Home Blog Page 351

Andrea Tornielli: Chúng ta không bao giờ biết Chúa Giêsu cho đủ

Andrea Tornielli: Chúng ta không bao giờ biết Chúa Giêsu cho đủ

lepoint.fr, Jérôme Cordelier, 2023-02-19

Nhà báo người Ý xuất bản quyển sách “Cuộc đời Chúa Giêsu”, một câu chuyện nổi tiếng được Đức Phanxicô, người ông rất gần viết lời nói đầu. Bài phỏng vấn. Nhà xuất bản Cerf vừa phát hành quyển sách Cuộc đời Chúa Giêsu ấn bản tiếng Pháp của tác giả Andrea Tornielli, nhà báo, nhà vatican học. Ông làm việc cho nhật báo Ý La Stampa trong nhiều năm, tác giả của nhiều quyển sách về lịch sử Giáo hội và tiểu sử các giáo hoàng, bạn thân của Đức Phanxicô, hiện là giám đốc biên tập của các phương tiện truyền thông, đài phát thanh, truyền hình, bài viết được phát hành trên toàn thế giới.

Ấn bản tiếng Pháp Cuộc đời Chúa Giêsu ra mắt ngày 9 tháng 2 tại Pháp, với số lượng 20.000 bản. Với phong cách nhiều màu sắc, đúng là sách như một kỹ thuật phim màu, technicolor, các cảnh trong Phúc âm được tác giả dựng lên từng chi tiết, các đoạn trong sách thánh và các lời bình luận của Đức Phanxicô. Ông Jean-François Colosimo, sử gia tôn giáo và là ông chủ nhà xuất bản Cerf tuyên bố: “Không ai thực sự còn biết Chúa Giêsu là ai nữa. Người ta nói về một Chúa Giêsu do thái, Chúa Giêsu hồi giáo hay Chúa Giêsu phật giáo, nhưng ngày càng ít nói về Chúa Giêsu của các phúc âm kitô giáo. Với quyển sách này, độc giả bước vào cuộc đời của Chúa Kitô như đi vào một quyển tiểu thuyết. Đọc dễ dàng đến mức nó sẽ thu hút độc giả như Stephen King đã lôi cuốn độc giả với Harlequin của ông.”

Nhà văn Andrea Tornielli lấy cảm hứng từ các bản văn Kinh thánh, các bài giảng của giáo hoàng cũng như quyển sách Cuộc đời Chúa Giêsu sâu sắc và tinh tế của nhà văn công giáo François Mauriac, mà ở cuối lời nói đầu của ấn bản đầu tiên, ông đã nhắc lại câu nói của những người lính canh mà các giáo hoàng đã khiển trách vì đã không đặt tay trên Chúa Giêsu: “Chưa bao giờ có một người nào nói như người này.”

Nhà văn Andrea Tornielli. – Eric TSCHAEN/REA / “LE POINT”

Vì sao ông kể lại cuộc đời Chúa Giêsu?

Andrea Tornielli: Vì chúng ta không bao giờ biết đủ về Chúa Giêsu. Vậy mà Chúa Giêsu lại hiện diện trong cuộc sống của mọi người. Khi chúng ta viết một bức thư hoặc một e-mail, chúng ta ghi ngày tháng bằng cách đếm số năm kể từ ngày Chúa giáng sinh. Tất cả chúng ta đều cảm thấy hạnh phúc khi nhận quà Giáng sinh, hoặc ngủ nướng thêm một chút sáng chúa nhật, dù chúng ta không tin vào Chúa. Chúa Giêsu tiếp tục tác động đến cuộc sống chúng ta, nhưng ngày càng có nhiều người không nhận thức được ảnh hưởng của Ngài với nền văn hóa và xã hội chúng ta.

Cuộc đời của Chúa Giêsu “của ông” khác với cuộc đời của những người viết tiểu sử khác như thế nào?

Sự khác biệt lớn là tôi xen vào văn bản cổ điển của các sách Phúc âm, những bình luận ngắn gọn từ giáo hoàng và thành quả của trí tưởng tượng của tôi. Ba phần phù hợp với nhau trong một câu chuyện duy nhất và dễ tiếp cận, nhưng chúng khá khác biệt, cho phép độc giả  nắm bắt được sự khác biệt. Tất cả mọi thứ được xây dựng thành một câu chuyện duy nhất, đọc dễ dàng.

Đâu là nguồn cảm hứng của ông?

Tôi đã đọc nhiều sách về cuộc đời Chúa Giêsu, nhưng đặc biệt là quyển sách cơ bản của cha xứ Ricciotti xuất bản vào những năm 1940, tái tạo lại cuộc đời của Chúa Giêsu không chỉ từ quan điểm lịch sử mà còn từ quan điểm khảo cổ học và chú giải. Tôi cũng cảm hứng từ quyển sách Cuộc đời Chúa Giêsu của tác giả François Mauriac, trong đó tôi mượn đoạn văn viết về các Mối phúc và suy tư của linh mục thần học gia Thụy Sĩ Maurice Zundel, ngài nhấn mạnh và theo tôi, đó là đoạn văn đưa ra định nghĩa về kitô giáo phù hợp nhất, trước hết đó là cuộc gặp với một con người, chứ không phải với một học thuyết hay một triết lý.

Đó là ba quyển sách quan trọng vì chúng nắm bắt được toàn bộ cuộc đời Chúa Giêsu. Nhưng đó là bài bình luận thần học, cho phép chúng ta đi vào sự hiện hữu của Chúa Giêsu. Quyển sách của tôi ở mức độ thấp hơn. Tôi không tìm cách làm một công trình thần học, mà chỉ muốn kể câu chuyện cuộc đời của Chúa Giêsu.

Đức Phanxicô viết lời nói đầu mạnh mẽ cho quyển sách của ông, và những suy tư của ngài xuyên suốt văn bản. Một số người nói chính ngài nhờ ông viết quyển này…

Chuyện không phải như vậy. Trong thời gian khủng hoảng Covid, trong lần cách ly đầu tiên, mỗi buổi sáng Đức Phanxicô dâng thánh lễ ở Nhà nguyện Thánh Marta và được trực tiếp truyền hình, ngài chú giải cuộc đời Chúa Giêsu trong nhiều bài giảng khác nhau, như ngài vẫn làm kể từ đầu triều của ngài. Những bài giảng tự phát, xuất phát từ trái tim, không phải là bài diễn văn nên có nhiều tác động. Một hôm, một người bạn là linh mục gọi cho tôi và nói: vì sao anh không kể lại cuộc đời Chúa Giêsu qua các lời bình luận của giáo hoàng, dùng các bài giảng của ngài? Đây là cách ý tưởng được sinh ra.

Những nguồn nào ông đã dùng để kể cuộc đời Chúa Giêsu?

Tôi đã viết nhiều tác phẩm về tính lịch sử của các sách Phúc âm; và một khảo sát lịch sử về sự ra đời và phục sinh. Tôi đã đọc rất nhiều về chủ đề này nên đã giúp tôi nhiều để viết câu chuyện này. Từ đó tôi vào trọng tâm những cảnh trong Tin Mừng, cố gắng đặt mình vào vị trí của một nhân chứng kể lại những gì họ thấy, bằng cách mô tả càng sát càng tốt những cảnh sinh hoạt hàng ngày, họ ăn gì, mặc gì… Ngay cả những tên tôi dùng cũng gần nhất có thể với những tên của những người cùng thời.

Chúa Kitô bị đòn roi, Le Caravage. – Leemage via AFP / Luisa Ricciarini

Với ông, Chúa Giêsu là ai?

Tất nhiên, đó là Thiên Chúa nhập thể, Đấng bao gồm nhân tính trong con người của Ngài ở đỉnh cao. Chúng ta có thể nhìn thấy ở Ngài một nhân tính trọn vẹn, hoàn tựu. Đặc điểm của Chúa Giêsu trong mối quan hệ với người khác là để cho thực tại chạm đến mình, kể cả để cho chính mình bị tổn thương vì nó. Ngài không thờ ơ trước đau khổ của người khác. Như chúng ta thấy trong cảnh ở thành Naim. Chúa Giêsu dẫn môn đệ đi vào thành và Ngài đi ngang qua một đám tang. Một người phụ nữ góa chồng đưa con trai duy nhất của bà về nơi an nghỉ cuối cùng. Đó là một đám tang đầy đau khổ và nước mắt, rời thành phố để chôn đứa con. Hai nhóm chạm nhau. Chúa Giêsu nhìn người phụ nữ này, Ngài xúc động vì nỗi đau của người góa phụ, Ngài đến gần và làm cho con bà sống lại. Đức Phanxicô nhấn mạnh, trong các sách Tin Mừng, cái nhìn quan trọng hơn là lời nói.

