Những bước đầu tiên triều Đức Lêô trong hòa hợp và xoa dịu
lefigaro.fr, Jean-Marie Guénois, Rôma, 2025-05-23
Chúa nhật này Đức Lêô sẽ nhận nhà thờ chính tòa Thánh Gioan Lateran, ngài sẽ hoàn tất mọi giai đoạn trong quá trình nhậm chức, khẳng định ngài là người của hiệp nhất đứng đầu một Giáo hội chia rẽ.
Những bước đi đầu tiên của một giáo hoàng luôn mang tính quyết định. Mặc dù còn quá sớm để nhận ra quy mô triều của ngài, nhưng các chỉ dẫn ngài để lại trong hai mươi ngày đầu sau cuộc bầu cử cho phép chúng ta phác thảo bối cảnh và đường hướng chính ngài sẽ làm.
Với Đức Phanxicô cũng vậy. Ngày 13 tháng 3 năm 2013, với lời chúc giáo dân đầu tiên của ngài ở ban-công Đền thờ Thánh Phêrô, ngài đã định hình chương trình làm việc của ngài. Ngài cúi chào “dân Chúa”, ngài xin giáo dân chúc lành cho ngài, ngài mặc áo chùng trắng đơn giản, mang dây các phép, ngài không mặc lễ phục. Sau khi được bầu, ngài cử hành thánh lễ chúa nhật tại Nhà thờ Thánh Annà, giáo dân nhỏ của Vatican đối diện lối vào của Đội cận vệ Thụy Sĩ. Ngài nói: “Sự khởi đầu của một Giáo hội cho tất cả mọi người, nơi lòng thương xót Chúa chiến thắng tất cả mọi thứ.” Ngài áp dụng phong cách trực tiếp trong đối thoại để đến với thế giới bên ngoài Giáo hội. Đặc biệt ngài tiếp các nhà báo đưa tin về mật nghị để cám ơn họ, một cách tiếp cận chưa từng có, ngài dành lời chúc thầm lặng cho những người không phải là tín hữu hoặc không theo một tôn giáo nào.
“Học nghề”
Và tất cả các giáo hoàng mới đều như vậy. Họ học “nghề” đặc biệt này bằng cách đi, sau khi đã chấp nhận gánh nặng này. Đức Bênêđíctô XVI, người hiểu rõ gánh nặng này, ngài kế nhiệm Đức Gioan-Phaolô II đã lâm bệnh lâu ngày. Không ồn ào, ngài để lại dấu ấn qua phong cách kín đáo, rụt rè nhưng mãnh liệt về mặt thiêng liêng. Ngài được biết đến, được kính trọng mà không cần phải chứng minh hay có sáng kiến gì.
Theo tinh thần này, Hồng y Robert Francis Prevost đã đưa ra một loạt tín hiệu rất rõ ràng trong hai mươi ngày qua. Đây không phải là ngôn ngữ bí ẩn hay những dự kiến giả định như khói “trắng” của Nhà nguyện Sistine, nhưng là ngôn ngữ ký hiệu của những người mới vào “nghề”, không có mục đích truyền đạt một thông điệp cụ thể nào. Tuy nhiên, lời kêu gọi hiệp nhất Giáo hội, yêu mến Chúa Kitô và truyền giáo đã xuất hiện. Về thái độ, cử chỉ, lời nói, sự im lặng của ngài nói lên phong cách của ngài.
Giải thích hiện tượng và dấu hiệu này không phải là một khoa học chính xác. Giữa cuộc sống riêng tư của Giáo hoàng và các cuộc họp với cộng sự tại văn phòng, ngài tránh xa những con mắt tò mò, nhưng chúng ta đã bỏ qua một chi tiết rất quan trọng. Những cảm nhận đầu tiên khi một giáo hoàng mới nhậm chức không sai lầm. Bảy dấu hiệu chúng ta nhận ra không phải là chân lý của phúc âm, nhưng là những viên sỏi của Chú bé Tí hon vẫn có thể đưa ra một… đường đi!
