Các thánh, những người bạn thân thiết của Chân phước Carlo Acutis

37

Các thánh, những người bạn thân thiết của Chân phước Carlo Acutis

Trích sách Carlo Acutis, Đam mê bầu trời. Jean-Luc Moens

Tác giả và nhà xuất bản Emmanuel xin hết lòng cám ơn bà Antonia Acutis, mẹ của Chân phước Carlo Acutis vì sự giúp đỡ và tin tưởng của bà trong việc biên soạn quyển sách này.

Hai thánh Carlo yêu quý là Thánh Phanxicô Assisi và Thánh Antôn Pađua. Carlo rất thích thành phố Assisi. Cha mẹ Carlo có một ngôi nhà ở đó, nghỉ hè Carlo về đây ở. Carlo đọc nhiều sách về cuộc đời của Thánh Phanxicô Assisi, Carlo muốn bắt chước tính khiêm nhường của ngài, đó là đức tính khó trau dồi nhất, sẽ là ảo tưởng khi nghĩ mình khiêm nhường vì khi có ai nói điều gì không vừa ý, chúng ta tức giận ngay. Carlo cũng muốn có lòng kính mến Thánh Thể và nhiệt thành truyền giáo lớn lao như Thánh Phanxicô. Carlo tự hỏi làm sao một người nghèo ở Assisi lại có thể đi khắp nước Ý để truyền giáo cho nhiều người như vậy. Nhờ noi gương Thánh Phanxicô Assisi, Carlo chừa được “tật háu ăn” vì Carlo thích ăn ngon!

Carlo cũng quý mến Thánh Antôn Pađua, ngài vô cùng tôn kính Thánh Thể. Carlo thích kể câu chuyện phép lạ con la ở Rimini. Ông Bonovillo không tin vào sự hiện diện của Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể. Một ngày nọ, ông thách thức Thánh Antôn. Ông hứa sẽ tin nếu sau ba ngày nhịn ăn, con la đang đói của ông sẽ tôn thờ Mình Thánh Chúa. Sau ba ngày, khi đám đông tụ tập ở quảng trường, ông đem con la đến và bày một ít thức ăn cho nó. Còn Thánh Antôn đem mặt nhật có Mình Thánh Chúa đến. Con la không để ý đến thức ăn, nó đến phủ phục trước Thánh Thể, đám đông hò hét trước phép lạ. Carlo nói về phép lạ này: “Chắc chắn con la được Chúa soi dẫn để đánh đổ hoài nghi của những người chỉ thích ăn ngon hơn là thờ phượng Chúa!”

Một lòng kính mến Đức Mẹ

Carlo có lòng kính mến Đức Mẹ lớn lao. Carlo biết thánh địa quốc gia Đức Mẹ Mân Côi Pompeii của Ý, nơi thân thiết của gia đình bên ngoại và với bà cố, trong ngày cưới của bà tại đây, bà hứa lần chuỗi Mân Côi mỗi ngày. Đền thánh được Chân phước Bartolo Longo xây từ năm 1876 đến năm 1891. Lòng kính Đức Mẹ Pompeii lan rộng khắp nước Ý và vẫn còn cho đến ngày nay. Khi còn nhỏ, Carlo đã nhiều lần đi hành hương ở đền thánh này. Chính trước ảnh Đức Trinh Nữ Pompeii, Carlo dâng mình cho Đức Mẹ và Carlo lập lại thánh hiến này nhiều lần.

Ai hơn Đức Mẹ để dạy chúng ta bước vào sự mật thiết với Ba Ngôi Thiên Chúa; là mẹ của Chúa Giêsu, Thiên Chúa và Đấng Cứu Chuộc cứu rỗi, là hiền thê của Chúa Thánh Thần? Chắc chắn Thiên Chúa sẽ không bao giờ từ chối Mẹ bất cứ điều gì, Mẹ là Đấng Chúa Giêsu yêu thương hơn ai hết.

Một ngày nọ, Carlo sốt sắng cầu nguyện trước tượng Đức Mẹ Pompeii để mẹ của một người bạn được trở lại, bà đã không giữ đạo từ hơn ba mươi năm. Ít lâu sau, bà cho biết bà đã đi lễ lại. Sự hoán cải này đã làm Carlo xúc động mạnh, thuyết phục Carlo về sức mạnh cầu bàu của Đức Mẹ.

Carlo cũng có dịp đi thăm hai thánh địa lớn khác là Lộ Đức và Fatima. Trong chuyến đi Lộ Đức, Carlo rất ấn tượng với hang Đức Mẹ và với việc Đức Mẹ chọn Bernadette, cô gái trẻ khiêm nhường mù chữ để truyền thông điệp của Mẹ. Tại đây, Carlo hứa với Mẹ sẽ lần hạt mỗi ngày, lời hứa Carlo trung thành giữ suốt đời.

Cuộc hành hương đến Fatima cũng là khoảnh khắc quý giá của Carlo. Chúng tôi đi năm 2006, chỉ vài tháng trước khi Carlo qua đời. Thông điệp Fatima đánh động Carlo rất mạnh: cầu nguyện và hy sinh cho người có tội. Carlo muốn bắt chước ba trẻ ở Fatima luôn làm những việc nhỏ như hy sinh không ăn sôcôla hay Nutella, không xem những phim mình thích… Carlo dâng một bó hoa hồng cho Đức Mẹ để Mẹ giúp đỡ những đứa con của Mẹ đang cần Mẹ nhất”.

