Lạm dụng tình dục trong Giáo hội, các số liệu của báo cáo Ciase có đáng tin cậy không?

123

Lạm dụng tình dục trong Giáo hội, các số liệu của báo cáo Ciase có đáng tin cậy không?

la-croix.com, Celine Hoyeau, 2021-10-15

Lạm dụng tình dục trong Giáo hội: các số liệu của Ủy ban Ciase có đáng tin cậy không? Báo cáo của Ủy ban rất rõ ràng, trước tiên, rất khó để so sánh các loại nguồn khác nhau. THOMAS COEX / AFP

Trong những ngày gần đây, một số người công giáo đặt vấn đề các dữ liệu không chối cãi được của Ủy ban Ciase (Ủy ban Độc lập về các vụ Lạm dụng tình dục trong Giáo hội Pháp (còn được gọi là báo cáo Ciase hay báo cáo Sauvé, tên của người điều hành Ủy ban, ông Jean-Marie Sauvé) có đáng tin cậy không.

Báo cáo Sauvé ước tính vào khoảng 216.000 người đã từng là nạn nhân của bạo lực tình dục do một linh mục hay một tu sĩ trong khoảng thời gian từ năm 1950 đến năm 2020, và ở mức 330.000 người từng bị tấn công tình dục do một người có liên quan đến Giáo hội công giáo lạm dụng.

Phép ngoại suy có được từ cuộc khảo sát của Viện Ý kiến Quần chúng Pháp (Ifop) được thực hiện dưới sự chỉ đạo của Viện Y tế và Nghiên cứu Y khoa Quốc gia Inserm năm 2020, đã nhanh chóng được chuyển thành những công thức rút gọn của truyền thông và công luận cho 216.000 nạn nhân “chưa được nhận danh”. Và vì thế dấy lên một số chỉ trích và nghi vấn nơi một số người công giáo và trên các mạng xã hội. Đặc biệt là vì các nguồn khác được Ủy ban Ciase sử dụng đưa ra số liệu thấp hơn đáng kể: lời kêu gọi làm chứng đưa ra tháng 6 năm 2019 cho phép ủy ban xác định 2.738 nạn nhân; và công việc điều tra trong dữ liệu lưu trữ (của Giáo hội, của pháp luật và của các phương tiện truyền thông) đã giúp đếm được con số 4.800.

Chính xác thì khoảng cách hơn 200.000 người này là bao nhiêu? Đây có phải là những “nạn nhân ma” không? Những con số này có bị thổi phồng không?

Đâu là phương pháp luận của các cuộc khảo sát mà Ủy ban Ciase dựa trên?

Báo cáo rất rõ ràng, trước tiên, rất khó để so sánh các loại nguồn khác nhau. Nói như vậy, có nghĩa cuộc khảo sát của Viện Imserm đáp ứng các tiêu chuẩn khoa học được dùng trong loại nghiên cứu này. Đây là một cuộc khảo sát dân số chung được thực hiện qua Internet trong hai tháng (từ ngày 25 tháng 11 năm 2020 đến ngày 28 tháng 1 năm 2021) với mẫu là 28.010 người Pháp trưởng thành. Nghiên cứu này do Viện Ifop thực hiện dưới sự chỉ đạo của Viện Inserm đã sử dụng phương pháp hạn ngạch, tức là mẫu được lấy ra để trở thành tiêu biểu nhất cho dân số Pháp: về giới tính, độ tuổi, các loại xã hội-nghề nghiệp, khu vực, v.v.

Trước khi thăm dò nhóm những người tham gia cuộc điều tra về khả năng bị ngược đãi trong thời thơ ấu, Viện Ifop hỏi họ nơi xã hội hóa của họ trong tuổi thơ ấu: họ có học trường công giáo, tham gia các phong trào thanh niên công giáo, có vào một nhóm hướng đạo nào không? Và nếu có thì những nơi này là của công giáo, giáo dân, tin lành, do thái hay hồi giáo v.v. Câu hỏi đầu tiên này sau đó giúp xác định được số lượng nạn nhân trong số những người đã lui tới môi trường Giáo hội công giáo trong tuổi thơ. Theo Ủy ban Ciase, 1,2% những người lui tới Giáo hội công giáo trong tuổi thơ đã bị lạm dụng ở đó, trong đó có 0,82% nạn nhân bị một linh mục hay một tu sĩ lạm dụng.

Phép ngoại suy có đáng tin cậy không?

Trong số 28.010 người được Viện  Inserm phỏng vấn, 2.438 người cho biết họ từng bị lạm dụng khi còn nhỏ. Và trong số những người này, 110 người đàn ông và 8 phụ nữ cho biết họ là nạn nhân trong Giáo hội công giáo. Liệu phép ngoại suy được thực hiện trên 118 người này, dẫn đến ước tính khoảng 216.000 nạn nhân của Giáo hội trong số 51 triệu người trưởng thành ở Pháp, có đáng tin cậy không?