Không phải chúng ta đã biết mọi thứ về cuộc đời của Chúa Giêsu Kitô sao?

Mỗi lần đọc lại Tin Mừng, chúng ta dừng lại ở một điều gì đó mới mẻ đang thách thức chúng ta. Chẳng hạn khi viết quyển sách này, tôi nhận ra sự vĩ đại của viên đại đội trưởng la-mã. Ông là người tốt, ngoại giáo, được các nhà chức trách tôn giáo của Capharnaum đánh giá cao. Mọi người vào thời điểm đó đều muốn đón Chúa Giêsu Kitô vào nhà họ. Và người đàn ông này, dường như rất xa cách với Chúa đã nói một câu cơ bản mà ngày nay được lặp lại trong tất cả các cử hành phụng vụ: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” Và Chúa Giêsu ngạc nhiên, Ngài nói với các môn đệ: “Ta chưa bao giờ thấy ai có đức tin mãnh liệt như người này.” Vậy mà ông là người ngoại đạo.

Làm thế nào chúng ta có thể chắc chắn về tính xác thực của những câu chuyện này?

Không ai còn nghi ngờ Chúa Giêsu đã tồn tại. Hiện nay có một số nguồn bên ngoài các sách Phúc âm hỗ trợ thực tế này. Sau đó, việc tin Chúa Giêsu là con Đức Chúa Trời lại là một chuyện khác. Các thánh sử viết Phúc âm đi theo Ngài bằng con mắt đức tin. Trở thành một phần của câu chuyện này không có nghĩa là chúng ta kém khách quan hơn. Kitô giáo là một sự kiện nối liền với lịch sử thế giới. Mỗi chúa nhật, ở mọi nơi trên thế giới, người công giáo đọc Kinh Tin Kính, là một tổng hợp ngắn gọn về những gì họ tin. Và từ niềm tin này xuất hiện một cái tên, quan tổng trấn Philatô, một người ít được biết đến trong vùng Giuđê. Ông có một liên kết rất mạnh với lịch sử của thời điểm đó. Vì thế cuộc đời của Chúa Giêsu Kitô có một liên hệ với không gian và lịch sử chính xác và không thể nghi ngờ. Những khám phá về khảo cổ học và lịch sử không phủ nhận lời tường thuật của Phúc âm.

Ông là người gần gũi với Đức Phanxicô, ông tìm thấy gì nơi ngài về Chúa Giêsu Kitô?

Tôi biết hồng y Bergoglio năm 2005, tôi chạy theo ngài ở Quảng trường Thánh Phêrô để tặng ngài một trong những cuốn sách của tôi. Điều làm tôi ấn tượng nhất lúc đó là sự gần gũi của ngài với mọi người và lòng thương xót của ngài. Về điểm này, ngài là môn đệ xứng đáng của Chúa Giêsu. Thông điệp quan trọng nhất trong triều Đức Phanxicô là nói với mọi người, có một Thiên Chúa yêu thương chúng ta, đang chờ chúng ta để ôm chúng ta trong vòng tay Ngài và tha thứ cho chúng ta.

Làm thế nào để ông đến gần với giáo hoàng?

Tôi biết ngài trước khi ngài là giáo hoàng. Vì vậy, khi cần, ngài gởi các tờ giấy viết tay, được một trong các thư ký của ngài chụp lại và gởi cho tôi qua e-mail. Hoặc ngài gọi cho tôi, ngài luôn dùng điện thoại bàn, không bao giờ ngài dùng điện thoại di động.

Ngài có thay đổi khi ngài là giáo hoàng không?

Tôi thấy không có khác biệt trong mối quan hệ cá nhân giữa tôi và ngài. Nhưng trong tiếp xúc với mọi người là có thay đổi, chắc chắn. Khi còn là hồng y, ngài là người rất dè dặt. Ngài đã biến đổi khi là giáo hoàng.

Bây giờ ngài như thế nào?

Chúng ta biết ngài bị đau đầu gối, ngài đi lại khó khăn. Nhưng ngài tiếp tục hoàn thành chức vụ của ngài, lên kế hoạch cho những chuyến đi, nghĩ về tương lai. Tôi có thể đảm bảo với ông, ngài sẽ đi trọn con đường. Sự chú ý của thế giới đang tập trung vào cuộc chiến ở Ukraine, nhưng ngài chuyển sự chú ý sang những cuộc xung đột đã bị lãng quên, đặc biệt là ở Nam Sudan, nơi tôi đã đi theo ngài gần đây.

Ông có sẽ nói, như một số người ở Rôma nói, rằng sự ra đi của Đức Bênêđictô XVI sẽ làm cho Đức Phanxicô được tự do hơn không?

Không. Đức Bênêđictô XVI không bao giờ là một gánh nặng, mà đúng hơn là một trợ giúp. Ngài là người hiện diện, ngài không chống đối. Năm 2013, trong một phỏng vấn trên máy bay, Đức Phanxicô đã nói về ngài như người ông chúng ta có trong nhà. Phải nhìn nhận mối quan hệ của họ như vậy.

Chi tiết từ một bức tranh của Fra Angelico. – Manuel Cohen

Giáo hội Công giáo có thể làm gì để thoát khỏi cuộc khủng hoảng cấu trúc mà Giáo hội đang sa lầy?

Sự kiện gặp Chúa Giêsu vẫn là giải pháp cho mọi vấn đề của Giáo Hội, quá khứ, hiện tại và tương lai. Lịch sử đã trải qua những giai đoạn khó khăn hơn nhiều. Hồng y Consalvi là hồng y Quốc vụ khanh vĩ đại nhất trong lịch sử Giáo hội dưới thời Đức Piô VII, khi được tin Napoléon muốn tiêu diệt Giáo hội, ngài đã vặn lại: “Ông sẽ không bao giờ thành công, chúng ta, chúng ta đã không đến đó trong suốt thời gian này, dù chúng ta tội lỗi, dù các tai tiếng của chúng ta.” Câu này đã được hồng y Ratzinger, trước khi là giáo hoàng Bênêđictô XVI nhắc lại năm 2000, khi trình bày việc thanh tẩy ký ức được Đức Gioan Phaolô II yêu cầu, cụ thể là lời xin tha thứ cho mọi tội lỗi giáo dân đã phạm trong suốt lịch sử. Có cần nhắc lại điều gì đã duy trì Giáo hội không thuộc thứ trật loài người không?

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Tiếng nói của giáo hoàng, tiếng kêu trong sa mạc

Một nữ tu bị bắt cóc phải trả bao nhiêu?

Một nữ tu bị bắt cóc phải trả bao nhiêu?

Giống như các quốc gia khác, Tòa thánh thường xuyên trả các khoản tiền chuộc để trả tự do cho các con tin, linh mục hoặc nữ tu. Nhưng đây có phải là chiến lược tốt nhất? Điều gì sẽ xảy ra nếu “phi chính trị hóa” các vụ bắt cóc bằng cách giao cho các tổ chức phi chính phủ giải quyết để có thể trả ít hơn không?

la-croix.com, Jean-Pierre Denis, nhà văn và nhà báo. Giám đốc Văn hóa & Tôn giáo nhà xuất bản Bayard

Tại Đền thờ Thánh Phêrô, Đức Phanxicô chào nữ tu người Colombia vừa được trả tự do sau mấy năm bị cầm tù ở Mali, trong tay các kẻ khủng bố hồi giáo. Cảnh ngày 10 tháng 10 năm 2021 thật xúc động. Nhưng nữ tu Gloria Cecilia Narvaez đã thoát tay những kẻ bắt giữ sơ như thế nào? Manh mối câu hỏi mà không ai dám đặt lại đến từ người mà gần như mọi người không thể tin. Trong phiên tòa thối hoắc, hồng y Becciu, từng là hồng y phụ tá Quốc vụ khanh bị buộc tội tham nhũng, khẳng định Vatican đã trả khoảng một triệu âu kim và giáo hoàng đã biết chuyện này.

Đức Phanxicô ban phép lành cho nữ tu Gloria Cecilia Narvaez trong thánh lễ khai mạc Thượng hội đồng ngày 10 tháng 10-2021

Đúng hay sai ? Khẳng định của hồng y Becciu có thể chấp nhận. Trong một thời gian rất dài, các tổ chức công giáo được huy động để giải thoát những người bị bắt, đặc biệt những người bị cướp biển vùng Bác-ba-ri bắt ở Maghreb. Các dòng cứu chuộc như  Dòng Chúa Ba Ngôi, Dòng Đức Bà chuộc kẻ làm tôi được thành lập để làm việc này. Vì thế đã có tập tục chuộc con tin từ hàng thế kỷ.