Người hướng nội
Một hiện tượng lạ xảy ra buổi tối khi ngài xuất hiện ở ban-công Đền thờ Thánh Phêrô. Rõ ràng nhiều người cảm nhận có niềm vui vỡ òa pha lẫn với cảm giác bình yên. Một số người mô tả họ cảm nhận một bình yên nội tâm. Rõ ràng là chủ quan, nhưng chữ “hòa bình” cũng là chữ đầu tiên của ngài – “hòa bình cho anh chị em” đã liên tục xuất hiện trong những ngày tiếp theo ở thế giới nhỏ bé Vatican.
“Hiệu ứng Lêô XIV” không phải là ảo tưởng, dù Vatican luôn có những tranh giành quyền lực. Phần lớn lời chứng từ là của những người hành hương, những người công giáo có mặt tại đây, họ nói lên cảm nhận của họ về người đứng đầu mới của Giáo hội công giáo. Những người đã biết ngài, những người đã gặp ngài sau đó đều đồng ý với cảm nhận này. Yếu tố cá nhân của người có đời sống nội tâm, đời sống cầu nguyện sẽ đánh dấu triều này. Cũng giống như những gì đã xảy ra với Đức Bênêđíctô XVI dù ngài không có nét rạng rỡ tự nhiên này. Tân giáo hoàng là môn đệ của Thánh Augustinô, tiến sĩ Giáo hội, người đi tìm Chúa khắp nơi để rồi cuối cùng tìm Chúa trong chính lòng mình: “Interior intimo meo, gần với chính mình hơn cả chính mình.” Trường phái tâm linh này là một trong những trường phái quan trọng nhất của Giáo hội công giáo. Một tinh thần mang thành quả vô hình bên trong nhưng rất mạnh mẽ cho triều giáo hoàng này.
Người lắng nghe
Một sự kiện nhỏ xảy ra sáng thứ bảy 10 tháng 5, hai ngày sau khi ngài được bầu. Tại giảng đường dành cho các cuộc họp thường kỳ của Thượng hội đồng, lần đầu Đức Lêô tiếp Hồng y đoàn. Bài phát biểu rất được mong chờ vì đây là bài phát biểu đầu tiên của ngài sau tối bầu cử. Ngài sẽ đọc bài ngài đã chuẩn bị nhưng trọng tâm chính cuộc họp không phải là đọc tài liệu nhưng là trao đổi, nói chuyện với các hồng y. Mục đích: nhận “lời khuyên và đề xuất” của các hồng y. Chưa từng thấy trước đây! Vì thế, với tư cách là người đứng đầu buổi họp, ngài tham khảo ý kiến trực tiếp, không qua mạng lưới, không qua máy quay phim.
Một số người thấy đây là cách ngài áp dụng “tính công đồng” đã có từ người tiền nhiệm của ngài, một chính quyền công đồng của Giáo hội với tất cả những người đã rửa tội, một hoạt động cụ thể của “tính đồng nghị”, một chính phủ với tất cả các “giám mục”. Hai điều này không giống nhau. Giáo hoàng mới không phản đối cả hai điều này. Với ngài, đây là hai cách thiết yếu để có được thông tin và đưa ra quyết định đúng đắn. Ngài hứa với các hồng y sẽ họp thường xuyên. Điều mà Đức Phanxicô, dù ngài “có tinh thần công đồng”, nhưng ngài chỉ làm một lần trong 12 năm giáo hoàng của ngài…
Sơ Yvonne Reungoat người Pháp, cựu Bề trên Tỉnh Dòng của Dòng Đức Bà Phù hộ Giáo dân, thường được gọi là “Dòng Salêdiêng Don Bosco” là một trong các nữ tu được Đức Phanxicô đưa vào Hội đồng Giám mục, vì thế sơ đã làm việc trực tiếp với Hồng y Prevost, Sơ xác nhận: “Tôi có thể xác nhận khả năng lắng nghe, sự tôn trọng của ngài với suy nghĩ của mỗi người, khả năng đào sâu vào các câu hỏi trên quan điểm đức tin. Ngài không chỉ dừng lại ở bề ngoài, ngài có chiều sâu tâm linh lớn lao. Ngài thanh thản. Đối diện với những thách thức, ngài giữ bình thản để nhận ra các con đường có thể mở ra. Đây là điểm quan trọng trong trách nhiệm mới của ngài: ngài không mất bình tĩnh trước những khó khăn.”
