Tĩnh tâm Mùa Chay: “Giuđa cho chúng ta thấy chính chúng ta”

836
Bài suy niệm thứ năm của Linh mục Michelini
fr.zenit.org, Anne Kurian, 2017-03-08
Chủ đề bài suy niệm thứ năm khóa tĩnh tâm của Đức Giáo hoàng và Giáo triều La Mã sáng thứ tư 8 tháng 3-2017: Giuđa và sự nguy hiểm của việc mất đức tin.
Ý tưởng suy niệm thứ nhất, linh mục ngừng ở hình ảnh người tông đồ đã phản bội Chúa và cho rằng “Giuđa đã cho chúng ta thấy chính hình ảnh của mình”. Linh mục nêu lên thảm kịch tự tử của Giuđa để hiểu làm sao một tông đồ lại có thể phản thầy của mình. Một trong các giả thuyết cho rằng Giuđa muốn có một Đấng Thiên Sai là chiến sĩ, là chính trị gia, là người giải phóng nên ông muốn làm áp lực trên Chúa Giêsu. Một giả thuyết khác: lúc đó Giuđa đã mất đức tin. Linh mục Michelini mời tham dự viên tự hỏi xem “có lúc nào trong cuộc sống, chúng ta đã bỏ Chúa Kitô … tình yêu của chúng ta, để theo điều hư ảo, nhục dục, lợi lộc, an toàn, thù hận, báo thù không? Chúng ta khó biện minh chuyện của mình khi nói về sự ghê tởm của kẻ phản bội. Giuđa cho chúng ta thấy chính mình”. Linh mục nhắc lại kinh nghiệm của tác giả Emmanuel Carrère trong quyển tự thuật “Vương quốc (Le Royaume, 2014)”. Ông đã tìm lại đức tin ba năm, rồi lại mất đức tin. Ở đây là cuộc chiến nội tâm của một người mà vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh viết rằng mình sẽ dự lễ Phục sinh dù không còn tin vào cuộc Phục sinh của Chúa Kitô, nhưng ông viết: “Con bỏ Chúa, Lạy Chúa. Còn Chúa, Chúa không bỏ con”.
Ý tưởng suy niệm thứ hai, các mục tử cũng phải tự hỏi làm sao để gặp những người xa lánh đức tin, linh mục nói lên kinh nghiệm riêng của mình: “Tôi sống với một cộng đoàn các người trẻ, mỗi năm các em có hai tuần đại phúc (Mùa Vọng và Mùa Chay). Tôi thường hay chọc các em vì các em sẽ ca múa ngoài đường phố, đi vào các tiệm nhạc nhảy, các quán rượu … Vì là giáo sư, tôi không cho phép mình làm những điều như thế và từ nhiều năm nay, từ khi đi dạy học, tôi không còn làm các tuần đại phúc. Nhưng các em biết tôi đề cao công việc này, các em đã đến đó, nơi có những chuyện chúng ta không muốn nhìn… có những người trẻ đang ở trong tình trạng tuyệt vọng… Dù chúng ta không thể chu toàn bổn phận này, nhưng chúng ta cũng biết ơn và tương trợ với những người, như Chúa Giêsu đã nói, đi tìm những người ngoài đường, các lương dân, các người thu thuế.”
Cuối cùng, Linh mục Michelini nêu lên vấn đề tự tử của Giuđa, ngài nhắc đến nhân vật “Innominato” trong tiểu thuyết “Những người hứa hôn” của văn sĩ Alessandro Manzoni: nhận ra mình đã làm những chuyện xấu, ông muốn tự tử nhưng ông nghĩ lại lời của nữ nhân vật chính Lucie về lòng thương xót Chúa. Sau đó ông gặp Hồng y Federigo Borromeo và ngài lấy làm tiếc là đã không đi tìm người này trước. Đây là những trang sách mời gọi chúng ta đi tìm những người có tội.
Linh mục cũng tố cáo trách nhiệm của các lãnh đạo tôn giáo “những người trí thức tôn giáo” trong vụ tự tử của Giuđa. Ngài chất vấn các mục tử: “Làm thế nào chúng ta có thể giúp các tín hữu kitô thời này để họ không bị mất đức tin, họ ý thức lại về lương tâm của mình, đức tin mà Tân Ước nói, một đức tin hân hoan…, gắn kết vào Chúa Giêsu. Chúng ta có thể làm gì để các vụ tự tử này không xảy ra nữa?”.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm chuyển dịch