngục là mất mát Thiên Chúa; thứ hai là lương tâm ăn năn; thứ ba là hiểu số phận này sẽ không bao giờ thay đổi; thứ tư là cực hình ngọn lửa xuyên thấu linh hồn nhưng lửa lại không bị hủy diệt, một ngọn lửa thuần túy thiêng liêng bị cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đốt lên; hình phạt thứ năm là bóng tối vĩnh viễn, mùi hôi thối ngột ngạt khủng khiếp; và dù trời đã tối nhưng lũ quỷ và những linh hồn bị nguyền rủa vẫn nhìn thấy nhau và nhìn thấy mọi tội ác của người khác và của chính mình; hình phạt thứ sáu là Satan liên tục đi theo; cuối cùng, hình phạt thứ bảy là tuyệt vọng khủng khiếp, hận thù, lăng mạ, chửi bới, phạm thượng Thiên Chúa. (…)

Nếu quyền năng Thiên Chúa không nâng đỡ tôi, tôi có thể đã chết khi thấy những cực hình khủng khiếp này. Kẻ có tội phải biết nếu mình phạm tội, họ sẽ bị hành hạ đời đời. Tôi viết điều này theo lệnh của Chúa, để không linh hồn nào có thể biện minh rằng địa ngục không tồn tại hoặc chưa từng có ai ở đó và không ai biết nó như thế nào. Tôi, nữ tu Faustina, theo lệnh của Chúa xuống vực thẳm địa ngục, để có thể nói với các linh hồn và làm chứng rằng địa ngục tồn tại. Chúa xin tôi viết lại điều này. Lũ quỷ rất căm ghét tôi, nhưng theo lệnh của Chúa, chúng phải vâng lời tôi. Những gì tôi viết ra chỉ là cái bóng mờ nhạt của những điều tôi đã thấy. Một điều tôi nhận thấy là đa số các linh hồn ở đó đều đã không tin vào sự tồn tại của địa ngục. Khi tỉnh lại, tôi vẫn còn sợ khi nghĩ ở đó có những linh hồn đang đau khổ vô cùng. Vì thế tôi hết lòng lo cho người có tội được hoán cải, tôi không ngừng cầu xin lòng thương xót Chúa Giêsu, tôi thà chịu đau khổ cho đến tận thế với những cực hình khủng khiếp nhất, còn hơn phạm đến Chúa dù với tội nhỏ nhất.

Hai câu chuyện về Fatima và Thánh Faustina đều nói đến các thị kiến: dù thế nào đi nữa, ba trẻ Fatima và nữ tu Faustina đã học được những điều này qua hình ảnh. Chúng ta cũng học qua  trải nghiệm giác quan, qua hình ảnh chúng ta thấy bằng mắt hoặc qua hình ảnh chúng ta tưởng tượng. Cả hai câu chuyện đều nói đến các địa điểm. Nhưng chúng ta biết ngọn lửa chỉ mang tính tâm linh chứ không thể xác, đây là những lần hiện ra để nhắc mọi người hoán cải và có đức tin vào Thiên Chúa là Đấng có Lòng Thương Xót, Đấng yêu thương và cứu rỗi.

Marta An Nguyễn dịch

  Giáo lý viên Carlo Acutis

Giáo lý viên Carlo Acutis

Trích sách “Trao truyền đức tin theo cách Carlo Acutis, con chúng tôi”, Antonia Salzano và Andrea Acutis  (Transmettre la foi à l’école de notre fils Carlo Acutis, Antonia Salzano et Andrea Acutis, nxb. Salvator). Linh mục Giorgio Maria Carbone phỏng vấn ông bà Andrea Acutis và Antonia Salzano.

Nhiều lần bà nói Carlo từng dạy giáo lý, xin bà cho chúng tôi biết thêm về việc này.

