Những điều “khủng khiếp” ở đường phố Manila

314

Glyzelle PalomarBài đọc cảm động của hai em cựu đường phố ở Phi

zenit.org, 22-1-2015

“Khi con còn nhỏ, con thấy những điều mà con không thích, những điều khủng khiếp xảy ra cho các bạn của con ở ngoài đường phố”: câu chuyện của em Jun Chura đã làm cho Đức Phanxicô và cử tọa gần 30 000 người trẻ tụ họp ở trường Đại học Thánh Tôma ngày chúa nhật 18-1-vừa qua tại Manila xúc động.

Em Glyzelle Palomar đã không cầm giữ được nước mắt khi đọc cho Đức Phanxicô nghe. Cả hai được tổ chức Phi Chính Phủ Anak cứu ra khỏi cảnh sống bụi đời, Anak là một tổ chức giúp các em kém may mắn ở Manila, tại thủ đô Phi có 70 000 em bụi đời và trên toàn quốc có 1,5 triệu rưỡi em.

Đây là nguyên văn bài đọc của em Jun Chura,

 

Trọng kính Đức Thánh Cha,

Con tên là Jun Chura, con 14 tuổi và con là cựu trẻ em đường phố. Vì gia đình con không thể cho con đến trường được nên con ở nhà và con đã rời gia đình. Con tự nuôi thân với tất cả những gì con tìm được trong thùng rác. Con không biết chỗ nào để nương thân, con ngủ ở vĩa hè. Con tìm giấy các tông cứng để trải nằm. Con cố gắng vượt qua khỏi hoàn cảnh dù con cũng dơ như các bạn bụi đời của con. Các bạn của con cũng cố gắng thoát ra khỏi hoàn cảnh dù chúng cũng rất dơ. Con không biết tìm gì để ăn cho qua ngày, con chỉ biết đến các tiệm ăn chờ khách ăn xong, con xin ăn phần họ bỏ dư. Đôi khi con đi lang thang tìm các đồ vật bể gãy để bán lại: chai nhựa hay giấy báo, khi túi xách của con đầy, con đem đi bán để có tiền mua thức ăn. Cũng có khi con gõ cửa các nhà trong khu vực để xin ăn nhưng thường thường họ cũng không có gì để cho con.

“Khi con còn ở ngoài đường, con thấy những điều mà con không thích, những điều khủng khiếp xảy ra cho các bạn của con ở ngoài đường phố”: con thấy người ta dạy cho các bạn con ăn cắp, có khi còn dạy giết người và các bạn con không còn một chút kính trọng nào đối với người lớn. Đôi khi các bạn cãi nhau về những đồ vật các bạn ăn cắp. Con cũng thấy họ dụ các bạn con dùng ma túy như shabu, hút thuốc lá hay hút marijuana. Con cũng thấy các bạn con hít các dung môi hay cồn, đó cũng là ma túy. Và đó là những chuyện con thường thấy nơi các bạn con ở ngoài đường phố. Khi con còn ở ngoài đường phố, con rất cẩn thận vì con thấy các bạn con cũng lừa dối như người lớn. Các người này hứa cho chúng con tiền để lôi kéo chúng con và để đến gần trẻ con, làm cho trẻ con tin rằng họ sẽ cho ăn, cho đi học, săn sóc nhưng sự thật là để lợi dụng, bắt làm việc nhà, đôi khi còn làm những chuyện bất chính như lợi dụng tình dục. Có rất nhiều kiểu lợi dụng ngoài đường phố!

Sau nhiều ngày, bỗng con có một hy vọng khi có một giáo viên thuộc Tổ chức Tulay ng Kabataan hỏi con có muốn vào Tổ chức này để giúp các trẻ em sống ngoài đường phố không. Họ hỏi con, đầu tiên hết con từ chối. Vài ngày sau khi con thấy tổ chức này thật sự lo cho các trẻ em đường phố, những trẻ em không còn ở với gia đình, con nhận ra những người này không phải là những người không có tâm hồn. Vẫn còn có những người có tấm lòng, họ sẵn sàng giúp các trẻ em thiếu thốn.

Khi con vào Tổ chức Tulay ng Kabataan, con rất ngạc nhiên khi thấy có những người thật sự muốn đi giúp người khác và con bắt đầu mơ. Con tự nhủ khi con học xong, con sẽ đi giúp các em đường phố như con. Như thế con sẽ có thể giúp gia đình con và giúp Tổ chức Tulay ng Kabataan vì chính Tổ chức này đã giúp con được tiếp tục đi học.

Bây giờ con biết con sẽ được tiếp tục đi học vì Tổ chức này ở bên cạnh con và sẽ không ngừng giúp đỡ con và các bạn đường phố của con.

Con xin cám ơn rất nhiều!

Các câu hỏi con xin hỏi Đức giáo hoàng: (Đoạn này được em Glyzelle Palomar đọc)

Trọng kính Đức Thánh Cha, con xin hỏi Đức Thánh Cha các câu hỏi sau: Có rất nhiều trẻ em bị cha mẹ bỏ rơi. Có rất nhiều trẻ em trở thành nạn nhân và rất nhiều chuyện khủng khiếp đã xảy ra cho các em như  bị nghiện ngập, bị làm điếm. Tại sao Chúa lại để cho những chuyện này xảy ra …. [em khóc nấc, lạc giọng] dù đó không phải là lỗi của trẻ con? Và tại sao có ít người giúp chúng con?

Nguyễn Tùng Lâm dịch