Chúng ta cần chứng nhân để tin
la-croix.com, Arnaud Alibert, 2025-10-24
Trong những ngày gần đây, tác giả Arnaud Alibert, Tổng biên tập báo La Croix nhận thấy có hai chứng từ đức tin các giáo dân đang cần: xuất bản một ấn bản Kinh Thánh mới và cuộc gặp huynh đệ giữa các nam nữ tu sĩ tại Paris ngày thứ bảy 24 tháng 10 và chúa nhật 25 tháng 10.
Có rất nhiều định nghĩa về đức tin nhưng định nghĩa tôi thích nhất: đức tin là cuộc phiêu lưu. Chắc chắn đức tin không nguy hiểm nhưng táo bạo, đức tin triển khai năng lượng trong hầu hết lãnh vực của đời sống: các mối quan hệ, các khao khát tin tưởng; đời sống chính trị, nơi chúng ta chờ các lời nói tin cậy về tương lai của mình; sự tiến triển của thế giới, khi chúng ta không còn tin vào hòa bình, cánh chim bồ câu bay lượn như tấm màn che phủ chân trời. Như thế còn điều gì hữu ích hơn, thiết yếu hơn cho đức tin là có các nhân chứng bên cạnh? Tin tức tuần này cho chúng ta điều được dọn lên chiếc đĩa.
Đó là quyển sách. Đúng, một quyển sách, chúng ta có thể nói như vậy. Nhà xuất bản Éditions du Cerf xuất bản một bản dịch mới của quyển Kinh Thánh Giêrusalem nổi tiếng. Tựa đề bí ẩn, Evangelion, ám chỉ bốn sách Phúc âm, các Thánh Vịnh, các lời cầu nguyện Do Thái của Chúa Giêsu, trong khi chờ đợi phiên bản đầy đủ sẽ xuất bản vào năm 2027. Đọc Kinh Thánh, lắng nghe lời Chúa, giống như giải cơn khát bên suối nước trong sau một ngày đi bộ đường dài. Đức tin được nuôi dưỡng qua những giây phút này. Liệu đó có phải là điều thiết yếu nhất, đến mức đặt những công việc chính đáng của cuộc sống chúng ta xuống hàng thứ yếu, tin tưởng hơn là làm việc không? Tôi vội vàng chuyển sang đoạn văn làm nổi bật sự mâu thuẫn này, bữa ăn nổi tiếng tại Nhà Marta, nơi Mary, em gái bà thích ngồi nghe Chúa hơn là lăng xăng làm việc. Các bản dịch xưa đều nói Mary đã chọn “phần tốt hơn”. Bản dịch mới sẽ nói gì?
Với một công thức tôn trọng bản gốc tiếng Hy Lạp, bây giờ độc giả sẽ đọc: “Chính Maria đã chọn phần tốt lành, phần sẽ không bị lấy mất.” Những hoạt động hàng ngày của chúng ta, dù tốt đẹp – chúng ta trân trọng sự tinh tế này – sẽ qua đi, nhưng tất cả những gì chúng ta đã gặt hái được như Lời Chúa -kho tàng thiêng liêng của cuộc đời chúng ta – sẽ không bị lấy mất. Cuộc phiêu lưu của đức tin là nguồn an ủi.
Các người chọn đời sống thánh hiến dự hội nghị được tổ chức ngày thứ sáu và thứ bảy, 24 và 25 tháng 10 tại Paris đều hiểu rõ điều này. Họ là chứng nhân cho lòng khao khát đức tin của chúng ta. Họ cũng bị giằng xé giữa những nhu cầu thiết yếu của cuộc sống trần thế và tiếng gọi của đức tin. Chúng ta thường nghĩ những người độc thân không con cái có cuộc sống tự do hơn. Đây là hình ảnh sáo rỗng, không phù hợp với câu chuyện Phúc âm.
Ngày nay, chúng ta thường nới lỏng ngôn ngữ để mô tả cuộc sống hàng ngày của họ, đôi khi được đánh dấu bởi sự thái quá của việc dùng quyền bính. Hàng loạt vụ lạm dụng tinh thần trong Giáo hội không chỉ dừng lại ở cổng tu viện. Ai còn tin được? Linh mục Dòng Tên Patrick Goujon cũng là nạn nhân, là một trong những tiếng nói trong cuộc tranh luận về vấn đề này, đã nhấn mạnh đến sự căng thẳng len lỏi trong đời sống tu trì: đúng vậy, tu sĩ là người “đặc biệt” nhưng họ không “cao siêu”. Điều này đúng trong quan hệ của họ với giáo dân, và thậm chí còn đúng hơn giữa chính các nam nữ tu sĩ: mỗi người, trong cộng đồng của mình, cần nghĩ rằng người kia là anh chị em mình cũng đang đi tìm. Để tiếp tục cuộc phiêu lưu…
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
Các anh hùng ẩn danh tạo nên Giáo hội
Người bạn Vásquez vẽ chân dung thân mật của Đức Lêô trong một quyển sách mới





