Thói quen của những tình huống tế nhị

Từ đó, chính sách ngoại giao của Tòa Thánh đã quen với những tình huống tế nhị. Các giáo hoàng tuyên bố nói chuyện với mọi người và các nhà ngoại giao của Vatican có đường đi vào hầu như ở mọi nơi. Các dịch vụ của họ được nhờ đến cũng nhờ họ biết cách làm, đặc biệt trong lĩnh vực bắt cóc. Thông tin lượm lặt được từ các tin tức gần đây chứng thực cho điều này. Ông Roger Carstens, đặc phái viên của Joe Biden về các vụ bắt cóc dừng chân ở Vatican tháng 9 năm 2022. Tương tự như vậy, tháng 1 năm 2023, chính phủ Israel xin Rôma giúp trả tự do cho ông Avera Mengistu bị Hamas bắt giam ở Gaza từ năm 2014. Ngay trước lễ Giáng sinh, gia đình của ông đã được Đức Phanxicô tiếp.

Cũng cần phải nói thêm, các vụ bắt cóc các linh mục và nữ tu là phổ biến, từ Trung Đông đến Châu Mỹ Latinh qua châu Phi. Và rất may mắn, đa số đều được giải thoát. Tuy nhiên, ngoại trừ những trường hợp đặc biệt, sẽ không được thả nếu không có tiền chuộc. Cho dù họ là mafia, khủng bố, chính trị mơ hồ, nửa-bê tha, nửa-ý thức hệ, các vụ bắt cóc hoạt động như cái chợ. Trừ khi can thiệp theo kiểu đặc công, còn không thì phải trả tiền.

Nhượng bộ trước vụ tống tiền

Nhưng giải cứu phải nhờ đến nhượng bộ có đạo đức không? Trong một quyển sách có lập luận chặt chẽ, Tiền chuộc khủng bố (La Rançon de la terreur, nxb. PUF), ông Étienne Dignat, một chuyên gia về đạo đức chiến tranh đã nói về một tình thế tiến thoái lưỡng nan khi các quốc gia đối diện với việc một công dân của họ bị bắt cóc. Nó đơn giản nhưng không thể hiểu được: “Trả tiền chuộc để giải cứu, hoặc đứng vững trước chủ nghĩa khủng bố.” Cho dù họ là nữ tu hay linh mục, binh lính, doanh nhân hay khách du lịch thì tình hình cũng không thay đổi đáng kể. Chỉ có hai cách tiếp cận có thể và cả hai đều gây tranh cãi.

Giải pháp đầu tiên là “đạo đức”. Nếu “con người tự nó là cứu cánh, thì con người có phẩm giá tuyệt đối”. Chúng ta phải cứu con tin bằng mọi giá. Đây là thông lệ không chính thức của Pháp, Tây Ban Nha, Ý hoặc Đức, ủng hộ cái mà ông Etienne Dignat gọi là cái nhìn “đoàn kết”.

Một cách tiếp cận mới

Thứ hai, được mô tả là “thuyết hệ quả” chú ý đến hậu quả của sự can thiệp có thể xảy ra. Người ta sợ các khoản thanh toán tạo ra động cơ làm gia tăng các vụ bắt cóc và củng cố các tổ chức khủng bố. Vì thế người Mỹ và người Anh lựa chọn cách tiếp cận hy sinh, dẫn đến cái chết của con tin trong đa số trường hợp. Nó cũng làm gia tăng tiền chuộc, qua các vụ hành quyết trên phương tiện truyền thông làm tăng nỗi sợ hãi, như vụ nhà báo Mỹ James Foley bị tổ chức Nhà nước Hồi giáo cực đoan chặt đầu một cách dã man.

Lời nhắn cuối cùng của ký giả James Foley

Làm thế nào để giải thoát? Chính xác, có phương pháp và có sư phạm, ông Étienne Dignat đưa ra cách thứ ba. Ông gọi đó là “phương pháp trao quyền” và dành phần cuối cùng và sáng tạo nhất trong quyển sách của ông để nói về phương pháp này. Theo ông, bản thân những vụ bắt cóc không phải là công việc của Quốc gia, thậm chí cũng không phải là công việc của các Quốc gia hay công việc mà các Quốc gia làm một cách có hiệu quả nhất. Trên thực tế, nếu các chính phủ muốn biến nó thành đặc quyền chủ quyền của mình, là để thể hiện hoặc khôi phục quyền lực đang bị thách thức của họ, chứ không phải vì mục đích hiệu quả.

Chỗ đứng của Giáo hội

Khi các chính phủ tham gia, những kẻ bắt cóc có thể mong đợi thu được “nhiều tiền hơn và còn hơn cả nhiều tiền”, dưới hình thức nhượng bộ chính trị hoặc cố gắng tống tiền nhiều hơn bằng cách ngụy trang các hoạt động tội ác là khủng bố. Vì thế, vấn đề là “phi chính trị hóa” các vụ bắt cóc để làm cạn kiệt một phần thị trường khủng bố. Tác giả lập luận, các Quốc gia có “trách nhiệm tiêu cực” trong việc ngừng can thiệp vào các cuộc mặc cả. Họ phải học cách “ủy nhiệm”. Chúng ta không còn cấm trả tiền chuộc, chúng ta cũng không từ chối, nhưng chúng ta điều chỉnh nó, như phụ đề đưa ra, “kiểm soát thị trường con tin”.

Theo logic này, “các công ty, cá nhân hoặc công ty bảo hiểm được đặt ở tuyến đầu vì lợi ích của hoạt động nhượng bộ thuê bên ngoài”. Logic bảo hiểm, đã được thử nghiệm bởi các công ty lớn, gồm một phần là để phòng ngừa, một phần khác là để quản lý thảm họa. Dĩ nhiên nhà nước vẫn chịu trách nhiệm về quy định và trên hết là truy tìm tội phạm. Các tổ chức phi chính phủ cũng có thể được chấp nhận, đặc biệt là để bảo vệ những người dễ bị tổn thương, những người không có một công ty đa quốc gia đứng sau họ để có thể đưa ra chính sách bảo hiểm chống bắt cóc. Cách tiếp cận của ông Étienne Dignat là “tự do” mà ở Pháp thường bị xem như một từ bẩn thỉu. Nhưng về cơ bản, chẳng phải các dòng  cứu chuộc trong quá khứ đã đóng vai trò trung gian chuyên nghiệp, kín đáo và thực dụng đó hay sao?

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bằng tốt nghiệp để ngăn ngừa các lạm dụng trong Giáo hội

Bằng tốt nghiệp để ngăn ngừa các lạm dụng trong Giáo hội

Kể từ tháng 9 năm 2022, Học viện Công giáo Paris mở khóa đào tạo có cấp chứng chỉ “lạm dụng và đối xử tốt” để các học viên nắm vững thế nào là lạm dụng và đối xử tốt. Khóa đầu tiên Học viện có 24 học viên, chương trình học gồm nhiều chủ đề khác nhau trong cuộc chiến chống lạm dụng trong Giáo hội.

lavie.fr, Sophie Lebrun, 2023-02-19

Hình / F.Albert/ICP/iStock

Chung quanh chiếc bàn lớn trong căn phòng của Học viện Công giáo Paris (ICP), một nữ tu dòng Biển Đức nói chuyện với một nữ tu dòng Thánh Giuse, một cô trưởng ban giáo lý nói chuyện với một linh mục trẻ ngồi cạnh một bác sĩ về hưu và một nữ giáo dân thánh hiến của một Ngôi nhà Bác ái.

Họ chuyền tay nhau bánh dừa, bánh ngọt Breton. Bà Fabienne Serina-Karsky, giám đốc bộ phận giáo dục hội nhập tại Khoa giáo dục, và ông Joël Molinario, giáo sư tại Theologicum, cả hai đều thuộc Học viện Công giáo Paris cho biết: “Đây là tất cả sự đa dạng của thành phần học viên theo học đầu tiên của chúng tôi. Chúng tôi đào tạo để họ nắm vững thế nào là lạm dụng và đối xử tốt: lắng nghe, đồng hành, ngăn chặn.”