Đó là niên học 2002-2003. Carlo đang học lớp sáu. Carlo xin chúng tôi cho Carlo dạy giáo lý cho một số bạn lớn hơn Carlo một chút. Giám mục Gianfranco Poma muốn chuẩn bị giáo lý cho các em sẽ lãnh nhận Bí tích Thêm sức. Chúng tôi biết Carlo bận học. Chúng tôi không muốn việc học bị ảnh hưởng, chúng tôi đồng ý nhưng với điều kiện không ảnh hưởng đến việc học ở trường. Trong hai năm này, Carlo giữ lời hứa. Carlo nhiệt tình và rất vui tổ chức lớp học. Carlo đưa ra mục tiêu cho các bạn học giáo lý: nên thánh. Và Carlo làm một công cụ cho việc này:

Tôi muốn cho các bạn biết một số bí mật đặc biệt của tôi để giúp các bạn nhanh chóng được thánh thiện. Các bạn luôn nhớ các bạn cũng có thể thành thánh! Trên hết, các bạn phải hết lòng mong muốn và nếu các bạn chưa mong muốn, các bạn phải kiên trì xin Chúa.

  1. Cố gắng đi lễ và rước lễ mỗi ngày.
  2. Nếu các bạn đi lễ, các bạn dành chút thì giờ chầu Thánh Thể trước Nhà Tạm, nơi Chúa Giêsu thực sự hiện diện và bạn sẽ thấy mức độ thánh thiện của bạn sẽ tăng lên như thế nào!
  3. Các bạn đừng quên lần chuỗi mỗi ngày.
  4. Mỗi ngày các bạn đọc một đoạn Kinh Thánh.
  5. Nếu có thể, các bạn xưng tội mỗi tuần một lần và xưng cả các tội nhẹ.
  6. Các bạn thường xuyên dâng lên Chúa và Đức Mẹ các quyết tâm và khó khăn khi giúp người khác.
  7. Các bạn nhớ xin thiên thần hộ mệnh bạn giúp đỡ, thiên thần sẽ là người bạn thân nhất của bạn.

Marta An Nguyễn dịch

Ký ức đen tối

Ký ức đen tối

Ronald Rolheiser, 2024-08-26

Trong tâm hồn chúng ta, vượt ra ngoài những gì chúng ta có thể hình dung, diễn tả bằng lời, thậm chí cảm nhận rõ ràng, chúng ta có một ký ức đen tối về việc đã từng được chạm vào, được đôi bàn tay dịu dàng hơn nhiều so với bàn tay của chính chúng ta vuốt ve. Vuốt ve này đã để lại một dấu ấn vĩnh viễn, một dấu ấn của một tình yêu dịu dàng và sâu sắc đến nỗi ký ức về nó trở thành lăng kính để qua đó chúng ta nhìn các thứ khác. Dấu ấn này nằm ngoài ký ức có ý thức, nhưng lại hình thành nên trọng tâm tâm hồn chúng ta.

Đây không phải là một khái niệm dễ giải thích. Linh mục triết gia Canada Bernard Lonergan (1904-1984), một trong những nhà trí thức vĩ đại đã cố gắng giải thích theo cách triết học, linh mục cho rằng chúng ta mang trong mình “dấu ấn của các nguyên tắc đầu tiên”, cụ thể là những thuộc tính của Chúa như sự toàn vẹn, chân lý, lòng tốt, vẻ đẹp. Điều đó chính xác, nhưng trừu tượng. Có lẽ các huyền thoại, các truyền thuyết xưa cổ nắm bắt điều này tốt hơn khi họ nói, trước khi sinh ra, mỗi linh hồn được Chúa hôn, sau đó dù trải qua cuộc sống đen tối một cách nào đó, con người luôn nhớ nụ hôn này và lượng định mọi thứ qua trải nghiệm ngọt ngào ban đầu này, để kết nối với trái tim, kết nối với nụ hôn nguyên thủy với tất cả sự quý giá và ý nghĩa của nó.

Chính xác điều đang được nói ở đây là gì?