Bà Alice Debauche, nhà xã hội học tại Đại học Strasbourg đã nghiên cứu về vấn đề bạo lực tình dục trong nhiều năm, bà cho biết, đối với cuộc khảo sát này, Viện Inserm dựa trên một mẫu 28.010 người Pháp trưởng thành đại diện cho dân số, rất lớn so với các mẫu trung bình của các cuộc thăm dò ý kiến thường được thiết lập trên một mẫu 1.000 người”.

Nhà xã hội học cho biết: “Nếu so sánh với các cuộc khảo sát khác trong dân số nói chung, trên một mẫu lớn như vậy, thì chúng ta thấy kết quả gần gần tương tự về bạo lực tình dục trong dân số Pháp, điều này khẳng định chất lượng khảo sát của Viện Inserm”, bà đã tham gia cuộc khảo sát rộng lớn về nhân khẩu xã hội học được thực hiện năm 2015 ở Pháp về “Bạo lực và quan hệ giới” (Virage) của Viện Nghiên cứu Quốc gia Nhân khẩu học Ined. Bà nêu rõ, một cách tổng quát hơn, đối với loại khảo sát này, chúng tôi không nói rằng những gì chúng tôi nhận được là thực tế chính xác nhưng là một hình ảnh gần với thực tế.

Ngoài ra, báo cáo cũng đã cẩn thận đặt những ước tính này trong khoảng tin cậy của họ: do đó xác suất 95% số nạn nhân của các linh mục và tu sĩ là từ 165.000 đến 270.000, và số nạn nhân có liên quan đến Giáo hội trong khoảng giữa 265,000 và 396,000.

Mặt khác, các kết quả thu được từ cuộc điều tra của Viện Inserm rất giống với kết quả được báo cáo Deetman công bố ở Hà Lan – được đặt theo tên của người điều hành Wit Deetman, được Ủy ban Ciase điều trần tháng 4 năm 2019. Bản báo cáo Deetman công bố năm 2011, nghiên cứu này của Hà Lan là duy nhất, cùng với nghiên cứu của Ủy ban Ciase của Pháp, đưa ra ước tính về số lượng nạn nhân dựa trên một cuộc khảo sát dân số chung (các ủy ban nước ngoài khác làm việc trên các tài liệu lưu trữ). Ủy ban Deetman đã phân tích bạo lực tình dục ở Hà Lan từ năm 1945 đến năm 2010, sử dụng bảng câu hỏi trực tuyến được thực hiện trên 35.000 người trưởng thành trên 40 tuổi. Theo báo cáo này, 1,7% dân số Hà Lan nói chung, trên 40 tuổi, bị một người có liên quan đến Giáo hội công giáo lạm dụng trước 18 tuổi.

Đâu là khác biệt với một cuộc thăm dò dư luận?

Nghiên cứu của Viện Inserm đáng tin cậy hơn một cuộc thăm dò ý kiến đơn giản vì các câu hỏi không phải về một ý kiến, nhưng trên các sự kiện. Cuộc khảo sát hỏi những người được thăm dò câu hỏi thứ 11,  liệu họ đã từng bị bất kỳ một hành vi lạm dụng tình dục nào trong thời thơ ấu và nhiều câu hỏi sau đó, bản chất của hành vi lạm dụng này là gì, kê ra một số lựa chọn có thể xảy ra – chạm vào vùng kín của bạn, các sờ mó khác, bằng miệng, thâm nhập hoặc cố gắng thâm nhập (hậu môn hoặc âm đạo), phô bày tình dục, có hoặc không có thủ dâm, lời nói, tin nhắn hoặc ảnh có tính chất tình dục / khiêu dâm, những cách khác hoặc “không muốn trả lời”.

Đâu là độ tin cậy của những cuộc điều tra  trực tuyến? Theo các nhà thăm dò, so với điện thoại, các câu hỏi đặt qua Internet đảm bảo hơn trong việc người được hỏi nói về các chủ đề nhạy cảm như bạo lực tình dục.

Làm thế nào để đảm bảo tính trung thực của người trả lời?

Không có kiểm chứng nào được làm, luôn có thể có câu trả lời sai. Tuy nhiên, theo các nhà thăm dò, những người làm việc theo phương pháp luận cho các cuộc điều tra bằng bảng câu hỏi các vụ lạm dụng ở Pháp từ những năm 1950 thì tỷ lệ bịa chuyện rất thấp. Ngoài ra, theo nhà xã hội học Alice Debauche, trên chủ đề tế nhị là bạo lực tình dục, nguy cơ báo cáo thiếu (trả lời không trong khi đương sự bị lạm dụng thời thơ ấu) lớn hơn nhiều so với báo cáo quá mức. Dù cuộc điều tra là ẩn danh, nhưng không phải tất cả các nạn nhân đều có thể nói, một số không thể hoặc không muốn quay lại với những vụ lạm dụng họ đã sống.