Hình / F.Albert/ICP/iStock

Cung cấp các nền tảng lành mạnh

Cùng nhau, họ lên chương trình thiết lập bằng đại học này sau khi Ủy ban Độc lập về các vụ Lạm dụng tình dục trong Giáo hội Pháp Ciase công bố bản báo cáo, trong đó ông Joël Molinario là thành viên, và theo yêu cầu của viện trưởng Học viện Công giáo Paris. Bà Fabienne Serina-Karsky giải thích: “Mục tiêu của chúng tôi là cung cấp cơ sở vững chắc cho những người đồng hành cùng nạn nhân hoặc những người chịu trách nhiệm phòng ngừa trong sứ vụ làm việc của họ trong Giáo hội. Hiện nay điều quan trọng là cung cấp cho họ kiến thức đáng tin cậy để họ có thể có quan điểm về các tình huống gặp phải và các nguồn lực để phổ biến các thực hành tốt.”

Chương trình khóa học được phát triển với sự hợp tác của Hội đồng Giám mục Pháp, Hội đồng Nam nữ Tu sĩ Pháp cũng như hiệp hội các nạn nhân Nói và Sống lại (Parler et Revivre), tập thể giáo dân công giáo dấn thân đấu tranh chống lạm dụng, Hành động cho Giáo Hội chúng ta. 

Nhìn bà Frédérique, người sáng lập nhóm hỗ trợ các nạn nhân ở Lyon và là thành viên của nhóm lắng nghe của giáo phận, cười với sơ Sarah của cộng đồng Các Mối Phúc Thật, và bà Marie-Marthe, của nhóm quốc gia Con đường Mới thì khó hình dung đây là khóa học của những chủ đề gay go mà họ phải học. Trong nhiều năm, bà Frédérique đã tìm tòi để có thể thành lập một khóa đào tạo phù hợp với nhu cầu, bà giải thích: “Luật dân sự và giáo luật, tâm lý học, thần học, xã hội học của các tổ chức, tiếp nhận nạn nhân… chúng tôi đề cập đến mọi thứ, chuyên sâu nhưng không nặng nề. Phải có sự cân bằng giữa các môn học.” Đối thoại về các chuyên ngành để hiểu cách tiếp cận có hệ thống này đáp ứng được mong chờ của sơ Sarah: “Chúng tôi trình bày chi tiết các cơ chế thao túng, nó rất hữu ích.”

Cái nhìn phê phán nhưng mang tính xây dựng

Bà Marie-Marthe, được cộng đồng cử đến để trở thành người giới thiệu về chủ đề này cho biết: “Điểm mạnh của bằng tốt nghiệp này là có một cách tiếp cận rất rõ ràng, một cái nhìn phê phán nhưng mang tính xây dựng. Nó đã giúp tôi vạch ra những rủi ro trong tổ chức của chúng tôi xung quanh việc dạy giáo lý cho người trẻ, tôi hình dung rõ hơn về những tình huống mơ hồ có thể là nơi dễ xảy ra sự trượt dốc.”

Giám mục phụ tá giáo phận Fribourg Thụy Sĩ, Alain de Raemy cũng ngồi trên ghế sinh viên cho biết: “Nghe kinh nghiệm của những người  đã đối diện với lạm dụng giúp chúng tôi trưởng thành hơn khi đối diện với vấn đề nhức nhối này.” Bà Catherine, lãnh đạo quốc gia về Giáo dục Công giáo nhớ lại thời gian đầu: “Tất cả chúng tôi đều đi trên vỏ trứng. Sau đó lời của chúng tôi được giải thoát và trong vài buổi vào cuối khóa đào tạo, chúng tôi tiếp cận được tất cả chủ đề một cách rất thoải mái”. Người phụ nữ trẻ đánh giá cao mối quan hệ bạn bè đã phát triển giữa các sinh viên của “lớp học” đầu tiên này, mở đầu một mạng lưới hỗ trợ lẫn nhau. Một người tham gia nói: “Chúng tôi đến để có công cụ làm thay đổi mọi thứ, điều này chỉ có thể mang lại hy vọng và vì thế đây là niềm vui.”

Hình / F.Albert/ICP/iStock

Marta An Nguyễn dịch

 

 

 

Kể từ tháng 9 năm 2022, Học viện Công giáo Paris mở khóa đào tạo có cấp chứng chỉ “lạm dụng và đối xử tốt”. Khóa đầu tiên Học viện có 24 người học, chương trình học gồm nhiều chủ đề khác nhau trong cuộc chiến chống lạm dụng trong Giáo hội.

 

lavie.fr, Sophie Lebrun, 2023-02-19

 

Hình / F.Albert/ICP/iStock

 

 

Chung quanh chiếc bàn lớn trong căn phòng của Học viện Công giáo Paris (ICP), một nữ tu dòng Biển Đức nói chuyện với một nữ tu dòng Thánh Giuse, một cô trưởng ban giáo lý nói chuyện với một linh mục trẻ ngồi cạnh một bác sĩ về hưu và một nữ giáo dân thánh hiến của một Ngôi nhà Bác ái.

 

Họ chuyền tay nhau bánh dừa, bánh ngọt Breton. Bà Fabienne Serina-Karsky, giám đốc bộ phận giáo dục hội nhập tại Khoa giáo dục, và ông Joël Molinario, giáo sư tại Theologicum, cả hai đều thuộc Học viện Công giáo Paris cho biết: “Đây là tất cả sự đa dạng của thành phần học viên theo học đầu tiên của chúng tôi. Chúng tôi đào tạo để họ nắm vững thế nào là lạm dụng và đối xử tốt: lắng nghe, đồng hành, ngăn chặn.”

 

Hình / F.Albert/ICP/iStock

 

Cung cấp các nền tảng lành mạnh

 

Cùng nhau, họ lên chương trình thiết lập bằng đại học này sau khi Ủy ban Độc lập về các vụ Lạm dụng tình dục trong Giáo hội Pháp Ciase công bố bản báo cáo, trong đó ông Joël Molinario là thành viên, và theo yêu cầu của viện trưởng Học viện Công giáo Paris. Bà Fabienne Serina-Karsky giải thích: “Mục tiêu của chúng tôi là cung cấp cơ sở vững chắc cho những người đồng hành cùng nạn nhân hoặc những người chịu trách nhiệm phòng ngừa trong sứ vụ làm việc của họ trong Giáo hội. Hiện nay điều quan trọng là cung cấp cho họ kiến thức đáng tin cậy để họ có thể có quan điểm về các tình huống gặp phải và các nguồn lực để phổ biến các thực hành tốt.”

 

Chương trình khóa học được phát triển với sự hợp tác của Hội đồng Giám mục Pháp, Hội đồng Nam nữ Tu sĩ Pháp cũng như hiệp hội các nạn nhân Nói và Sống lại (Parler et Revivre), tập thể giáo dân công giáo dấn thân đấu tranh chống lạm dụng, Hành động cho Giáo Hội chúng ta.

 

Nhìn bà Frédérique, người sáng lập nhóm hỗ trợ các nạn nhân ở Lyon và là thành viên của nhóm lắng nghe của giáo phận, cười với sơ Sarah của cộng đồng Các Mối Phúc Thật, và bà Marie-Marthe, của nhóm quốc gia Con đường Mới thì khó hình dung đây là khóa học của những chủ đề gay go mà họ phải học. Trong nhiều năm, bà Frédérique đã tìm tòi để có thể thành lập một khóa đào tạo phù hợp với nhu cầu, bà giải thích: “Luật dân sự và giáo luật, tâm lý học, thần học, xã hội học của các tổ chức, tiếp nhận nạn nhân… chúng tôi đề cập đến mọi thứ, chuyên sâu nhưng không nặng nề. Phải có sự cân bằng giữa các môn học.” Đối thoại về các chuyên ngành để hiểu cách tiếp cận có hệ thống này đáp ứng được mong chờ của sơ Sarah: “Chúng tôi trình bày chi tiết các cơ chế thao túng, nó rất hữu ích.”

 

Cái nhìn phê phán nhưng mang tính xây dựng

 

Bà Marie-Marthe, được cộng đồng cử đến để trở thành người giới thiệu về chủ đề này cho biết: “Điểm mạnh của bằng tốt nghiệp này là có một cách tiếp cận rất rõ ràng, một cái nhìn phê phán nhưng mang tính xây dựng. Nó đã giúp tôi vạch ra những rủi ro trong tổ chức của chúng tôi xung quanh việc dạy giáo lý cho người trẻ, tôi hình dung rõ hơn về những tình huống mơ hồ có thể là nơi dễ xảy ra sự trượt dốc.”