Bên trong mỗi chúng ta, tại nơi mà tất cả những gì quý giá nhất của chúng ta, có một cảm giác mơ hồ về việc đã từng được chạm vào, vuốt ve, yêu thương và trân trọng vượt xa bất kỳ điều gì chúng ta đã trải nghiệm một cách có ý thức. Trên thực tế, tất cả sự tốt đẹp, tình yêu, giá trị và dịu dàng chúng ta trải nghiệm trong cuộc sống đều không đủ chính xác vì chúng ta đã kết nối với một điều gì đó sâu sắc hơn. Khi chúng ta cảm thấy thất vọng, tức giận, bị phản bội, bị xâm phạm đó là vì những trải nghiệm bên ngoài này ngược với những gì chúng ta trân trọng bên trong.

Tất cả chúng ta đều có nơi này, một nơi trong trái tim, nơi chúng ta giữ tất cả những gì quý giá và thiêng liêng nhất của mình. Từ nơi đó, những nụ hôn, những giọt nước mắt của chúng ta tuôn ra. Đó là nơi chúng ta bảo vệ mình để khỏi bị người khác đi vào, nhưng cũng là nơi chúng ta muốn người khác đi vào nhất; nơi chúng ta cô đơn sâu đậm nhất, nơi của thân mật; nơi của ngây thơ, nơi chúng ta bị xâm phạm; nơi của lòng trắc ẩn, nơi của thịnh nộ. Ở đó, chúng ta là thánh. Ở đó, chúng ta là đền thờ của Chúa, đền thờ thiêng liêng của chân lý và tình yêu. Ở đó, chúng ta mang hình ảnh của Chúa.

Nhưng chúng ta cần hiểu điều này: hình ảnh của Chúa bên trong chúng ta không phải là biểu tượng đẹp đẽ được đóng dấu bên trong tâm hồn chúng ta. Không. Hình ảnh và sự giống Chúa bên trong chúng ta là năng lượng, lửa và ký ức; đặc biệt là ký ức về một đụng chạm nhẹ nhàng và yêu thương đến mức lòng tốt và sự thật trở thành lăng kính để cuối cùng chúng ta nhìn thấy mọi thứ. Vì vậy, chúng ta nhận ra lòng tốt và sự thật bên ngoài chúng ta chính xác là vì chúng cộng hưởng với một cái gì đó đã có bên trong chúng ta. Mọi thứ chạm đến trái tim chúng ta khi chúng chạm đến chúng ta ở đây. Không phải vì chúng ta đã được chạm đến và vuốt ve sâu sắc nên chúng ta say mê tìm kiếm người bạn tâm giao, chúng ta tìm kiếm một ai đó để cùng chúng ta ở nơi thân mật này sao?

Và, một cách có ý thức và vô thức, chúng ta đo lường mọi thứ trong cuộc sống bằng cách chạm đến nơi này: tại sao một số trải nghiệm lại chạm đến chúng ta sâu sắc hơn một số trải nghiệm khác? Tại sao trái tim chúng ta lại bùng cháy khi chúng ta đứng trước bất kỳ sự thật, tình yêu, lòng tốt hay sự dịu dàng chân thành và sâu sắc nào? Chẳng phải mọi kiến thức sâu sắc chỉ đơn giản là sự thức tỉnh với điều gì đó chúng ta đã biết sao? Chẳng phải mọi tình yêu chỉ đơn giản là vấn đề được tôn trọng vì điều gì đó chúng ta đã có sao? Chẳng phải sự đụng chạm và sự dịu dàng mang lại ngây ngất không gì khác hơn là khuấy động vào ký ức sâu thẳm của chúng ta sao? Chẳng phải những lý tưởng truyền cảm hứng cho hy vọng chỉ là lời nhắc về những lời mà ai đó đã nói với chúng ta sao? Chẳng phải mong muốn được ngây thơ (ngây thơ là không bị tổn thương) của chúng ta phản ánh một nơi nguyên thủy không bị tổn thương sâu thẳm bên trong chúng ta sao? Và khi chúng ta cảm thấy bị xâm phạm, chẳng phải là vì ai đó đã vô lễ bước vào nơi thiêng liêng bên trong chúng ta đó sao?