Một số người trên mạng xã hội đặt vấn đề về thiện ý của những người được hỏi, nhưng những người này không biết về chủ đề này trước khi họ đồng ý trả lời. Do đó, không thể nói những người này muốn làm hại Giáo hội công giáo.

Làm thế nào Ủy ban Ciase thu được số người lạm dụng?

Theo số liệu của Ủy ban Ciase, những con số này có từ kho lưu trữ và từ thông tin của các lời khai, số lượng những kẻ lạm dụng trong số các linh mục, các tu sĩ  nằm trong phạm vi “tối thiểu” từ 2.900 đến 3.200. Điều này sẽ tương ứng với tỷ lệ 2,5 đến 2,8% số linh mục và tu sĩ từ năm 1950 đến bây giờ (khoảng 115.000). Nếu chúng ta so sánh số thủ phạm này với con số ước tính là 216.000 nạn nhân, chúng ta sẽ có một số lượng nạn nhân trên mỗi kẻ lạm dụng rất cao – từ 67 đến 74. Điều này có khả thi không?

Trong số các thủ phạm lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên, chúng ta phân biệt các hồ sơ, một số là những người tái phạm nhiều lần, trong một số trường hợp, họ đã có thể lạm dụng trên cả trăm nạn nhân, và những kẻ tấn công có thể lạm dụng trên một hoặc hai nạn nhân, khi có dịp, đôi khi vào những lúc họ bị trầm cảm hoặc qua một giai đoạn trống rỗng trong cuộc đời họ. Báo cáo Ciase không đưa ra tỷ lệ giữa các chân dung khác nhau. Một số nghiên cứu ở nước ngoài cho biết số nạn nhân trung bình của mỗi kẻ tấn công trong Giáo hội là 25, những nghiên cứu khác còn vượt xa hơn. Nếu chúng ta lấy ví dụ một linh mục giám thị trong một trường nội trú công giáo ở phương Tây, người mà theo lời khai của một nạn nhân, “tất cả các em lớp sáu đều đi qua”, người này làm việc từ năm 1955 đến năm 1977, thì số trẻ em bị lạm dụng. nhanh chóng tăng lên vài trăm.

Thực tế vẫn là khi xem xét tỷ lệ cao hơn ở các quốc gia khác – từ 4,4% đến 7,5% những kẻ lạm dụng giữa các linh mục và tu sĩ – có nhiều khả năng nhiều kẻ tấn công không bao giờ biết được danh tính hoặc đếm được. Trong một số trường hợp, kẻ tấn công không được báo cáo cho Giáo hội – chỉ 4% nạn nhân tiết lộ với một người trong Giáo hội – trong những trường hợp khác, báo cáo không dẫn đến việc mở hồ sơ.  Trong một số trường hợp khác, hồ sơ này có thể đã bị hủy.

Việc phủ nhận bạo lực tình dục có phổ biến không?

Mặc dù số lượng nạn nhân tương ứng với phạm vi ước tính thấp hơn của Viện Inserm, chúng ta cũng sẽ có tối thiểu  150.000 nạn nhân trong hơn 70 năm. Chúng ta luôn có thể lập luận một con số như vậy sẽ không cao như những gì được các phương tiện truyền thông nói, nhưng con số này cũng đã là rất lớn. Mặt khác, chúng ta dễ dàng hiểu, một số người không thoải mái với những con số này trong khi trong hậu trường của Hội đồng Giám mục Pháp, theo một người thân cận với hồ sơ, “chúng tôi mong chờ ít hơn nhiều so với 2.700 nạn nhân được có danh tính nhờ lời kêu gọi làm chứng”!

Theo bà Alice Debauche, những nghi ngờ bày tỏ qua các kết quả này, nói rộng hơn, xuất phát từ sự việc “các luận cứ khoa học thường xuyên bị đặt vấn đề, thậm chí nhiều hơn khi chủ đề liên quan đến các câu hỏi mật thiết hoặc về danh tính. Việc phủ nhận các bạo lực tình dục là khá phổ biến. Chúng ta thực sự không muốn tin vào những con số khổng lồ như vậy vì điều đó có nghĩa là chúng ta biết chính mình là nạn nhân.”

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bài đọc thêm: Lạm dụng tình dục: cha xứ Nicolas Betticher viết thư cho giáo hoàng