Home Blog Page 22

Không có gì mạnh mẽ bằng sự dịu dàng

Không có gì mạnh mẽ bằng sự dịu dàng

fr.aleteia.org, Linh mục Dòng Tên Jean-François Thomas, 2025-07-01

Không có sự yếu đuối trong sự dịu dàng của Chúa. Những vị thánh cao cả nhất, những người có nhiệt huyết và bản lãnh, họ không thiếu đức tính này, ngược lại, đức tính này giúp họ kiên định trong đức tin và trong bổn phận của họ với đất nước, với tha nhân.

Thế giới chúng ta không đánh giá cao sự dịu dàng, trong mọi thời, con người chỉ thích quyền lực và tàn bạo. Chỉ có một số ít người đặc biệt mới làm chuyện ngược lại, mới noi gương Chúa Giêsu được: “Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng” (Mt 11:29). Các thánh đi theo con đường này không mấy được ưa chuộng. Hẳn trong tâm trí con người đã hiểu sai, xem dịu dàng là mềm mỏng. Đó là lý do vì sao đức tính dịu dàng không có trong danh sách các đức tính cần có của một chính trị gia. Tuy nhiên, bất ngờ và gần như kỳ lạ, thỉnh thoảng có một hình ảnh dịu dàng xuất hiện trong thế giới chuộng sức mạnh của chúng ta, đó là hình ảnh Đức Lêô lần đầu xuất hiện tại ban-công Đền thờ Thánh Phêrô. 

Sự dịu dàng không phải yếu đuối

Tuy nhiên, không có sự yếu đuối nào đáng nghi ngờ đằng sau sự dịu dàng này, không phải bề ngoài nhưng là phản chiếu sức mạnh của đời sống nội tâm. Những người có nhiệt huyết và bản lãnh không bao giờ mất đức tính này, ngược lại, đức tính này giúp họ kiên định trong đức tin và trong bổn phận của họ với thế giới bên ngoài.  Điều này nhắc chúng ta nhớ đến sự điềm tĩnh của con bò, nó vững vàng như đá, có khả năng neo mình một chỗ, cứng đầu như anh em của nó là loài lừa. Không phải ngẫu nhiên mà loài bò đi kèm với tiếng khóc đầu đời của Chúa Giêsu trong máng cỏ Giáng sinh. Sự điềm tĩnh và kiên nhẫn khi suy ngẫm, đôi mắt và lỗ mũi to trấn an và truyền cho chúng ta sự dịu dàng tỏa ra từ Trẻ sơ sinh.

Một con bò khác, “con bò câm” của Thánh Tôma Aquinô để lại cho chúng ta lời chứng giống hệt như vậy. Những người bạn học của ngài đặt cho ngài biệt danh này để chế giễu ngài, nhưng chính sự chế giễu này lại quay sang chống chính họ vì họ nhận ra chính sự dịu dàng thầm lặng kín đáo, hoàn toàn tận tâm với cầu nguyện và học tập này mới là điều quan trọng. Ngài đã thực hành những gì Thánh Phaolô ca ngợi trong bài ngợi ca Tình yêu: “Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả. Đức mến không bao giờ mất được. Ơn nói tiên tri ư? Cũng chỉ nhất thời. Nói các tiếng lạ chăng? Có ngày sẽ hết. Ơn hiểu biết ư? Rồi cũng chẳng còn. Vì chưng sự hiểu biết thì có ngần, ơn nói tiên tri cũng có hạn. Khi cái hoàn hảo tới, thì cái có ngần có hạn sẽ biến đi… Hiện nay đức tin, đức cậy, đức mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là đức mến” (1 Cr 13:4-7).

Sự ngọt ngào xã hội

Trong các mối quan hệ của đời sống xã hội, đức mến mang một hình thức đặc biệt là lòng nhân từ, sự dịu dàng. Cách đây rất lâu, danh ca Charles Trenet đã hát bài Douce France, đất nước thân yêu của tuổi thơ tôi. Nếu đất nước này hiền hòa, thì không phải vì cảnh quan, văn hóa và ẩm thực nhưng nhờ phong tục của người dân, không phải vì tất cả đều hoàn hảo nhưng ít nhất người dân cho rằng có một hòa hợp xã hội mạnh hơn sự đa dạng hợp pháp. Sự dịu dàng này là di sản kitô giáo đã dần dần hình thành nên những con người vững mạnh, biến những kẻ man rợ không thành con cừu nhưng thành những con sói biết cách ở lại trong bầy đàn. Cựu Ước kể lại hành động của Thiên Chúa, Đấng đã rất khó khăn để cố gắng làm mềm lòng dân tộc Ngài chọn, một dân tộc cứng lòng. Trong thử thách này, Đấng Thiên sai sẽ xuất hiện, Con Thiên Chúa sẽ chiến thắng bằng sự dịu dàng, nhưng không phải sự tầm thường và mềm yếu. Chúa Kitô đã ví Ngài như con gà mái háo hức tập hợp đàn con của mình, Ngài đã làm như vậy khi khóc thương Giêrusalem, thành phố phản bội Ngài và biến mất ngay sau đó: “Giêrusalem, Giêrusalem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần Ta muốn tập hợp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu!” (Mt 23:37)

Con gà mái chính là hình ảnh của dịu dàng, trái ngược với sự tàn bạo của những kẻ chỉ phản ứng bằng vũ lực. Ngược với các gia súc khác, con gà mái không cần xây tổ cho con của mình. Bản thân nó đã là ngôi nhà che chở, sưởi ấm, an ủi bảo bọc con cái dưới đôi cánh. Sự ấm áp dịu dàng nó dành cho đàn con chính là sự chăm sóc Chúa dành cho tạo vật của Ngài. Nơi trú ẩn bằng lông vũ của con gà mái dịu dàng và mạnh mẽ. Ví dụ này giúp chúng ta hiểu rõ sức mạnh của lời kêu gọi đoàn kết. Được hỗ trợ bởi trí tưởng tượng hợp nhất, đặc trưng của thời kỳ khủng hoảng, chúng có thể giúp chúng ta loại bỏ chủ nghĩa đa nguyên, xem bất kỳ sự bất đồng nào là đáng ngờ, thậm chí là mang tính lật đổ. Và với sự khởi đầu của triều Đức Lêô: dưới vỏ bọc của hiệp nhất, dùng Lêô để chống lại Phanxicô, sau khi đã dùng Phanxicô chống lại Bênêđictô. Ngày 10 tháng 7, khi kết thúc cuộc điều tra về những hạn chế phụng vụ trước Công đồng Vatican II của Đức Phanxicô, nhà báo bảo thủ người Mỹ Diane Montagna đã đòi hỏi Vatican đưa ra “bằng chứng” về tính hợp lệ của quyết định này. Và sau đó nêu lên mức độ nghiêm trọng của tình trạng phụng vụ hiện tại và tác động của nó đến đời sống và sự hiệp nhất của Giáo hội.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bổ nhiệm một linh mục bị kết tội hiếp dâm: Hội đồng Giám mục Pháp không chấp nhận lập luận của Tổng Giám mục Toulouse

Ba triệu chứng cho biết bạn đang mắc chứng trống rỗng thiêng liêng

Tổng Giám mục Guy de Kerimel phải xem lại việc bổ nhiệm linh mục Dominique Spinard làm Chưởng ấn

Tổng Giám mục Guy de Kerimel phải xem lại việc bổ nhiệm linh mục Dominique Spinard làm Chưởng ấn

cath.ch, Bernard Hallet, 2025-08-11

Tổng Giám mục Guy de Kerimel, giáo phận Toulouse phải xem lại việc linh mục Dominique Spinard phạm tội hiếp dâm trẻ vị thành niên làm chưởng ấn © Wikimedia/Paralacre/ CC BY-SA 4.0

Trong một thông cáo báo chí công bố ngày 10 tháng 8 năm 2025, Hội đồng Giám mục Pháp (CEF) đã yêu cầu Tổng Giám mục Guy de Kerimel của giáo phận Toulouse xem xét việc bổ nhiệm một linh mục bị kết tội hiếp dâm trẻ vị thành niên làm Chưởng ấn Giáo phận. Một quyết định mà, theo Hội đồng Giám mục Pháp sẽ “gây thêm vết thương, làm nghi ngờ và gây hoang mang cho giáo dân”.

Trong thông báo, Hội đồng Giám mục Pháp nhấn mạnh: “Tại Pháp, vài tuần qua là thời gian bận rộn của Giáo hội. Chúng tôi muốn nhắc lại, trong nhiều năm qua. Giáo hội chúng ta đã can đảm đi theo con đường sự thật trong các vấn đề đau lòng của những vụ lạm dụng xảy ra trong nội bộ. Điều rất quan trọng là phải tiếp tục công việc này trong mọi lãnh vực của đời sống Giáo hội. Dần dần, chúng ta đã học cách nhìn nhận sự kiện qua cái nhìn của các nạn nhân, họ phải gánh chịu hậu quả này suốt. Sự thay đổi quan điểm, lắng nghe nỗi đau và thống khổ của nạn nhân và việc Hội đồng Giám mục khiêm nhường theo đuổi con đường sự thật với nạn nhân đã khởi đầu cho Giáo hội chúng ta có được hành trình hoán cải lâu dài và đầy thách thức, và chúng ta quyết tâm tiếp tục.”

Một đối thoại xây dựng

Thông báo kết luận: “Với tinh thần này, chúng tôi đã dự cuộc đối thoại xây dựng với Tổng Giám mục Guy de Kerimel của Toulouse, xin ngài xem lại quyết định của ngài liên quan đến việc bổ nhiệm Chưởng ấn của giáo phận. Việc bổ nhiệm Linh mục Spinard vào vị trí quan trọng cả về mặt giáo luật lẫn biểu tượng, chỉ có thể khơi lại những vết thương, khơi dậy nghi ngờ và gây hoang mang cho giáo dân.”

Tháng 6 năm 2025, Tổng Giám mục Guy de Kerimel đã bổ nhiệm Linh mục Spinard làm chưởng ấn và đại diện giám mục phụ trách hôn nhân của Giáo phận Toulouse. Năm 2006, linh mục Spinard bị kết án 5 năm tù, trong đó có một năm án treo vì tội hiếp dâm trẻ vị thành niên năm 1993. Việc bổ nhiệm này đã tạo các phản ứng mạnh mẽ trên báo chí, trên mạng xã hội, đồng thời đặt ra câu hỏi về việc phục hồi chức vụ cho các linh mục sau khi họ đã chấp hành xong bản án. Tổng giám mục Toulouse đã giải thích việc này trong thư được công bố ngày 10 tháng 7.

Ngài viết: “Hiếp dâm là một tội ác, không có chuyện xem nhẹ tội ác này. Nhiệm vụ tuyệt đối của chúng ta là phải làm mọi cách có thể để bảo đảm nạn nhân được công nhận và được giúp đỡ, họ phải tiến về phía trước để xây dựng lại bản thân bằng cách nhận ra trước hết và trên hết, họ không phải là nạn nhân, dù các vết thương này gây tổn thương cho họ suốt đời.”

Thể hiện Lòng thương xót

“Liệu có thể thể hiện lòng thương xót với một linh mục đã phạm tội trọng cách đây ba mươi năm, và từ đó đã hy sinh, đã chính trực trong công việc phục vụ, trong các mối quan hệ với bề trên và đồng nghiệp của mình không? Đức Phanxicô đã nói Thiên Chúa là Lòng thương xót, đó là Danh Ngài. Và chúng ta, tín hữu kitô là chứng nhân lòng thương xót của Chúa.”