Người mạnh mẽ
Là người lắng nghe, ngài đưa ra quyết định, nhưng không lo lắng về sự ủng hộ của mọi người trước quyết định của mình. Một trong các cộng sự thân cận của ngài nói: “Ngài chu đáo và thận trọng. Dĩ nhiên, như mọi người, ngài có thể bị ảnh hưởng vì thế các cố vấn và ban điều hành của ngài rất quan trọng. Ngài là người thống nhất, ngài không ngần ngại đưa ra những quyết định mạnh mẽ.” Hồng y niên trưởng 91 tuổi người Ý Giovanni Battista Re, ngài hiểu rõ giáo triều hơn bất kỳ ai, ngài đã chứng kiến nhiều thế hệ giáo sĩ làm việc, trong một phỏng vấn với báo Il Fatto Quotidiano ngày 17 tháng 5, ngài nói: “Đức Lêô sẽ dẫn dắt Giáo hội bằng sự khôn ngoan và kiên định. Ngài mạnh mẽ, ngài biết cách đưa ra quyết định.”
Dù ngài chưa cai trị theo đúng nghĩa cai trị, nhưng ngài đã cho thấy ngài có tự do nội tâm: những lời ngài chúc phúc trong suốt tuần nay ngài luôn đọc bằng tiếng la-tinh theo hình thức cổ điển nhất của Giáo hội, ngược với phong cách của người tiền nhiệm nhưng vẫn phù hợp với truyền thống, nhưng không theo chủ nghĩa truyền thống. Đây là dấu hiệu của sự tự do tại Vatican, nơi từng chi tiết nhỏ nhất cũng được đánh giá, phán xét, hoan nghênh hoặc bác bỏ. Nụ cười chào đón của ngài hợp với cái nhìn sắc sảo của ngài, tạo ấn tượng như thể ngài biết rất rõ mình đang đi đâu. Và ngài quyết đoán. Ngày 18 tháng 5, khi ngài phát biểu trước các đại diện tôn giáo, ngài khẳng định động lực của chủ nghĩa đại kết, sự hiệp nhất của kitô hữu, thông qua con đường hoán cải nội tâm hướng về Chúa Kitô chứ không qua các nhượng bộ.
Ngài khẳng định ưu tiên đối thoại với Do thái giáo hơn các tôn giáo không phải kitô giáo khác: “Do nguồn gốc Do thái của kitô giáo, tất cả các tín hữu kitô đều có mối quan hệ đặc biệt với Do thái giáo. Đối thoại thần học này rất gần gũi với trái tim của tôi.” Về phần Hồi giáo, họ hoan nghênh Đức Phanxicô đã mở rộng vòng tay cho “tình anh em toàn cầu”, Đức Lêô đưa ra hai yếu tố để đảm bảo “nền tảng vững chắc và xây dựng cầu nối giữa các cộng đồng”: Tôn trọng lẫn nhau và tự do lương tâm.
Người của thế giới
Tên họ gia đình của ngài tạo nhiều thắc mắc. Tổ tiên của ngài có phải là người Pháp không? Ngài là con cháu của một dòng máu lai có nguồn gốc từ Normandy, nhưng ngài cũng lai Haiti. Ngài ở một thời gian dài ở Peru và ngài đã nhập quốc tịch Peru. Ngài là bề trên Tỉnh dóng Dòng Thánh Augustinô, vì thế ngài có cơ hội đi khắp thế giới, một điều mới mẻ so với các tiền nhiệm của ngài.
