Nước mắt của đá, Giáo hội của xương thịt

95

Nước mắt của đá, Giáo hội của xương thịt

Vào cuối cuộc họp khoáng đại tại Lộ Đức, các giám mục Pháp lấy cảm hứng từ các khuyến nghị của báo cáo Ciase, đã đưa ra các quyết định mạnh được mong chờ từ lâu. Một bước ngoặt được tượng trưng qua bức ảnh treo trên tường ngôi nhà bán nguyệt của họ.

lavie.fr, Aymeric Christensen, Tổng biên tập, 2021-11-08

Khuôn mặt thiên thần đang khóc đã trở thành biểu tượng cho sự ăn năn của các giám mục họp tại hội đồng toàn thể từ ngày 2 đến ngày 8 tháng 11 ở Lộ Đức, sau khi báo cáo Ciase được công bố vào đầu tháng 10. LAURENT FERRIERE / HANS LUCAS

Đột nhiên, khi ngắm nhìn khuôn mặt tạc bằng đá của một em bé đang khóc, dường như viên đá cẩm thạch lạnh lẽo của viện đã nứt vỡ. Trong nỗi đau hóa đá của hình ảnh  được chọn để ghi nhớ, trong giọt nước mắt đóng băng như một vết sẹo, trong tiếng kêu thầm lặng được phơi bày trước mắt mọi người, chắc chắn có xương thịt và tình người hơn nhiều cử chỉ và lời nói của những người đại diện cho Giáo hội công giáo trong những năm gần đây, khi đối diện với tội ác kinh hoàng của tội phạm trên trẻ em và các vụ lạm dụng và bạo lực xảy ra trong lòng Giáo hội.

Tương tự như vậy, trong hình ảnh của vị giám mục cao lớn, người tiến tới để mình trở nên thật nhỏ bé, cùng với các giám mục quỳ gối chung quanh ngài trước thập giá, chấp nhận mình trần trụi hoặc để mình nghèo khó, có lẽ Giáo hội đã bắt đầu, từ từ, đứng dậy.

Cuối cùng! Dù tất cả, hoặc gần như tất cả mọi chuyện còn cần phải làm… Trong cuộc họp toàn thể gần như dự kiến được bước ngoặt này, các giám mục Pháp cuối cùng đã biết tìm được thái độ và có các quyết định mong chờ ở họ từ lâu. Một sự thừa nhận trách nhiệm trực tiếp, một sự ăn năn khiêm tốn, và trên hết là một tiến trình sửa chữa và cải cách nội bộ thực sự.

Hết viên đá này đến viên đá khác, họ đặt nền móng của cái gọi là “ngôi nhà an toàn” được nhắc đến nhiều lần. Đúng, vì đương nhiên như một số người đã lặp lại, họ đã “nói” những vấn đề này từ 20 năm nay. Nhưng chính xác là, trong 20 năm, công việc của họ chỉ dẫn đến các biện pháp phân tán, và đã cho thấy giới hạn của họ rất nhiều… và trên hết, trong 20 năm, họ đã cho cảm giác hàng đầu, đó là lật qua trang khác, không thực sự đúng tầm với thảm kịch của những cuộc đời bị tan nát này.

Một thay đổi tư thế cần thiết

Đã chờ đợi từ lâu, phản ứng tùy thuộc vào tầm cao. Ngay cả khi trong tương lai sẽ có thể đánh giá các biện pháp được thực hiện, dù các trường hợp khác cho thấy và sẽ cho thấy cảnh giác vẫn phải tuyệt đối và đòi hỏi là tổng thể. Nhưng có lẽ điều khó khăn nhất đã hoàn thành.

Tại Lộ Đức, các giám mục cuối cùng đã cùng nhau vượt qua các kháng cự của họ, thay đổi tư thế và vượt lên cảm xúc để lắng nghe và đáp ứng những gì mà rất nhiều nạn nhân và giáo dân đang yêu cầu. Thậm chí còn nhiều hơn: họ đã biết cộng tác và triển khai đáp ứng này cùng với nạn nhân và giáo dân.

Tất cả đều mạnh mẽ hơn khi họ quay trở lại, đặc biệt là những ngày trước đó, hình ảnh một hội đồng đang tìm kiếm chính mình, bị xâu xé vì sợ hãi, dính với các phản xạ cũ của mình khi cảm thấy mình phải từ bỏ con người cũ trong đó. Trong riêng tư, một vài giám mục thừa nhận: dù đau đớn như đóng đinh nhưng họ cảm thấy mình là “thế hệ được chọn” để chấm dứt những tội ác làm biến dạng Giáo hội.

Từ trái tim bằng đá đến trái tim bằng thịt. Qua hình ảnh em bé đang khóc, một bước quyết định đã được thực hiện. Tuy nhiên, trong tinh thần Tin Mừng, thường thường Chúa Giêsu thay đổi khoáng vật thành loài người. Có phải những viên đá đang được gọi để khóc lên không? Đền thờ, so sánh với chính thân thể mình? Những viên đá dành để ném người phụ nữ ngoại tình, những viên đá nặng tội lỗi của những người chỉ muốn lên án bà? Và ông Simon sau này là Phêrô đã không là viên đá xây dựng cộng đoàn các tông đồ đó sao?

Một trách nhiệm lớn lao

Đây cũng là điều nhắc chúng ta giọt nước mắt mãi mãi của một em bé, được chưng ở lối vào ngôi nhà bán nguyệt của các giám mục: tê cứng, như tia chớp trong đá, nó giáng  xuống tảng đá của thờ ơ và dạy chúng ta khóc với những người khóc, và tốt hơn nếu an ủi được họ. Đó cũng là một trách nhiệm rất lớn. Các quyết định của giám mục là mạnh mẽ, nhưng bây giờ các lời hứa phải được giữ. Không thể không ở tầm cao gương mặt của em bé này, được treo trên cột nhà thờ và tắm trong ánh sáng dù đang đau khổ. Vì chính trên hòn đá góc tường bị bỏ rơi quá lâu này mà Giáo hội của Chúa Kitô phải được xây dựng lại.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Quyết tâm được các giám mục Pháp biểu quyết ở cuộc Họp khoáng đại ngày 8 tháng 11-2021

Tại Lộ Đức, các giám mục Pháp quỳ gối trong một buổi lễ ăn năn sám hối cảm động