Theo Tổng Giám mục Toulouse: “Lòng thương xót không đối lập với công lý, nhưng nó còn đi xa hơn. Nếu không có lòng thương xót, chúng ta là những người bất hạnh, vì không có sự cứu rỗi nào cho bất cứ ai trong chúng ta. Không thể hiện lòng thương xót là đang nhốt kẻ lạm dụng vào cái chết về mặt xã hội, đây là tái lập một hình thức án tử hình.”

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Tu sĩ dòng Biển Đức Martin Werlen: “Tôi đã nói lên giấc mơ thấy Sơ Brambilla được bổ nhiệm làm Hồng y

Linh mục một ngày, linh mục suốt đời

Linh mục một ngày, linh mục suốt đời

Linh mục một ngày, linh mục suốt đời

la-croix.com, Arnaud Alibert, 2025-06-27

Linh mục Arnaud Alibert, Dòng Mông triệu, Tổng biên tập báo La Croix.

Hình minh họa / Ferville.

Năm 2025, Pháp sẽ có 90 lễ phong chức linh mục, đa số được cử hành vào cuối tháng 6. Dù số lượng đã giảm nhưng chúng ta không thể không vui mừng chào  đón và biết ơn các tân linh mục. Thu hoạch đã đến sau khi gieo hạt, hiện nay chúng ta đang thu hoạch những thành quả đã gieo trồng từ nhiều năm trước. Từ thời điểm chàng trai trẻ tuyên bố mình muốn làm linh mục đến lúc được chịu chức, ít nhất phải mất 8 năm, và thường là 10 hoặc có khi 15 năm!

Ngày 26 tháng 6 tại Rôma, Đức Lêô nói với hơn 2.000 linh mục tụ họp để mừng đại lễ: “Ơn gọi này có ý nghĩa trọn vẹn trong lời Chúa Giêsu: ‘Ta gọi các con là bạn hữu‘, không chỉ theo nghĩa thân mật trìu mến nhưng như một sứ mệnh. Về cơ bản, linh mục là người kết bạn với mọi người, trở thành bạn bè và anh em với nhau. Điểm đặc biệt là ngài đã đi ngoài lề và có lời khuyên: Đừng bao giờ ở một mình; cùng nhau bước đi như người bạn, người anh em, chia sẻ đức tin với người nghe, với cả chính mình: chúng ta có một sứ mệnh lớn lao và chúng ta sẽ cùng nhau thực hiện.

Các tân linh mục trẻ chịu chức năm nay sẽ xem các lời này là động lực truyền giáo cho những bước đi đầu tiên của họ, vì sứ mệnh lớn lao Đức Lêô nói ở đây không phải là một công việc nhàn hạ. Xã hội chúng ta tiếp tục phát triển, đã tạo ra nhiều nét văn hóa phi kitô giáo. Di sản kitô giáo tiếp tục bị xói mòn, đàn chiên được giao phó cho các linh mục ngày nay là những người đã hiểu và đã đến với Giáo hội, là những người không không ở trong đàn chiên, là những người đã xa Giáo hội.

Quá trình trở thành linh mục không giống thi tuyển, không giống bầu cử, các linh mục không thiếu những thách thức, dù là nội bộ hay bên ngoài. Quá trình này đáp ứng một logic hoàn toàn khác, logic dành trọn tâm trí cho ân sủng để ơn Chúa có thể biến đổi tâm hồn con người. Lễ chịu chức là thời điểm đặc biệt ở mức độ nhân bản. Với bản thân linh mục, đây là kinh nghiệm quan trọng, từ đó họ rút được năng lượng và ý nghĩa trong suốt cuộc đời: kinh nghiệm của một dân tộc cầu nguyện chào đón mục tử của họ trong đức tin, kinh nghiệm hiệp thông với giáo dân, kinh nghiệm huyền bí về giây phút được chia sẻ huyền nhiệm với Chúa. Tiếp theo sẽ là các lễ kỷ niệm, các cuộc họp, cuộc tranh luận, kể cả các khủng hoảng, những lúc vui mừng để cá nhân hóa chức linh mục được lãnh nhận. Vì trở thành linh mục không chỉ nhận chức thánh, điều quan trọng là phải nhận ra Chúa hình thành nên linh mục mà chúng ta trở thành mỗi ngày.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Tổng Giám mục Guy de Kerimel phải xem lại việc bổ nhiệm linh mục Dominique Spinard làm Chưởng ấn

Tu sĩ dòng Biển Đức Martin Werlen: “Tôi đã nói lên giấc mơ thấy Sơ Brambilla được bổ nhiệm làm Hồng y

 

Tu sĩ dòng Biển Đức Martin Werlen: “Tôi đã nói lên giấc mơ thấy Sơ Brambilla được bổ nhiệm làm Hồng y”

Tu sĩ dòng Biển Đức Martin Werlen: “Tôi đã nói lên giấc mơ thấy Sơ Brambilla được bổ nhiệm làm Hồng y

cath.ch, Regula Pfeifer, 2025-08-11

Tu sĩ dòng Biển Đức Martin Werlen mong muốn thấy một phụ nữ được bổ nhiệm làm Hồng y | © Franz Kälin

Ngày 7 tháng 8, Cựu Viện phụ Martin Werlen của Tu viện Einsiedeln lên tiếng ủng hộ việc bổ nhiệm nữ hồng y. Ngài nghĩ việc này hoàn toàn hợp lý vì Sơ Brambilla đã là Tổng Trưởng của một Thánh Bộ, ngài còn đưa ra ứng viên thứ hai là Sơ Raffaella Petrini, Sơ là người đứng đầu Phủ Thống đốc Thành phố Vatican.

Vì sao bây giờ Cha lại yêu cầu bổ nhiệm nữ Hồng y?

Cha Martin Werlen: Tôi không có gì để yêu cầu. Tôi chưa yêu cầu gì. Trong buổi thảo luận chuyên đề được tổ chức trong Tuần lễ Đại học Salzburg với chủ đề “Một Giáo hội dành nhiều không gian hơn cho sự sống”, buổi thảo luận đã đề cập đến vấn đề phụ nữ, tôi chia sẻ ước mơ được thấy Sơ Simona Brambilla trong số các Hồng y sẽ được bổ nhiệm.

Cha đề xuất Sơ Simona Brambilla, làm Tổng Trưởng Thánh Bộ Truyền Giáo. Vì sao lại là Sơ Brambilla?

Thông thường, những người đứng đầu các Bộ là Hồng y. Lần đầu tiên trong lịch sử Giáo hội, một phụ nữ đứng đầu một thánh bộ, tức là một Bộ trưởng. Vì thế Sơ được bổ nhiệm làm Hồng y là hợp lý.

 

Tháng 1 năm 2025, Sơ Simona Brambilla đã thay thế Hồng y Joao Braz de Aviz (ở sau) làm Tổng Trưởng Thánh Bộ Đời Sống Thánh Hiến | © Vatican Media – AP/keystone

 Cha có biết Sơ Brambilla không?

Tôi không biết Sơ, nhưng tôi trân trọng Sơ, Sơ đã gởi cho tôi một thư, ký tên “Sr. Simona Brambilla, M.C. Prefect”. Sơ viết để phản hồi cho những đề xuất thay đổi giáo luật liên quan đến đời sống tu trì. Theo tôi, ý nghĩa lịch sử của việc Đức Phanxicô bổ nhiệm Sơ chưa được nhấn mạnh đầy đủ. Đó là một bước tiến quan trọng. Tôi cũng muốn nhắc đến Sơ Raffaella Petrini, người đã đứng đầu Chính quyền Thành phố Vatican từ ngày 1 tháng 3 năm 2025.

Liệu các nữ tu có đặc biệt phù hợp để nắm giữ các vị trí lãnh đạo trong Giáo hội không?

Tất nhiên, các nữ tu đã đảm nhận chức vụ lãnh đạo trong cộng đồng của họ, họ sẵn sàng đảm nhận chức vụ lãnh đạo trong các lãnh vực khác của Giáo hội.

Sơ Raffaella Petrini là “nhân vật số 1” của Chính quyền Thành phố Vatican | © Vatican Media

Các nữ linh mục và giám mục nên được bổ nhiệm trước khi quyết định bổ nhiệm một nữ hồng y không?

Theo tôi, bổ nhiệm một nữ hồng y là một bước rất quan trọng trong việc thay đổi văn hóa. Họ là một phần trong nhóm cố vấn thân cận của Giáo hoàng, họ cũng sẽ là những người bầu giáo hoàng tiếp theo. Càng có nhiều phụ nữ tham gia vào chức vụ lãnh đạo Giáo hội, phụ nữ càng được công nhận và tôn trọng trong Giáo hội.

“Theo tôi, bổ nhiệm một nữ hồng y là một bước quan trọng lớn trong việc thay đổi văn hóa.”

Theo cha, Đức Lêô có khả năng bổ nhiệm một nữ hồng y đến mức nào?

Ngài am hiểu giáo luật, đó là chuyên môn của ngài. Trước khi có giáo luật năm 1917, ngay cả những người không phải là linh mục cũng có thể được bổ nhiệm làm hồng y. Theodulf Mertel (1806-1899), hồng y không phải là linh mục được Đức Piô IX bổ nhiệm – sau khi ngài đã giữ chức Bộ trưởng Nội vụ và Bộ trưởng Tư pháp. Ngài tham dự mật nghị bầu Đức Lêô XIII. Ngài đã trao vương miện cho Đức Lêô XIII theo nghi thức thời bấy giờ.

Ngày nay, có một số hồng y không phải là giám mục. Đức Lêô XIV ý thức được vấn đề này. Vì vậy, trong lần bổ nhiệm hồng y tiếp theo, hai phụ nữ có thể có tên trong danh sách: Sơ Simona Brambilla và Raffaella Petrini. Tôi sẽ rất vui nếu điều này được thực hiện. Ông Paolo Ruffini, Bộ trưởng đầu tiên của một cơ quan thuộc Giáo triều Rôma không phải là linh mục, cũng có tên trong danh sách. Ông đã là Tổng Trưởng Bộ Truyền Thông từ năm 2018. Đây sẽ là một dấu hiệu mạnh mẽ cho thấy Giáo hội là cộng đoàn lữ khách hy vọng.

Hồng y đoàn chưa bao giờ mở cửa cho phụ nữ. Thông thường, các giám mục mới là người sẽ được phong Hồng y. Họ là những người “nổi bật về giáo lý, đạo đức, khôn ngoan trong việc điều hành công việc” (Điều 351). Tuy nhiên, Đức Phanxicô đã nhiều lần trao mũ hồng y cho các linh mục như Linh mục Dòng Đa Minh Timothy Radcliffe (tháng 12 năm 2024). Giáo luật quy định bất cứ người đàn ông nào được bổ nhiệm “ít nhất là trong hàng linh mục” đều có thể trở thành hồng y (Điều 351). Giáo luật hiện nay yêu cầu các linh mục được bổ nhiệm hồng y, trước hết phải được phong giám mục. Tuy nhiên, có những trường hợp ngoại lệ, giám mục không được phong hồng y nếu trên 80 tuổi. Trường hợp gần đây nhất là Hồng y Raniero Cantalamessa, được phong Hồng y ngày 28 tháng 11 năm 2020.

