Điều thuyết phục tôi, chúng ta cần nhiều phụ nữ lãnh đạo hơn ở Vatican

68

Điều thuyết phục tôi, chúng ta cần nhiều phụ nữ lãnh đạo hơn ở Vatican

americamagazine.org, Jill Rice, 2023-05-05

Các nhà lãnh đạo nữ là thành viên của phái đoàn đến Rôma với Công giáo mở rộng (Catholic Extension) trong cuộc họp báo tại Vatican ngày 27 tháng 4 năm 2023. Ảnh từ trái sang phải là: Melva Arbelo; Nữ tu Carol Keehan, Nữ tử Bác ái; Nữ tu Teresian Clarice Suchy; Nữ tu Norma Pimentel, Dòng Thừa Sai Chúa Giêsu; Nữ Tu Fatima Santiago, Dòng Thừa Sai Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ; Nữ tu Marie-Paule Willem, dòng Phanxicô Thừa sai Đức Mẹ; và Jean Fedigan. (Ảnh CNS/Carol Glatz)

Nếu đặt cho tôi tất cả các câu hỏi liên quan đến Giáo hội và chính trị, tôi sẽ mắc lỗi khi đứng về phía chủ nghĩa truyền thống, chủ nghĩa bảo thủ… bất cứ điều gì bạn muốn cho chúng một cái tên. Tôi luôn là người tuân theo quy tắc: tôi thích mặc đồng phục khi đi học ở các trường công giáo dành cho nữ sinh, tôi cảm thấy khó chịu khi linh mục đọc sai một số lời cầu nguyện trong thánh lễ. Thậm chí tôi còn thích thánh lễ la-tinh, ít nhất là trong vài lần tôi tham dự.

Vậy mà chỉ sau một thời gian ngắn làm việc ở trang America, tôi ngạc nhiên khi ý thức: Giáo hội cần nhiều phụ nữ “hơn” trong hệ thống phân cấp ở Vatican và các quy trình ra quyết định.

Thêm nữa, tôi thường không phải là người kêu gọi có những thay đổi lớn hoặc ủng hộ những ý tưởng cấp tiến. Tôi đã nghĩ, nếu Giáo hội đã hoạt động theo cách này trong 2.000 năm, bây giờ chúng ta là ai mà thay đổi Giáo hội?

Tôi thường không phải là người kêu gọi có những thay đổi lớn hoặc ủng hộ những ý tưởng cấp tiến. Tôi đã nghĩ, nếu Giáo hội đã hoạt động theo cách này trong 2.000 năm, bây giờ chúng ta là ai mà thay đổi Giáo hội? Nhưng tôi lại làm việc trong một cơ quan mà hầu hết là nam giới, và lần đầu tiên tôi nhận ra mình là thiểu số. (America Media có nhiều nhân viên nữ và giáo dân hơn so với 10 năm trước. Nhưng nam giới vẫn nhiều hơn nữ giới.) Nhưng chỉ mới vài tháng trước, các môi trường tôn giáo tôi từng đến, hầu hết hoặc toàn bộ là nữ giới. Các nhà chức trách tôn giáo mà tôi biết (ngoài linh mục giáo xứ của tôi) đều là phụ nữ, và từ những gì tôi thấy, họ không bao giờ cảm thấy cần phải có sự công nhận của nam giới đối với các quyết định của họ.

Tôi theo học ở một trường công giáo nhỏ dành cho nữ sinh từ lớp bốn đến lớp tám, sau đó tôi theo học một trường trung học công giáo dành cho nữ sinh. Sinh viên trường đại học của tôi đa số là nữ giới (gần 60%), và chương trình nghiên cứu công giáo tôi tham gia lại còn có đa số phụ nữ nhiều hơn. Vì thế hầu hết các cuộc nói chuyện về tôn giáo tôi tham dự với các nhà lãnh đạo, đồng nghiệp hoặc với gia đình, đều được phụ nữ khởi xướng, họ không ngại bày tỏ suy nghĩ của họ về giáo lý nhà thờ hoặc bất cứ điều gì khác.