 

Giám mục phụ tá giáo phận Fribourg Thụy Sĩ, Alain de Raemy cũng ngồi trên ghế sinh viên cho biết: “Nghe kinh nghiệm của những người  đã đối diện với lạm dụng giúp chúng tôi trưởng thành hơn khi đối diện với vấn đề nhức nhối này.” Bà Catherine, lãnh đạo quốc gia về Giáo dục Công giáo nhớ lại thời gian đầu: “Tất cả chúng tôi đều đi trên vỏ trứng. Sau đó lời của chúng tôi được giải thoát và trong vài buổi vào cuối khóa đào tạo, chúng tôi tiếp cận được tất cả chủ đề một cách rất thoải mái”. Người phụ nữ trẻ đánh giá cao mối quan hệ bạn bè đã phát triển giữa các sinh viên của “lớp học” đầu tiên này, mở đầu một mạng lưới hỗ trợ lẫn nhau. Một người tham gia nói: “Chúng tôi đến để có công cụ làm thay đổi mọi thứ, điều này chỉ có thể mang lại hy vọng và vì thế đây là niềm vui.”

 

Hình / F.Albert/ICP/iStock

 

Marta An Nguyễn dịch

 

 

 

Kể từ tháng 9 năm 2022, Học viện Công giáo Paris mở khóa đào tạo có cấp chứng chỉ “lạm dụng và đối xử tốt”. Khóa đầu tiên Học viện có 24 người học, chương trình học gồm nhiều chủ đề khác nhau trong cuộc chiến chống lạm dụng trong Giáo hội.

 

lavie.fr, Sophie Lebrun, 2023-02-19

 

Hình / F.Albert/ICP/iStock

 

 

Chung quanh chiếc bàn lớn trong căn phòng của Học viện Công giáo Paris (ICP), một nữ tu dòng Biển Đức nói chuyện với một nữ tu dòng Thánh Giuse, một cô trưởng ban giáo lý nói chuyện với một linh mục trẻ ngồi cạnh một bác sĩ về hưu và một nữ giáo dân thánh hiến của một Ngôi nhà Bác ái.

 

Họ chuyền tay nhau bánh dừa, bánh ngọt Breton. Bà Fabienne Serina-Karsky, giám đốc bộ phận giáo dục hội nhập tại Khoa giáo dục, và ông Joël Molinario, giáo sư tại Theologicum, cả hai đều thuộc Học viện Công giáo Paris cho biết: “Đây là tất cả sự đa dạng của thành phần học viên theo học đầu tiên của chúng tôi. Chúng tôi đào tạo để họ nắm vững thế nào là lạm dụng và đối xử tốt: lắng nghe, đồng hành, ngăn chặn.”

 

Hình / F.Albert/ICP/iStock

 

Cung cấp các nền tảng lành mạnh

 

Cùng nhau, họ lên chương trình thiết lập bằng đại học này sau khi Ủy ban Độc lập về các vụ Lạm dụng tình dục trong Giáo hội Pháp Ciase công bố bản báo cáo, trong đó ông Joël Molinario là thành viên, và theo yêu cầu của viện trưởng Học viện Công giáo Paris. Bà Fabienne Serina-Karsky giải thích: “Mục tiêu của chúng tôi là cung cấp cơ sở vững chắc cho những người đồng hành cùng nạn nhân hoặc những người chịu trách nhiệm phòng ngừa trong sứ vụ làm việc của họ trong Giáo hội. Hiện nay điều quan trọng là cung cấp cho họ kiến thức đáng tin cậy để họ có thể có quan điểm về các tình huống gặp phải và các nguồn lực để phổ biến các thực hành tốt.”

 

Chương trình khóa học được phát triển với sự hợp tác của Hội đồng Giám mục Pháp, Hội đồng Nam nữ Tu sĩ Pháp cũng như hiệp hội các nạn nhân Nói và Sống lại (Parler et Revivre), tập thể giáo dân công giáo dấn thân đấu tranh chống lạm dụng, Hành động cho Giáo Hội chúng ta.

 

Nhìn bà Frédérique, người sáng lập nhóm hỗ trợ các nạn nhân ở Lyon và là thành viên của nhóm lắng nghe của giáo phận, cười với sơ Sarah của cộng đồng Các Mối Phúc Thật, và bà Marie-Marthe, của nhóm quốc gia Con đường Mới thì khó hình dung đây là khóa học của những chủ đề gay go mà họ phải học. Trong nhiều năm, bà Frédérique đã tìm tòi để có thể thành lập một khóa đào tạo phù hợp với nhu cầu, bà giải thích: “Luật dân sự và giáo luật, tâm lý học, thần học, xã hội học của các tổ chức, tiếp nhận nạn nhân… chúng tôi đề cập đến mọi thứ, chuyên sâu nhưng không nặng nề. Phải có sự cân bằng giữa các môn học.” Đối thoại về các chuyên ngành để hiểu cách tiếp cận có hệ thống này đáp ứng được mong chờ của sơ Sarah: “Chúng tôi trình bày chi tiết các cơ chế thao túng, nó rất hữu ích.”

 

Cái nhìn phê phán nhưng mang tính xây dựng

 

Bà Marie-Marthe, được cộng đồng cử đến để trở thành người giới thiệu về chủ đề này cho biết: “Điểm mạnh của bằng tốt nghiệp này là có một cách tiếp cận rất rõ ràng, một cái nhìn phê phán nhưng mang tính xây dựng. Nó đã giúp tôi vạch ra những rủi ro trong tổ chức của chúng tôi xung quanh việc dạy giáo lý cho người trẻ, tôi hình dung rõ hơn về những tình huống mơ hồ có thể là nơi dễ xảy ra sự trượt dốc.”

 

Giám mục phụ tá giáo phận Fribourg Thụy Sĩ, Alain de Raemy cũng ngồi trên ghế sinh viên cho biết: “Nghe kinh nghiệm của những người  đã đối diện với lạm dụng giúp chúng tôi trưởng thành hơn khi đối diện với vấn đề nhức nhối này.” Bà Catherine, lãnh đạo quốc gia về Giáo dục Công giáo nhớ lại thời gian đầu: “Tất cả chúng tôi đều đi trên vỏ trứng. Sau đó lời của chúng tôi được giải thoát và trong vài buổi vào cuối khóa đào tạo, chúng tôi tiếp cận được tất cả chủ đề một cách rất thoải mái”. Người phụ nữ trẻ đánh giá cao mối quan hệ bạn bè đã phát triển giữa các sinh viên của “lớp học” đầu tiên này, mở đầu một mạng lưới hỗ trợ lẫn nhau. Một người tham gia nói: “Chúng tôi đến để có công cụ làm thay đổi mọi thứ, điều này chỉ có thể mang lại hy vọng và vì thế đây là niềm vui.”

 

Hình / F.Albert/ICP/iStock

 

Marta An Nguyễn dịch

Đức Phanxicô cảnh báo chống lại ý tưởng về “con người tăng cường”

Đức Phanxicô cảnh báo chống lại ý tưởng về “con người tăng cường”

cath.ch, I.Media, 2023-02-20

 

Hình minh họa | ©Pixabay

 

Trong bài phát biểu Đức Phanxicô cảnh báo chống lại khái niệm “con người tăng cường”, điều này làm giảm con người trong chiều kích sinh học của nó.

Ngài ghi nhận “sức mạnh và sự tăng tốc” của phát triển công nghệ và bày tỏ lo ngại về những tác động và sự phát triển không phải lúc nào cũng rõ ràng và có thể đoán trước được của những thay đổi quan trọng trong điều kiện sống của nhân loại, bằng chứng là các cuộc khủng hoảng về đại dịch, năng lượng, khí hậu, di cư, những thứ ảnh hưởng lẫn nhau.

Đức Phanxicô đặc biệt tập trung vào tác động của các công nghệ mới đối với định nghĩa về con người và mối quan hệ. Giữa “tự nhiên, nhân tạo, sinh học công nghệ”, tiêu chuẩn phân biệt giữa con người và kỹ thuật ngày càng khó khăn hơn.

Trong bài phát biểu của ngài trước các thành viên trong Hội nghị toàn thể của Hàn lâm viện Toà Thánh về Sự sống ngày 20 tháng 2 năm 2023, nhân dịp Đại hội đồng họp lần thứ 28, Đức Phanxicô đã chỉ trích khái niệm “con người tăng cường” .

“Con người tăng cường”

Trong bài phát biểu, Đức Phanxicô chỉ trích khái niệm “con người tăng cường” liên quan đến các công nghệ cải thiện các chức năng sinh học của chủ thể. Ngài nói, cơ thể con người không thể được xác định chỉ với cơ thể sinh học của nó. Cách đề cập sai lầm trong lãnh vực này không phải kết thúc bằng cách “tăng lên” mà bằng cách “nén” con người lại.

Khi hình thức công nghệ trải nghiệm về con người ngày càng hiện diện khắp nơi, ngài xin các chuyên gia suy ngẫm về chính giá trị của con người, nhắc lại tầm quan trọng của khái niệm lương tâm cá nhân. Theo ngài, cái ảo không thể thay thế cái thực và các mạng xã hội không thể thay thế lãnh vực xã hội.