Một người cũng có thể được phong hồng y mà không ai biết, trong một số trường hợp, chính họ cũng không biết. Khi đó, họ là hồng y “in pectore”, nghĩa là Giáo hoàng quyết định, thường vì lý do thận trọng chính trị, nên danh tính không được tiết lộ.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Nữ tu Simona Brambilla, nữ Bộ trưởng đầu tiên của Giáo triều Rôma

Tổng Giám mục Guy de Kerimel phải xem lại việc bổ nhiệm linh mục Dominique Spinard làm Chưởng ấn

Linh mục một ngày, linh mục suốt đời

Félix Rousseau, 21 tuổi, đạp xe đạp đi Rôma dự Đại hội Giới trẻ

Félix Rousseau, 21 tuổi, đạp xe đạp đi Rôma dự Đại hội Giới trẻ

lavie.fr, Alexia Vidot, 2025-07-25

Félix Rousseau / Erick Lefort – La Vie

“Hy vọng nhìn thấy những gì chưa có và những gì sẽ có. Hy vọng yêu những gì chưa có và những gì sẽ có (…). Trên con đường dốc, đầy cát, đầy khó khăn. Trên con đường đang đi lên…” Sáng tháng 7 năm 2023, tại Pontmain (Mayenne), linh mục vừa cử hành thánh lễ tiễn đoàn hành hương xe đạp của chúng tôi đi Lisbon, Bồ Đào Nha, đã đọc cho chúng tôi nghe vài câu thơ này của Charles Péguy.

Lúc đó, tôi không hiểu tại sao, tôi không hiểu mối liên hệ giữa cuộc phiêu lưu tôi sắp đi với bốn bạn đồng hành để dự Ngày Thế Giới Trẻ và quyển sách “Cánh cổng Mầu nhiệm Hạnh thứ hai” của nhà văn công giáo.

Lời kêu gọi khám phá Hy vọng

Rõ ràng, nhà văn Péguy đã có lý khi nói hy vọng là “cô bé chẳng là gì”, là nhân đức lớn bị lãng quên trong ba nhân đức đối thần. Đức tin và đức ái là hiển nhiên với tôi, người công giáo mộ đạo và tận tụy từ thời trung học, tôi chẳng mấy chú ý đến… hy vọng! Chưa đầy một giờ sau, hy vọng đã hiện ra trong đầu tôi khi tôi rời đền thờ Đức Mẹ Pontmain… Cơn mưa rào đã nhường chỗ cho ánh nắng đẹp đẽ.

Chúng tôi chỉ mới đi được 20 cây số trong tổng số 1.700 cây số từ thủ đô Bồ Đào Nha. Phía trước tôi, Helier đang lao xuống dốc với tốc độ 50 cây số/giờ. Đường trơn trượt. Một khúc cua gấp đang đến gần. Tôi thầy bạn tôi tiếp tục đi thẳng, đâm xuyên qua hàng rào thép gai và rơi xuống thấp hơn 3 mét. Cú rơi thật kinh hoàng. Nỗi sợ hãi của tôi, thật khủng khiếp. Bạn tôi sao đây?

Mới chỉ bắt đầu, hành trình của chúng tôi có kết thúc bi thảm ở đây không? Tôi buông thõng tay. Nỗi tuyệt vọng đe dọa tôi. Tạ ơn Chúa, tạ ơn Đức Mẹ, các Đấng mà chúng tôi dâng hiến cuộc hành hương,  Helier còn sống, chỉ bị vài vết xước. Chúng tôi có thể tiếp tục lên đường.

Hình ảnh Erick Lefort / La Vie

Trong lều của tôi tối hôm đó, tôi nghe tiếng gọi hãy hy vọng hơn. Đầu tiên, với thử thách tôi phải đối diện trong hai tuần tới, vì tôi phải tiếp tục đạp xe khi sức lực đã cạn kiệt, tôi cần hy vọng vào điều bất ngờ khi nhìn về phía chân trời, về bầu trời và xa hơn nữa!

Rồi trong cuộc sống hàng ngày của tôi: cuộc sống của một sinh viên luật trẻ như tôi cũng có thể gặp nhiều thử thách lớn, nhỏ, khi đó tôi phải “hy vọng dù không còn hy vọng” như Thánh Phaolô đã nói. Phải tin tưởng hướng về Chúa, Đấng không gì là không thể, càng cần thiết hơn bao giờ hết trong thời bất ổn của thế giới, bị rung chuyển vì chiến tranh, vì khủng hoảng chính trị kinh tế… vì biến đổi khí hậu!

Nhận thức sinh thái

Thế hệ chúng tôi nhận thức về môi trường gắn liền với Thông điệp Laudato si’. Tôi vừa đọc Thông điệp “Chăm sóc Ngôi nhà Chung của chúng ta” của Đức Phanxicô trong nhóm Thiếu niên Thánh Thể. Thời gian cách ly Covid là dịp tôi đọc toàn bộ và đào sâu văn bản, từ đó tôi có một suy tư cá nhân về sinh thái. Đối diện với sự sụp đổ đã xảy ra, đang xảy ra, tôi muốn tỉnh táo và nhạy bén trước các thách thức, không tuyệt vọng, không bỏ cuộc. Để dung hòa sự tỉnh táo và niềm tin, để tránh chìm trong lo lắng về môi trường đang bủa vây mọi người, tôi nghĩ điều tốt nhất là hành động, dù nhỏ nhoi đến đâu.

Tôi thực hiện điều này ở quy mô nhỏ, trong cuộc sống hàng ngày (ăn uống, đi lại, áo quần, v.v.), tôi cố gắng công bằng và nhất quán nhất có thể, ngay cả khi không phải lúc nào cũng dễ dàng. Và tôi để Chúa lo phần còn lại! Tôi biết Ngày Thế Giới Trẻ sắp tới sẽ được tổ chức tại Lisbon… việc đi xe buýt là điều không thể! Chẳng lẽ không có cách nào dung hòa với môi trường để không bỏ lỡ dịp trọng đại này của Giáo hội sao?

Khi nói chuyện với một người bạn trong bữa ăn tối, tôi chợt nghĩ: chúng tôi sẽ đi xe đạp! Mỗi ngày tôi đã đạp xe gần một tiếng để đi học ở Đại học Rennes (Ille-et-Vilaine) – bây giờ chỉ cần đạp nhiều hơn một chút thôi!

Trên đường đi Lisbon, tôi mới thấy rõ hơn về “gánh nặng” khi đạp lâu dài… Những bữa sáng no bụng làm chứng cho chuyện này! Nhưng khi dung hòa với cố gắng đau đớn này, tôi đã củng cố ý chí của tôi, khả năng mà Thánh Tôma Aquinô gắn liền với đức bác ái (trí tuệ với đức tin)

Tôi tin chắc tất cả cố gắng thể lý nhỏ bé, các cố gắng cho ý định cụ thể đã giúp tôi yêu thương sâu đậm từ tận đáy lòng và tốt hơn. Như Thánh Têrêxa Hài đồng Giêsu đã nói: “Nhặt một chiếc ghim vì tình yêu có thể cứu rỗi một linh hồn” thì đạp xe vì tình yêu cũng vậy! Và việc đạp xe sáu giờ đi trước hoặc đi sau bạn là dịp để thực hành đức ái… và để trưởng thành trong khiêm nhường.

Đạp xe, một động lực của thánh thiện

Thực tế, khi chúng ta phải cùng nhau tiến về phía trước, chúng ta buộc phải kiềm chế lòng kiêu hãnh, ham muốn thắng cuộc của mình. Chúa cũng lo liệu việc này: làm sao chúng ta không bị giới hạn khi đạp ngược gió lên ngọn đồi và dưới ánh nắng chói chang? Các yếu tố tự nhiên nhắc chúng ta thân phận hữu hạn của con người, ngăn chúng ta trên đường đua để vươn tới xa hơn, nhanh hơn, tốt hơn.

Hình ảnh Erick Lefort / La Vie

Chân phước Pier Giorgio Frassati muốn vươn lên cao hơn nữa. “Hướng lên đỉnh cao – Verso l’alto!” là phương châm của người leo núi và đam mê đạp xe đầy nhiệt huyết này; đôi khi Chân phước đạp xe hơn 100 cây số mỗi ngày. Noi gương ngài, tôi muốn đạp xe để phục vụ đức tin, như thế với tôi, đạp xe là con đường, là động lực thúc đẩy sự thánh thiện.

Chúng tôi đến Fatima sớm hơn dự kiến. Để chuẩn bị tinh thần cho Ngày Thế Giới Trẻ sắp tới, chúng tôi quyết định tĩnh lặng 24 giờ. Mỗi người để xe đạp xuống và rút về góc riêng của mình. Phần tôi, tôi tạ ơn Chúa vì tất cả những ân sủng tôi đã nhận được cho đến nay: rất nhiều cuộc gặp tốt đẹp, đặc biệt với giáo dân, với các linh mục từ khắp nơi trên thế giới; khám phá được tính phổ quát của Giáo hội; được ngắm hoàng hôn ngoạn mục trên cao nguyên Tây Ban Nha ở rìa dãy núi Pyrénées, khi nhìn thấy cảnh hùng vỹ này, tôi chỉ biết ngợi khen Chúa; một buổi cầu nguyện vừa bất ngờ vừa tráng lệ tại Ciudad Rodrigo, thuộc tỉnh Salamanca… Đúng, trái tim tôi được mở rộng trong những ngày này, tôi rất vui. Vì thế trải nghiệm Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới của tôi càng sâu sắc và bổ ích.

Trong Thánh lễ bế mạc Ngày Thế Giới Trẻ, Đức Phanxicô thông báo  ngài mong đợi các bạn trẻ từ khắp nơi trên thế giới sẽ về Rôma mùa hè năm 2025 để dự Năm Thánh Hy Vọng. Chuyến hành hương xe đạp của chúng tôi là một ơn quá lớn, tôi không thể không lặp lại chuyến phiêu lưu này cho Năm Thánh Giới Trẻ!

Về Rôma, thành phố Vĩnh cửu, trái tim của Giáo hội Công giáo, tôi chỉ còn lại những kỷ niệm mơ hồ nhưng quý giá của chuyến đi pic-nic của lớp tám. Năm Thánh là dịp tốt lành để tôi trở về Rôma, lần này tôi là người “hành hương hy vọng”. Bạn Thomas, người đỡ đầu Thêm Sức cho tôi cũng có động lực như tôi, chúng tôi đang cùng nhau xây dựng dự án, và sẽ sớm có thêm hai người bạn khác tham gia.

Từ Nhà thờ Thánh Phêrô này đến Nhà thờ Thánh Phêrô kia

Ý tưởng là kết nối Nhà nguyện Thánh Phêrô của Nhà thờ Chính tòa Rennes với Vương cung thánh đường Thánh Phêrô ở Rôma. Thánh Phaolô là thánh bổn mạng hành trình xe đạp của chúng tôi; Tổng cộng 1.700 cây số từ ngày 12 đến 28 tháng 7. Lộ trình sẽ đưa chúng tôi qua những nơi hùng vĩ và một số địa điểm quan trọng về đức tin và văn hóa, bắt đầu ở Tu viện Biển Đức ở Solesmes (Sarthe), nơi chúng tôi sẽ tham dự các buổi lễ – kinh chiều, kinh tối và canh thức. Tất cả phụ thuộc vào… tốc độ đạp xe của chúng tôi!

