Là bạn chí cốt với “con quỷ Barbablù” (2/2)

1194

Trích sách “Lời hay ý đẹp của Cha Piô”, Pascal Cataneo, Nxb Médiaspaul 

Một linh mục như Cha Piô, được Chúa đặt định để thực hiện một công việc vô cùng cao cả là làm Vinh danh Chúa và cứu rỗi các tâm hồn thì cha không thể nào tránh được sự chống đối ráo riết của kẻ thù không đội trời chung của Chúa và của loài người: ma quỷ. Cha Piô đặt tên cho nó là “Barbablù”. Ngay từ những bước đầu tiên đi trên con đường thánh thiện, cha đã phải chạm trán với nó, một cuộc chạm trán liên tục và đôi khi rất đáng sợ.

Cha đương đầu với cuộc chiến này với rất nhiều hy sinh và phải chịu các di chứng thể lý, nhưng rồi cha luôn thắng. Sau đây là một vài câu chuyện của cuộc chiến giữa Cha Piô và Satan. 

Bóc thư

Vào thời Cha Piô ở Pietrelcina, vì lý do sức khỏe, cha trao đổi thư từ với bề trên thiêng liêng của mình, cha Agostino de San Marco in Lamis. Nhưng cha cũng ở dưới sự điều khiển của cha chính địa phận, cha Salvatore Pannullo. Dù có những dấu hiệu cho thấy cha đang hướng dẫn một hối nhân phi thường nhưng cha cũng rất dè chừng để tránh cho dân chúng khỏi bị xáo trộn.

Trong các thỏa thuận, có một thỏa thuận là khi Cha Piô nhận thư của cha Agostino thì Cha Piô không mở thư ra mà đưa thư cho cha Salvatore. Một ngày nọ Cha Piô nhận thư và đem đến cho cha Salvatore. Cha Salvatore mở ra và chỉ thấy tờ giấy trắng.

Cha nói với Cha Piô: “Cha Agostino đãng trí rồi, thay vì bỏ thư đã viết thì bỏ tờ giấy trắng vào”. Cha Piô trả lời: “Cha Agostino không lầm, tờ giấy có chữ viết nhưng con quỷ Barbablù đã làm cho cha Salvatore không đọc được.” Cha Salvatore nói: “Nhưng anh có biết thư viết gì không? – Tôi biết.” Và cha Piô đọc bức thư cha Agostino viết. Cha Salvatore bàng hoàng. Để kiểm lại, cha Salvatore hỏi cha Agostino xem có phải nội dung thư đúng như Cha Piô đọc không. Cha Agostino xác nhận từng chữ.

Một lần nọ, bức thư được gởi đến nhưng ở giữa tờ giấy có một vết mực to thật to làm cha không đọc được. Lần này cha Salvatore lấy nước thánh rảy lên và cha đọc được.

Trừ quỷ trong phòng thánh

Một chiều chúa nhật tháng 5 năm 1922, một vài người mang một bà bị quỷ ám đến phòng thánh của ngôi nhà thờ nhỏ của tu viện San Giovanni Rotondo. Sau khi ban phép lành Thánh Thể, Cha Piô vào phòng thánh và bà này bắt đầu hét lên, chữi bới, nói phạm thượng và vặn vẹo người.

Cha Piô cương quyết và bình thản, cha bắt đầu trừ quỷ. Nhưng người bị quỷ ám tiếp tục la hét và khuấy động. Không bối rối, cha tiếp tục làm nghi lễ trừ tà. Cuối cùng con quỷ buông người phụ nữ này ra, bà bình thản và yên lành lại, như thử không có gì xảy ra. 

Cha Piô trả giá khá đắt

Năm 1964, một phụ nữ trẻ bị quỷ ám ở làng Bergame bên cạnh, bà được đem đến tu viện San Severo nơi có cha Placido de San Marco ở, người nổi tiếng đạo đức thánh thiện. Họ đưa người bị quỷ ám này đến để cha trừ quỷ. Khi thấy cha Placido, cô gái trẻ bắt đầu hét lên, nói tục tĩu, phạm thượng và cô tìm cách tấn công cha. Sau một lúc do dự, các bạn của cha đề nghị gởi cô này đến San Giovanni Rotondo để Cha Piô trừ quỷ. Trước mặt Cha Piô, cô cũng la hét như khi ở trước mặt cha Placido. Vào thời đó, Cha Piô chưa có đủ sức mạnh thể lý cần thiết để trừ quỷ, cha chỉ ban phép lành cho cô gái.