Do đó, có thể nói ngài được “ghi dấu” qua hai nền văn hóa Bắc Mỹ và Nam Mỹ, qua kiến thức của ngài về Châu Âu và Châu Á. Chưa bao giờ có một Giáo hoàng nào lại có nét “pha trộn” của nhiều nguồn gốc và văn hóa khác nhau như vậy. Vì thế ngài là công dân toàn cầu, theo đúng tính phổ quát của công giáo. Tuy có nguồn gốc và kinh nghiệm đa dạng, ngài vẫn là người công giáo sâu sắc. Đây chính là trọng tâm, là nguồn gốc thiêng liêng, là bản sắc của ngài. Một pha trộn cá nhân hiếm có, cô đọng bên trong một “tính công giáo” đích thực. Là người Châu Mỹ, nhưng ngài đến từ khắp mọi nơi, không nhầm lẫn, vì ngài biết trọng tâm của ngài. Những giáo hoàng trước ngài, Đức Gioan XXIII, Phaolô VI, Gioan Phaolô I người Ý, Gioan Phaolô II người Ba Lan, Đức Bênêđíctô XVI người Đức, Đức Phanxicô người Argentina đều gắn chặt chẽ với quốc tịch của các ngài. Đức Lêô được mọi người xem như người thân thuộc của họ.
Người cổ điển
Hơn bao giờ hết, trong tôn giáo, áo quần không làm nên thầy tu. Truyền thống phụng vụ công giáo có những trang phục mang ý nghĩa. Đức Phanxicô đã tùy tiện thay đổi nhưng người kế vị ngài không thay đổi. Ngay từ lần đầu xuất hiện, Đức Lêô đã mặc phẩm phục phụng vụ truyền thống của giáo hoàng. Một số người nghĩ ngài sẽ không dùng chiếc xe Fiat 500 của Đức Phanxicô. Đức Lêô cử hành thánh lễ hoặc ban phép lành như thường, nhưng ngài tuân thủ nghiêm ngặt nghi lễ phụng vụ cổ điển. Ngài nhắc đến Đức Lêô XIII với thông điệp Tân sự Rerum Novarum về học thuyết xã hội, ngài giải thích phương tiện tốt nhất của “công lý xã hội cho một xã hội hòa hợp và hòa bình chính là gia đình, được xây dựng trên sự kết hợp giữa một người đàn ông và một phụ nữ!”
Mọi thứ cho thấy tiến sĩ giáo luật sẽ không đổi mới phương pháp giảng dạy, nhưng tận dụng tối đa di sản to lớn này của giáo lý công giáo. Nếu chúng ta mong chờ có thay đổi, chắc chắn thay đổi này không ở lãnh vực thần học hay bất cứ điều gì tương tự. Ngài đã nói rõ, lời kêu gọi truyền giáo của ngài bắt đầu bằng sự hoán cải nội tâm sâu sắc với Chúa Kitô, trước bất kỳ đổi mới nào. Đây chính là ý nghĩa bài giảng của ngài trong thánh lễ nhậm chức. Trên thực tế, các hồng y bầu ngài đã cảm thấy, sau triều giáo hoàng bận rộn, cần phải để giáo dân nghỉ ngơi, sắp xếp mọi thứ và xây dựng lại sự thống nhất hòa bình.