Hình ảnh Erick Lefort / La Vie

Chúng tôi còn đi qua Vương cung thánh đường Thánh Martinô ở Tours (Indre-et-Loire), thánh địa Cha Sở Ars (Ain)… Sau khi qua dãy Alps, chúng tôi sẽ dừng chân ở Turinô, nơi Don Bosco và Pier Giorgio Frassati đã sống. Sau đó sẽ là Pavia, Genoa, Livorno, và cuối cùng là Rôma.

Chúng tôi sẽ đi theo nhịp của các giờ cầu nguyện và thinh lặng, thảo luận về sinh thái toàn diện, hy vọng và vai trò của Giáo hoàng, đồng thời vun đắp tình hiệp thông huynh đệ giữa bốn anh em chúng tôi. Lộ trình này cũng là dịp để cầu nguyện cho Đức Lêô XIV. Vì việc cầu nguyện cho người kế vị của vị Tông đồ đầu tiên là điều quan trọng và thiết yếu. Để ngài không đơn độc trong việc lèo lái con thuyền của Thánh Phêrô; Ngài cần chúng ta! Vì vậy, tôi rất vui được sớm gặp Đức Lêô trong Đại hội Giới trẻ này.

Những cột mốc trong trong đời

2004 Sinh ra tại Rennes (Ille-et-Vilaine), trong gia đình có bốn anh chị em.

2022: Học luật tại Đại học Rennes.

2023: Mùa hè năm 2023, haha xe đạp đến Lisbon nhân Ngày Thế Giới Trẻ. Là thành viên trong Ban quản trị Hiệp hội Sinh viên Công giáo Rennes.

2025: Hành hương xe đạp đến Rôma nhân ngày Đại hội Giới trẻ.

Mùa thu, bắt đầu học thạc sĩ luật tại Đại học Paris-I-Panthéon-Sorbonne ở Paris.

Đạp xe vì giáo dục tại Lebanon

Để lòng bác ái trở thành một trong những trụ cột của cuộc hành hương Đại hội Giới trẻ, chúng tôi hợp tác với Chương trình Đông phương để hỗ trợ công việc của tổ chức này.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Từ tiếng Pháp sang tiếng Đức: Đức Lêô dùng nhiều phương pháp để học nói nhiều ngôn ngữ

Trong một thế giới bị đánh dấu bởi bạo lực, Đức Lêô XIV: một triều chuyển tiếp?

“Làm sao có thể chấp nhận một linh mục bạo lực, dù đã thụ án lại được đối xử tốt hơn nạn nhân?”

Từ tiếng Pháp sang tiếng Đức: Đức Lêô dùng nhiều phương pháp để học nói nhiều ngôn ngữ

Từ tiếng Pháp sang tiếng Đức: Đức Lêô dùng nhiều phương pháp để học nói nhiều ngôn ngữ

Đức Lêô làm mọi cách để nói được càng nhiều ngôn ngữ càng tốt. © Dévrig Plichon

parismatch.com, Arthur Herlin, 2025-08-10

Từ Chicago đến Vatican, qua Le Havre và Lima, Đức Lêô vạch hành trình ngôn ngữ với quyết tâm của một người hành hương… với điện thoại thông minh trên tay. Phương châm của ngài? Bạn không bao giờ ngừng học hỏi, ngay cả khi bạn là giáo hoàng.

Tất cả bắt đầu từ một ảnh chụp màn hình đơn giản được chia sẻ trên mạng xã hội. Tháng 1 năm 2014, trang Duolingo được thành lập dưới tên Robert @drprevost, hiển thị “tiến trình hàng tuần” và được duy trì hoàn hảo. Kết quả: tin đồn ngày càng lan rộng. Đúng vậy, ngài đang “rèn” tiếng Đức. Và đang hoàn chỉnh tiếng Ý. Dù chính thức hay không, nhưng rõ ràng trang này là của Đức Lêô! Và đây là lần đầu tiên: chưa bao giờ có một Giáo hoàng nào học ngoại ngữ… trên điện thoại.

Đằng sau việc rèn luyện này là một gia đình có truyền thống ngôn ngữ, ngôn ngữ gần như luân lưu trong huyết quản của ngài, trước hết là tiếng Pháp. Vì bà nội Suzanne Louise Marie Fontaine, người gốc Le Havre, đã truyền cho ngài khiếu thẩm mỹ và âm giọng. Ngài cũng thừa hưởng đam mê ngôn ngữ từ mẹ của ngài, bà Mildred có cha mẹ đều đến từ các vùng nói tiếng Pháp: ông ngoại Joseph Nerval Martinez ở Louisiana, người gốc Haiti nói tiếng Pháp, bà ngoại Louise Baquié, người lai Creole sinh ở New Orleans, bà là con của một người Pháp đến từ Guadeloupe. Một dòng dõi mà tiếng Pháp đã được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, từ vùng Caribê đến Chicago. Đức Lêô tìm lỗi sai phát âm như một học sinh đang muốn có điểm 20!

Dù trang Duolingo của ngài không đề cập đến tiếng Pháp, nhưng ngài không bao giờ ngừng luyện tập. Những người gần ngài thấy ngài có tiến bộ nhờ các bữa ăn trưa với các giám mục hoặc khi nói chuyện thân mật với họ. Và sự khác biệt đã được thấy rõ: giữa những lần đầu tiên ngài ngập ngừng nói tiếng Pháp và những lần gần đây ngài nói với các tân tòng trẻ đã thấy rõ: có một bước nhảy vọt! Phát âm kết nối cẩn thận (các phụ âm đi trước nguyên âm đều được đọc nối), những chữ câm được tôn trọng: ngài tìm lỗi sai để sửa như một học sinh muốn được điểm 20!

Tiếng Ý cũng vậy, ngài không ngủ quên trên chiến thắng, ngài trau dồi ngôn ngữ chính thức của Vatican. Kết quả: ngài mở trang Duolingo học mỗi ngày và kết quả rất khả quan. Đam mê ngôn ngữ của ngài, đặc biệt là tiếng La-tinh chắc chắn đến từ ông nội Salvatore Giovanni Gaetano Riggitano, biệt danh John R. Prevost, ông là giáo sư ngôn ngữ Rôman ở Chicago. Một di sản có thể giải thích cho sự thành thạo hoàn hảo của ngài về ngôn ngữ phụng vụ.

Sau đó hành trình truyền giáo đã làm phong phú thêm vốn ngôn ngữ của ngài: tiếng Tây Ban Nha và tiếng Quechua học ở Peru, tiếng Bồ Đào Nha nhờ công việc ở Dòng Augustinô. Chỉ còn thiếu tiếng Đức nên ngài học qua Duolingo. Nhưng vì sao lại học tiếng Đức bây giờ? Đây là một bí ẩn. Một tri ân kín đáo đến Đức Bênêđíctô XVI, người mà ngài ngưỡng mộ chăng? Chuẩn bị cho một chuyến đi trong tương lai chăng? Nhưng ngài vẫn ở Vatican với các buổi tiếp kiến chung và Kinh Truyền Tin hàng tuần!

Một Giáo hoàng hiện đại

Chắc chắn Đức Lêô là một Giáo hoàng hiện đại, ngài không ngần ngại kết hợp truyền thống và hiện đại. Ngài là người đầu tiên có tài khoản Twitter trước khi đắc cử, người đầu tiên xem Netflix, người đầu tiên mang đồng hồ Apple Watch, và bây giờ… người đầu tiên từ ngai Thánh Phêrô học ngôn ngữ trên Duolingo. Nhưng đằng sau màn hình và những bài tập hàng ngày, ngài không bao giờ quên điều cốt lõi. Trước hàng triệu các bạn trẻ ở Rôma, ngài tóm tắt bằng tiếng Anh một câu nói được lan truyền đến chóng mặt: “Không thuật toán nào có thể thay một vòng ôm.” Một lời nhắc nhở, ngay cả trong thời của ứng dụng và thời của streak, ngôn ngữ đẹp nhất vẫn là ngôn ngữ của trái tim.

Marta An Nguyễn dịch

Trong một thế giới bị đánh dấu bởi bạo lực, Đức Lêô XIV: một triều chuyển tiếp?

“Làm sao có thể chấp nhận một linh mục bạo lực, dù đã thụ án lại được đối xử tốt hơn nạn nhân?”

Félix Rousseau, 21 tuổi, đạp xe đạp đi Rôma dự Đại hội Giới trẻ

Trong một thế giới bị đánh dấu bởi bạo lực, Đức Lêô XIV: một triều chuyển tiếp?

Trong một thế giới bị đánh dấu bởi bạo lực, Đức Lêô XIV: một triều chuyển tiếp?

resnovae.fr, Linh mục Claude Barthe, 2025-08-04

“Si-môn, Si-môn ơi, kìa Xatan đã xin được sàng anh em như người ta sàng gạo, nhưng Thầy đã cầu nguyện cho anh để anh khỏi mất lòng tin. Phần anh, một khi đã trở lại, hãy làm cho anh em của anh nên vững mạnh” (Lc 22:31-32).

Chúng ta đã có dịp nói triều Đức Phanxicô với những lời nói hùng hồn sẽ có thể tạo nên, nếu không phải là giai đoạn cuối cùng của thời kỳ hậu Công đồng Vatican II, thì ít nhất cũng là giai đoạn gần kết thúc của nó. Tất nhiên, với điều kiện là có những người trong Giáo hội có đủ quyết tâm cần thiết để lật qua trang mới. Nếu không, và trong lúc này, chúng ta có thể hy vọng có một loại chủ nghĩa hiện thực tạm thời, nhờ đó các lực lượng công giáo có thể tồn tại, có thể sống và phát triển. Nhưng chắc chắn, chính sự trở lại vĩ đại của trật tự huấn quyền mới là điều mà Giáo hội Chúa Kitô mong muốn và các mục tử của Giáo hội phải chuẩn bị. 

Một Giáo hoàng để “làm dịu các căng thẳng”

Các giáo hoàng hậu-Công đồng đã dồn hết tâm sức để khắc phục những rạn nứt không tránh được do sự suy sụp của giáo lý giáo hội học, và kể từ Đức Phanxicô, là sự sụp đổ của giáo lý hôn nhân. Những rạn nứt về giáo lý này được thấy qua những rạn nứt cải cách phụng vụ, mang mùi vị tự do và màu mè. Không có “một chú giải” nào có thể hàn gắn được những mảnh vỡ của chiếc bình đã vỡ. Sứ điệp truyền giáo của Giáo hội đã dần dần tan biến, cùng lúc với sự giảm sút linh mục và giáo dân. Hơn nữa, phong cách hành động của Đức Phanxicô trong triều của ngài đã làm cho hỗn loạn lan rộng.

Vì thế Tân Giáo hoàng, người của suy tư, của cầu nguyện, của lắng nghe cần thiết hơn bao giờ hết, nhưng ngài cũng là người không dễ thấm nhập. Nhưng với sự hiệp nhất nào? Sự hiệp nhất mà những người đưa ngài lên ngôi, tất cả đều đến từ giới lãnh đạo công đồng, và nói theo từ ngữ của Đức Bergoglio là đồng thuận hòa bình, tuân thủ các “thành tựu” vĩ đại hay đúng hơn là sự hiệp nhất xung quanh Lời Chúa, “hữu hiệu và sắc bén hơn bất cứ lưỡi gươm hai lưỡi nào” (Dt 4:12)?