Tôi chưa bao giờ thực sự xem trọng vai trò phụ nữ ở Vatican. Trong đầu tôi, thẩm quyền mà sơ Mary Thomas, hoặc các giáo viên giáo dân của tôi có đằng sau cổng trường đã mở rộng đến Giáo hội rộng lớn hơn. Ai dám nói với sơ Mary Thomas là ý kiến của sơ không được đón nhận về bất cứ vấn đề nào trong việc quản trị Giáo hội?

Phụ nữ có thể đặt vấn đề về hiện trạng và phần đóng góp của họ từ quan điểm của một người ở bên ngoài.

Giờ đây, với tư cách là phụ nữ, tôi thuộc nhóm thiểu số ở trang America, nhưng tôi đang làm việc ở môi trường tôn giáo mà tôi rất quen thuộc. Tôi lấy làm lạ, mặc dù việc phụ nữ đi làm ở các nơi khác trên thế giới có thể có những kinh nghiệm cuộc sống khác biệt và có lẽ không được các nam đồng nghiệp hiểu cách hoàn toàn, với tôi đó là điều bình thường.

Một số ví dụ: Tôi sẽ tránh đi một mình đến cửa hàng hồi giáo halal trước căn hộ của tôi sau 9 giờ tối (người đàn ông làm việc ở đó hơi quá thân thiện với phụ nữ trong tòa nhà của tôi). Tôi sẽ không nghĩ đến việc đi dạo khi trời tối, tôi cũng không yên tâm khi để cô bạn của tôi về nhà một mình lúc đêm khuya. Một số cô bạn của tôi cho tôi là người bạn mà như người mẹ: bảo vệ quá mức và có trách nhiệm với người khác. Nhưng thực tế, là phụ nữ, tôi phản ứng trước các vấn đề an toàn cá nhân theo cách khác với nam giới.

Điều này có liên quan gì đến việc điều hành Giáo hội không? Dù ai cũng có thể chăm sóc những người dễ bị tổn thương, nhưng đơn giản là phụ nữ nhạy cảm hơn với các vấn đề an toàn. Với cuộc khủng hoảng lạm dụng tình dục luôn hiện diện trong tâm trí của giáo dân, phụ nữ là người thường nhận thức rõ hơn, đấu tranh và ở bên cạnh những người cần được bảo vệ, có thể phụ nữ có thể đặt vấn đề về hiện trạng và phần đóng góp của họ từ quan điểm của một người ở bên ngoài.

Các phụ nữ như sơ Nathalie Becquart, thứ trưởng dưới quyền đầu tiên của Thượng Hội đồng Giám mục có chiều sâu và kinh nghiệm để làm công việc của sơ mà không cần được chịu chức. Đây không phải chỉ để đa dạng: các phụ nữ ở chức vụ này vì kỹ năng và kiến thức của họ. Và bây giờ phụ nữ được phép bỏ phiếu trong thượng hội đồng, tôi hy vọng kinh nghiệm sống của họ sẽ ảnh hưởng đến kết quả và các tài liệu của thượng hội đồng.

Nữ tu Nathalie Becquart người Pháp trong danh sách 100 phụ nữ ảnh hưởng nhất thế giới

Kinh nghiệm của tôi với rất nhiều nữ lãnh đạo trong các môi trường tôn giáo lẽ ra phải làm cho tôi luôn ủng hộ việc đề cao phụ nữ ở Vatican. Tôi là người đầu tiên biết sức mạnh của họ khi họ ở bàn quyết định. Từ lãnh đạo các trường học đến giám đốc giáo dục tôn giáo, quản lý giáo xứ tại rất nhiều nhà thờ, họ có quá nhiều kinh nghiệm. Phụ nữ là những nhà lãnh đạo học thuật và kinh doanh, viện trưởng các trường đại học công giáo và nhiều tổ chức phi lợi nhuận công giáo khác. Đúng ra họ đã ở trong thành phần lãnh đạo Giáo hội rồi.

Thượng Hội đồng Giám mục đã đưa ra, tương lai Giáo hội không chỉ phụ thuộc vào các linh mục hay giám mục mà còn tùy thuộc vào giáo dân hơn bao giờ hết và đặc biệt là phụ nữ. Và điều đó bắt đầu với một thái độ mới, nhất là từ những người trong chúng ta, kể cả tôi, những người đôi khi ngoan cố chống lại thay đổi.

Marta An Nguyễn dịch