Khi chúng ta gần với ký ức này và tôn trọng sự nhạy cảm của nó, chúng ta đang tiếp xúc với tâm hồn mình. Vào những lúc đó, đức tin, hy vọng và tình yêu sẽ nảy nở trong chúng ta, niềm vui và nước mắt sẽ tuôn trào một cách tự nhiên, và chúng ta sẽ bị ảnh hưởng sâu sắc của sự ngây thơ và vẻ đẹp trẻ thơ, khi nỗi đau và lòng biết ơn xen kẽ sẽ làm chúng ta quỳ xuống.

Đó chính là ý nghĩa của việc được hồi tưởng và tập trung. Để thực sự là chính mình là nhớ, chạm và cảm nhận ký ức về một  chạm vào ban đầu của Chúa trong chúng ta. Ký ức đó đốt cháy năng lượng và cung cấp cho chúng ta một lăng kính để nhìn và hiểu.

Đáng buồn thay, ngày nay, thế giới bị tổn thương, bị chai sạn, hoài nghi, quá tinh vi và quá trưởng thành thường mời gọi chúng ta quên đi nụ hôn của Chúa trong tâm hồn, xem đây là trò trẻ con. Nhưng, trừ khi chúng ta tự dối mình và cứng rắn chống lại chính mình (hoạt động nguy hiểm nhất trong mọi hoạt động), chúng ta sẽ luôn nhớ, một cách mơ hồ, đen tối, không ngừng nghỉ cái vuốt ve của Chúa.

Marta An Nguyễn dịch

Các sở thích của Chân phước Carlo Acutis

Các sở thích của Chân phước Carlo Acutis

Trích sách “Trao truyền đức tin theo cách Carlo Acutis, con chúng tôi”, Antonia Salzano và Andrea Acutis  (Transmettre la foi à l’école de notre fils Carlo Acutis, Antonia Salzano et Andrea Acutis, nxb. Salvator). Linh mục Giorgio Maria Carbone phỏng vấn ông bà Andrea Acutis và Antonia Salzano.

Ngoài thể thao, Carlo còn có sở thích nào khác không?

Carlo có rất nhiều sở thích. Một cách tự nhiên, các sở thích này thay đổi khi Carlo dần dần lớn lên. Khi còn nhỏ, Carlo thích các game thịnh hành thời đó như PlayStation, Game Cube, Xbox hay Game Boy. Carlo rất thích chơi nhưng Carlo tự ấn định thời gian tối đa để chơi: không quá một giờ mỗi tuần. Tuy nhỏ nhưng Carlo biết, chơi thường xuyên sẽ làm cho mình lệ thuộc; Carlo biết ở Mỹ đã có những em bé phải vào bệnh viện vì chơi chơi các trò chơi này quá nhiều, những trường hợp nặng có thể làm các em bị chứng động kinh.

Khi lớn lên, Carlo có các món quà khác như máy ảnh, máy quay phim. Carlo rất giỏi làm phim, Carlo làm với các bạn, với bà ngoại Luana, với Rajesh, người thích đóng vai điệp viên và với các con chó của chúng tôi. Carlo làm các video hài hước rất hay. Với tài năng chụp hình, Carlo chụp tài liệu để làm triển lãm về Phép lạ Thánh Thể, quyển sách Phép lạ Thánh Thể và Cội nguồn Kitô giáo của châu Âu với sự cộng tác của Sergio Meloni được nhà xuất bản Studio Domenicano Editions ấn hành. Đây là bộ tài liệu quan trọng vì cho đến lúc đó, chưa có tài liệu nào tương tự tập hợp các hình ảnh và tài liệu về các phép lạ Thánh Thể. Chỉ có những bài viết hoặc tập sách nhỏ về đề tài này. Sách của Carlo được tái bản ba lần và được dịch ra nhiều thứ tiếng.