Nhưng kế thừa không phải là phục hồi. Kế thừa là thể hiện sự trưởng thành được xây dựng trên di sản trực tiếp của Đức Phaolô VI, Đức Gioan-Phaolô II, Đức Bênêđíctô XVI. Bài phát biểu quan trọng đầu tiên của ngài trước các hồng y ngày thứ bảy 10 tháng 5 minh họa cho đường lối cổ điển của ngài. Ngài lấy cảm hứng từ Tông huấn Niềm vui Tin mừng của Đức Phanxicô, đây là thứ tự sáu ưu tiên của Đức Lêô XIV: “Trở về với quyền tối thượng của Chúa Kitô trong việc loan báo Tin Mừng; hoán cải truyền giáo của toàn thể cộng đồng kitô giáo; phát triển trong tính hợp đoàn và công đồng; chú ý đến cảm thức đức tin sensus fidei, đặc biệt trong những hình thức chân thực và bao gồm nhất của nó, như lòng mộ đạo bình dân; quan tâm yêu thương đến những người bé nhỏ và bị bỏ rơi; đối thoại can đảm và tự tin với thế giới đương đại với các thành phần khác nhau và thực tại khác nhau của.”
Có hai điểm đáng chú ý: khẳng định “tính công đồng” quản trị với những người đã chịu phép rửa tội, điều Đức Phanxicô rất trân trọng, nhưng không thể thiếu “tính đồng đoàn” – cùng cai quản với các giám mục – những người có quyền lực đã bị đặt dấu hỏi trong Thượng Hội đồng tháng 10 năm 2024 và năm 2025, chú ý đến những người bị bỏ lại phía sau, trở về với quyền tối thượng của Chúa Kitô trong loan báo Tin Mừng là ưu tiên hàng đầu.
Người hòa hợp
Những ai đã làm việc trong Dòng tu của ngài, trong giáo phận Chiclayo ở Peru hoặc trong Bộ Giám mục đều nhấn mạnh đến đức tính hòa hợp, khả năng làm việc cho hiệp nhất của ngài, dù không phải lúc nào ngài đưa ra quyết định cũng làm mọi người hài lòng. Trong thánh lễ nhậm chức, ngài kêu gọi đoàn kết. Chúng ta thấy ngài là tâm lý gia của đồng thuận, đây cũng là đặc điểm quy tắc và tinh thần Augustinô. Thánh Augustinô đã xin: “Trên hết, hãy sống đồng tâm nhất trí trong gia đình, có một tâm hồn và một trái tim hướng về Thiên Chúa.”
Các tu sĩ Dòng Tên sống trong cộng đồng nhưng mỗi người có cách riêng của mình, các tu sĩ Dòng Thánh Augustinô hiểu gia đình tôn giáo, vun đắp đời sống cộng đồng và cầu nguyện nhưng không sống ẩn dật. Tìm kiếm hòa hợp là một trong những đặc điểm của họ. Khi đặt “hòa bình” vào trọng tâm, hòa bình nội tâm, hòa bình với người khác, hòa bình giữa các quốc gia mà nguồn gốc là “Chúa Kitô”, Đức Lêô nhấn mạnh đến vị trí trọng tâm của Chúa Kitô trong mọi sự. Vì thế triều của ngài mang nét êm ả yên bình sau triều giáo hoàng cải cách, liên tục đổi mới, gần như bùng nổ. Ban đầu, Đức Phanxicô đánh thức Giáo hội nhưng cuối cùng ngài đưa Giáo hội vào khủng hoảng. Đức Lêô được các hồng y chọn để Giáo hội lấy lại sự bình thản nhưng không từ bỏ cải cách hay quên truyền thống.
Định nghĩa về sự hiệp nhất Đức Lêô đưa ra ngày 19 tháng 5 là đón nhận tất cả các tôn giáo, định nghĩa này rất có ý nghĩa: “Là Giám mục của giáo phận Rôma, một trong những nhiệm vụ hàng đầu của tôi là tái lập sự hiệp thông trọn vẹn và hữu hình giữa tất cả tín hữu cùng tuyên xưng một đức tin vào Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Tôi mong muốn được hiệp nhất trong đức tin, Giáo hội tái lập sự hiệp thông trọn vẹn giữa tất cả tín hữu kitô.” Ngài giải thích ý nghĩa khẩu hiệu giám mục Thánh Augustinô “Với anh em, tôi là tín hữu kitô, vì anh em, tôi là giám mục” như sau: “Sự hiệp thông của chúng ta hội tụ về Chúa Giêsu Kitô. Chúng ta càng trung thành và vâng phục Ngài bao nhiêu, chúng ta càng hiệp nhất với nhau bấy nhiêu.”
