Anh chị em Hồi giáo chúng ta

135

Anh chị em Hồi giáo chúng ta

Ronald Rolheiser, 2015-11-23

Đây không phải thời gian tốt đẹp đối với người Hồi giáo ở thế giới phương Tây. Khi bạo lực do các nhóm Hồi giáo cực đoan như ISIS, Al-Qaeda, và Boko Haram đang ngày càng bành trướng, rất nhiều người trở nên hoang tưởng và thậm chí là thù địch ra mặt với Hồi giáo, xem tất cả người Hồi giáo là mối đe dọa. Quan điểm chung này ngày càng quy các bạo lực này cho Hồi giáo, xem như trong Hồi giáo có một sự gì đó cố hữu gây ra dạng bạo lực hiện nay.  Cách nghĩ này cần phải xem lại, vì sự thật và vì những gì tốt đẹp nhất trong các Kitô hữu chúng ta.

Trước hết, lập luận trên không đúng sự thật. Họa hình tất cả mọi người Hồi giáo như nhau, cũng giống như họa hình tất cả các Kitô hữu như nhau. Vậy là giống như khi chúng ta nhìn vào một người trụy lạc tự nhận mình là Kitô hữu, và nói rằng: “Đó là Kitô hữu! Họ đều như thế đó!”  Thứ hai, thế là không công bằng. Các nhóm quân sự Hồi giáo nói về Hồi giáo, thì cũng như Hitler nói về Kitô giáo vậy. Cuối cùng, một lập luận như vậy làm cho lòng cảm thông của chúng ta bị lầm lạc. Nạn nhân đầu tiên của chủ nghĩa khủng bố Hồi giáo, chính là những người Hồi giáo, nghĩa là những người Hồi giáo kính sợ Thiên Chúa đích thực, họ là nạn nhân đầu tiên của bạo lực này.

Khi nhìn vào lịch sử của bất kỳ nhóm khủng bố Hồi giáo nào như ISIS hay Al-Qaeda, chúng ta thấy ngay, lúc đầu chúng được thiết lập bằng cách chiếm lãnh thổ và giết hại hàng ngàn người dân của mình, những người Hồi giáo lương thiện biết kính sợ Thiên Chúa. Và các tổ chức khủng bố này vẫn đang tiếp tục giết hại họ. ISIS, Al-Qaeda và Boko Haram đã giết người Hồi giáo nhiều hơn là Kitô hữu hay những người thuộc các tôn giáo khác, gấp hàng trăm lần. Trong khi mục tiêu tối hậu của chúng có lẽ là Phương Tây Kitô giáo bị thế tục hóa, nhưng chiến tranh tức thời của chúng là chống lại Hồi giáo chân chính.

Hơn nữa, nạn nhân của những kẻ khủng bố Hồi giáo không chỉ là hàng ngàn người Hồi giáo ôn hòa, những nạn nhân trực tiếp của bạo lực và giết chóc, nhưng còn là những người Hồi giáo đang bị đánh đồng với chúng, và bị phán xét tiêu cực cả về tôn giáo và sự chân thành của họ. Bât kỳ lúc nào những kẻ khủng bố Hồi giáo dấy lên một hành động bạo lực, các nạn nhân của chúng không chỉ là những người chết, bị thương, hay mất người thân, nhưng còn là những người Hồi giáo đích thực, đặc biệt là những người sống trong thế giới phương Tây, vì bây giờ họ bị nhìn với con mắt ngờ vực, e ngại, và thù ghét.

Nhưng không thể đổ tội cho Hồi giáo được. Không có điều gì cố hữu trong kinh Koran hay trong Hồi giáo ủng hộ về mặt tinh thần hay lòng đạo cho dạng bạo lực này cả. Chúng ta sẽ kêu to “bất công” nếu như có ai đó nói rằng những chuyện xảy ra trong thời Tòa dị giáo là bắt nguồn từ Tin mừng. Chúng ta đang nợ Hồi giáo một nhận định tương tự. Houston Smith trứ danh, một trong những sinh viên vĩ đại nhất của World Religions, cho rằng chúng ta phải luôn đánh giá một tôn giáo bằng những biểu hiện tốt nhất, bằng các vị thánh và lịch sử tốt đẹp, hơn là bằng những kẻ tâm thần điên loạn trong tôn giáo đó. Tôi hy vọng người khác cũng có nhận định tử tế như thế về chúng ta, các Kitô hữu. Hitler phần nào là một sản phẩm của phương Tây Kitô giáo, và mẹ Têrêxa cũng vậy. Houston Smith nhắm vào nhân vật sau, chứ không phải nhân vật trước, và đây là một căn cứ đúng đắn hơn khi phán xét Kitô giáo.  Chúng ta nợ các anh chị em Hồi giáo một sự tử tế như vậy.

Và đây không chỉ là một hành vi tử tế, mà đúng hơn là sự nhìn nhận sự thật. Từ Hồi giáo, có gốc từ là “hòa bình” và nghĩa rộng là “quy phục Thiên Chúa,” cấu thành ý nghĩa căn bản của Hồi giáo. Và với hơn 90% người Hồi giáo trên toàn thế giới, đây mới là ý nghĩa chính xác của Hồi giáo, cụ thể là những con người của hòa bình, những người tuân phục Thiên Chúa và cố gắng sống một cuộc sống đặt trọng tâm nơi đức tin, cầu nguyện, trách nhiệm và sự thân thiện. Bất kỳ diễn giải nào khác của các nhóm cực đoan về Hồi giáo muốn gán cho hành động khủng bố bạo lực một tính cách thần thiêng, đều là giả mạo và sai lầm. Những kẻ cực đoan không lên tiếng vì Thiên Chúa, vì tiên tri Mohammed, Hồi giáo, hay sự tuân phục trong đức tin, nhưng chúng chỉ lên tiếng cho một hệ tư tưởng phục vụ cho bản thân mình. Và những người Hồi giáo đích thực lại trở thành nạn nhân cho hệ tư tưởng đó.

Các vụ tấn công khủng bố như ở Paris và Mali mới đây, là lời kêu gọi chúng ta, phải đồng cảm hơn nữa với những người Hồi giáo đích thực. Đã đến lúc thiết lập một tình đoàn kết hơn nữa với người Hồi giáo, bất chấp chủ nghĩa khủng bố cực đoan. Chúng ta đều là chi thể của một gia đình. Chúng ta thờ phượng chung một Thiên Chúa, chịu đựng cùng các lo lắng, và cùng là con người khả tử như nhau, cùng chia sẻ một thiên đàng. Hơn bao giờ hết, người Hồi giáo cần chúng ta thông hiểu, thông cảm, ủng hộ và thân thiện với họ trong đức tin.

Không lâu trước khi bị thiệt mạng, đan sĩ Christian de Cherge, đan viện phụ dòng Xitô, đã tử đạo dưới bàn tay của những kẻ khủng bố Hồi giáo ở Algeria năm 1996, đã viết một lá thư gởi cho gia đình mình ở Pháp, ý thức rõ rằng nhiều khả năng những kẻ khủng bố Hồi giáo sẽ giết mình, cha đã chia sẻ với gia đình rằng, nếu chuyện này xảy ra, thì họ nên biết là cha đã tha thứ cho những người giết mình, và cha đã thấy trước là cha, và những kẻ sát nhân này, cùng ở trên thiên đàng, vui vẻ trước nhan Chúa, trước ánh mắt Chúa yêu thương dành cho con cái Ngài, dù là Hồi giáo hay Kitô giáo.

J.B. Thái Hòa dịch