Nhưng ngay từ khi còn rất nhỏ, cả trước khi là thiếu niên, Carlo đã mê khoa học máy tính với nhiều ứng dụng của nó. Carlo giỏi toán và các môn khoa học. Carlo nhanh chóng trở thành người rất giỏi trong việc phát triển các chương trình ngôn ngữ máy tính phức tạp nhất. Hai người bạn của tôi là giáo sư đại học về kỹ thuật máy tính ở Milan rất ngạc nhiên trước tài năng của Carlo. Carlo rất hài hước, em nói nhiều về chuyện này: em mặc áo sơ mi trắng, đeo cặp kính giả để trông giống người lớn và gắn huy hiệu có hàng chữ “Nhà nghiên cứu máy tính” ghim trên áo. Năm 9 tuổi, Carlo bắt đầu nghiên cứu sách vở về khoa học máy tính cấp đại học Carlo mượn ở Đại học Bách khoa Milan. Tuy không học các khóa học trong lãnh vực này nhưng Carlo có thể lập trình bằng Java, C, C++, Ubuntu và thảo chương 3D bằng phần mềm Adobe Suite và logiciel Maya.

Vì Carlo có năng khiếu và luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người nên chúng tôi, Rajesh, bà ngoại Luana là ‘học trò’ đầu tiên của Carlo, sau đó là bạn bè, bạn học, tất cả đều nhờ Carlo giải thích và giúp đỡ để sử dụng máy tính. Vì thế đây là lãnh vực Carlo biểu lộ tình tương trợ, dành thì giờ cho người khác, Carlo lớn lên trong sự tốt lành, phát triển tài năng của mình, Carlo muốn xây dựng một cái gì đó xuất sắc và truyền lại kỹ năng cho mọi người.

Cuối năm thứ ba, Carlo giúp các bạn làm Power Point trình bày bài tập về nhà cho kỳ thi. Cùng với một sinh viên ngành kỹ thuật máy tính, Carlo làm trang web cho giáo xứ Santa Maria Segreta ở Milan. Trong hai năm học ở trường trung học  Lêô-XIlI, Carlo sử dụng tài năng máy tính để phục vụ các bạn cùng lớp và trường học. Mùa hè năm 2006, Carlo làm trang web giới thiệu các công việc thiện nguyện và tông đồ cho giới trẻ và người nghèo của các tu sĩ Dòng Tên.

Trước sự ngạc nhiên lớn lao của chúng tôi, trong Tông huấn Chúa Kitô Sống, Christus vivit, Đức Phanxicô đã giới thiệu Carlo là mẫu mực trong việc dùng các phương tiện truyền thông để phục vụ Chúa:

“Tôi xin nhắc, buổi sáng Phục Sinh hôm nay mang lại cho chúng ta tin vui: có một lối thoát cho các tình huống khó khăn, đau đớn chúng ta đã đề cập, chẳng hạn trong thế giới kỹ thuật, chúng ta có thể có nguy cơ rút lui, cô lập hoặc có một niềm vui trống rỗng. Nhưng chúng ta đừng quên có những người trẻ rất sáng tạo và rất xuất sắc trong lãnh vực này. Đó là điều Chân phước Carlo Acutis đã làm. Chân phước biết rất rõ cơ chế kết nối, quảng cáo và mạng xã hội có thể làm ru ngủ, làm chúng ta lệ thuộc, làm chúng ta bị ám ảnh không biết làm gì cho hết giờ, biến chúng ta thành những tù nhân của tiêu cực và Chân phước Carlo Acutis đã dùng kỹ thuật truyền thông mới để truyền tải Tin Mừng, truyền những giá trị cao đẹp. Carlo không rơi vào bẫy. Carlo thấy nhiều người trẻ tuy khác nhau, nhưng cuối cùng lại giống nhau, họ chạy theo những gì kẻ mạnh áp đặt lên họ qua cơ chế tiêu dùng xuẩn ngốc. Và đó là cách họ chận lại ơn Chúa; họ không cống hiến tài năng cá biệt Chúa ban cho mỗi người. Vì thế Carlo đã nói: ‘Mọi người sinh ra đều là bản gốc, nhưng nhiều người chết đi như những bản sao’. Chúng ta đừng để điều này xảy ra với chúng ta.”