Trong những ngày cuối cùng trước mật nghị tháng 5, các nhà báo Ý đã thấy Hồng y Prevost, giám chức nghiêm túc và dè dặt, người được những người am hiểu nhất cho rằng ngài sẽ “được bầu”, với họ, ngài dường như quá lo lắng. Có người lại thấy ngài ít lo lắng. Viễn cảnh quản trị một Giáo hội trong tình trạng này thì nhà lãnh đạo phải run.

Các hồng y “tìm người làm giáo hoàng” muốn tìm một người kế vị Đức Phanxicô nhưng phải khác biệt. Dù có một số bất đồng trong quá khứ, Đức Bergoglio đã nhận ra các đức tính của tu sĩ dòng Augustinô này. Không ai có thể phủ nhận sức cuốn hút của Đức Phanxicô, phong cách lãnh đạo và cả khả năng chuẩn bị người kế nhiệm mình: khác biệt, điềm tĩnh. Trong một thời gian ngắn, ngài đã nâng Hồng y Robert Francis Prevost lên chức vụ cao nhất. Năm 2018 trong chuyến tông du Peru, ngài đã thấy rõ các đức tính nổi bật của Giám mục Prevost. Năm 2013 ngài đã giao chức Giám quản Tông tòa, năm 2014 ngài phong Giám mục của Chiclayo, năm 2023 ngài phong Bộ trưởng Bộ Giám mục, một Bộ thiết yếu trong chính quyền Rôma, rất quan trọng dưới triều Đức Phanxicô, vì với ý chí chính trị kiên định, Đức Phanxicô  muốn đổi mới cả Hội đồng Giám mục và Hồng y đoàn. Chưa đầy hai năm trước khi làm Giáo hoàng, Hồng y Prevost đã là Bộ trưởng, Hồng y, Chủ tịch Ủy ban Giáo hoàng về Châu Mỹ Latinh (1).

Với Hồng y Prevost, người mang đậm chất Peru hơn Mỹ, thì đây đúng là Châu Mỹ La-tinh trong Giáo triều Rôma. Bên cạnh ngài là nhân vật chủ chốt: Giám mục Brazil Ilson de Jesus Montanari, 65 tuổi, người có ảnh hưởng lớn, Thư ký Bộ Giám mục, một công chức hiệu quả, một Bergoglian của vòng thân cận, được Đức Phanxicô bổ nhiệm năm 2013. Ngài đã giám sát – và vẫn giám sát cho đến ngày nay – việc chuẩn bị hồ sơ các giám mục sẽ bổ nhiệm và những người sẽ bãi nhiệm, hơn nữa, ngài trở thành Thư ký Bộ Giám mục, Thư ký của Hồng y đoàn và từ đó là thư ký mật nghị. Đức Phanxicô cũng đã bổ nhiệm ngài làm Phó Nhiếp chính của Giáo hội (Camerlengo trong trường hợp này là Hồng y Kevin Farrell, chỉ đạo các vấn đề thế tục trong thời gian trống tòa). Nhìn chung, Giám mục Montanari là thư ký điều hành của chính phủ Bergoglio, đóng vai trò quan trọng trong thời gian trống tòa và thường sẽ là hồng y trong công nghị phong hồng y đầu tiên của Đức Lêô. Có vẻ như các hồng y Mỹ La-tinh đã có một vai trò quan trọng trong việc thăng chức Hồng y Prevost. Hồng y Versaldi, cựu Tổng trưởng Bộ Giáo dục, cũng đóng vai trò quan trọng trong việc thăng tiến Hồng y Prevost, ngài là cựu Tổng trưởng Bộ Giáo dục, cũng đã chuẩn bị con đường để lên ngôi giáo hoàng. Liệu Hồng y Hollerich có đàm phán, sau vòng bỏ phiếu đầu tiên để Hồng y Pietro Parolin rút lui, mở đường cho Hồng y Robert F. Prevost và bảo đảm cho ngài có cuộc bầu cử thành công không? Sau cuộc bầu cử, ông Lucio Caracciolo, giám đốc tạp chí địa chính trị Limes, giới thiệu Tân giáo hoàng là người được chọn để ngăn chặn nguy cơ tan rã của Công giáo (2). Và sử gia Alberto Melloni, lãnh đạo trường phái Bologna, nhấn mạnh khả năng của Đức Lêô trong việc “xoa dịu căng thẳng, làm phẳng những góc cạnh thô tháp (3).

Ngày 4 tháng 5, bốn ngày trước cuộc bầu cử, Linh mục Dòng Tên Antonio Spadaro, thuộc Bộ Văn hóa Giáo dục, cựu giám đốc tạp chí Văn minh Công giáo (La Civiltà Cattolica) đã viết một bài trên tờ La Repubblica: “Thách thức thực sự không phải là sự thống nhất mà là sự đa dạng”, một bài báo chúng tôi đã trích dẫn (4): “Chúng ta hãy cam kết biến sự khác biệt của chúng ta thành phòng thí nghiệm của sự thống nhất và hiệp thông, của tình huynh đệ và hòa giải, để tất cả mọi người trong Giáo hội, với lịch sử cá nhân của mình, học cách đồng hành với người khác (5).” Linh mục Spadaro giải thích: “Giáo hội, giống như bất kỳ thực tại tập thể nào, không còn thể hiện bản thân một cách đồng nhất và đơn điệu. Sự gắn kết không thể tìm thấy trong sự đồng nhất, mà trong khả năng chào đón và hòa hợp sự đa dạng.”

Có lẽ Đức Lêô XIV có một quan niệm ít bao quát hơn về sự đa dạng có thể hòa hợp so với Linh mục Antonio Spadaro, nhưng thực sự chính vì mục đích này – hòa hợp, xoa dịu – mà ngài được bầu làm Giáo hoàng. Thông điệp đầu tiên vào buổi tối đắc cử, ngài nhắc đến từ “hòa bình” mười lần, mời gọi chúng ta “xây dựng những cây cầu thông qua đối thoại, thông qua gặp gỡ”. Phong cách và ngôn ngữ của ngài mang tính tâm linh nhiều hơn so với tiền nhiệm của ngài, ngài nhấn mạnh mong muốn xoa dịu này. Phong cách có sự pha trộn giữa hài hòa và giản dị, gần gũi với giáo dân và mong muốn hiện thân cho chức vụ với những biểu tượng của chức vụ.

Lời cam kết của ngài với tiến trình Thượng Hội đồng đóng một vai trò quan trọng trong việc ngài đắc cử. Vì thế sự tiếp nối này được củng cố với sự tái tập trung về giáo luật và tâm linh. Linh mục Alberto Royo Mejía, sử gia về các thánh đương thời, người cổ vũ đức tin tại Bộ Phong Thánh, được tân giáo hoàng đánh giá cao, cũng như Cha Clodovis Boff, tu sĩ dòng Phanxicô của Brazil, một trong những tên tuổi lớn trong thần học giải phóng cùng với anh là Leonardo Boff, người sau này đã rời khỏi hàng giáo sĩ. Một tháng sau cuộc bầu cử, ngày 13 tháng 6, Clodovis Boff đã gởi một thư ngỏ đến tất cả các giám mục của CELAM, Hội đồng Giám mục Mỹ La-tinh (6), vừa kết thúc kỳ họp thường lệ lần thứ 40, Đức Lêô XIV cũng đã gởi một thông điệp đến họ. Clodovis nói với các giám mục: “Các vị đã hiểu những gì Giáo hoàng yêu cầu các vị chưa? Các anh em, các giám mục của CELAM, luôn lặp lại câu chuyện cũ: xã hội, xã hội và xã hội. Và các anh em đã làm điều này trong 50 năm.” Ngài xin họ rao giảng “Tin mừng về Thiên Chúa, về Chúa Kitô, về Thánh Thần của Người, về ân sủng và ơn cứu độ, về cầu nguyện và thờ phượng, về lòng đạo đức với Mẹ Thiên Chúa” và những chủ đề tương tự khác.

Chúng ta phải nắm bắt được sự phức tạp của các lập trường và nhận ra rằng, ở đây, chúng ta không đi chệch quá xa khỏi đường lối của Bergoglio. Năm 2007, khi Đại hội đồng Giám mục Mỹ La-tinh họp lần thứ 5 tại đền thánh Đức Mẹ Aparecida ở Brazil, Clodovis Boff đã tham gia, cùng với Hồng y Tổng Giám mục Buenos Aires, Jorge Bergoglio, người chủ trì Ủy ban soạn thảo tài liệu cuối cùng của hội nghị, trong việc chống lại “chủ nghĩa giản lược xã hội hóa” của thần học giải phóng. Bởi vì, trái với niềm tin chung, Jorge Bergoglio, người theo chủ nghĩa Peron, lại là người chống chủ nghĩa Marx.

Một bước đi tự do hóa phụng vụ truyền thống? Nếu Đức Lêô không làm giảm được căng thẳng, một không gian tự do lớn hơn có thể mở ra cho mọi khuynh hướng, một cách có kiểm soát, sau khi đã thận trọng chờ đợi. Việc phụng vụ truyền thống sẽ có thêm không gian để thở là điều hoàn toàn hợp lý, vì Đức Lêô sẽ dễ dàng ban cho những người gắn bó với truyền thống này những quyền tự do như khoan dung xoa dịu, những nhịp cầu được bắc ra để chào đón tất cả mọi người, mà không cần phải đưa ra lập trường về bản chất. Đúng là ở Pháp, một số lượng lớn giám mục xem giới truyền thống là một cạnh tranh không thể chịu đựng được, họ chưa sẵn sàng cho điều này và đang bám vào một đường lối giản lược tối đa. Mong muốn của họ là giảm thiểu tối đa sự hiện diện của một tu sĩ chuyên về phụng vụ cổ xưa trong giáo phận của họ, có khả năng làm tất cả phụng vụ.

Các buổi lễ mục vụ và giáo lý khác sẽ vẫn tiếp tục, ngay cả khi cán cân quyền lực dần nghiêng về nghi lễ cổ xưa, chẳng hạn ở các tỉnh lẻ.

Thực tế, nếu Đức Lêô, người theo chủ nghĩa công đồng không chút e ngại, thiếu sự gần gũi mà Đức Bênêđictô XVI đã có được với một phần của thế giới truyền thống, thì khát vọng hòa bình của ngài có thể hòa nhập với khát vọng của những người ủng hộ chủ nghĩa tự do “cánh tả”. Hồng y Matteo Zuppi, Tổng Giám mục Bologna, Chủ tịch Hội đồng Giám mục Ý, thành viên nổi bật của Cộng đồng Sant’Egidio, là ví dụ điển hình cho hình thức cởi mở này, có thể so sánh với tư tưởng của Cha Spadaro. Trong bài viết được trích dẫn ở trên, Cha Spadaro đã hoan nghênh việc Đức Phanxicô ban cho Hội Thánh Piô X các khả năng làm các bí tích. Còn Hồng y Zuppi, ngài không ngần ngại cử hành nghi lễ giáo hoàng cổ xưa, ngài còn làm lễ khai mạc cuộc hành hương Summorum Pontificum tại Rôma năm 2022. Không giống như các giám mục Pháp, những người muốn thấy những người theo chủ nghĩa truyền thống gia nhập thế giới Lefebvrist, Hồng y Zuppi (và cả Đức Lêô?) cho rằng tốt hơn hết là những người cử hành  phụng vụ truyền thống nên “làm ở bên trong” hơn là mở rộng “ra bên ngoài” một cách không thể kiểm soát. Hơn nữa, liệu triều Đức Lêô có thể tránh việc trao thêm tự do, không chỉ cho những người theo chủ nghĩa truyền thống, mà còn rộng hơn cho cái được gọi một cách hơi cường điệu là “lực lượng sống động của Giáo hội”, toàn bộ các khuynh hướng ngày nay đang lấp đầy các nhà thờ, đặc biệt là giới trẻ, các gia đình đông con, những người cung cấp ơn gọi linh mục và tu sĩ, những người khơi dậy sự trở lại Cộng đồng Emmanuel, Cộng đồng Saint-Martin, và một vài tu viện nam nữ chiêm niệm đang phát triển mạnh mẽ?