Căn bệnh khủng khiếp

Đầu tháng 10 năm 2006, Carlo ngã bệnh. Đầu tiên các bác sĩ chẩn đoán bệnh quai bị. Khi đó không ai nghĩ Carlo sẽ mắc một căn bệnh trầm trọng. Carlo nói với cha mẹ: “Con xin dâng tất cả những đau đớn của con cho Giáo hoàng, cho Giáo hội để con không vào luyện ngục mà đi thẳng lên thiên đàng.” Bốn ngày sau, Carlo đi tiểu ra máu, các bác sĩ nghĩ Carlo bị nhiễm trùng đường tiểu nhưng xét nghiệm không phải. Tình trạng của Carlo càng ngày càng yếu. Bác sĩ khuyên nhập viện. Carlo bị bệnh bạch cầu M3, dạng nặng nhất của căn bệnh này và không thể chữa được. Carlo được chuyển đến bệnh viện chuyên khoa ở Monza, cách Milan không xa. Mẹ và bà luôn ở bên cạnh Carlo, Carlo nói với mẹ và bà: “Con sẽ không sống sót để ra khỏi đây.”

Con bằng lòng chết vì con đã sống không lãng phí một phút nào và con không làm mất lòng Chúa trong các việc con làm.

Carlo được các nhân viên y tế cảm phục. Một cô y tá cho biết: “Tôi đã gặp Carlo ở khoa huyết học nhi khoa của bệnh viện Saint-Gérard. Tình trạng của em rất nguy kịch. Khi vào phòng, tôi hỏi em: ‘Con khỏe không?’ Carlo trả lời: ‘Con khỏe!’ Ngạc nhiên trước câu trả lời của Carlo, tôi hỏi: ‘Con khỏe sao?’ Carlo trả lời: ‘Có nhiều người còn bệnh hơn con!’ Phản ứng này làm tôi rất xúc động.” Ngay sau đó Carlo bị hôn mê. Bác sĩ cố gắng chữa trị máu. Phẫu thuật thành công nhưng ngay sau đó Carlo bị xuất huyết não. Não của Carlo chết ngày 11 tháng 10 năm và tim ngừng đập lúc 6 giờ 45 ngày 12 tháng 10 năm 2006, một ngày trước ngày kỷ niệm Đức Mẹ hiện ra lần cuối ở Fatima.

Thi thể của Carlo được đặt ở nhà bốn ngày, rất nhiều người đến viếng lần cuối. Nhiều người ngạc nhiên vì họ ngửi thấy mùi hoa huệ tỏa ra từ cơ thể Carlo.

Đám tang đông đến mức nhiều người không có chỗ trong nhà thờ, họ phải ở ngoài nhà thờ. Có một bầu khí ăn mừng, như thể đây là sự ra đời. Thánh lễ kết thúc vào buổi trưa, đúng lúc chuông nhà thờ ngân vang. Một số linh mục có mặt cho đây là dấu hiệu Carlo đã thực sự sinh ra trên thiên đàng.

Bản gốc của chúng ta, đó là sự thánh thiện

Đam mê bầu trời, Carlo lên thiên đàng gặp Chúa. Hiện nay thi thể của Carlo an nghỉ tại Assisi, thành phố Carlo vô cùng yêu mến. Carlo thường nói: “Mọi người sinh ra đều là bản gốc, nhưng có nhiều người chết đi là bản sao.” Một lời nói kinh ngạc của một thiếu niên dưới 15 tuổi! Chúng ta thường nói tuổi thiếu niên là tuổi bắt chước, tuổi tìm cách thuộc về một nhóm vì sợ không giống người khác. Carlo chưa bao giờ như vậy. Carlo sinh ra và chết đi như một “bản gốc”. Đời sống thiêng liêng sâu đậm, khát khao thiên đàng vô biên đã làm cho Carlo thành con người tự do, không lệ thuộc vào thời trang hay nhu cầu làm vui lòng người khác. Carlo cho chúng ta thấy sự thánh thiện là cách duy nhất để duy trì bản gốc mà Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta vì tình yêu. Thật vậy, nên thánh là gì? Đơn giản là luôn trở thành người Chúa đã tạo dựng, trung thành với nguồn gốc của mình. Đó là tìm ra căn tính sâu sắc trong chương trình hoạch định của Chúa dành cho chúng ta. Carlo sinh ra là bản gốc, sống và lắng nghe Chúa như bản gốc và chết như bản gốc. Đó là lý do vì sao Giáo hội tuyên bố Carlo là bậc đáng kính và một ngày nào đó Carlo sẽ là thánh.

Kinh cầu nguyện cho việc phong thánh Carlo Acutis

 Carlo đã cho chúng tôi chứng từ nhiệt thành của Carlo, đã đặt Bí tích Thánh Thể làm trọng tâm đời sống, đã làm cho nhiều người yêu mến Thánh Thể, chúng tôi cầu nguyện để Carlo sớm được vào hàng ngũ các thánh của Giáo Hội.

Xin Carlo củng cố đức tin cho chúng tôi, gia tăng hy vọng, làm sinh động lòng bác ái, giống như Carlo đã thấm nhuần những nhân đức này.

Xin Chúa ban cho con các ơn chúng con đang cần… (nêu rõ ơn)

Con xin phó thác con cho Chúa Giêsu, cho Đức Mẹ nhờ lời cầu bàu của Chân phước Carlo Acutis. Amen.

Đọc một Kinh Lạy Cha, một Kinh Kính Mừng, một Kinh Sáng Danh.

Marta An Nguyễn dịch

Năng khiếu máy tính của Chân phước Carlo Acutis

Xa lộ lên thiên đàng của Chân phước Carlo Acutis

Chân phước Carlo Acutis, Đam mê bầu trời