Người tự do
Đức Lêô đã làm nhiều người ở Vatican và nhiều nơi khác ngạc nhiên khi ngài tiếp Bề trên của Opus Dei, Đức Cha Fernando Ocariz ở một trong những buổi tiếp kiến đầu tiên của ngài. Tổ chức gây tranh cãi này thúc đẩy “sự thánh thiện” của các thành viên, chủ yếu là giáo dân – 90.000 giáo dân và 1.900 linh mục – thông qua công việc hàng ngày của họ. Tổ chức được Đức Gioan-Phaolô II và Đức Bênêđíctô XVI ủng hộ, nhưng không được Đức Phanxicô ủng hộ, ngài bỏ địa vị “giáo đoàn cá nhân” của Opus Dei.
Phong trào Opus Dei đã có nền tảng vững chắc ở Peru, Giám mục Prevost rất quen thuộc với công việc này của Giáo hội dù ngài không phải là thành viên của giáo đoàn. Mối quan hệ được cho là tốt đẹp. Nếu có một trường hợp nào đó đang chờ giải quyết thì đó chính là trường hợp này, vì tổ chức Opus Dei sắp phải thông qua những điều lệ mới họ đã được tham khảo nhưng lại làm thay đổi sâu sắc đặc tính của họ là một giáo đoàn thế tục. Chưa ai biết việc gì sẽ xảy ra, nhưng dù sao, một trong những cuộc gặp đầu tiên của ngài với tổ chức Opus Dei cho thấy sự tự do sâu sắc của ngài. Ngài không quan tâm đến những gì mọi người sẽ nói, phản xạ suy nghĩ ức chế và gần như tự động này ở Vatican.
Cũng một tự do nội tâm như vậy, ngày 19 tháng 5 ngài cách chức Đức Cha Paglia, chủ tịch Viện Gia đình Gioan-Phaolô II. Cũng vậy với căn hộ Giáo hoàng ở Dinh Tông tòa. Nhiều người nghĩ không có người kế nhiệm nào của Đức Phanxicô dám mở lại những cánh cửa này. Đức Lêô đã làm. Rất có khả năng ngài sẽ sống ở đây, dù chưa chính thức. Không phải vì sở thích xa hoa – căn hộ rộng lớn nhưng rất giản dị – một dạng ẩn thất, một nơi ẩn dật để bảo vệ bản thân khỏi ảnh hưởng của giáo triều. Không cần phải sống cô lập, nhưng trên hết được tự do, yên tỉnh.
Đức Lêô không phải là người cánh tả, dù ngài có những hoạt động từ thiện kín đáo và hiệu quả trên thực địa nhằm giúp đỡ người nghèo và người di cư ở Peru. Thông điệp của ngài không mang tính chính trị: trọng tâm là “Chúa Kitô”, từ năm 17 tuổi, ngài đã hiến dâng đời ngài cho Chúa Kitô!
Trong bài giảng thánh lễ, ngài đặt mình ra khỏi mọi tính toán, ngài tuyên bố: “Đã đến lúc yêu thương!”
Marta An Nguyễn dịch
Cuộc sống của Đức Lêô XIV ở Dinh Tông tòa sẽ như thế nào?
Hòa bình, công lý và sự thật: trọng tâm ngoại giao của Đức Lêô XIV
Những bước đầu tiên triều Đức Lêô trong hòa hợp và xoa dịu
Đức Lêô XIV: không bao giờ lầm
Đức Lêô XIV: Những bước đi đầu tiên của Giáo hoàng giữa hiệp thông và hiệu ứng “muôn màu sắc”?
Đức Lêô và ơn nước mắt