Nhưng có một nghịch lý, thậm chí là một nguy cơ, với những người đòi hỏi sự tự do khỏi phụng vụ truyền thống và giáo lý truyền thống, khi điều này lại được cấp phép cho tính công giáo về phụng vụ và giáo lý. Chúng ta đã trích dẫn ví dụ về tình huống nghịch lý xuất hiện ở thế kỷ 19 trong hệ thống chính trị Pháp, nơi những người ủng hộ trung thành nhất của cuộc Khôi phục chế độ quân chủ, về nguyên tắc là kẻ thù của các quyền tự do hiện đại do Cách mạng mang lại, liên tục đấu tranh để có được một không gian sống, có được tự do báo chí, tự do giáo dục. Nếu mọi thứ đều bình đẳng, trong hệ thống giáo hội của thế kỷ 21, ít nhất là ngay lập tức, việc nới lỏng chế độ chuyên quyền tư tưởng của cuộc cải cách có thể mang lại lợi ích.

Nhưng thay vì lo lắng về nguy cơ của phe đối lập với cải cách phụng vụ mà họ có thể được hưởng nhiều tự do hơn, trước hết chúng ta phải xem xét, dù có thể có lợi trong ngắn hạn hoặc trung hạn cho phe đối lập này, nhưng cuối cùng nó chỉ có thể gây ra sự bất mãn triệt để.

Nội dung các tuyên bố của Đức Lêô ngụ ý mạnh ngài có ý định tiếp tục con đường của Đức Phanxicô trong việc xây dựng một Giáo hội công đồng. Đức Lêô cho biết thỏa thuận giữa Vatican và Trung Quốc về việc bổ nhiệm giám mục sẽ được tiếp tục. Ngài tiếp tục thúc đẩy thông điệp Laudato Si’ của Đức Phanxicô và lời kêu gọi chăm sóc công trình tạo dựng. Ngài lấy cảm hứng từ Tông huấn Niềm vui Tình yêu, Amoris Laetitia của Đức Phanxicô, vốn bị chỉ trích; những người chỉ trích cho rằng cuộc gặp với Thiên Chúa ‘không thể đưa ra những câu trả lời vội vàng cho những câu hỏi khó, nhưng đến gần con người, lắng nghe họ và cố gắng thấu hiểu họ. (7) Thực tế, Đức Lêô XIV là người chịu trách nhiệm về di sản của Đức Phanxicô. Về cơ bản, di sản này mang tính công đồng, nếu chúng ta bỏ qua tính đồng nghị, vốn chống lại mọi nỗ lực định nghĩa chính xác và cam kết sinh thái, có thể được tóm tắt trong ba văn bản: Amoris Laetitia, Fiducia Suplicans về luân lý hôn nhân, Traditionis Custodes về phụng vụ truyền thống.

Về luân lý hôn nhân, chúng ta biết Đức Lêô XIV không ủng hộ việc ban phép lành cho các cặp đồng giới. Tuy nhiên, cần lưu ý việc ban phép lành cho các cặp bất thường được cho phép bởi số 31 của Tuyên ngôn Fiducia Suplicans (8) về cơ bản liên quan đến các cặp đã ly hôn và “tái hôn”. Một số ít cặp đồng tính xin ban phép lành đã che giấu cả rừng các cặp ngoại tình gây áp lực buộc các linh mục giáo xứ phải ban phép lành, đóng vai trò như một “hôn nhân trong nhà thờ”, và trong nhiều trường hợp, họ đã nhận được phép lành. Trên thực tế, Fiducia supplicans củng cố Tông huấn Amoris Laetitia, vốn chắc chắn là một sự chấp thuận cho sự suy thoái của hôn nhân Công giáo. Toàn bộ khó khăn của Tông huấn Niềm vui Tình yêu, Amoris Laetitia tập trung ở số 31. 301 (9), từ đó chúng ta có thể rút ra đề nghị sau: Một số người sống trong tình trạng ngoại tình, ngay cả khi họ biết rõ chuẩn mực mà họ đang vi phạm, có thể không ở trong tình trạng tội trọng. Đức Lêô được cho là đã chấp nhận giáo huấn Bergoglio này, vốn làm suy yếu nghiêm trọng tính thiêng liêng của hôn nhân. Việc khéo léo lách luật một cách gián tiếp sẽ không đủ để làm cho nó mất hiệu lực. Ngài nhất thiết phải chấp thuận hoặc hủy bỏ nó.

Vì Giáo hội là nơi lưu giữ nội dung của Khải Huyền và Giáo lý đức tin và luân lý mà giáo lý này cần phải tuân thủ để được cứu rỗi. Sự hiệp nhất của Giáo hội được xây dựng xung quanh giáo lý này, Giáo hoàng, Đấng kế vị Thánh Phêrô, và các giám mục, những người kế vị các Tông đồ, được ủy thác để giảng dạy. Để bảo vệ đức tin, chúng ta không thể hài lòng với những tuyên bố làm giảm bớt sự dị giáo đó hoặc cân bằng qua những giáo lý trái ngược nhưng vẫn cho phép giáo lý sai lệch tồn tại. Vì sự cứu rỗi các linh hồn, cần phải xóa bỏ những giáo lý sai lầm.

Những nút thắt của Đức Phanxicô tạo ra chẳng phải là do Chúa quan phòng một cách nghịch lý hay sao? Nghĩa vụ, nếu được Đức Lêô hoàn thành, để giải quyết một cách thích hợp di sản Bergoglio, sẽ tạo cơ hội để quay trở lại với một huấn quyền hoàn toàn có thẩm quyền, tách biệt chân lý khỏi sự dối trá nhân danh Chúa Kitô của tất cả các vấn đề gây tranh cãi về đạo đức gia đình, đại kết, v.v., không chỉ phân biệt điều gì là Công giáo với điều gì không là Công giáo, mà còn phân biệt người Công giáo với những người tự nhận mình là Công giáo mà không phải Công giáo. Nếu không, chúng ta sẽ tiếp tục bối rối không biết đâu là bên ngoài và đâu là bên trong một Giáo hội bị nhấn chìm bởi một loại tân Công giáo không có giáo điều.

Việc trao quyền tự do cho truyền thống phụng vụ và tất cả những gì đi kèm chắc chắn là điều rất đáng mong muốn, nhưng chỉ là một giải pháp tạm thời. Liều thuốc đích thực giáo dân có quyền  mong đợi ở Giáo hoàng là ngài phục vụ cho sự hiệp nhất này, một phục vụ tích cực thông qua việc định nghĩa những chân lý cần tin, một phục vụ tiêu cực thông qua việc lên án những sai lầm cần bác bỏ. Vì, nếu quy tắc khách quan của đức tin duy nhất là Lời Chúa, thì chính quyền giáo hoàng, hay Giáo hoàng và các giám mục hiệp nhất với ngài, mới là nơi công bố nội dung sứ điệp của Sách Khải Huyền và đặt ra nghĩa vụ phải tuân thủ. Chẳng phải nhiệm vụ của Người kế vị Thánh Phêrô là củng cố anh em mình sao (Lc 22, 31-32)? Trước hết là các anh em giám mục của ngài. Hơn nữa, chính các anh em giám mục của ngài phải chất vấn ngài, xin lời khuyên của ngài, và ngay cả đi trước ngài trong việc làm sáng tỏ và lên án, dưới sự phân xử cuối cùng của lời phán quyết dứt khoát của ngài với tư cách là Người kế vị Thánh Phêrô. Đối với sự trở lại vĩ đại này trong việc thực thi quyền giáo huấn thông thường và phổ quát – và có thể là quyền giáo huấn uy quyền – thay cho quyền giáo huấn tự giới hạn là quyền giáo huấn mục vụ, vấn đề cực kỳ nhạy cảm và gây khó chịu về cuộc tranh cãi trong phụng vụ có thể đóng một vai trò quyết định. Nhờ Đức Bergoglio, vấn đề đã trở nên rất đơn giản: toàn bộ cách tiếp cận mang tính đàn áp của Cử hành thánh lễ theo phụng vụ tiền Công đồng (Traditionis custodes) thực ra dựa trên Điều 1: “Các sách phụng vụ do Đức Phaolô VI hay Đức Gioan-Phaolô II ban hành, theo các sắc lệnh của Công đồng Vatican II, là cách diễn đạt duy nhất của Luật cầu nguyện (lex orandi) thuộc Nghi lễ Rôma.” Câu ngạn ngữ luật cầu nguyện, luật đức tin (lex orandi, lex credendi) được đặt ra vào thời điểm xảy ra cuộc khủng hoảng Pelagius liên quan đến quyền năng của ân sủng, có nghĩa chúng ta sẽ tìm thấy trong các lời cầu nguyện của Giáo hội những công thức diễn tả những gì Giáo hội tin.

Câu ngạn ngữ này rất đúng (10). Theo Traditionis Custodes, do kết quả của cuộc cải cách, phụng vụ Rôma trước cải cách sẽ mất đi vị thế lex orandi của nó. Cần nhắc lại: điều rất đáng mong muốn được Đức Lêô ban cho phụng vụ này, trực tiếp hoặc gián tiếp được tự do hơn. Nhưng ngay cả khi điều này được chấp nhận, thì đề xuất sau đây vẫn sẽ đúng: Các sách phụng vụ có hiệu lực trước cuộc cải cách của Đức Phaolô VI không diễn đạt lex orandi của Nghi lễ Rôma. Câu hỏi Huấn quyền Giáo hội hiện có trách nhiệm quyết định là: đề xuất này đúng hay sai? Nếu là sai, nó phải bị lên án. Với những hậu quả sẽ xảy ra.

