la-croix.com, Xavier Le Normand, 2019-11-11
Ai sẽ trả tiền bồi thường cho các nạn nhân của các linh mục ấu dâm? Câu trả lời của ông François Huguenin, nhà khảo luận và nhà xuất bản.
Bồi thường cho nạn nhân của lạm dụng tình dục là chuyện quan trọng. Bồi thường là một phần trong toàn bộ việc nhận lỗi và công nhận nạn nhân. Tuy nhiên việc gây quỹ cho các nạn nhân này có một cái gì hơi lấn cấn. Người ta có cảm tưởng hệ thống cấp bậc Giáo hội – có nghĩa là các giáo sĩ – vẫn sẽ xin giáo dân tiền để trả cho các sai lầm riêng của họ. Và nếu có những gia đình đã từ chối hoặc nhắm mắt lại – dù cố ý hay không cố ý – thì họ cũng là nạn nhân.
Lỗi cơ bản là lạm dụng thiêng liêng
Chúng ta tất cả đều biết của cải của Giáo hội trước hết đến từ giáo dân, không phải từ các linh mục hay giám mục. Như vậy nếu chúng ta muốn bồi thường thì phải cần giáo dân tham gia. Tôi không chống đối việc xin dân Chúa đóng góp, nhưng với điều kiện các giáo sĩ phải nhấn mạnh rõ ràng: “Đây là lỗi của chúng tôi, chúng tôi không thể trả và thật xấu hổ khi chúng tôi buộc phải kêu gọi đến anh chị em.” Nó phải được nói lên như vậy! Không được để trên cùng một mâm, trách nhiệm của các gia đình im lặng và các tu sĩ đi săn mồi.
Trong lời của mình, Giáo hội phải minh bạch với chính mình, để luôn nhớ trách nhiệm cơ bản của một hệ thống giáo sĩ đã cho phép và bao che loại hành động tội ác này. Và phải được lặp đi lặp lại nhiều lần. Lỗi cơ bản nằm ở lạm dụng thiêng liêng dẫn đến lạm dụng tình dục, trong địa vị mà một số tu sĩ đã hành động trên trẻ em.
Còn nhiều điểm cần điều chỉnh
Ngoài ra khoản bồi thường này không được dùng để đóng hồ sơ vì một vài nạn nhân sẽ còn đau khổ đến suốt đời họ. Điều quan trọng là các nạn nhân có thể khiếu nại công khai, dù khoản bồi thường này là công khai – nhưng vẫn tôn trọng ẩn danh của các nạn nhân nào yêu cầu. Khoản bồi thường này không được tự làm trong nội bộ Giáo hội. Ngoài ra việc đóng hồ sơ các vụ lạm dụng quá nhanh sẽ ngăn cản việc thực hiện nhiều cải cách cần thiết. Chẳng hạn rất nhiều người nghĩ đến việc đào tạo linh mục. Ngoài ra chúng ta không được quên các nạn nhân chính.
Cuối cùng, theo tôi, điều quan trọng là việc bồi thường này phải cùng làm với nạn nhân. Ngoài số tiền trả, còn nhiều điểm cần điều chỉnh, thậm chí phải được xác định lại để tránh tất cả những điều này vẫn còn nằm trong nội bộ Giáo hội. Vì sao không thông qua một ủy ban độc lập, trung lập với Giáo hội, để đảm bảo khoản bồi thường này không phải là một cám dỗ mới để khép lại sự việc?
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
François Huguenin, nhà khảo luận và nhà xuất bản
Thích điều này:
Thích Đang tải...