Marta An Nguyễn dịch

Lời của Đức Phanxicô về văn học mang tính cách mạng vì đi ngược lại truyền thống kiểm duyệt của Giáo hội

Lời của Đức Phanxicô về văn học mang tính cách mạng vì đi ngược lại truyền thống kiểm duyệt của Giáo hội

lemonde.fr, William Marx, 2024-08-25

Giáo sư William Marx tại Collège de France: “Lời của Đức Phanxicô về văn học mang tính cách mạng vì đi ngược lại truyền thống kiểm duyệt của Giáo hội.”

Giáo sư William Marx, trường Collège de France nói trên báo Le Monde ngày 4 tháng 8: “Thư của Giáo hoàng về vai trò văn học trong việc đào tạo là sự kiện đáng kể với tất cả những ai yêu thích văn học.”

William Marx, giáo sư tại Collège de France, bày tỏ trong một chuyên mục trên tờ “Le Monde”. Các chuyên gia “đọc” như ông ông Bernard Pivot người Pháp hay bà Oprah Winfrey, người Mỹ thường nói: “Trong những ngày hè nhàm chán, trong cái nóng và trong cô độc của khu phố vắng vẻ, việc tìm một quyển sách hay để đọc giúp chúng ta tránh những lựa chọn vô bổ.” Nhưng “Thư bất thường của Đức Phanxicô về vai trò của văn học trong đào tạo” công bố trong mùa Thế vận gần như được ít người chú ý.

Nhưng tài liệu này là sự kiện đáng kể với những ai yêu thích văn học. Tài liệu được dùng để giải quyết vấn đề ơn gọi, nhưng phạm vi của nó vượt xa mục tiêu nan đầu là đào tạo linh mục. Các nhà lãnh đạo giáo dục, kể cả những người trong lĩnh vực giáo dục thế tục sẽ thấy có điều gì hữu ích ở đây để suy nghĩ. Tôi khuyên quý vị nên đọc thư này cho Bộ trưởng Bộ Giáo dục tương lai.

Việc Giáo hội quan tâm đến văn học không phải là chuyện mới. Chúng ta còn nhớ “Danh sách các sách cấm” được công bố sau Công đồng Trent (1545-1563) và chỉ bị bãi bỏ vào năm 1966: Stendhal, Victor Hugo, George Sand, Gustave Flaubert cùng làm việc này.

Đảo ngược quan điểm

Đức Phanxicô, trong một cử chỉ mà ngài thường làm, đã đảo ngược quan điểm truyền thống. Ngài cho rằng, viết, đọc những bài thơ hay và lãng mạn là nền tảng của mọi nền giáo dục. Văn học buộc chúng ta phải lắng nghe tiếng nói của người khác, giúp chúng ta khám phá các văn hóa khác, bước vào đời sống khác với văn hóa của mình, mời gọi “giải tập trung” và đồng cảm, sửa chữa những bất lực cảm xúc mà thế giới hiện đại phải chịu đựng, những giam cầm mà mỗi cá nhân sống trong bong bóng của họ.

Phim ảnh và các phương tiện nghe nhìn khác cũng giúp chúng ta thoát ra ngoài, nhưng văn học hoạt động với hiệu quả không thể so sánh được. Chúng ta có thể đọc bất cứ lúc nào không cần đến công nghệ. Đó là nghệ thuật dễ tiếp cận cho tất cả mọi người, vì đó là một nghệ thuật “nghèo nàn”, một thuật ngữ Đức Phanxicô không e dè dùng vì ngài quen… sống nghèo như Thánh Phanxicô Assisi.

Tác phẩm văn học được tạo nên từ ngôn từ, văn phong và biểu tượng, đòi hỏi người đọc phải đặt trí tưởng tượng, vận dụng khả năng sáng tạo và diễn tả của riêng mình vào. Việc rút tỉa những điều hay trong sách buộc tâm trí chúng ta phải phát triển sức mạnh của nó. Các phương tiện truyền thông khác thụ động hơn, nhưng đọc buộc chúng ta phải suy nghĩ, phải tích cực.