Linh mục Claude Barthe

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Chú thích

  1. Chúng ta không bắt buộc phải coi những mặc khải mà Helder Red đã trích dẫn từ một hồng y một ngày sau mật nghị và được ông tường thuật trên RomaToday, một trong những ấn bản của nhật báo trực tuyến Today ngày 21 tháng 7 là Phúc âm, nhưng chúng tương ứng với bài diễn văn của những người theo Bergoglio: “Prevost là ứng viên duy nhất của Bergoglio. Trước khi qua đời, Đức Phanxicô đã triệu tập tất cả các hồng y ngài có thể tin tưởng và nói với họ: ‘Sau tôi, xin đến lượt người Mỹ. Một nhà truyền giáo, một tu sĩ Dòng Augustinô sẽ là người tốt nhất cho Giáo hội hoàn vũ… Một ‘người bình thường hóa’ là cần thiết, một người có thể trấn an Giáo triều, ngay cả khi người này không phải là một phần của Giáo triều, người đã trấn an những người theo chủ nghĩa tiến bộ, không phải là người theo chủ nghĩa truyền thống, người đã trấn an những người theo chủ nghĩa truyền thống, vì người này được cho là người ôn hòa. (…) Tóm lại, chúng ta cần người có thể đoàn kết, ngay cả sau một chút u ám, nhưng sau màn pháo hoa, một chút im lặng là tốt… Đó là lựa chọn tốt nhất, chắc chắn là ít lấp lánh hơn, nhưng chúng ta cần người củng cố vai trò của Đức Phanxicô, chúng ta cần một Đức Phaolô VI có thể trấn an và khẳng định. Hồng y Prevost là người đáng kính, rất nghiêm túc, hữu ích, một nhà truyền giáo trong tâm hồn.”
  2. Phỏng vấn trên La Repubblica, ngày 10 tháng 6 năm 2025.
  3. Le Monde, op-ed, ngày 10 tháng 5 năm 2025.
  4. Res Novae, ngày 8 tháng 5 năm 2025.
  5. Đức Lêô bài giảng ngày 29 tháng 6 trên trang Zenit ngày 30 tháng 6 năm 2025.
  6. Carta-ao-CELAM-Frei-Clodovis-Boff.pdf.
  7. Mike Lewis, ngày 19 tháng 7 năm 2025.
  8. “Trong phạm vi được phác họa như vậy, có thể ban phép lành cho các cặp trong hoàn cảnh bất thường và các cặp đồng giới, theo hình thức không nên được các giáo chức giáo hội ấn định theo nghi lễ, để không làm nhầm lẫn với phép lành dành riêng cho bí tích hôn nhân. Trong các trường hợp này, một phép lành được ban không chỉ có giá trị mà còn là lời cầu xin một phép lành từ chính Thiên Chúa ban xuống cho những ai, nhận ra mình đang cần sự giúp đỡ của Ngài, không đòi hỏi tính chính đáng của địa vị của mình, nhưng cầu xin tất cả những gì chân thật, tốt lành và có giá trị nhân bản trong cuộc sống và các mối quan hệ của họ được chữa lành và nâng cao nhờ sự hiện diện của Chúa Thánh Thần.
  9. “Để hiểu đúng lý do vì sao sự phân định đặc biệt là khả thi và cần thiết trong một số tình trạng bị cho là ‘bất thường’, có một câu hỏi luôn phải được lưu ý, để không bao giờ nghĩ rằng mình muốn giảm bớt những đòi hỏi của Phúc Âm. Giáo hội có sự suy tư đúng đắn về điều kiện và hoàn cảnh giảm nhẹ. Do đó, không còn có thể nói tất cả những ai thấy mình sống trong hoàn cảnh bị cho là “bất hợp lệ” nào đó đều sống trong tình trạng tội trọng, bị tước mất ơn thánh hóa. Những hạn chế này không chỉ liên quan đến việc có thể thiếu hiểu biết về quy tắc. Một chủ thể, cả những người rất quen thuộc với quy tắc, có thể gặp khó khăn lớn trong việc nắm bắt “các giá trị được bao hàm trong quy tắc” hoặc có thể thấy mình trong những hoàn cảnh cụ thể không cho phép hành động khác đi và đưa ra những quyết định khác mà không phạm thêm một lỗi nào nữa.”
  10. Ví dụ, giáo huấn của Công đồng Trent về Thánh lễ là “hy lễ đích thực và đích thực (verum et proprium)”, Niềm vui và sự sống tương đương với việc tích lũy các lời nguyện hy sinh của Thánh lễ Rôma vẫn còn hiệu lực cho đến Công đồng Vatican II. 

    Từ tiếng Pháp sang tiếng Đức: Đức Lêô dùng nhiều phương pháp để học nói nhiều ngôn ngữ

    “Làm sao có thể chấp nhận một linh mục bạo lực, dù đã thụ án lại được đối xử tốt hơn nạn nhân?”

    Félix Rousseau, 21 tuổi, đạp xe đạp đi Rôma dự Đại hội Giới trẻ

“Làm sao có thể chấp nhận một linh mục bạo lực, dù đã thụ án lại được đối xử tốt hơn nạn nhân?”

“Làm sao có thể chấp nhận một linh mục bạo lực, dù đã thụ án lại được đối xử tốt hơn nạn nhân?”

la-croix.com, Mélanie Debrabant, Chủ tịch Hiệp hội Huynh đệ  Nạn nhân, 2025-08-04

VANESSA MEYER / L’ALSACE/MAXPPP

Phản hồi bài viết của Juliette Gaté đăng trên La Croix ngày 4 tháng 8 năm 2025.

Tổng Giám mục Toulouse bổ nhiệm một linh mục bị kết án hiếp dâm một nam thiếu niên 16 tuổi, đã thụ án, làm chưởng ấn, Chủ tịch Hiệp hội Huynh đệ Nạn nhân đề nghị xem xét lại vấn đề tái hòa nhập các linh mục đã bị kết án. Trong một bài viết gần đây, bà Juliette Gaté cho rằng vụ bê bối do việc bổ nhiệm Linh mục Spina làm chưởng ấn gây ra là vô căn cứ. Xem lại sự thật: Linh mục Spina đã bị kết án hiếp dâm một thiếu nữ trong hai năm. Tại thời điểm xét xử, các chuyên gia nhận thấy ông không có tội và có nhân cách lệch lạc. Ông không công nhận sự thật, ngược lại, ông còn tìm cách bôi nhọ nạn nhân. Hai năm sau khi ra tù, ông được bổ nhiệm làm cha xứ. Chỉ khi đối mặt với bê bối công khai, nhờ công sức của các nhà báo, năm 2016 ông mới từ chức.

Trong bối cảnh này, liệu chúng ta có thể thực sự nói về một “thanh trừng quyết liệt” khi mục đích là ngăn chặn người này được bổ nhiệm vào một vị trí mà ngay cả Bộ Giáo luật cũng yêu cầu phải có uy tín trong sạch? “Việc tìm kiếm sự hoàn hảo” chắc chắn là “ảo tưởng”, nhưng dù sao trong trường hợp này, chúng ta vẫn có thể hy vọng vào một ứng viên tốt hơn, ít tội phạm hơn.

Phải làm gì với những linh mục bị kết án?

Vụ việc này cho thấy số phận của những linh mục phạm tội bạo lực tình dục nhạy cảm đến mức nào. Phải làm gì với những người này, đặc biệt là khi họ không bị sa thải khỏi hàng giáo sĩ? Chủ đề này không phải mới. Ủy ban Christnacht đã giải quyết vấn đề này từ năm 2016. Năm 2021, khuyến nghị đầu tiên của Ủy ban Điều tra về Tội phạm (Báo cáo Ciase) là “bảo đảm những người bị kết án về tội tấn công hoặc lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên, người dễ bị tổn thương được các chuyên gia y tế chăm sóc dài hạn”. Vấn đề đầu tiên là tìm những người chăm sóc có trình độ, năng lực và được đào tạo. Vấn đề thứ hai là thời hạn: ai quyết định khi nào việc chăm sóc kết thúc? Phải làm gì khi người liên quan chính ngừng chăm sóc mà không tham khảo ý kiến?

Báo cáo Ciase kêu gọi “bảo đảm bất kỳ ai liên quan đến vụ tấn công hoặc lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên, người dễ bị tổn thương đều không được đến gần trẻ em, thanh thiếu niên hoặc người dễ bị tổn thương trong sứ mệnh của họ”. Có thể hiểu mục đích là để bảo vệ các mục tiêu tiềm năng. Như thế có thực tế không? Tỷ lệ tái phạm tội xâm hại tình dục trẻ em rất cao: từ 10 đến 40%, theo một trong những nhóm làm việc tại Lộ Đức tháng 3 năm 2025.

Nếu chấp nhận các linh mục này phải tránh xa các mục tiêu tiềm năng, thì ai sẽ giám sát họ? Nhiệm vụ nào nên được giao phó cho những linh mục này?

Gần đây Cha Patrick Goujon làm chứng trên báo La Croix, cha đã bị một nhân viên lưu trữ của Giáo phận tấn công trong những năm 1980, họ được bổ nhiệm vào vị trí này sau khi có khiếu nại. Một số linh mục này làm tuyên úy cho các nữ tu. Một mặt, tu viện thường là nơi tĩnh tâm, không phải là không có rủi ro. Mặt khác, các phụ nữ đã hy sinh mạng sống của họ không xứng đáng được đối xử tốt hơn sao? Dù sao chúng ta hy vọng các phụ nữ tận hiến này có được thông tin đầy đủ và có tự do để chấp nhận hoặc không chấp nhận cha tuyên úy dù ngày nay, điều này không phải lúc nào cũng đúng.

Một câu hỏi khác: nếu chúng ta chấp nhận các linh mục này phải tránh xa các mục tiêu tiềm năng, thì ai sẽ giám sát họ? Liệu một linh mục giáo xứ có thể bị yêu cầu theo dõi cha xứ của mình không? Liệu thể chế giáo hội có đủ khả năng thực hiện việc giám sát này hay không, khi Nhà nước với cảnh sát và hiến binh cũng không thể làm được?

Cuối cùng, chúng ta không thể giả vờ cho rằng vấn đề tái hòa nhập các linh mục lạm dụng là một lựa chọn đơn giản: làm chưởng ấn hay chấm dứt sự nghiệp của họ. Cho đến nay, Tổng giám mục Hervé Giraud là Tổng giám mục duy nhất phản ứng công khai về vấn đề này trên báo La Vie: “Tôi không hiểu vì sao một linh mục đã mãn hạn tù lại không thể đảm nhận một công việc bình thường như bất kỳ công dân nào khác. Điều này hoàn toàn không ngăn cản họ có một cuộc sống trong tình huynh đệ với các linh mục khác, có được sự hỗ trợ về mặt nhân sự và tinh thần, cử hành thánh lễ riêng tư nếu có quyền… Chúng ta cần làm rõ: vấn đề không phải là từ chối Linh mục Spina tiếp tục ‘con đường sống’ của cha, nhưng vấn đề ở sự đứng đắn và đồng thuận.”

Đam mê và kiên định

Ưu tiên: hướng tới việc bồi thường cho nạn nhân

Vì chúng ta không thể nói về việc tái hòa nhập của các kẻ tấn công mà không làm mọi cách để có thể bồi thường cho nạn nhân. Các linh mục này được cung cấp nhà ở, trả lương, hỗ trợ chi phí pháp lý và y tế. Làm sao chúng ta có thể chấp nhận một linh mục xâm lược, ngay cả khi đã thụ án, lại có thể được đối xử tốt hơn một nạn nhân phải trả giá cho phần đời còn lại của mình?

Tất nhiên, chúng ta không thể phủ nhận đã có những tiến bộ trong những năm gần đây. Chẳng hạn Ủy ban Sauvé đã thành lập các cơ quan bồi thường và việc thành lập Tòa án Hình sự Giáo luật Quốc gia. Vấn đề lạm dụng tinh thần cũng đang dần nổi lên.

