Grégoire: “Mất hai người anh đã cho tôi sức mạnh để truyền hy vọng”

24

Grégoire: “Mất hai người anh đã cho tôi sức mạnh để truyền hy vọng”

famillechretienne.fr, I.Media, 2025-09-28

Bên lề Năm Thánh Giáo lý tại Rôma, ca sĩ Grégoire suy ngẫm về các bi kịch đã in đậm dấu ấn trên cuộc đời của ông và đã truyền cảm nhận cho âm nhạc của ông. Từ bản “Toi + Moi” nổi tiếng đến vở nhạc kịch “Bernadette Lộ Đức”, ông kể lại cách hy vọng đã cứu ông và tiếp tục hướng dẫn hành trình của ông.

Nhân dịp Năm Thánh Giáo lý tại Rôma từ ngày 26 đến 28 tháng 9, ca sĩ Grégoire có bài chia sẻ tại một hội nghị được tổ chức tại Đại học Thánh Giá về việc tuyên xưng đức tin. – Serge Pouzet/SIPA

Lời chứng thực

Nhân dịp Năm Thánh Giáo lý tại Rôma từ ngày 26 đến 28 tháng 9, ca sĩ Grégoire có bài chia sẻ tại Đại học Thánh Giá về việc tuyên xưng đức tin và bài về chân phước Eugénie Joubert (1876-1904), gương mẫu cho các giáo lý viên. Ca sĩ kiêm nhạc sĩ người Pháp lần đầu tiên được công chúng biết đến năm 2008 với bản “Toi + Moi” nổi tiếng, bài hát lạc quan được viết sau bi kịch gia đình. Trả lời phỏng vấn của I.Media, tác giả kể lại nguồn gốc thành công và nói về hy vọng.

Ông đã nói hy vọng đã cứu sống ông. Ý của ông là gì?

Anh tôi qua đời trong một tai nạn xe hơi khi 33 tuổi. Tôi 23 tuổi. Anh là thầy của tôi, anh dạy cho tôi chơi đàn piano và truyền cho tôi niềm đam mê âm nhạc. Khi anh mất, tôi xem bi kịch này như một thử thách phải đối diện và hòa nhập. Tôi thấy đây là lời cảnh cáo: cuộc đời ngắn ngủi. Vì vậy, tôi trân trọng anh và bước tiếp.

Năm năm sau, anh thứ ba của tôi cũng qua đời, năm đó anh 33 tuổi. Nỗi đau thật khủng khiếp. Nhưng kỳ lạ thay, nó gần như đã dập tắt nỗi đau. Trong nỗi bất hạnh, tôi nhận ra tôi có sức mạnh để thúc đẩy những người xung quanh sống trọn vẹn cuộc sống. Khi mất đi hai người anh, mọi người sẽ thương hại; thậm chí họ có thể tha thứ nếu bạn sa vào ma túy hoặc rượu chè. Nhưng bạn cũng có thể truyền cho họ điều gì đó tích cực, đó là hy vọng. Việc mất đi hai người anh đã cho tôi sức mạnh. Khi tôi mời mọi người đến dự tiệc, mọi người đều hào hứng. Chính trong thời gian này, tôi sáng tác bài  “Toi + Moi”, một bài hát lạc quan vui tươi, như một lời khiêu khích, một phản kháng.

Liệu hy vọng có rõ ràng hơn trong cuộc sống phức tạp không?

Tôi không thể định nghĩa hy vọng và biết hy vọng đến từ đâu, nhưng tôi tin hy vọng đặc biệt rõ ràng trong các cuộc đời đầy đau khổ. Trong giới nghệ sĩ và giảng dạy, tôi gặp nhiều người có đường đời phức tạp. Thử thách giúp bạn nhận ra mình là ai và thúc đẩy bạn tiến về phía trước. Có những cuộc đời ít nhiều khó khăn. Và tôi không ganh tị với những người có cuộc sống suôn sẻ hơn tôi. Dù sao đi nữa, một ngày nào đó, ai cũng sẽ phải đối diện với thử thách. Đó là câu nói của nhà văn Christian Bobin: “Bất cứ bạn nhìn ai, bạn hãy biết họ đã trải qua địa ngục nhiều lần.”

Ông đang ở Rôma khi Giáo hội cử hành Năm Thánh Hy Vọng. Việc chứng kiến hàng ngàn người hành hương đến đây từ khắp nơi trên thế giới có ý nghĩa gì với ông?

Tôi rất xúc động khi thấy những người trải nghiệm trọn vẹn hành trình của họ và mang lại kết quả tích cực, họ làm tôi nhớ đến Lộ Đức và Bernadette, đề tài để tôi viết nhạc kịch. Câu chuyện của Bernadette thật xúc động. Trong vở diễn, tôi không nói cô đã thấy Đức Trinh Nữ. Cô tự nói ra. Nhưng điều quan trọng là cô kiên quyết với sự thật của mình, cô trung thành với suy nghĩ của mình, dù việc từ bỏ sẽ dễ dàng hơn. Kết quả: ngày nay có hàng triệu người bệnh đến Lộ Đức để cảm nghiệm một liên kết đặc biệt.

Tháng 4 vừa qua, Đức Phanxicô qua đời và Giáo hội Công giáo bầu Tân Giáo hoàng. Đức Phanxicô và Đức Lêô XIV có truyền cảm hứng cho ông không?

Hình ảnh Giáo hoàng có điều gì đó huyền bí. Tôi thuộc thế hệ của Đức Gioan Phaolô II, nhưng tôi hân hạnh được gặp Đức Phanxicô trong buổi trình diễn vở kịch Bernadette. Cùng với diễn viên Gad Elmaleh, tôi biểu diễn trước Thánh lễ của ngài tại Marseille năm 2023. Gặp một Giáo hoàng là điều phi thường, tôi thách thức ai nói ngược lại. Tôi thấy sự cởi mở của Giáo hoàng với thế giới và khả năng lắng nghe của ngài thật quý. Suốt ngày, ngài lắng nghe những bất hạnh và niềm vui của mọi người!

Ông sẽ gặp Đức Lêô?

Việc này chưa được lên kế hoạch, nhưng không phải là không thể,  một ngày nào đó tôi có thể gặp ngài. Ngài là người Mỹ và vở kịch Bernadette sẽ đến Hoa Kỳ năm tới, bắt đầu tại Chicago, quê hương của ngài.

Ông đã viết về Bernadette Lộ Đức và Têrêsa Lisiơ, có nhân vật kitô giáo nào khác truyền cảm hứng để ông viết vở diễn không?

Tôi được mời để viết về Bernadette và Têrêsa. Ban đầu, tôi không chắc tôi có nên tham dự hay không. Nhưng khi đọc cuộc đời của họ, tôi đã được thuyết phục. Câu chuyện của họ thật đặc biệt và mang tính phổ quát. Vì vậy, nếu ngày mai có ai mời tôi viết một vở diễn tương tự, tôi sẽ tham gia.

Marta An Nguyễn dịch

Domitille Chomel: “Một gia đình có đức tin là một gia đình hạnh phúc”

Cha Robert và Thời của các giáo dân ở Peru

“Sự nhạy bén” của giáo dân là kim chỉ nam quý giá cho Giáo hội