Ngài cũng đề cập đến khó khăn khi lập luận giữa “tính bảo mật của dữ liệu cá nhân và việc chia sẻ thông tin liên quan đến lãnh vực này vì lợi ích của tất cả mọi người”. Ngài cảnh báo sẽ là “ích kỷ,” khi đòi hỏi phải được chăm sóc bằng những nguồn lực và kỹ năng tốt nhất của xã hội mà không giúp xã hội phát triển. Ngài biện hộ cho việc chăm sóc vì lợi ích của tất cả mọi người, đặc biệt là với những người khuyết tật, bệnh tật hoặc nghèo khổ.

Hội nghị toàn thể của Hàn lâm viện Toà Thánh về sự sống diễn ra từ ngày 20 đến 22 tháng 2 năm 2023, với chủ đề “Hội tụ về con người. Các công nghệ mới nổi phục vụ lợi ích chung”.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Khoa học: Đức Phanxicô lo ngại về sự biến đổi của con người tinh khôn, homo sapiens

Khoa học: Đức Phanxicô lo ngại về sự biến đổi của con người tinh khôn, homo sapiens

Khoa học: Đức Phanxicô lo ngại về sự biến đổi của con người tinh khôn, homo sapiens

cath.ch, Raphael Zbinden, 2023-02-23

Ranh giới giữa trí tuệ tự nhiên và nhân tạo đang mờ dần | © Flickr/Ars Electronica/CC BY-NC-ND 2.0

Đức Phanxicô cho biết ngài lo ngại về khả năng biến đổi của con người tinh khôn (homo sapiens) với những tiến bộ mới trong chủ nghĩa siêu nhân. Ngài bày tỏ ý kiến trên trong một phát biểu trước phái đoàn của Hiệp hội Khoa học Max Planck của Đức ngày thứ năm 23 tháng 2 năm 2023 tại Vatican.

Đức Phanxicô tiếp Hiệp hội Khoa học Max Planck của Đức ngày thứ năm 23 tháng 2 năm 2023 tại Vatican. @ Vatican News.

Viện Nghiên cứu Khoa học Tự nhiên, Khoa học Đời sống và Nhân văn Max Planck kỷ niệm 75 năm ngày thành lập trong tháng này (1948).

Trong bài phát biểu (ngài phát cho các đại biểu), ngài không đọc được vì bị cảm lạnh, ngài bày tỏ mối quan tâm trước viễn cảnh của “tư duy lai giống”. Với những lời này, ngài hướng đến “sự giao thoa giữa ‘suy nghĩ sinh học’ và ‘suy nghĩ phi sinh học’” – có được nhờ kết nối giữa bộ não con người và dữ liệu từ giao diện kỹ thuật số -, điều này sẽ giúp cho “con người không bị trí tuệ nhân tạo thay thế”.

Ngài cho rằng công nghệ này “đặt ra những câu hỏi có tầm quan trọng lớn cả về mặt đạo đức và xã hội”. Thật vậy, ngài chỉ ra, “sự kết hợp giữa khả năng nhận thức của con người và khả năng tính toán của máy móc sẽ thay đổi đáng kể con người tinh khôn, homo sapiens”.

Sự cần thiết của trí thông minh để giải quyết vấn đề

Ngài cảnh báo: “Chúng ta không thể tránh khỏi việc tự hỏi mình câu hỏi về ý nghĩa tối hậu, nghĩa là về phương hướng, về những gì đang xảy ra trước mắt chúng ta.” Đối diện với những thái quá có thể xảy ra của chủ nghĩa xuyên nhân loại, ngài ủng hộ “dự án tân nhân văn, theo đó không thể chấp nhận khoảng cách giữa hành động và trí thông minh (…) Nếu chúng ta tách biệt khả năng giải quyết vấn đề khỏi nhu cầu thông minh để làm nó, chúng ta hủy bỏ chủ ý tính và do đó là đạo đức của hành động.”

Ngài cũng phản đối “nguyên tắc trách nhiệm kỹ thuật, vốn không thừa nhận phán xét luân lý về điều gì là tốt hay xấu”. Theo nguyên tắc này, “hành động, đặc biệt là hành động của các tổ chức lớn, nên được đánh giá theo chức năng thuần túy, vì lý do này, như thể tất cả những gì có thể đều có thể chấp nhận được về mặt đạo đức (…) Giáo hội không bao giờ có thể chấp nhận một quan điểm như vậy, trong đó chúng ta đã có quá nhiều bằng chứng về những hậu quả bi thảm.”

Khoa học, “một lợi ích công cộng”

Đức Phanxicô kêu gọi đặt trở lại trung tâm của văn hóa “trách nhiệm quan tâm đến người khác, và không chỉ chịu trách nhiệm về những gì chúng ta đã làm (…) Bởi vì chúng ta không chỉ chịu trách nhiệm về những gì chúng ta làm, mà còn và trên hết là trách nhiệm với những gì chúng ta không làm, khi chúng ta có thể làm”.

Cuối cùng, ngài khuyến khích các nhà khoa học duy trì các tiêu chuẩn cao nhất về tính trung thực của khoa học, không bị ảnh hưởng chính trị và kinh tế không phù hợp. Khuyến khích hỗ trợ cho “khoa học thuần túy” giống như khoa học ứng dụng, có “bản chất tốt cho cộng đồng”.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Đức Phanxicô cảnh báo chống lại ý tưởng về “con người tăng cường”

Học viện Giáo hoàng về Sự sống muốn tránh một “thảm kịch to lớn’’

Học viện Giáo hoàng về Sự sống muốn tránh một “thảm kịch to lớn’’
cath.ch, I.Media, 23-02-24
Ngày thứ năm 23 tháng 2 năm 2023, Học viện Giáo hoàng về Sự sống họp báo tại Vatican
Những ý định của những người siêu phàm có lấn chiếm lãnh vực thần thánh không?
Kết thúc phiên họp chung về các công nghệ mới nổi, Học viện Giáo hoàng về Sự sống lo lắng về những điều mới lạ của công nghệ có thể “phá hủy mọi thứ”. Trong cuộc họp báo ngày thứ năm 23 tháng 2 năm 2023 tại Vatican, tổng giám mục Vincenzo Paglia, chủ tịch Học viện  mong muốn có một “hội thảo quốc tế” để điều chỉnh lãnh vực của những công nghệ mới này.
Giám mục Paglia thốt lên trước các nhà báo: “Các công nghệ hội tụ – một liên minh của công nghệ nanô (tiền tố), công nghệ sinh học, khoa học máy tính và khoa học nhận thức – đã vượt qua rào cản âm thanh, vượt ra ngoài các trụ cột của Hercules. Những công nghệ này có thể mang lại sự phát triển to lớn nhưng cũng là một thảm kịch không kém phần to lớn.”
Không có công nghệ không đạo đức
Tổng giám mục Paglia so sánh những công nghệ này với sự ra đời của năng lượng hạt nhân, loại vũ khí có thể phá hủy mọi thứ. Ngài lo lắng: “Ở đây cũng vậy, chúng ta có thể phá hủy mọi thứ, một cỗ máy được định trước bởi một thuật toán sẽ quyết định thay con người.” Ngài ước mong có các thỏa thuận quốc tế như thỏa thuận về mô hình khí hậu, nhắc lại một công nghệ phi đạo đức là rất nguy hiểm.
Vào cuối đại hội, linh mục chưởng ấn Học viện, Renzo Pegoraro bày tỏ lo lắng và sợ hãi của các học giả về việc thiếu giới hạn và biên giới. Các học giả biện hộ cho các giá trị và nguyên tắc đạo đức để có một tiêu chuẩn đánh giá.
Nói ‘không’ với chủ nghĩa siêu phàm hóa con người
Bà Laura Palazzani, thành viên của Học viện Giáo hoàng về Sự sống và là giáo sư tại Đại học Lumsa giải thích: “Rõ ràng chủ đề thuyết siêu phàm hóa con người đã làm cho các học giả Vatican quan tâm. Nó bắt đầu từ nguyên tắc con người là một giới hạn cần phải vượt qua. Bằng cách tự bảo vệ mình khỏi tư thế đố kỵ công nghệ, bà đưa ra lời kêu gọi thận trọng khi đối diện với những công nghệ đang phát triển một cách rất nhanh chóng, rất phức tạp và có ứng dụng rất rộng rãi trong các lãnh vực khác nhau.”
Bà ghi nhận, những công nghệ này thường có tác dụng “kép”. Chúng có thể áp dụng để điều trị cho người bệnh, người khuyết tật nhưng cũng có thể tăng cường khả năng những người khỏe mạnh, dò thử để làm một giấc mơ không tưởng.
Phát biểu tại đại hội, giáo sư Roger Strand, Đại học Bergen cho rằng  các công nghệ hội tụ đặt ra câu hỏi về tương lai của loài người. Giáo sư lưu ý Facebook và Twitter đã trở thành vũ khí có thể được dùng trong các cuộc bầu cử dân chủ, đáng báo động về khả năng thuyết phục của chúng ở mức độ sâu hơn nhiều so với bất kỳ quảng cáo thông thường nào, dựa trên cơ sở dữ liệu về sở thích của người dùng.
“Điều gì xảy ra nếu có thể kết nối một cỗ máy vào bộ não của tôi mà tôi không biết? Như thế nhận thức sẽ là gì? Niềm tin sẽ ra sao?”, chuyên gia về đạo đức lo lắng, ông lấy làm tiếc vì thiếu các triết gia và thần học gia giữa các kỹ sư.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Đức Phanxicô tiếp tục các cuộc tiếp  kiến bình thường sau khi bị cảm lạnh