Tuy nhiên, kinh nghiệm của chúng ta với các nạn nhân vẫn cho thấy nhiều thiếu sót và bất tài. Ngày nay, nhiều nạn nhân bị ngược đãi, bị phớt lờ và bị bịt miệng. Họ phải đối diện với những người đối thoại khác nhau và phải lặp lại trải nghiệm của mình mỗi lần, điều này làm cho họ gặp nguy hiểm. Nỗi đau của họ bị bỏ mặc, thậm chí còn bị một số quan chức chế giễu. Những người dễ bị tổn thương liên hệ với trung tâm tư vấn để kể lại những tội ác họ đã phải chịu đựng, họ không được khuyến khích để đi tìm tư vấn pháp lý. Không ai gọi lại để hỏi thăm họ.

Hỗ trợ tài chính

Dù Đức Phanxicô đã ban hành Tự sắc Các con là ánh sáng thế gian (Vos estis lux mundi), chúng tôi không biết có ai đã nhận được hỗ trợ tài chính cho các chi phí tâm lý của họ. Không có dịch vụ tư vấn chuyên biệt nào dành cho chấn thương tâm lý, do tổ chức này cung cấp và tài trợ. Nạn nhân bị bỏ mặc; họ phải tự đi tìm người chăm sóc có năng lực và sẵn sàng, cũng như tự chi trả cho việc chăm sóc của họ. Các thủ tục giáo luật vẫn còn mơ hồ, thường làm cho nạn nhân không biết gì về quy trình, kết luận của quy trình và các biện pháp trừng phạt có thể xảy ra.

Ngày nay, nhiều hiệp hội hỗ trợ nạn nhân nhiều hơn các hiệp hội hỗ trợ của Giáo hội. Phải chăng đã đến lúc tổ chức này phải kiên quyết đứng về phía Lòng Thương Xót: Đấng luôn quỳ gối trước những cuộc đời tan vỡ này và làm mọi cách có thể để hàn gắn?

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Từ tiếng Pháp sang tiếng Đức: Đức Lêô dùng nhiều phương pháp để học nói nhiều ngôn ngữ

Trong một thế giới bị đánh dấu bởi bạo lực, Đức Lêô XIV: một triều chuyển tiếp?

Félix Rousseau, 21 tuổi, đạp xe đạp đi Rôma dự Đại hội Giới trẻ

Lời khuyên quý giá của Đức Lêô XIV dành cho Linh mục trẻ Miguel Tovar 24 tuổi

Lời khuyên quý giá của Đức Lêô XIV dành cho Linh mục trẻ Miguel Tovar 24 tuổi

fr.aleteia.org, Bérengère de Portzamparc, 2025-08-08

Đức Lêô XIV và Miguel Tovar Fernández, Linh mục 24 tuổi người Tây Ban Nha. Hình ảnh @TovarPater

Linh mục Miguel Tovar, 24 tuổi, là một trong những linh mục trẻ nhất Tây Ban Nha. Sau khi chịu chức ngày 5 tháng 7, Linh mục và cha mẹ đã đi Rôma để chào Đức Lêô, ngài có lời khuyên về cách sống trọn vẹn ơn gọi cho Linh mục Tovar.

Một cuộc gặp hứa hẹn sẽ có hoa trái. Ngày thứ năm 7 tháng 8, Linh mục chia sẻ cuộc gặp và lời khuyên của Đức Lêô cho ơn gọi của mình, khi biết tin Linh mục Tovar vừa chịu chức, ngài khuyên: “Con hãy trung thành. Nhiều linh mục đã đánh mất niềm vui. Con đừng bao giờ đánh mất niềm vui của chức linh mục, điều mà con sẽ luôn tìm thấy trong lời cầu nguyện.”

Chịu chức ngày 5 tháng 7 tại Tây Ban Nha ở Giáo phận Cartagena, cùng cha mẹ, linh mục Tovar đi Rôma, cha chia sẻ trên Twitter ngày thứ năm 7 tháng 8: “Đúng là ơn Chúa, một tháng sau khi chịu chức, tôi được gặp Đức Lêô. Ngài khuyến khích tôi trung thành và đừng đánh mất niềm vui chức linh mục trong lời cầu nguyện. Khi biết có cha mẹ tôi đi cùng, ngài chúc mừng vì họ đã cho Giáo hội một người con ở tuổi 24. Ngài hỏi: Cha mẹ con có ở đây không? Khi biết cha mẹ của linh mục có mặt, ngài muốn gặp và chúc mừng ho, ngài nói: “Xin ông bà đến đây! Cha chúc mừng anh chị đã dâng người con 24 tuổi cho Giáo hội.” Ngài ban phép lành cho ba chúng tôi, cho lễ phong phó tế và lần xưng tội đầu tiên của tôi.

Trước khi chịu chức, cha Miguel chia sẻ hành trình làm linh mục: “Tôi có một tuổi thơ hạnh phúc, tôi được sống đạo, được cha mẹ, anh sinh đôi và chị bảo bọc. Tôi nghe tiếng Chúa gọi khi 13 tuổi, nhưng phải chờ đến năm tôi 18 tuổi (2019) tôi mới được vào Đại Chủng viện San Fulgencio (tỉnh Alicente). Cha Miguel chọn khẩu hiệu linh mục: “Lòng thương xót của Ngài tồn tại vĩnh cửu”.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Ban tuyên úy tại phi trường: Khi Chúa hiện diện ở phòng chờ ra máy bay

Ảnh hưởng của Thánh Augustinô trong ba tháng đầu tiên của Đức Lêô

Ban tuyên úy tại phi trường: Khi Chúa hiện diện ở phòng chờ ra máy bay

Ban tuyên úy tại phi trường: Khi Chúa hiện diện ở phòng chờ ra máy bay

la-croix.com, Rémy Videau, 2025-08-08

Ngày 25 tháng 7 năm 2025, Linh mục Piotr (trái) và Phó tế Cyril (phải) cử hành thánh lễ tại Nhà ga số 1 của phi trường Roissy Charles-de-Gaulle, Paris.

Tại các phi trường, nơi cầu nguyện đã thành phổ biến để hành khách cầu nguyện trước các chuyến bay hay khi chờ chuyển tiếp. Với các tu sĩ của nhiều tín ngưỡng và hành khách khác nhau, đây là trải nghiệm độc đáo và rất phong phú.

Sau khi qua cửa an ninh tại Nhà ga 2F của phi trường Paris-Charles-de-Gaulle ở Roissy (Val-d’Oise), hành khách đi dạo giữa các cửa hàng lấp lánh. Ai để ý sẽ thấy một bảng màu cam có chữ “Nơi cầu nguyện” nổi bật giữa khung cảnh này. Ở đây đủ các tôn giáo: Thiên chúa giáo, Do thái giáo, Hồi giáo cùng chung sống.

Lúc 10:30 sáng, giáo sĩ tuyên úy hồi giáo Abdelkader Arbi, mặc áo sơ mi trắng, đầu cạo trọc, râu quai nón đến mở cửa từng phòng chờ các tu sĩ đồng nghiệp và khách du lịch: Cha Piotr Andrzejewski, Giáo phận Pontoise, thầy phó tế vĩnh viễn Cyril de Castellan, Giáo phận Paris. Thầy phó tế cho biết: “Chúng tôi thực sự như anh em. Làm tuyên úy phi trường là ở trong đại gia đình của những người thuộc mọi tôn giáo.” Linh mục Piotr và thầy phó tế Cyril đã làm tuyên úy được bốn năm.

Ngoài thánh giá, cả hai mang thẻ có ảnh của họ quanh cổ, cần thiết để qua các khâu kiểm tra an ninh của phi trường. Tại phi trường Paris-Charles-de-Gaulle, có mười một tuyên úy phục vụ tại sáu nơi cầu nguyện của phi trường.

Một sứ mệnh nổi bật

Năm 1974, chức tuyên úy đầu tiên được thành lập ở phi trường Paris-Charles-de-Gaulle. Các tuyên úy Do Thái bắt đầu làm việc năm 1993, sau đó là tuyên úy Hồi giáo Abdelkader Arbi năm 2004. Tu sĩ Arbi cho biết: “Theo sáng kiến của Giáo sĩ trưởng Haim Korsia, hiện là tuyên úy của sân bay. Tôi được vinh dự gia nhập đội ngũ tuyên úy sân bay hai năm sau đó. Trong 19 năm, tôi chào đón và hướng dẫn du khách. Tôi là tuyên úy của hành khách, chứ không phải chỉ là tuyên úy cho hành khách Hồi giáo. Sự hợp tác giữa các tuyên úy là trọng tâm của cuộc sống hàng ngày. Chúng tôi luôn giúp đỡ nhau chào đón du khách của các tín ngưỡng khác. Tại nhà nguyện có các kinh cầu nguyện của các tôn giáo. Chúng tôi không có các hành khách hoảng sợ máy bay đến cầu nguyện. Thật phong phú với các cuộc gặp của những người từ khắp nơi trên thế giới về đây cầu nguyện. Khoảng cách từ nhà của họ mang lại những kết nối giữa con người với nhau.”

Thầy phó tế chia sẻ: “Đây là sứ mệnh đặc biệt và phong phú. Tôi sinh ra ở Ba Lan, tôi đã truyền giáo ở Brazil và Cameroon, nhưng đây là ngã tư quốc tế. Bầu khí ở đây vô cùng thân thiện, cả với hành khách lẫn giữa chúng tôi, dù chúng tôi có đức tin khác nhau.” Cha Piotr Andrzejewski thích thú kể: “Có người nói tôi nói được ít nhất tám thứ tiếng, nhưng tôi chỉ nói được ba hoặc bốn thứ tiếng thôi”, cha khiêm tốn cải chính, làm thầy phó tế và giáo sĩ hồi giáo bật cười.

Thông báo giữa bài giảng

Gần trưa và thánh lễ sẽ bắt đầu trong 15 phút nữa. Chúng tôi đến Nhà ga số 1, nơi một vài người đang chờ xem lễ. Có một người đàn ông mặc áo len Paris Sg cho biết: “Tôi không phải là khách du lịch, tôi làm việc ở đây, nhưng tôi đến thường đến đây dự thánh lễ,  đó là thời gian an ủi của tôi.” Sân bay là trụ sở của 700 công ty, đại diện cho hơn 90.000 nhân viên.

Linh mục Piotr mặc áo lễ và thánh lễ bắt đầu trước một ít giáo dân. Một hành khách chia sẻ: “Tôi rất vui được dự thánh lễ trước  khi lên máy bay. Đây là nơi yên tĩnh giữa những ồn ào náo nhiệt của sân bay, một cảm giác thư thái thật tuyệt vời.” Một phụ nữ vừa ở Anh về cũng chia sẻ cảm xúc này: “Dành một chút yên tĩnh sau chuyến bay thật tuyệt vời.”

Cha Piotr Andrzejewski xin các hành khách bước vào hành trình tâm linh. Bài giảng của cha xen lẫn với các thông báo thường lệ của sân bay. Sau thánh lễ, một số hành khách đi nhanh cho kịp chuyến bay, một số khác về lại công việc của mình. Với nụ cười rạng rỡ trên môi, giáo sĩ Imam Abdelkader chờ các bạn công giáo đồng hương của mình: “Bây giờ chúng ta đi ăn được chưa?”

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Lời khuyên quý giá của Đức Lêô XIV dành cho Linh mục trẻ Miguel Tovar 24 tuổi

Ảnh hưởng của Thánh Augustinô trong ba tháng đầu tiên của Đức Lêô

Bài mới nhất