Đây là những lập luận không có gì mới, chúng ta đã thấy ở Aristotle, Hegel, Valéry, Rilke, Cassirer và Eliot. Điều mới ở đây là được Giáo hoàng nhắc đến.

Năm 1999, trong Thư gởi các nghệ sĩ, Đức Gioan Phaolô II đã xin các nhà sáng tạo tìm sáng kiến của họ từ kitô giáo. Ngài nói phải tách lúa mì ra khỏi cỏ trấu, ngài phản đối loại vatican học phi tôn giáo.

Ca ngợi sự phức tạp về mặt đạo đức

Không có gì giống như vậy với Đức Phanxicô. Không phải ngài khuyên nên đọc những tác phẩm lớn, nhưng tất cả các tác phẩm văn học, không ngoại lệ, ngay cả khi nó có thể gây sốc và làm cho người tín hữu kinh ngạc. Là người thừa kế Thánh I-Nhã, Đức Phanxicô xem tiểu thuyết như “bài tập linh thao” đánh thức ý thức đạo đức của người đọc. Cảm xúc tiêu cực cũng là dấu hiệu cho thấy đầu óc đang hành động.

Văn học là “phòng tập thể dục của phân định”. Tốt hơn triết học và các bài phân tích, văn học dạy chúng ta nhận biết “sự vô ích và việc không thể giảm thiểu bí ẩn của thế giới và của con người thành cực đối nghịch đúng-sai, công bằng hay không công bằng”.

Dưới ngòi bút của ngài, những lời này rất mạnh, thậm chí mang tính cách mạng, đi ngược với truyền thống kiểm duyệt của Giáo hội, nhưng còn đáng ngạc nhiên hơn là chống lại hệ thống thẩm tra hiện đại trong khuôn viên nhà trường dưới danh nghĩa chính trị và hệ tư tưởng. Tuy nhiên, lời khen ngợi về sự phức tạp về mặt đạo đức của văn học chỉ là quay trở lại với nguồn gốc của thần học công giáo: với Basile de Césarée, người khuyến khích giáo dân đọc văn học ngoại giáo, với Thánh Tôma Aquinô, người thấy trong ẩn dụ thơ ca cách duy nhất để diễn tả sự vô hạn của thần thánh.

Ngược với mọi mong chờ, ngài không trích dẫn những tác giả ưu tú của văn học công giáo như Dante, Hopkins hay Bernanos, nhưng ngài trích dẫn Proust, Celan và Borges, các tác giả ngài đã biết ở Argentina. Một kinh ngạc thực sự khi ngài chỉ trích văn sĩ Pháp Cocteau đã bôi nhọ nghệ thuật văn học nhân danh đức tin. Như thể tôn giáo của văn học đã đi về Rôma! Chúng ta có thể tin hơn ở Đức Phanxicô về sức mạnh của văn chương, trong đó ngài thừa nhận “nhiệm vụ hàng đầu được Thiên Chúa giao phó cho con người là “đặt tên” cho các sinh vật và sự vật đó sao?

Khi bức thư gởi đi, các giám mục đã phản đối một đoạn về lễ khai mạc Thế vận hội Olympic bị hiểu sai là một đoạn nhái lại Bữa Tiệc Ly. Họ khó có thể đi xa hơn đỉnh cao tinh thần và trí tuệ mà Đức Phanxicô đã vươn tới. Chúng tôi mơ các nhà lãnh đạo tôn giáo khác sẽ có thể tìm được nguồn cảm hứng từ món quà đặc biệt về trí thông minh và sự cởi mở với mọi thụ tạo. Thi sĩ Apollinaire đã nói điều này năm 1913: “Người châu Âu hiện đại nhất là Đức Piô X.” Chỉ có một cái tên cần thay đổi.

William Marx là giáo sư tại Collège de France, chủ tịch môn Văn học so sánh. Quyển sách mới nhất của ông: “Mùa hè với Don Quixote”, nxb. Ecuador

Marta An Nguyễn dịch

Bài mới nhất