Đức Phanxicô tiếp tục các cuộc tiếp  kiến bình thường sau khi bị cảm lạnh

Ngày thứ sáu 24 tháng 2, Đức Phanxicô tiếp các thành viên của Hội Pro Petri Sede – Trợ giúp Tòa Thánh Phêrô

cath.ch, I.Media, 2023-02-24

Sau khi bị cảm lạnh làm ngài không thể phát biểu và buộc phải hủy buổi tiếp kiến vào ngày thứ năm 23 tháng 2 năm 2023, sáng hôm nay thứ sáu 24 tháng 2, Đức Phanxicô đã tiếp tục sinh hoạt bình thường, ngài tiếp các thành viên của Hội Pro Petri Sede – Trợ giúp Tòa Thánh Phêrô, trong chuyến hành hương của họ đến Rôma và đã đọc bài diễn văn trong buổi tiếp kiến này.

Ngài cám ơn các nhà tài trợ đã đem đến Vatican các khoản tiền quyên góp để hỗ trợ cho các công việc từ thiện của Tòa Thánh làm trên khắp thế giới, ngài bày tỏ lòng tưởng nhớ đến các vị tiền nhiệm của họ đã không ngại hy sinh mạng sống của mình cho tình yêu Giáo Hội.

Ngày nay lời kêu gọi cống hiến không kém phần khẩn thiết, ngài nhấn mạnh hiệp hội đã có mặt ở Bỉ, Hà Lan và Đại công quốc Luxembourg kể từ năm 1970 đã giúp cho các nạn nhân chiến tranh, bạo lực, đấu tranh chống loại trừ, nghèo đói về vật chất và tinh thần .

Nhắc đến gương của các tông đồ vào thế kỷ thứ nhất, Đức Phanxicô nêu bật các tín hữu kitô những người quản lý tạm thời của cải của họ: “Tất cả những gì chúng ta có là món quà từ Thiên Chúa và chúng ta phải để cho mình được Chúa soi sáng trong việc quản lý của cải nhận được.” Vì thế ngài thúc giục “chống lại sự nghèo đói bằng những gì Chúa ban cho chúng ta; vì Chúa ban cho chúng ta dư dật để đến lượt chúng ta, chúng ta có thể cống hiến lại”. Ngài khuyến khích dành thì giờ để “yêu thương những người nhỏ bé nhất và không có khả năng tự vệ, những người bị bỏ rơi, bị khinh miệt, những người bị kỳ thị và gạt ra bên lề xã hội”.

Nhân mùa phụng vụ bắt đầu ngày thứ tư Lễ Tro 22 tháng 2, Đức Phanxicô khuyến khích chúng ta vượt khỏi ách nô lệ của tính ích kỷ để đến với tự do, yêu mến và phục vụ Thiên Chúa nơi anh em”.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Linh mục Artur, linh mục cơ bắp nhưng trên hết là cơ bắp cho linh hồn!

Linh mục Artur, linh mục cơ bắp nhưng trên hết là cơ bắp cho linh hồn!

fr.aleteia.org, Katarzyna Szkarpetowska, Cécile Séveirac, 2023-02-23

Trang Instagram của linh mục Artur Kaproń: https://www.instagram.com/trenerksiadz/

Linh mục Artur Kaproń là linh mục chánh xứ Thánh Maximilian-Kolbe ở Osiecznica, miền Tây Ba Lan. Điểm đặc biệt của cha là cha không có gì phải ganh tị với những vận động viên thể hình giỏi nhất, và đây là lý do tại sao.

Đây là linh mục khó làm ai thấy ngài mà không chú ý. Cổ áo kiểu la-mã và bộ râu hoa râm này là của linh mục Artur Kaproń giáo xứ Thánh Maximilian-Kolbe ở Osiecznica, miền tây Ba Lan. Ơn gọi linh mục đến với cha khi cha còn học trung học. Sau khi đậu tú tài, cha thi vào trường luật nhưng không đậu. Sau đó cha vào chủng viện và tháng 5 năm 2003 cha được phong chức. Cha nói với trang Aleteia: “Điều tôi yêu thích nhất trong chức vụ linh mục là tôi được phục vụ Chúa qua người khác. Tôi có mối quan tâm thiêng liêng này với sự cứu rỗi tâm hồn mà Chúa đặt trên con đường của tôi.” Cha nêu tấm gương của Cha xứ Ars: “Một linh mục lên Thiên đàng với tất cả giáo dân của mình, hoặc không.”

Ngoài việc chuẩn bị tâm hồn cho giáo dân là mục tiêu tối hậu của cha, cha còn đam mê thể hình, cha là huấn luyện viên thể thao thực thụ, tập luyện mỗi ngày và khuyến khích một số người tập để có sức khỏe tốt. Cha nói: “Cơ thể là đền thờ thiêng liêng, vì thế cơ thể đáng được chăm sóc. Không bắt buộc phải là vận động viên thể thao chuyên nghiệp, rất khó nhưng theo tôi, chúng ta làm điều tối thiểu, tập thể dục và ăn uống lành mạnh.”

Theo cha, cụ thể là phải có kỷ luật nghiêm túc, kiên trì tập thể thao cũng như cầu nguyện và sống toàn bộ đời sống của mình là người tín hữu kitô tốt. Cha Artur giải thích: “Nếu tôi ngừng tập, tôi sẽ lãng phí tất cả công việc tôi đã làm từ trước đến nay và tôi sẽ suy giảm. Đời sống thiêng liêng của chúng ta cũng vậy, nếu tôi không cầu nguyện, nếu tôi thờ ơ với tha nhân, thì cuộc sống kitô hữu của tôi trở nên vô nghĩa.”

Cơ bắp cho cánh tay và cho tâm hồn

Dĩ nhiên không thể để cả ngày ở phòng tập thể dục. Việc luyện tập thể hình được cân nhắc và luôn là một phần bổ sung cho cuộc sống linh mục: “Tôi ở phòng tập thể dục một tiếng rưỡi mỗi ngày, từ bốn đến năm lần một tuần. Để không ảnh hưởng đến các nhiệm vụ của tôi, tôi thức dậy lúc 5 giờ sáng, tập thể dục, tắm nhanh và đọc Giờ kinh Phụng vụ.”

Tại phòng tập thể dục, nhiều người biết cha Artur là linh mục dù cha mặc áo “ba lỗ”. Cha nói: “Tôi nghĩ tôi buộc phải truyền giáo một chút như thế. Hầu hết mọi người trong phòng tập đều biết tôi là linh mục. Tôi thích mặc áo phông có dòng chữ truyền giáo. Nó có thể làm phiền một số người, nhưng tôi nghĩ nó có thể làm cho người khác suy nghĩ. Tôi chỉ làm công việc của mình và để phần còn lại cho Chúa.”

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Video trên trang Instagram: https://www.instagram.com/reel/Cjh1SW0oqBl/?utm_source=ig_embed&ig_rid=095f84d0-e3fe-4591-983e-8b22d8b28f3c

Đức Phanxicô mời Giáo triều sống tuần lễ linh thao “cách cá nhân” trong Mùa Chay

Đức Phanxicô mời Giáo triều sống tuần lễ linh thao “cách cá nhân” trong Mùa Chay

Đức Phanxicô trong lần đi linh thao tại Nhà Thánh Ariccia ngày 5 tháng 3-2017

vaticannews, 2023-01-20

Năm nay Giáo triều sẽ không đi linh thao ở Nhà Thánh Ariccia, Lazio như mọi năm. Đức Phanxicô xin Giáo triều ngừng công việc từ ngày 26 tháng 2 đến ngày 2 tháng 3 để tĩnh tâm cầu nguyện cá nhân.