Vài ngày sau, có các tu sĩ khác được tòa giám mục Manfredonia cho phép đến trừ quỷ cho cô gái này. Nhưng con quỷ chế nhạo họ, tuyên bố các tu sĩ này trừ quỷ sau khi ăn và uống rượu chứ không phải sau khi cầu nguyện và ăn năn! Điều này làm cho Cha Piô rất buồn và suy nghĩ. Trong đêm, cha bị con quỷ giận dữ tấn công, nó nện một cú khủng khiếp vào cột sống của cha. Cha té xuống đất, vành xương lông mày bị rách, mặt bị sưng vù. Khi té cha hét lên, các bạn chạy vào phòng cha và thấy cha trong tình trạng này. Cha chỉ nói với họ là cha bị té. Vì ở trong tình trạng này, buổi sáng cha không thể xuống nhà nguyện để dâng thánh lễ. Đã thế, người bị quỷ ám vừa đi vừa hét, rằng, Cha Piô không thể xuống dâng lễ vì ban đêm, chúng đã dàn xếp để cho cha bị như vậy. Và cha Bề trên tu viện cũng cho biết Cha Piô bị đau không dâng thánh lễ được. Đến giờ dâng thánh lễ như thường lệ, mọi người hoang mang và thất vọng vì chờ mà không thấy Cha Piô.

Cũng sáng hôm đó, cha bề trên tu viện San Severo là cha Alberto D’Apolito đến San Giovanni Rotondo, người ta báo cho cha biết chuyện đã xảy ra. Cha bề trên xin Cha Piô xác nhận sự việc; Cha Piô đơn giản trả lời: “Có thể đã xảy ra như vậy!” Cha Alberto buồn bã xin lỗi vì đã gởi cô bị quỷ ám này đến San Giovanni Rotondo. Cha Piô trả lời: “Không, cha đã tặng cho tôi một món quà thật đẹp!” Nhưng cuộc chiến giữa Cha Piô và con quỷ trong cô gái trẻ này chưa chấm dứt. Cha Piô cầu nguyện, hãm mình, rồi khi hồi phục, cha xuống nhà nguyện dâng thánh lễ. Lần này, người bị quỷ ám hét lên một tiếng và ngất xỉu. Cuối cùng con quỷ ra đi. Cô gái bình thản và yên bình lại, cô có thể tham dự thánh lễ Cha Piô dâng và lành lặn về nhà. Như thường lệ, Cha Piô lại thắng, nhưng lần này cha trả một giá khá đắt!

Đá con quỷ một phát

Năm 1946 , một bà ở Bottegone cảm thấy đau toàn thân, cơn đau không dứt được, lúc thì bỗng nhiên đau đầu gối, lúc thì đau chân, sưng bụng hay các phần khác của cơ thể… đặc biệt là đau khi người này cầu nguyện hoặc đi nhà thờ. Bà đi khám đủ bác sĩ nhưng không lành.

Một ngày nọ, bà nói với chuyện này với một linh mục ở Pistoïa, sau khi ban phép lành cha khuyên bà nên đi gặp Cha Piô. Bà sẽ đi xưng tội với Cha Piô và có dịp nói với cha về chứng bệnh của mình. Và cuối cùng bà đến nhà thờ và ở bên cạnh tòa giải tội. Cha Piô thấy “con quỷ” nơi bà, cha đến gần, đá một phát và ra lệnh: “Satan, cút đi!” Bà này ngất xỉu. Khi bà tỉnh dậy, bà hiểu bà đã được trừ quỷ.

Trong khi hai người cảnh vệ hộ tống bà giữa đám đông, Cha Piô ban phép lành cho bà và nói: “Con đi cám ơn Đức Mẹ, người đã chữa lành cho con!”

“Con quỷ” ở trong tòa giải tội của Cha Piô

Cha Benedetto de San Marco, Bề trên Tỉnh Dòng và Cha thiêng liêng của Cha Piô đã phải can thiệp để đuổi quỷ cho Cha Piô.

Một cô gái trẻ ở Cerignola có thành kiến là cô bị đày đọa, cô không có một giây phút nào sống bình an. Bà mẹ quyết định đem cô đến gặp Cha Piô để giải thoát cho cô khỏi sự tra tấn này. Bà đưa con đến San Giovanni Rotondo và xin Cha Piô giải tội cho cô. Nhưng khi cô gái quỳ xuống trong tòa giải tội thì cô nghe có một tiếng nói giống như tiếng nói của Cha Piô (con quỷ giả giọng cha rất giống) kêu cô đi ra khỏi tòa giải tội và xác nhận với cô: “Đúng, cô bị đày đọa!”

Cô hoang mang và tuyệt vọng. Cô đi ra và lo âu hơn bao giờ hết, cô nói với mọi người: “Tôi bị đày đọa. Chính Cha Piô đã nói với tôi như vậy!”

Câu chuyện được kể cho cha Benedetto nghe, cha nghĩ mình phải có bổn phận trách Cha Piô: “Ồ con của cha, con đã làm gì vậy? Cô con gái khốn khổ này không còn được bình an! Con ơi, con phải hiểu, nếu Chúa cho con biết như thế thì trong các trường hợp này, con không được quyền nói cho đương sự biết!”

Cha Piô như rơi từ trên mây xuống, cha cho biết là cha không bao giờ nói như vậy. Dĩ nhiên “con quỷ” đã làm xáo động tâm hồn cô gái khốn khổ. Cha Piô xin cha Benedetto tìm cô gái và nói với cô hãy đến gặp mình lại. Và Cha Piô đã giải tội, đã trấn an cô và cô đã tìm lại được bình an tâm hồn.

Marta An Nguyễn dịch