Như năm 2022, Mùa Chay năm nay Đức Phanxicô xin các các hồng y cư ngụ tại Rôma, các vị đứng đầu các thánh bộ và các người đứng đầu Giáo triều Rôma “sống tuần tĩnh tâm cách cá nhân, đình chỉ các hoạt động thường nhật và tĩnh tâm cầu nguyện từ chiều chúa nhật 26 tháng 2 đến chiều thứ sáu 3 tháng 3”, tuần đầu tiên Mùa Chay chuẩn bị cho Lễ Phục Sinh. Thông tin được Văn phòng Báo chí Tòa Thánh loan ngày 20 tháng 1, các sinh hoạt của Đức Phanxicô, kể cả buổi tiếp kiến chung hàng tuần ngày thứ tư, 1 tháng 3 cũng bị đình chỉ.

Kể từ khi bắt đầu triều giáo hoàng, Đức Phanxicô đã chọn Nhà Thánh do Dòng Thánh Phaolô điều hành ở Ariccia làm nơi tĩnh tâm cho Giáo triều. Đại dịch Covid-19 đã ảnh hưởng làm ngưng tuần tĩnh tâm Mùa Chay trong hai năm. Năm ngoái vì tình trạng dịch bệnh vẫn còn nên không thể tổ chức tuần linh thao. Trong Kinh Truyền Tin ngày 6 tháng 3 năm ngoái, Đức Phanxicô xin giáo dân đồng hành với ngài và Giáo triều về mặt thiêng liêng, cầu nguyện cho cả những nhu cầu của Giáo hội và của gia đình nhân loại.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Một số Giáo hội anh giáo bất đồng với tổng giám mục Welby về vấn đề đồng tính

Một số Giáo hội anh giáo bất đồng với tổng giám mục Welby về vấn đề đồng tính

theguardian.com, Harriet Sherwood, 2023-02-20

Một số Giáo hội anh giáo từ chối tổng giám mục Justin Welby trong tư cách là nhà lãnh đạo anh giáo toàn cầu, họ không bằng lòng về việc làm phép cho các cặp đồng giới.

Các nhà lãnh đạo Giáo hội anh giáo ở một số nước đang phát triển cho rằng Giáo hội Anh giáo đã tự loại mình ra khỏi tư cách “Giáo hội mẹ”.

Các nhà lãnh đạo của các Giáo hội anh giáo ở một số quốc gia đang phát triển như Nam Sudan, Uganda và Cộng hòa Dân chủ Congo, cho biết họ không còn công nhận tổng giám mục Justin Welby, giáo phần Canterbury, là nhà lãnh đạo của Giáo hội anh giáo thế giới.

Quyết định của họ bắt nguồn từ quyết định trong tháng này của cơ quan quản lý Giáo hội anh giáo, Thượng hội đồng, cho phép các giáo sĩ ban phép cho các cặp vợ chồng đồng tính.

Ngày thứ hai 20 tháng 2, tổ chức bảo thủ Global South Fellowship của Giáo hội anh giáo (GSFA)  trong một tuyên bố thay mặt cho 75% tín hữu anh giáo trên toàn thế giới, cho biết Giáo hội anh giáo đã “rời bỏ đức tin lịch sử” và đã bị loại khỏi tư cách là “Giáo hội mẹ” của hiệp thông anh giáo.

Tổng giám mục Welby đã làm cho các giám mục của ngài khuyến nghị cho các giáo sĩ làm phép cho các cặp vợ chồng đồng giới, biết rằng điều này “trái với đức tin và thứ trật của các tỉnh bang hiệp thông chính thống giáo mà giáo dân của họ chiếm đa số trong đàn chiên trên thế giới”.

Theo tuyên bố, Giáo hội anh giáo và các Giáo hội khác như các Giáo hội ở Scotland, Wales, Hoa Kỳ và New Zealand, nơi cho phép hôn nhân hoặc làm phép cho các cặp đồng giới đã “đi theo con đường giảng dạy sai lầm. Điều này làm cho trái tim chúng tôi tan nát”.

Khuyến nghị do các giám mục anh giáo đưa ra để chấp thuận việc làm phép là tùy chọn, nhưng tiếp tục cấm hôn nhân đồng giới trong Giáo hội, được dự định như một thỏa hiệp sẽ chấm dứt hàng thập kỷ Giáo hội bị chia rẽ đau đớn vì tình dục.

Những người cấp tiến tức giận vì họ nghĩ Giáo hội anh giáo tiếp tục xem các cặp đồng giới là những người “hạng hai” và những người bảo thủ tức giận vì Giáo hội dường như đang quay lưng lại với giáo huấn truyền thống về hôn nhân và tình dục.

Tổng giám mục Welby hoan nghênh quan điểm mới, nhưng cho biết ngài sẽ không đích thân chúc phúc cho các cặp đồng tính nhân danh sự hiệp nhất của Giáo hội anh giáo toàn cầu. Theo báo cáo, ngài cũng nói với các nghị sĩ rằng ngài thà nhìn thấy Giáo hội anh giáo bị giải tán còn hơn là nhìn thấy Giáo hội toàn cầu bị chia rẽ vì vấn đề tình dục.

Ngay sau cuộc họp thượng hội đồng ở London, tổng giám mục Welby đã đến Accra, thủ đô của Ghana, để gặp các nhà lãnh đạo Giáo hội thế giới. Ngài nói với họ: “Tôi đã hai lần bị quốc hội triệu tập và bị đe dọa sẽ có hành động áp đặt hôn nhân đồng giới đối với chúng tôi.”

Bất đồng trong anh giáo về vấn đề đồng tính

Sau cuộc bỏ phiếu của thượng hội đồng, tổng giám mục Henry Ndukuba của Giáo hội Nigeria, đại diện cho khoảng một phần ba tín hữu anh giáo trên toàn cầu, cho biết sự thay đổi quan điểm là “sai lệch” và giải thích sự suy giảm khủng khiếp, sự mất mát và không còn phù hợp với Giáo hội anh giáo trong thế giới phương Tây thế tục và hậu-kitô giáo”.

Tổng giám mục Kenya Jackson Ole Sapit đã chỉ trích “những tiếng nói thế tục mạnh mẽ đã bóp nghẹt Giáo hội anh giáo” và nói ngài “rất buồn vì Giáo hội mẹ của chúng ta đang đi chệch khỏi Tin Mừng chân chính”.

Tổng giám mục Stephen Kaziimba của Uganda tuyên bố: “Các thành viên của Giáo hội anh giáo đã xa rời đức tin anh giáo và giờ đây họ là những người giảng dạy giả.”

Tổng giám mục Canterbury tìm cách duy trì sự thống nhất của giáo hội anh giáo

Kể từ khi là tổng giám mục Canterbury 10 năm trước đây, tổng giám mục Welby đã tìm cách duy trì sự thống nhất của giáo hội anh giáo toàn cầu trước những bất đồng gay gắt về tình dục. Cách tiếp cận của ngài là cố gắng thuyết phục các giám mục, giáo sĩ và giáo dân “đồng lòng với nhau” dù có những khác biệt dường như không thể hòa giải được.

Mùa hè năm ngoái, hội nghị Lambeth, quy tụ các giám mục anh giáo khắp nơi trên thế giới mỗi mười năm một lần đã bị các nhà lãnh đạo tôn giáo của Nigeria, Rwanda và Uganda tẩy chay vì vấn đề tình dục, các nước này đại diện cho khoảng 30 triệu tín đồ anh giáo.

Trong tuyên bố ngày thứ hai của tổ chức Global South Fellowship của Giáo hội anh giao, GSFA, họ cho biết việc rút lại sự ủng hộ tổng giám mục Welby với tư cách là nhà lãnh đạo anh giáo thế giới nên được xem là “lời cảnh báo trong tình yêu”.

Người phát ngôn của Cung điện Lambeth cho biết: “Những bất đồng sâu sắc tồn tại trong Cộng đồng anh giáo về tình dục và hôn nhân không có gì mới. Chúng tôi hoàn toàn hiểu quan điểm của họ nhưng không thể thực hiện thay đổi nào với cấu trúc chính thức của Hiệp thông anh giáo mà không có sự đồng ý của tất cả các nhà lãnh đạo và hội đồng của cơ quan.

Tuy nhiên, ông nói thêm, tổng giám mục Welby đã nói trong cuộc họp tuần trước ở Ghana, “những cấu trúc này luôn có khả năng thay đổi theo thời gian”.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Đức Phanxicô, giáo hoàng đầu tiên giải hình sự hóa đồng tính

Bài mới nhất